afdartaetarfdfd
Trẻ trâu
- Tao sinh ra trong 1 gia đình rất bình thường, thời đó thì ai cũng nghèo, ăn cũng thiếu chứ đừng nói đến dư dả. Bố mẹ thì hay mắng và tao cũng có phần bướng, nhiều khi bị mắng tao còn oán hận bố mẹ của tao nữa, và khi đó tao hay xé bỏ hoặc đập phá những gì ông bà ý thích như quyển báo hay cái đĩa và tách chè. Tách chè nhà tao hồi nhỏ không có quai là vì tao đập đấy.
- Nhưng nghĩ lại thì việc tao bị mắng là toàn có lý do chứ không phải vô lý mà bị mắng đâu, có lần tao còn bị ông già đánh cho gẫy mấy cái roi vì cái tội cùng đám bạn đi ăn trộm ngô, trộm khoai nhà người ta. Đến bây giờ trên người vẫn còn hai vết sẹo do roi vụt, nhưng từ vụ đánh lên bờ xuống ruộng đó thì tao không bao giờ ăn trộm của ai thứ gì.
- Chúng mày không bao giờ được trách bố mẹ chúng mày nghe chưa? Bố mẹ chúng mày dậy dỗ chúng mày theo những gì mà ông bà ý nhận thức được, chứ không thể đem quan điểm hiện tại ra rồi đánh giá rằng "đánh con là sai, phải bảo ban từ từ". Vì xã hội, môi trường sống, và nhận thức ở mỗi thời là 1 khác. Bố mẹ chúng mày có thể nghèo, có thể dốt, nhưng không ai thương chúng mày bằng bố mẹ chúng mày đâu. Giả dụ tao lôi cổ chúng mày ra, kề dao vào cổ chúng mày, thì bố mẹ chúng mày dù già cả yếu đuối cũng sẽ quỳ gối trước mặt tao để xin tao tha cho mày, hoặc giả là họ sẽ sẵn sàng liều chết với tao để bảo vệ chúng mày.
- Tao còn nhớ năm tao khoảng 20 tuổi gì đó, tao bị ốm và sốt cao. Mẹ tao sáng thì phải đi ra chợ nhặt nhạnh từng đồng, trưa thì vội vàng về nấu cháo cho tao ăn, lúc về vội quá bị ngã sứt sát chân tay. Chỉ là bị thương ngoài da thôi nhưng tao nhìn thì tự nhiên thấy xót ruột lắm. Tự nhiên những cảnh mẹ và bố chăm tao lúc nhỏ hiện về, lúc thì đi chợ mua cho cái bánh rán, lúc thì cây mía v.v. Tự nhiên tao thấy hối hận vì trước đây không ngoan ngoãn.
- Năm mẹ tao khoảng 50 tuổi, lúc đó tao 25-26 gì đó, trời bên ngoài mưa lớn, đột nhiên sấm sét nổi lên to đùng khiến mẹ tao giật mình rồi bà nắm hai bàn tay lại với nhau xoa xoa, tao nhìn mẹ tạo lúc bà sợ hãi vì sấm sét, rồi nhìn hai bàn tay của bà thì thấy nó đã nhăn nheo nhiều rồi. Đột nhiên tao xót mẹ tao lắm. Từ đó tao thương mẹ tao hơn, và cũng nhận ra sai lầm của mình hơn vì ngay xưa cũng từng có những lần cãi mẹ.
- Hai sự kiện trên là hai lần đả thông tao mãnh liệt nhất. Mẹ tao năm nay cũng gần 70, còn tao thì hơn 40 tuổi rồi, mà mẹ tao thỉnh thoảng vẫn xoa đầu như thể tao còn là một thằng trẻ con ý. Vài lần bà ý vừa xoa đầu vừa nói "con trai của mẹ đấy" rồi cười hi hi làm tao xúc động lắm.
- Người không có hiếu với cha mẹ thì không thể tốt được với ai đâu chúng mày ạ. Nếu trong cuộc sống chúng mày thấy ai đó đối xử không tốt với cha mẹ thì chúng mày phải biết những người đó sẽ không bao giờ đối xử tốt với chúng mày được, khi cần thì họ sẽ bán rẻ hoặc đâm lén sau lưng chúng mày.
- Tao bây giờ, và đã khoảng 20 năm rồi, hầu như tuần nào cũng phải có 1 ngày đấm bóp cho hai ông bà. Nào là bóp chân, bóp tay, bóp vai, massage da đầu, đấm lưng. Chỉ khoảng 30 phút đến 1 tiếng là ông/bà ý thấy rất thoải mái, 2 người là khoảng 1 tiếng rưỡi là xong. Con gái tao thấy thế cũng học theo chúng mày ạ, nó cũng hơi tí là bóp lưng bóp chân cho tao và mẹ nó. Cảm giác đó vui lắm, và bố mẹ tao chắc cũng vui như thế mỗi khi tao đấm bóp cho họ.
