Dịch bệnh ở nhà, tao đã sống như thế nào và ngộ ra những gì?

Tạo 28 thì lại ước quay về tuổi 20, hơn chục năm trời mải ăn chơi và game nên giờ thụt lùi so với bạn bè quá. Cũng không định hướng được tương lai nữa đây
 
Tao học chữ Hán từ bé. Mài mực, cầm bút lông, tam tự kinh viết đủ không sót chữ nào. Sau này lớn rơi rụng hết.. Mà tao cũng chả thấy tiếc gì.

Chắc vì mày chả còn thích nữa... hoặc là do mày vốn không thích từ đầu mà bịép học :(
 
Chắc vì mày chả còn thích nữa... hoặc là do mày vốn không thích từ đầu mà bịép học :(
Tao thích lắm. Đi ngủ còn mơ thấy mùi mực thơm. Hồi ấy 6 tuổi. Tao học ở nhà bà thầy lang trong khu chợ. Mẹ tao xin mãi bà ấy mới nhận dạy cho tao. Ôi..tuổi thơ!
 
Tao thích lắm. Đi ngủ còn mơ thấy mùi mực thơm. Hồi ấy 6 tuổi. Tao học ở nhà bà thầy lang trong khu chợ. Mẹ tao xin mãi bà ấy mới nhận dạy cho tao. Ôi..tuổi thơ!

Giờ vứt bỏ hết à, phí nhỉ :)) Tao thì không biết viết bút lông, tao chỉ viết = bút chì thôi :(

Bút lông tao thử cầm rồi, khó viết vãi Lồn, mà cái quy cách viết nó cũng phải rèn luyện chán chê :(

Mà trong các ông thư pháp gia tao khoái nhất cái nét bút của Tống Huy Tông - Triệu Cát, nhìn hay vl
 
Giờ vứt bỏ hết à, phí nhỉ :)) Tao thì không biết viết bút lông, tao chỉ viết = bút chì thôi :(

Bút lông tao thử cầm rồi, khó viết vãi lồn, mà cái quy cách viết nó cũng phải rèn luyện chán chê :(

Mà trong các ông thư pháp gia tao khoái nhất cái nét bút của Tống Huy Tông - Triệu Cát, nhìn hay vl
Mỏi tay lắm. Cầm như cầm đũa, nhưng cây bút phải thẳng. Nét sổ , móc câu, chấm thuỷ...phải có hồn. Vậy nên cái tinh tế của thư pháp chính là khi người đọc nhìn nét chữ mà cảm nhận thấy tâm hồn người viết.
 
Mỏi tay lắm. Cầm như cầm đũa, nhưng cây bút phải thẳng. Nét sổ , móc câu, chấm thuỷ...phải có hồn. Vậy nên cái tinh tế của thư pháp chính là khi người đọc nhìn nét chữ mà cảm nhận thấy tâm hồn người viết.

Tao tự học thì chắc trong hơn 2000 ngàn chữ phổ biến tao học nổi vài trăm là căng, hiện tại tao nhớ được khoảng gần một trăm chữ rồi :(

Còn thư pháp thì chắc sau này khi nào rảnh thật sự thì tao cũng luyện thử, chắc lên youtube học cũng được
 
Mỏi tay lắm. Cầm như cầm đũa, nhưng cây bút phải thẳng. Nét sổ , móc câu, chấm thuỷ...phải có hồn. Vậy nên cái tinh tế của thư pháp chính là khi người đọc nhìn nét chữ mà cảm nhận thấy tâm hồn người viết.

Mà thư pháp bằng bút máy kiểu này nhìn cũng phóng khoáng đẹp vl

 
Mày nói hay, hay nhất ở cái phần nhìn cuộc đời có nhiều giá trị hơn địt và nhậu, ở việc nhìn nhận cha mẹ và giá trị của một mqh
 
Có 4 kiểu Chân, Thảo, Triện, Lệ. Phóng túng hơn là Cuồng Thảo. Đủ cho mày luyện cả đời.
Nhớ được 1000 mặt chữ là mày có thể tự tin cầm quyển sách đọc rồi.
 
Cây bút trong clip là bút mực. Cái đầu nó rất mềm. Khác gì bút lông đâu. Khi dùng bút lông mày cũng phải chuốt mực cho ngòi bút nhọn lại như cây bút này vậy.
 
Cây bút trong clip là bút mực. Cái đầu nó rất mềm. Khác gì bút lông đâu. Khi dùng bút lông mày cũng phải chuốt mực cho ngòi bút nhọn lại như cây bút này vậy.
Ngòi nó không mềm mày, tao trước học kiến trúc mua 1 cái như này rồi, nó cong cong thế để vẽ cho ra nét to thôi chứ nó = kim loại mà.
 
Tạo 28 thì lại ước quay về tuổi 20, hơn chục năm trời mải ăn chơi và game nên giờ thụt lùi so với bạn bè quá. Cũng không định hướng được tương lai nữa đây
không riêng mình mày nhiều thằng cũng thế
 
Cây bút trong clip là bút mực. Cái đầu nó rất mềm. Khác gì bút lông đâu. Khi dùng bút lông mày cũng phải chuốt mực cho ngòi bút nhọn lại như cây bút này vậy.

