coolboyx12
Phó thường dân
Phần 1:
Nhưng rồi đời không như là mơ…
Thằng BH, sau 6 tháng, đã làm tốt công việc của mình đó là mang lượng đơn hàng lớn từ những khách hàng của công ty cũ và chào thêm kha khá khách mới. Giờ đây, công việc của BH không còn nhiều và liên tục như trước vì chỗ trống dễ tiếp cận và với tới không còn nhiều. Nó giờ chỉ còn đi làm 1 tuần 1 lần, rồi 2 tuần, 3 tuần. Thi thoảng café gọi điện hoặc nhắn tin hỏi thăm, chúc sinh nhật khách hàng… rồi tự suy nhĩ cách để tiếp cận khách hàng mới và làm kín thị trường. Nói chung nó có năng lực, khá tự giác và biết việc mình phải làm. Tuy nhiên trong mắt mấy thằng lz kỹ thuật với thợ xây kia thì thằng BH đang không làm mà đòi có ăn, được ăn mặc bảnh bao, rảnh háng café, ăn nhậu, lâu lâu mới vác xe đi làm 1 lần, trong khi có cả tháng chả thêm đc khách hàng mới nào. Còn ae ở nhà thì chân lấm tay bùn. Rồi chúng nó còn nghĩ hở tí là thằng lz BH lại mang tiền đi tiêu (mua quà, mừng cưới, café, nhậu nhẹt với khách). Rồi thi thoảng ko nhịn được lại phát ngôn ra 1 câu :” Thằng khách đấy đã mua gì đâu, sao phải phí thế.” Làm mặt thằng BH tím ngắt vì nghĩ:” mẹ, bố mày đ phải vì cố bán đc hàng thì đã đ phải….”. Cư vài lần như vậy, th BH bắt đầu chán. Nó đ làm thật nữa luôn, nó thay vì cố gắng làm việc nó đang làm tốt thì quay ra về phụ mấy thằng lz kia, nhặt lá đá ống bơ rồi thành thằng cù bất cù bơ, vô dụng từ bao giờ ko hay. Thậm chí, sau khi chiều ý mấy thằng lz kia thì nó còn bị coi thường hơn, bị sai vặt đâm ra thêm uất ức. Nhiều lần nó nghĩ hay là đ làm nữa nhưng cái xưởng trên đất của nó, chả lẽ đuổi mấy thằng kia ra ngoài đường, đất thì đang sốt, giá thuê đang cao. Vì vậy, nghỉ đéo được mà làm tiếp cũng đ xong. Nó càng bế tắc.
Về 2 thằng KT. Công việc tăng lên khiến chúng nó phải thuê 3 người. Tuy nhiên triết lý sử dụng lao động của 2 thằng KT khác nhau. Thằng KT1 thì nghĩ đối với công nhân, đi làm thì nên chỉ có công việc, làm tốt thì lương cao, gà thì lương thấp, hết việc thì ra về. Còn thằng KT2 thì thích xây dựng tình cảm và sự gần gũi trong và ngoài công việc, đối với công nhân thì ăn nhậu, gần gũi, thoải mái là quan trọng. Vì trái ngược nhau ngay trong cách nhìn và phong cách quản trị khiến quyết định 2 thằng thường xuyên mâu thuẫn, công nhân cũng chả biết phải làm cái mẹ gì. Còn đối 3 thằng bạn góp vốn còn lại, phòng của 2 thằng KT mập mờ trong chi tiêu. Phòng KT thường xuyên phải trực tiếp mua sắm máy móc và thiết bị cũ không hóa đơn chứng từ nên khó chứng minh khoản chi, có những khoản chi cả vài trăm củ. Vì vậy, thường xuyên đối mặt với việc bị nghi ngờ dù có thành thật đến đâu. Vậy là thêm 1 cái để cãi nhau.
2 thằng LĐ. 2 thằng này cũng gặp vấn đề về mẫu thuẫn trong sử dụng nhân lực như 2 thằng lz kia. Cộng với việc khâu của 2 thằng này là khâu cuối, và thường sẽ nhận được thanh toán lần cuối hoặc được bo thêm hoặc bị nợ lại. Lắm lúc công việc nhiều bất thường cần thuê tạm người bên ngoài nên chi phí thuê không ổn định. Mỗi lần như thế khả năng cao sẽ khiến 3 thằng còn lại chửi ngu hoặc nghi ngờ. Nhất là thằng LĐ2 có tiền án cờ bạc, chiều chiều đập con lô.
Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày cả 5 th lz phải đối mặt với những nghi ngờ, uất ức trong lòng mà không biết cách giải quyết. Rồi sự bất lực cứ lớn dần dù tiền thì cứ tăng lên. Mới đầu chúng nó nhịn vì tiền và tình cảm nhưng tâm huyết cũng như hy vọng so với thuở ban đầu thì đang nhạt dần đi. Công việc bắt đầu có dấu hiệu đi xuống không phanh vì thằng nào cũng “làm cho có” để rồi mất uy tín dần. Để giải quyết, thay vì họp nước lọc, chúng nó họp bằng rượu. Thay vì để trên bàn những tờ kế hoạch, bản thống kê thì chúng nó để nồi lẩu và 2 lít rượu. Thay vì ngồi nói chuyện công việc trong lúc tỉnh táo nhất thì chúng nó nói chuyện sex trong lúc tỉnh và nói “chính trị” trong lúc say. Thay vì cam kết, lập kế hoạch bằng giấy tờ thì mấy th lz ký với nhau bằng nước bọt có nồng độ cồn. 1 2 lần rượu có thể giúp chúng nó tạm thời bỏ qua và thêm hy vọng, yêu nhau trở lại. Nhưng rồi cứ lạm dụng để đến 1 ngày, giọt nước tràn ly khiến 1 thằng nào đó hét lên, trong cơn say, nước mắt và trong không khí không thể ngột ngạt hơn của cái xưởng đang chết dần. Thằng BH:” Địt mẹ, bố nghỉ, bố đéo cần” và tiếng “xoảng” của cái cốc hay bát gì đó vang lên, đánh dấu cho sự tan vỡ gần như không thể tránh khỏi.
Nhưng đời nó có vui tính trêu đùa mấy thằng gà thì cũng sẽ ko dã man đến mức mà tiệt đường sống của ai. Âm thanh đó tình cờ chạm đến tai “ông bụt” của chúng nó…. Biết ai không?… đó là TAO. Sáng hôm sau, tao thấy thằng BH đang ngồi lom khom trong quán café, khuôn mặt vẫn đang in rõ 2 chứ “Tuyệt vọng”. Nó quay lên chào chán nản:
Về HN từ lúc nào thế…?
Tao:
- Hôm qua, đúng lúc có thằng lz nào rửa bát ngu làm vỡ bát bên xưởng.
Nó như tìm được cái bô để trút hết nỗi lòng. Tao nghe xong:
…… CÒN TIẾP
Phần cuối :
https://xamvn.chat/threads/ket-hop-...-cut-phan-1-series-chia-se-kinh-doanh.373649/
Phần 2:https://xamvn.chat/threads/ket-hop-...-cut-phan-2-series-chia-se-kinh-doanh.374444/
Nhưng rồi đời không như là mơ…
Thằng BH, sau 6 tháng, đã làm tốt công việc của mình đó là mang lượng đơn hàng lớn từ những khách hàng của công ty cũ và chào thêm kha khá khách mới. Giờ đây, công việc của BH không còn nhiều và liên tục như trước vì chỗ trống dễ tiếp cận và với tới không còn nhiều. Nó giờ chỉ còn đi làm 1 tuần 1 lần, rồi 2 tuần, 3 tuần. Thi thoảng café gọi điện hoặc nhắn tin hỏi thăm, chúc sinh nhật khách hàng… rồi tự suy nhĩ cách để tiếp cận khách hàng mới và làm kín thị trường. Nói chung nó có năng lực, khá tự giác và biết việc mình phải làm. Tuy nhiên trong mắt mấy thằng lz kỹ thuật với thợ xây kia thì thằng BH đang không làm mà đòi có ăn, được ăn mặc bảnh bao, rảnh háng café, ăn nhậu, lâu lâu mới vác xe đi làm 1 lần, trong khi có cả tháng chả thêm đc khách hàng mới nào. Còn ae ở nhà thì chân lấm tay bùn. Rồi chúng nó còn nghĩ hở tí là thằng lz BH lại mang tiền đi tiêu (mua quà, mừng cưới, café, nhậu nhẹt với khách). Rồi thi thoảng ko nhịn được lại phát ngôn ra 1 câu :” Thằng khách đấy đã mua gì đâu, sao phải phí thế.” Làm mặt thằng BH tím ngắt vì nghĩ:” mẹ, bố mày đ phải vì cố bán đc hàng thì đã đ phải….”. Cư vài lần như vậy, th BH bắt đầu chán. Nó đ làm thật nữa luôn, nó thay vì cố gắng làm việc nó đang làm tốt thì quay ra về phụ mấy thằng lz kia, nhặt lá đá ống bơ rồi thành thằng cù bất cù bơ, vô dụng từ bao giờ ko hay. Thậm chí, sau khi chiều ý mấy thằng lz kia thì nó còn bị coi thường hơn, bị sai vặt đâm ra thêm uất ức. Nhiều lần nó nghĩ hay là đ làm nữa nhưng cái xưởng trên đất của nó, chả lẽ đuổi mấy thằng kia ra ngoài đường, đất thì đang sốt, giá thuê đang cao. Vì vậy, nghỉ đéo được mà làm tiếp cũng đ xong. Nó càng bế tắc.