- Hãy sống có đức, bắt đầu từ đức với đấng sinh thành và nuôi dưỡng chúng mày.
- Nhưng nghĩ lại thì việc tao bị mắng là toàn có lý do chứ không phải vô lý mà bị mắng đâu, có lần tao còn bị ông già đánh cho gẫy mấy cái roi vì cái tội cùng đám bạn đi ăn trộm ngô, trộm khoai nhà người ta. Đến bây giờ trên người vẫn còn hai vết sẹo do roi vụt, nhưng từ vụ đánh lên bờ xuống ruộng đó thì tao không bao giờ ăn trộm của ai thứ gì.
- Chúng mày không bao giờ được trách bố mẹ chúng mày nghe chưa? Bố mẹ chúng mày dậy dỗ chúng mày theo những gì mà ông bà ý nhận thức được, chứ không thể đem quan điểm hiện tại ra rồi đánh giá rằng "đánh con là sai, phải bảo ban từ từ". Vì xã hội, môi trường sống, và nhận thức ở mỗi thời là 1 khác. Bố mẹ chúng mày có thể nghèo, có thể dốt, nhưng không ai thương chúng mày bằng bố mẹ chúng mày đâu. Giả dụ tao lôi cổ chúng mày ra, kề dao vào cổ chúng mày, thì bố mẹ chúng mày dù già cả yếu đuối cũng sẽ quỳ gối trước mặt tao để xin tao tha cho mày, hoặc giả là họ sẽ sẵn sàng liều chết với tao để bảo vệ chúng mày.
- Tao còn nhớ năm tao khoảng 20 tuổi gì đó, tao bị ốm và sốt cao. Mẹ tao sáng thì phải đi ra chợ nhặt nhạnh từng đồng, trưa thì vội vàng về nấu cháo cho tao ăn, lúc về vội quá bị ngã sứt sát chân tay. Chỉ là bị thương ngoài da thôi nhưng tao nhìn thì tự nhiên thấy xót ruột lắm. Tự nhiên những cảnh mẹ và bố chăm tao lúc nhỏ hiện về, lúc thì đi chợ mua cho cái bánh rán, lúc thì cây mía v.v. Tự nhiên tao thấy hối hận vì trước đây không ngoan ngoãn.
- Năm mẹ tao khoảng 50 tuổi, lúc đó tao 25-26 gì đó, trời bên ngoài mưa lớn, đột nhiên sấm sét nổi lên to đùng khiến mẹ tao giật mình rồi bà nắm hai bàn tay lại với nhau xoa xoa, tao nhìn mẹ tạo lúc bà sợ hãi vì sấm sét, rồi nhìn hai bàn tay của bà thì thấy nó đã nhăn nheo nhiều rồi. Đột nhiên tao xót mẹ tao lắm. Từ đó tao thương mẹ tao hơn, và cũng nhận ra sai lầm của mình hơn vì ngay xưa cũng từng có những lần cãi mẹ.
- Hai sự kiện trên là hai lần đả thông tao mãnh liệt nhất. Mẹ tao năm nay cũng gần 70, còn tao thì hơn 40 tuổi rồi, mà mẹ tao thỉnh thoảng vẫn xoa đầu như thể tao còn là một thằng trẻ con ý. Vài lần bà ý vừa xoa đầu vừa nói "con trai của mẹ đấy" rồi cười hi hi làm tao xúc động lắm.
- Người không có hiếu với cha mẹ thì không thể tốt được với ai đâu chúng mày ạ. Nếu trong cuộc sống chúng mày thấy ai đó đối xử không tốt với cha mẹ thì chúng mày phải biết những người đó sẽ không bao giờ đối xử tốt với chúng mày được, khi cần thì họ sẽ bán rẻ hoặc đâm lén sau lưng chúng mày.
- Tao bây giờ, và đã khoảng 20 năm rồi, hầu như tuần nào cũng phải có 1 ngày đấm bóp cho hai ông bà. Nào là bóp chân, bóp tay, bóp vai, massage da đầu, đấm lưng. Chỉ khoảng 30 phút đến 1 tiếng là ông/bà ý thấy rất thoải mái, 2 người là khoảng 1 tiếng rưỡi là xong. Con gái tao thấy thế cũng học theo chúng mày ạ, nó cũng hơi tí là bóp lưng bóp chân cho tao và mẹ nó. Cảm giác đó vui lắm, và bố mẹ tao chắc cũng vui như thế mỗi khi tao đấm bóp cho họ.
- Hãy sống có đức, bắt đầu từ đức với đấng sinh thành và nuôi dưỡng chúng mày.