Cái bút này mới là bút máy ngòi mềm này, bọn họa sĩ với thư pháp hay dùng lắm

 
Tao nghĩ đã thương bố mẹ thì cần biết các cụ cần cái gì lúc này, cái các cụ cần là cháu nội đấy. 1 tháng ở nhà bên cạnh những việc đấy t nghĩ mày nên năng nổ tán gái qua mạng để hết dịch còn chốt 1 em cho các cụ có cháu bế :D
 
Tao nghĩ đã thương bố mẹ thì cần biết các cụ cần cái gì lúc này, cái các cụ cần là cháu nội đấy. 1 tháng ở nhà bên cạnh những việc đấy t nghĩ mày nên năng nổ tán gái qua mạng để hết dịch còn chốt 1 em cho các cụ có cháu bế :d

Bố mẹ tao có muốn cháu hay không tao không rõ, nhưng muốn tao lấy vợ thì rõ ràng rồi... căn bản nhà tao lắm cháu trai vl, chắc tao đẻ con gái là ngon
 
Tao nghĩ đã thương bố mẹ thì cần biết các cụ cần cái gì lúc này, cái các cụ cần là cháu nội đấy. 1 tháng ở nhà bên cạnh những việc đấy t nghĩ mày nên năng nổ tán gái qua mạng để hết dịch còn chốt 1 em cho các cụ có cháu bế :d
Ơ nó có tán gái trên xam đâu, sao mà biết được!
 
Nói m đừng tự ái chứ t thấy m cứ dẩm dẩm thế Lồn nào ấy :))))
 
Uh thì tại nó ko kể. 35 nhanh còn đẻ để lâu đéo đẻ dc ấy.
Đẻ thì nhanh không ấy mà. Chọn vợ mới lâu. Thôi qua cái dịch bệnh này đi rồi lấy vợ đẻ con mà dạy thơ Đường cho nó. Đẻ con muộn quá khó dạy lắm. Đọc thơ cho nó nghe nó lại tưởng mình dùng ngoại ngữ
 
Nói m đừng tự ái chứ t thấy m cứ dẩm dẩm thế lồn nào ấy :))))
Tao hơn nó vài tuổi thôi. Mà tao thấy đéo được thanh thản như nó.
Chắc vì mỗi người có lựa chọn riêng để sống và tận hưởng cs. Nó vẫn đang thoải mái hạnh phúc nghĩa là nó đang đúng .
Tao nghĩ vậy.
Mà tao cũng không thể sửa cái sai của mình.
 
Sửa lần cuối:
Sáng 6h tao dậy, kéo xà, chổng đẩy độ 20 phút, hôm nào có nắng thì tao tắm nắng độ nửa tiếng, trong lúc tắm nắng thì cầm quyển sách đọc chút chơi. Xong rồi tao xuống ăn sáng, ăn xong lên gác tao tưới cây (nhà tao gác thượng nhiều cây lắm), tưới cây xong tao cho chim ăn (ý tao chim ở đây là con chim chào mào chứ đéo phải cặc). Sau đó tao quét dọn nhà cửa tới 11h trưa thì tao làm cơm, gọi bố mẹ xuống ăn. Ăn xong tao dọn rửa bát rồi lên gác ngủ, ngủ thường tao ngủ trưa tận 2 tiếng từ 13h-15h. Dậy tao ngồi đọc sách văn học, thơ Đường, dạo này tao còn tự học một ít chữ Hán (học chữ Hán khác với học tiếng Trung Quốc) để hiểu rõ hơn về nhiều chữ Hán Việt. Chiều độ 17h tao gập bụng một ít cho người nó khỏe... Độ 18h tao xuống nấu ăn rồi lại gọi bố mẹ tao xuống ăn, ăn xong tao lại dọn rửa rồi ngồi lì trong phòng và học mấy cái chiều tao học. Tao học một mạch tới tầm 21h-23h (tùy hôm) thì tao lên đọc báo mạng xem có tin gì hay không thì share cho xamvn. Tầm 24h là tao ngủ, trừ mấy hôm có việc công ty giao thì tao làm tiếp có hôm xuyên đêm. Nếu mà hôm nào thức đêm thì sáng thường tao không ngủ nữa luôn vì mất giấc rồi.

Từ khi nghỉ dịch tao thấy người tao khỏe hẳn ra, ăn cơm ngon miệng, lúc mới nghỉ địt thì tao thấy nứng cặc thường xuyên vl. Nhưng từ khi chịu khó đọc thơ Đường, ngẫm nghĩ về ý tứ tác giả muốn truyền tải, rồi chịu khó ngồi viết chữ Hán (dù tao viết xấu lắm) cũng làm tao quên đi bớt cái nỗi "nứng cặc". Tao cảm thấy cuộc đời này thanh thản nhẹ nhàng, tao thêm yêu tổ quốc, đọc về lịch sử đất nước làm tao thêm tự hào và tất nhiên không phải là tự mãn. Nói chung tao cảm thấy ngoài địt nhau và bia rượu, chè chén ra thì cuộc đời còn rất nhiều thứ đáng để tao phải học hỏi...

