Live [Đổi đời ngược] Đại gia VN qua Mỹ bưng phở, ngậm ngùi nỗi lòng không biết tỏ cùng ai. Chỉ còn biết câm họng dog sống qua ngày.

- Tóm tắt câu chuyện:- Level 3x, đang farm map Bạch Thủy Động, Phục Ngưu Sơn ngon lành. :beauty:
Nghe người ta đồn Lâm Du Quan nhiều đồ xịn nên chạy lên, ai ngờ bị Đường Môn đặt bẫy đồ sát ngay cổng, qua được cổng đi farm, thì dính 1 chiêu của quái là đủ về thành dưỡng sức.
:vozvn (19):
- Phối ngẫu thì bỏ theo Thiếu Lâm 7x=> chán đời nên quay lại Ba Lăng Huyện đánh nhím và và heo
.:too_sad:

* Ai đã từng chơi Võ Lâm Truyền Kỳ 1 mới hiểu t đang nói gì 8->:d
 
đéo cần chủ tiệm vàng, giờ ở Vịt kiếm người có 1M$ nhiều vô số, mấy thằng có vài cái tiệm vàng đéo thằng nào nó ngu tới mức bán hết để qua đó. còn chuyện học hành của con cái, có tiền thì muốn cho học ở đâu ko dc.
Mày cần phân biệt người kiếm ra 1m $ usd với thừa hưởng hay giá nhà đất lên . Mày biết người nghèo có nhiều tiền là gì không
 
Mày có kể thiếu phần nào ko? Chủ tiệm vàng lớn thì ắt tài sản đem sang mỹ cũng phải dc 1,2 triệu đô. Với tầm đó tiền cũng đủ gọi là sống ổn bên mỹ chứ sao lại ko dư dả đến nỗi phải làm cu li lao động chân tay?
Cũng đang định hỏi, qua đầu tư eb5 mà đi bưng phở, tiệm vàng 3_4 cái bán sạch thì cũng vài triệu $ là ít. M có xà lơ ko thớt.
 
Cũng đang định hỏi, qua đầu tư eb5 mà đi bưng phở, tiệm vàng 3_4 cái bán sạch thì cũng vài triệu $ là ít. M có xà lơ ko thớt.

Nghe ổng nói là bên đó ổng sống ở khu Mỹ trắng. Ổng không biết tiếng anh, nên chỉ đi làm mấy công việc tay chân, lương thấp nên tất nhiên sống trong cảnh "thu không đủ chi", vì ổng còn phải lo cho vợ con, nên tiền bạc mang theo cứ vơi dần. Vợ ổng không phải dạng lười, nhưng ở VN chỉ quen làm nội trợ, nên qua Mỹ cũng vậy, ko chịu đi làm, một mình ổng phải đi làm để nuôi 4 miệng ăn. Mãi sau này hai đứa con lớn, tự lập được thì mới đỡ, cộng thêm giờ vợ cũng đã bỏ đi, nên ổng mới thảnh thơi hơn về mặt tiền bạc.

Còn như tụi trên nói, là sao không chịu bung tiền ra làm ăn? Tao cũng có hỏi câu này, nhưng ổng nói là môi trường hai nơi tựa như hai cảnh giới khác nhau, luật lệ cũng khác, ổng không nắm được hết nên không dám liều, và với tình trạng câm điếc như vầy thì...có muốn liều cũng không hiểu là liều kiểu gì?
 
Sửa lần cuối:
Dm tui m deo gioi thieu t, t chi cho cac dai gia da giau lai giau them. Xong t an 10% tien tu van roi chia lai bon m 1-2%. Voi dieu kien phai dau tu tam 5 trieu USD tro len ben nay. Dai gia gi ko biet My no khuyen khich dan lam giau qua viec dau tu va kinh doanh ah? It hoc.
 
chuyện bịa thôi. địt mẹ nhìn thằng Hoài Tâm diễn hài như cc mà cũng có cái nhà hàng to đùng ở Cali kìa. thằng kasim hoàng vũ cũng mới té sang Houston mở nhà hàng
M ngu nhu cc. Mo nha hang thi de, van hanh nha hang the nao de co loi va ko bi kien tung (du thu ly do kien tung) moi la van de lon. Tui ay no mo dung ten gium hay no tu van hanh lam sao m biet? Roi ket qua kinh doanh ra sao m cung co biet dau..chua ke toi tron thue nhe (90% dan Viet lam nail va an uong la tron thue het).
 
