Ham làm giàu sớm để rồi cuộc đời bế tắc

Tôi 25 tuổi, không còn gì trong tay ngoai gia đình và số nợ 400 triệu đồng, mỗi tháng phải trả 12 triệu tiền lãi.

Chuyện sẽ không có gì nếu tôi không tham vọng làm giàu sớm để rồi giờ ngậm trái đắng. Tôi kiếm tiền từ rất sớm, từ khi bạn bè cùng tuổi còn đang xin tiền ba mẹ để học đại học tôi đã kiếm được 40 triệu mỗi tháng nhờ làm sale và bỏ sỉ mỹ phẩm. Năm ngoái, tôi bắt đầu nản vì không làm được như trước. Tôi chuyển hướng sang kinh doanh, với 300 triệu đồng tích cóp được những năm trước tôi góp chung với bạn mở quán bia ở Sài Gòn. Được một thời gian, quán đi xuống, tôi cố chấp giữ lại quán, người kia từ bỏ buộc tôi phải trả lại cho họ theo thỏa thuận. Năm tháng liền thua lỗ, tôi phải vay mượn đầu này đầu kia để duy trì và trả lương nhân viên. Rồi dịch bệnh bùng phát mạnh, tôi chính thức buông bỏ, không còn niềm tin vực dậy quán.

Giờ tôi nợ hơn 400 triệu đồng. Làm sao tôi dám đối diện với gia đình khi trước đó mọi người đã khuyên không nên kinh doanh vì quá nguy hiểm. Tôi bế tắc, không còn nguồn thu nào để gồng gánh số lãi hơn hơn 12 triệu mỗi tháng. Gia đình tôi không khá giả, giờ mà biết tôi nợ như thế ba mẹ sẽ thất vọng lắm. Mong mọi người cho tôi lời khuyên để có thể đối diện với gia đình và nhận được sự giúp đỡ. Cảm ơn các bạn.
 
chia buồn cùng tml, nhà có sổ thì cầm cố đỡ được kg? thặc là vãi chưỡng.
 
Ui cố lên mày ! Tao sn 97 mà đang nợ hơn chục tỉ đây :)) tinh thần thoải mái lên, cứ cố gắng là sẽ thành công đừng sợ
 
bằng tuổi, cũng đang nợ 200tr (1 cách ko chính thức vì mượn nên ko phải trả lãi), nói thật ông bạn quá giỏi,
làm ăn thì thắng thua là chuyện bt, t giờ tạm dừng sx để đi làm kiếm ít trả nợ,
lăn lộn vậy thì ông cũng hiểu chuyện, kẻ bi quan thì hay đúng, nhưng người lạc quan mới thành công,
ông giỏi hơn t nên ko dám khuyên gì, ráng lên đường còn dài, và tin là còn rất nhiều thằng vì mùa dịch này mà ôm nợ hơn mình nhiều :V
 
Giời, lo gì. Tao cũg hơn mày 1 tuổi. Cũng bương trải sớm. Hồi mới lên sg học cũg làm thêm đủ nghề từ phụ đám cưới, làm sơn nước, làm điện công trình… tích góp được tí thì đến năm 2 mở cái shop bán đồ ngoại nhập, làm ăn chung chạm mà, rồi cũg toang. Lên năm 3 góp vốn làm với ông anh quen biết mở cửa hàng bán sắt thép tận Bình Dương, chạy đi chạy về, học thì bỏ suốt. Rồi đời tao lại cứ đen, làm được nhiều tiền lắm nhưng cãi nhau với bà chị của ông anh đó rồi rút vốn. Tiếp tục mở quán cafe cá Koi ở Biên Hoà với ông cậu, đcm tuổi trẻ bồng bột, mở to cho lắm vào, ngốn khá nhiều tiền. Chạy vay mượn khắp nơi. Đã thế cứ nghĩ là có tiền thì mình mướn người, pha chế đéo biết gì nên đám nv nó hành tao ra bả, nc thì pha như nc cống, nguyên liêu tao mua toàn hàng mắc tiền, khách uống đéo đc. Tiếc tiền mướn bv nên tao ra quán ngủ luôn, mà đcm tao cũg đéo hiểu hồi đó sao tao lại có thể thiết kế cái quán mở, đéo có đc cái cổng, đêm ngủ phải đi lắp chống trộm, mé mấy con chó với mèo hoang chạy ngang nó kêu inh ỏi. Sáng 5h dậy đi chợ, đêm 12h mới xong hết. Bữa nào học thì lo đi chợ xog nhờ người coi quán rồi chạy lên sg học. Mé từ 65kg xuống còn 57kg. Bán đc gần 2 năm thì đêm 28 tết tao quyết định sang quán vì tiền tái đầu tư lại thì có mà ăn lol. Đêm đó ngồi ở quán đến tận sáng, khóc huhu. Đcm học giỏi vcl đến tận 5 năm mới ra trường, mà ra xong lại đéo thích đi làm. Ăn ở ko nửa năm. Rồi đời đưa đẩy về lại quê làm nv tín dụng cho ngân hàng. Máu lại lên, lại móc nối làm ăn ngoài, bỏ bê việc bank. Chuyện j đến cũg đến, tao chán vl nên quyết định nghỉ việc hồi đầu năm nay. Tích góm đc khá tiền nhưng đéo thích đầu cơ mua đất, và đó là cái ngu của tao. Bung tiền làm hết bây giờ đéo biết khi nào nó về lại bên tao. Đã thế còn mượn 700tr đắp qua bên kia nữa chứ, thôi ăn lol rồi. Đcm mới ngày hqua luôn, đi ra lấy tiền, dịch vậy đéo đứng đc lâu, nó đưa tiền rồi đi chưa kịp đếm, về đếm thì thiếu 50tr. Cả ngày nay tao nóng vcl ra mà đéo làm j đc. Bất lực vcl. Thôi thì cũg đồng cảm với mày, thấy chú mày có nghị lực chắc sẽ ổn thôi tml ạ
 
Nể bác thread. Ăn đủ combo nợ nần + HIV lao lậu mà vẫn bỏ chút thời gian viết bài khuyên nhủ ae xàm :too_sad:
 
Gạt sĩ diện qua 1 bên và đối mặt với hiện thực.Chấp nhận là thằng ngu, bị chửi, bị nhục, nhưng còn đường đứng dậy.
Hãy nhớ: tác hại lâu dài là do do dự.
Tìm cách xử lý và đứng dậy.Nếu mày làm được thì sẽ gột rửa đc nỗi nhục ngày hôm nay.Đừng để vấn đề kéo dài thêm.400tr chưa phải là cái khủng khiếp đâu.
 
Top