Đây là một vài tâm sự của t, chắc m bằng tuổi t thôi, nghe hoặc bỏ qua.
Tóm tắt
1. Cảm nhận của t khi bố mẹ t là người theo đạo ông bà như đại đa số
2. Cảm nhận của t khi thi xong chứng chỉ được cử hành lễ trong nhà thờ,
1&2 => cảm nhận chung hai nhà
3. Trách nhiệm của m trong việc này
1. T cũng bên lương, chuẩn bị cưới người bên Đạo, vấn đề chung m đang vấp phải chuyện cưới xin, Đức tin bố mẹ 2 bên cũng như t cả.
T là một thằng duy lý và rất dị ứng với kiểu người "ngộ đạo"(những đứa học 10 chữ thì rơi mất 5, hiểu sai vấn đề, áp dụng máy móc,...v..v) dù là Thiên Chúa hay Tư tưởng Phật pháp. T thì định cuối năm nay mới cưới, nhưng bố mẹ t đùng phát đi xem "thầy" phán bảo phải cưới đầu năm (tháng 3 âm), vì khắc tuổi cc gì đấy, t thì cũng mặc nhiên là đ bao giờ tin => cãi nhau om tỏi, từ chuyện xem ngày, xem giờ đẹp, mẹ t đi xem 3 ông thầy thì 3 ông phán khác nhau, t trêu là "3 ông học 3 sách khác nhau à??? 🤣" rồi bị dỗi, bị mắng tội báng bổ. Chắc m cũng đang tận hưởng cảm giác đấy. Và còn vô số những vụ cãi nhau liên quan đến bố mẹ vì khác quan điểm sống, chuyện cưới xin, lễ, cháp,...
=> trước đây thì t cũng ít để ý, giờ thấy rõ những hạn chế, "ngộ đạo" phần đa số tầng lớp tuổi bố mẹ tưởng làm đúng nhưng ngược lại. Kể cả đạo ông bà, đôi khi cũng bị hiểu sai, thực hành sai, lai tạp lung tung xin vía xin lộc,... bố mẹ m chưa chắc ngoại lệ nhé. Tự suy ngẫm...!
2. Hôm nay t mới thi xong để được cấp chứng chỉ, sẽ theo Đạo, rửa tội, đám cưới sẽ tổ chức trong nhà thờ chính toà. Như bên trên t đề cập, t là người duy lý nên việc bắt t phải theo Đạo, con t phải rửa tội nó là thứ gì đấy cực kỳ t không muốn nhắc tới. Đôi khi nổi nóng làm vợ t tổn thương, nhưng vẫn mặc nhiên cho mình là đúng, là tự do, đạo ai người giữ.
Dự định thì t sẽ học trong 5 tháng nếu như bình thường chỉ học cuối tuần, khi mà cưới cuối năm. Khi được thông báo cưới đầu năm thì khá shock với t, lúc đấy chỉ còn 3 tháng nữa là tới ngày. Cũng may là nhờ được thầy dạy cấp tốc, để t học trong 2 tháng, đổi lại thì t sẽ học cả sáng 8h-11h30 từ thứ 2 đến thứ 6, và phải đi 20km để đi học, vừa đi xe máy hai đứa vừa ăn bánh bao vội cho kịp giờ, để m hiểu là t cũng phải hy sinh thời gian công sức như nào (may là t làm chủ, bù thời gian công việc buổi sáng thành đêm để làm). Ngẫm lại thì thấy đm, có hai tháng cùng nhau vượt qua chuyện cỏn con cũng khóc, trong khi còn tận hàng chục năm tiếp theo thì nó quá nhỏ. Trải nghiệm đấy cũng đáng, làm nền cho cuộc sống sau này
Đối với người công giáo nói chung thì khi kết hôn tuyệt nhiên là không ly hôn, hoặc ít. Vậy nên việc kết hôn trong nhà thờ là thứ gì đấy ao ước cả đời người con gái được làm một lần. T thấy sự mong ngóng của vợ t khi hỏi ý t làm phép rửa, và sự hạnh phúc trong ánh mắt vợ t khi t nói đồng ý làm phép rửa, vợ t khoe cho mn, không phải vì sĩ diện mà là vì t đã hiểu vợ t hơn, trưởng thành hơn, có trách nhiệm hơn. M nên suy ngẫm, hỏi vợ m xem "nếu anh đồng ý làm phép rửa thì sao?" Sau khi bắt đầu đi học nhé. Xem vợ m phản ứng thế nào?
Từ việc t chỉ muốn làm phép chuẩn cho xong, đến quyết định rửa tội để theo Đạo không phải sớm chiều nhé m, t cũng phải học, đọc và chiêm nghiệm, được cái t học rất nhanh, và thích học cái mới, dù bây giờ chưa hẳn t tin 100% nhé, nhưng t hiểu vì sao nên tin, và làm theo (vẫn duy lý nhé m) m cứ học đi rồi tự ngẫm...
1&2 => t nhận ra là hiện tại 2 nhà đang đứng ở hai góc nhìn khác nhau,
vd: số 6&9, đứng ở 2 đầu sẽ ra 2 số khác nhau.
Việc hiểu biết bố mẹ m về đạo công giáo bằng 0 nên ác cảm là chuyện bình thường
Bố mẹ vợ m sùng đạo, cụ thế có "ngộ đạo" thì t cũng không rõ, nhưng không ảnh hưởng tới pháp luật thì cũng không có tội gì
Trong câu chuyện này t thấy nhà gái đang nhường nhà trai phần nhiều, vì con người ta phận gái mà, có việc quan trọng nhất, một lần duy nhất trong đời làm lễ cũng không trọn vẹn.
Vậy nên trách nhiệm của m...
3. Thứ nhất nói chuyện bố mẹ 2 bên việc rửa rội hay không từ từ hãn tính, Tranh giành cái đầu bòi gì không biết, sau đéo biết lỡ li dị thì xé cháu ra làm đôi à. Hai bên đều ngu và cố chấp như nhau, không bên nào hơn. quan trọng là chăm sóc đứa trẻ cho tốt, bao bọc bởi tình yêu thương bố mẹ, ông bà, tư tưởng vợ m nhẹ nhõm thì trẻ mới lớn được.
Thứ hai, m đi học đạo đi, chưa nói đến việc có theo hay không, nhưng học để hiểu đức tin của vợ m, từ đó cảm thông và yêu thương. Chứ không phải trước như t là xửng cồ khi quan niệm khác nhau về việc ai tạo nên con người, Chúa hay vượn,... sau khi m học và hiểu rồi thì quyết định có rửa tội cho m hay không, việc 2 nhà thống nhất ban đầu thì là do phụ huynh, không phải m.
3. Còn về việc con m có rửa hay không cũng thế, m vẫn cứ phải học rồi mới trả lời được...
4. Chuẩn bị đám cưới thì cũng còn dài và tốn kém lắm.
Tóm lại ở đây thôi, t mất mẹ 3 tiếng để ngồi gõ ra đấy. Hy vọng m sẽ đọc và tự chọn cho minh lựa chọn sao cho hợp ý m và vợ, còn phụ huynh thì dẹp qua một bên, bố mẹ là bố mẹ, việc nào đúng thì làm, duy lý, quyết đoán lên. Khi m và vợ đồng thuận thì đứa nào mà khuyên khổ, không được thì đập ch*t mẹ nó đi.
Mỏi tay, tốn nơ ron thần kinh vl.