Nghỉ ở nhà hơn 1 tháng này cũng làm tao ngộ ra nhiều điều, có lẽ sau đợt dịch này đi làm trở lại thì tao sẽ bỏ được bệnh nghiện đá phò. Tự nhiên giờ tao cảm thấy 35 tuổi mà mình còn quá nông cạn vì chẳng hiểu gì về chính đất nước mình, những nước xung quanh mình, văn hóa, văn học dân tộc.

Ngoài ra tao cũng cảm thấy có thêm thời gian ngồi nói chuyện với cha mẹ, bố mẹ tao năm nay cũng ngoài 70 hết rồi, ông nội tao thì mới mất. Tao cảm thấy giờ cũng là lúc ngồi nói chuyện với các cụ không thì lỡ có ngày lại hối hận, hồi xưa cắm đầu đi làm, rảnh thì lại đi uống bia rượu, rồi đi địt phò tốn kém biết bao nhiêu tiền bạc thời gian. Ngồi ăn nhìn cha mẹ kĩ hơn tao mới thấy họ già đi quá nhiều mà tao không bao giờ để ý tới... Giờ tao vẫn độc thân và tao cảm thấy sắp tới nên có một mối quan hệ nghiêm túc rồi đi tới hôn nhân. Có con hay không chưa biết (vì tao cũng 35 tuổi rồi, già thế này chắc gì đã đẻ được) nhưng ít nhất cha mẹ cũng yên tâm là mình có gia đình (nhà tao không tuyệt tự vì tao có 2 thằng anh trai và chúng nó đều đẻ được toàn con trai, có 5 cháu rồi).

Có những tối ngồi ngẫm việc đời có lẽ tao cũng hối hận nhiều điều, tao hối hận vì khi xưa quá trọng sắc khinh tài. Nói thật với bọn mày tao không phải thằng trân trọng tình cảm phụ nữ... Tao còn nhớ hồi 5 năm trước, có một em mới ra trường vào công ty tao làm mảng nội thất. Con bé không xinh lắm, nhưng mà nó khá thích tao, mà là thích thật (vì thực ra tao cũng có phải sếp to gì quyết định trực tiếp sự nghiệp em ý đâu). Thậm chí dù làm khác phòng nhưng nó vẫn chủ động tán tỉnh tao hẳn hoi, nhưng tao hồi đó thì chỉ nghĩ ăn chơi cái gì rồi té cho gọn. Mà tính tao không thích chăn rau, chỉ thích bóc bánh trả tiền cho đỡ cái cảnh khốn khổ "tìm cách nhảy dù". Với cả thực sự tao vốn là thằng hám gái, tao chỉ thích có quan hệ với gái xinh thôi chứ gái mà ngoại hình thường thường mà yêu tao thật lòng tao lại đéo thích. Nên tao cũng trả lời dứt cmn khoát là hiện tại tao chả muốn có một cái mối quan hệ gì cái tầm này. Em ý chắc là buồn lắm... nó làm chỗ tao thêm 1 năm thì chuyển chỗ làm, giờ chả biết như nào rồi. Nghĩ lại tao vô cùng hối hận vì những ngày tháng rong ruổi tụ tập bạn bè, gái mú mà quên đi những cái hạnh phúc gia đình tưởng như giản đơn, tao chỉ ước gì được trở về thời 28-30 tuổi để có thể làm lại được một cái đéo gì đó ra hồn hơn. Ngoài ra giờ ngồi xem facebook mấy con bạn xinh xinh hồi xưa lớp tao thì tao thấy chúng nó giờ cũng chả xinh nữa mà già vl rồi. Tao chợt ngộ ra tao quá nông cạn vì tôn thờ ngoại hình, dung mạo thì thời gian cũng sẽ xóa nhòa nó mà thôi, quan trọng trái tim con người dành cho nhau nó mới là vĩnh cửu... Cho nên sau này tao lấy vợ chắc chắn sẽ lấy người yêu tao, ngoại hình thường thường cũng được, chả quan trọng nữa.



Còn chúng mày thì sao? Chúng mày làm gì trong đợt "nghỉ Tết" dài này?
Nhà báo 35t mà chưa có vk là hơi trễ đấy, ráng kiếm e nào về cho ông bà có cháu ẵm đi bạn. Sau này ông bà trăm tuổi chỉ còn mình bơ vơ thì buồn lắm bạn ơi
 
Tạo 28 thì lại ước quay về tuổi 20, hơn chục năm trời mải ăn chơi và game nên giờ thụt lùi so với bạn bè quá. Cũng không định hướng được tương lai nữa đây
Mài có quay về được thì cũng lại ăn chơi thôi :vozvn (18):
 

Có thể bạn quan tâm

Top