Xàm lz, tàu thấy đầy người VN tay trắng sang bên English một chữ cũng đéo biết mà bây giờ làm chủ nhà hàng,tiệm nail, nhà mấy căn cho thuê luôn. Còn dạng có cuả sang bên này mà lại nghèo lại khổ là do ngu chứ đéo phải do mỹ.
Nói đâu xa. Thằng cha johnny đặng tay trắng sang mỹ có biết tiếng anh cc gì đâu. Đến bây giờ vẫn nói tiếng anh đặc sệt cái giọng vn mà làm chủ cái tiệm kim hoàn lớn ở mỹ chuyên gia công trang sức cho người nổi tiếng đó. Đâu phải ai qua mỹ làm ăn cũng biết tiếng với có tiền sẵn.
 
Xàm lz, tàu thấy đầy người VN tay trắng sang bên English một chữ cũng đéo biết mà bây giờ làm chủ nhà hàng,tiệm nail, nhà mấy căn cho thuê luôn. Còn dạng có cuả sang bên này mà lại nghèo lại khổ là do ngu chứ đéo phải do mỹ.

Đó là những case mày biết, còn bao nhiêu case mày không biết?
Ở đâu mà không có cảnh "tốt che xấu khoe". Tất nhiên là mày sẽ thấy mấy case thành công nhiều hơn là thất bại rồi.
 
Dạo này tuyên láo thuê người nói láo về cuộc sống ở mỹ nhiều phết nhỉ . Theard về con trang trần lên bài xl ngu như con bò mà có mấy con bò tin như đúng rồi . Đcm t vừa làm vừa chơi chơi ngày bèo bèo kiếm cũng phải hơn 200đ , mà khu t ở toàn dân mỹ trắng
 
Qua Mỹ đổi đời thì tao nghe nhiều, và xác thực nhiều trường hợp là có thật.

NHƯNG
tụi bay có nghe chuyện ngược lại chưa? Mới rồi tao gặp lại ông anh, qua Mỹ được khoảng 7 năm, lúc đầu gặp lại ổng cũng im im lảng lảng không nói gì. Sau dẫn đi nhậu vài hôm, thì ổng tâm sự là hiện ổng đã dọn về VN ở hẳn luôn rồi. Trước đây ở VN, ổng làm chủ 3-4 tiệm vàng có tiếng trong khu vực, sau đó ổng bán hết để lấy tiền đưa cả gd đi Mỹ diện EB5. Ở VN thì ổng hét ra lửa vì là chủ cả, ho một câu là tụi nhân viên chạy súc quần. Bước ra cửa là có tài xế riêng đưa rước tận nơi, ở nhà thì có người giúp việc, chưa hề biết tới nấu cơm hay rửa chén là cái qq gì.

(Cảm khái cá nhân: Đã không có kế sách vẹn toàn, thì buộc phải đánh đổi. Ít ra con ổng sang đó học trường "quốc tế" từ năm mẫu giáo cho tới hết đh mà không tốn xu nào. Còn ở đây, tuy ổng vẫn lo cho tụi nó học được vậy, nhưng sẽ phải tốn không ít tiền của. Tao có an ủi ổng như vậy).

Sau qua Mỹ, ổng cũng không phải là dạng đần-đụt, rất nhanh nhẹn hoạt bát là đằng khác. NHƯNG đó là khi sống trong môi trường nói tiếng Việt, nay qua đó ổng như thằng câm thằng điếc, tiếng anh học hoài ko vô (cũng thông cảm vì phần ổng đã có tuổi), nên cũng không làm ăn buôn bán gì được. Và để sinh tồn, ổng phải ...... "lấy cái thân già hom hem" (nguyên văn) lao ra đường làm mấy công việc tay chân như công nhân, bốc vác, bưng phở, quét dọn vệ sinh, cắt cỏ, etc. Ở Mỹ thì làm mấy công việc này cũng có tiền đó, nhưng ở Mỹ xài...kiểu Mỹ, xoay qua xoay lại không có dư. Tuy không tới nỗi chết đói hay ăn mày lề đường, nhưng để sống đời đại gia như ngày tháng xưa cũ ... nay chỉ còn là ảo vọng xa vời. Hỡi ôi, trước ở VN làm chủ, mắng người chửi người được, nay rơi vào cảnh ngược lại, đi làm bị bọn chủ chửi "NHƯ CON CHÓ HOANG" (nguyên văn lời ổng kể) nhưng ko dám tâm sự cùng ai, lại càng phải giấu kín nữa là đằng khác (?), vì hồi còn ở VN, trước khi đi Mỹ, ổng tuyên bố nhiều câu ... mà bây giờ khó lòng dám nói ngược lại.

(Cảm khái cá nhân: Thực ra đi làm công ở đâu mà không bị chủ chửi? Ở xứ Thiên Đường này xảy ra nhan nhản có gì lạ? Chẳng qua lâu nay ổng làm chủ nên không quen đó thôi).

Sau 7 năm, hai đứa con nay đã trưởng thành, vợ cũng đã bỏ đi theo anh chủ tiệm phở, thì ổng quyết định về lại VN sống luôn, hiện đang âm thầm gom góp tiền mở tiệm vàng nho nhỏ rồi làm lại cuộc đời rách nát (?).

(Cảm khái cá nhân: Quá đáng tiếc, giá mà hai số phận hoán đổi cho nhau được, tao đây hân hoan mang thân con trâu già này qua đó, sẵn sàng cày ngày cày đêm, thí luôn cái mạng hủi này cho trời đất, để kiếm USD về VN làm ông cố nội thiên hạ. Tiếc thay, lão này đã sẵn là ông cố nội xứ Đầm Lầy, thì còn tìm kiếm gì nữa nơi phương trời xa xăm nào đó?)

Capture.jpg

Chú thích ảnh: Đại gia xứ Đầm Lầy khi ra ngoài Đại Dương bị sóng to vùi dập.
Chỉ biết đọc và thấy trải nghiệm thật thi vị.
 
Dạo này tuyên láo thuê người nói láo về cuộc sống ở mỹ nhiều phết nhỉ . Theard về con trang trần lên bài xl ngu như con bò mà có mấy con bò tin như đúng rồi . Đcm t vừa làm vừa chơi chơi ngày bèo bèo kiếm cũng phải hơn 200đ , mà khu t ở toàn dân mỹ trắng
Tuyên láo đang có chỉ thị lên bài chê Mỹ do tình trạng đởn viên đu càng trốn qua đó không chịu về ngày càng nhiều.
 
Nghe ổng nói là bên đó ổng sống ở khu Mỹ trắng. Ổng không biết tiếng anh, nên chỉ đi làm mấy công việc tay chân, lương thấp nên tất nhiên sống trong cảnh "thu không đủ chi", vì ổng còn phải lo cho vợ con, nên tiền bạc mang theo cứ vơi dần. Vợ ổng không phải dạng lười, nhưng ở VN chỉ quen làm nội trợ, nên qua Mỹ cũng vậy, ko chịu đi làm, một mình ổng phải đi làm để nuôi 4 miệng ăn. Mãi sau này hai đứa con lớn, tự lập được thì mới đỡ, cộng thêm giờ vợ cũng đã bỏ đi, nên ổng mới thảnh thơi hơn về mặt tiền bạc.

Còn như tụi trên nói, là sao không chịu bung tiền ra làm ăn? Tao cũng có hỏi câu này, nhưng ổng nói là môi trường hai nơi tựa như hai cảnh giới khác nhau, luật lệ cũng khác, ổng không nắm được hết nên không dám liều, và với tình trạng câm điếc như vầy thì...có muốn liều cũng không hiểu là liều kiểu gì?
Vậy cái phần đầu tư ko sinh ra lợi nhuận gì à, rồi tiền kia ổng gửi bank cũng ko có lãi, nhà cửa thì sẵn k phải lo chứ ăn có bao nhiêu.
 
7 năm trước không có giá 1 triệu, và eb5 mất 7 năm để lấy lại được tiền với lãi xuất gần như là 0% (trung bình)
Mày cho tao hỏi giờ qua Mỹ, nhà 4 người thì cần bao nhiêu gọi là tạm đủ sống thảnh thơi?
 
Qua Mỹ đổi đời thì tao nghe nhiều, và xác thực nhiều trường hợp là có thật.

NHƯNG
tụi bay có nghe chuyện ngược lại chưa? Mới rồi tao gặp lại ông anh, qua Mỹ được khoảng 7 năm, lúc đầu gặp lại ổng cũng im im lảng lảng không nói gì. Sau dẫn đi nhậu vài hôm, thì ổng tâm sự là hiện ổng đã dọn về VN ở hẳn luôn rồi. Trước đây ở VN, ổng làm chủ 3-4 tiệm vàng có tiếng trong khu vực, sau đó ổng bán hết để lấy tiền đưa cả gd đi Mỹ diện EB5. Ở VN thì ổng hét ra lửa vì là chủ cả, ho một câu là tụi nhân viên chạy súc quần. Bước ra cửa là có tài xế riêng đưa rước tận nơi, ở nhà thì có người giúp việc, chưa hề biết tới nấu cơm hay rửa chén là cái qq gì.

(Cảm khái cá nhân: Đã không có kế sách vẹn toàn, thì buộc phải đánh đổi. Ít ra con ổng sang đó học trường "quốc tế" từ năm mẫu giáo cho tới hết đh mà không tốn xu nào. Còn ở đây, tuy ổng vẫn lo cho tụi nó học được vậy, nhưng sẽ phải tốn không ít tiền của. Tao có an ủi ổng như vậy).

Sau qua Mỹ, ổng cũng không phải là dạng đần-đụt, rất nhanh nhẹn hoạt bát là đằng khác. NHƯNG đó là khi sống trong môi trường nói tiếng Việt, nay qua đó ổng như thằng câm thằng điếc, tiếng anh học hoài ko vô (cũng thông cảm vì phần ổng đã có tuổi), nên cũng không làm ăn buôn bán gì được. Và để sinh tồn, ổng phải ...... "lấy cái thân già hom hem" (nguyên văn) lao ra đường làm mấy công việc tay chân như công nhân, bốc vác, bưng phở, quét dọn vệ sinh, cắt cỏ, etc. Ở Mỹ thì làm mấy công việc này cũng có tiền đó, nhưng ở Mỹ xài...kiểu Mỹ, xoay qua xoay lại không có dư. Tuy không tới nỗi chết đói hay ăn mày lề đường, nhưng để sống đời đại gia như ngày tháng xưa cũ ... nay chỉ còn là ảo vọng xa vời. Hỡi ôi, trước ở VN làm chủ, mắng người chửi người được, nay rơi vào cảnh ngược lại, đi làm bị bọn chủ chửi "NHƯ CON CHÓ HOANG" (nguyên văn lời ổng kể) nhưng ko dám tâm sự cùng ai, lại càng phải giấu kín nữa là đằng khác (?), vì hồi còn ở VN, trước khi đi Mỹ, ổng tuyên bố nhiều câu ... mà bây giờ khó lòng dám nói ngược lại.

(Cảm khái cá nhân: Thực ra đi làm công ở đâu mà không bị chủ chửi? Ở xứ Thiên Đường này xảy ra nhan nhản có gì lạ? Chẳng qua lâu nay ổng làm chủ nên không quen đó thôi).

Sau 7 năm, hai đứa con nay đã trưởng thành, vợ cũng đã bỏ đi theo anh chủ tiệm phở, thì ổng quyết định về lại VN sống luôn, hiện đang âm thầm gom góp tiền mở tiệm vàng nho nhỏ rồi làm lại cuộc đời rách nát (?).

(Cảm khái cá nhân: Quá đáng tiếc, giá mà hai số phận hoán đổi cho nhau được, tao đây hân hoan mang thân con trâu già này qua đó, sẵn sàng cày ngày cày đêm, thí luôn cái mạng hủi này cho trời đất, để kiếm USD về VN làm ông cố nội thiên hạ. Tiếc thay, lão này đã sẵn là ông cố nội xứ Đầm Lầy, thì còn tìm kiếm gì nữa nơi phương trời xa xăm nào đó?)

Capture.jpg

Chú thích ảnh: Đại gia xứ Đầm Lầy khi ra ngoài Đại Dương bị sóng to vùi dập.
Tao có ông bạn ở VN làm KTs nổi tiếng. Kiếm đc 2M Mỹ, qua bển mua 2 cây xăng + siêu thị Mini, 2 căn nhà. Giờ sống an nhàn, ngày ngày bán siêu thi mini. Vẫn làm tk cho bọn Việt nam nhưng outsource thoii. Ngon vl.
 
Nghe nói ở Cali giá nhà cao vl, tao tạm tính
- Chi phí đi 1M
- Mua cái nhà ở 500k-1M
- Mua thêm cái cho thuê 500k-1M
- Mở tiệm nail? 500k đi
- Tiền mặt 1M đủ sống trong vòng 10 năm
Vậy để tạm sống ổn, từ VN qua cần tầm 5M? Đúng ko các tml ở Mẽo
 
Top