Về 2 thằng KT. Công việc tăng lên khiến chúng nó phải thuê 3 người. Tuy nhiên triết lý sử dụng lao động của 2 thằng KT khác nhau. Thằng KT1 thì nghĩ đối với công nhân, đi làm thì nên chỉ có công việc, làm tốt thì lương cao, gà thì lương thấp, hết việc thì ra về. Còn thằng KT2 thì thích xây dựng tình cảm và sự gần gũi trong và ngoài công việc, đối với công nhân thì ăn nhậu, gần gũi, thoải mái là quan trọng. Vì trái ngược nhau ngay trong cách nhìn và phong cách quản trị khiến quyết định 2 thằng thường xuyên mâu thuẫn, công nhân cũng chả biết phải làm cái mẹ gì. Còn đối 3 thằng bạn góp vốn còn lại, phòng của 2 thằng KT mập mờ trong chi tiêu. Phòng KT thường xuyên phải trực tiếp mua sắm máy móc và thiết bị cũ không hóa đơn chứng từ nên khó chứng minh khoản chi, có những khoản chi cả vài trăm củ. Vì vậy, thường xuyên đối mặt với việc bị nghi ngờ dù có thành thật đến đâu. Vậy là thêm 1 cái để cãi nhau.
2 thằng LĐ. 2 thằng này cũng gặp vấn đề về mẫu thuẫn trong sử dụng nhân lực như 2 thằng lz kia. Cộng với việc khâu của 2 thằng này là khâu cuối, và thường sẽ nhận được thanh toán lần cuối hoặc được bo thêm hoặc bị nợ lại. Lắm lúc công việc nhiều bất thường cần thuê tạm người bên ngoài nên chi phí thuê không ổn định. Mỗi lần như thế khả năng cao sẽ khiến 3 thằng còn lại chửi ngu hoặc nghi ngờ. Nhất là thằng LĐ2 có tiền án cờ bạc, chiều chiều đập con lô.
Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày cả 5 th lz phải đối mặt với những nghi ngờ, uất ức trong lòng mà không biết cách giải quyết. Rồi sự bất lực cứ lớn dần dù tiền thì cứ tăng lên. Mới đầu chúng nó nhịn vì tiền và tình cảm nhưng tâm huyết cũng như hy vọng so với thuở ban đầu thì đang nhạt dần đi. Công việc bắt đầu có dấu hiệu đi xuống không phanh vì thằng nào cũng “làm cho có” để rồi mất uy tín dần. Để giải quyết, thay vì họp nước lọc, chúng nó họp bằng rượu. Thay vì để trên bàn những tờ kế hoạch, bản thống kê thì chúng nó để nồi lẩu và 2 lít rượu. Thay vì ngồi nói chuyện công việc trong lúc tỉnh táo nhất thì chúng nó nói chuyện sex trong lúc tỉnh và nói “chính trị” trong lúc say. Thay vì cam kết, lập kế hoạch bằng giấy tờ thì mấy th lz ký với nhau bằng nước bọt có nồng độ cồn. 1 2 lần rượu có thể giúp chúng nó tạm thời bỏ qua và thêm hy vọng, yêu nhau trở lại. Nhưng rồi cứ lạm dụng để đến 1 ngày, giọt nước tràn ly khiến 1 thằng nào đó hét lên, trong cơn say, nước mắt và trong không khí không thể ngột ngạt hơn của cái xưởng đang chết dần. Thằng BH:” Địt mẹ, bố nghỉ, bố đéo cần” và tiếng “xoảng” của cái cốc hay bát gì đó vang lên, đánh dấu cho sự tan vỡ gần như không thể tránh khỏi.
Nhưng đời nó có vui tính trêu đùa mấy thằng gà thì cũng sẽ ko dã man đến mức mà tiệt đường sống của ai. Âm thanh đó tình cờ chạm đến tai “ông bụt” của chúng nó…. Biết ai không?… đó là TAO. Sáng hôm sau, tao thấy thằng BH đang ngồi lom khom trong quán café, khuôn mặt vẫn đang in rõ 2 chứ “Tuyệt vọng”. Nó quay lên chào chán nản:
Về HN từ lúc nào thế…?
Tao:
- Hôm qua, đúng lúc có thằng lz nào rửa bát ngu làm vỡ bát bên xưởng.
Nó như tìm được cái bô để trút hết nỗi lòng. Tao nghe xong:
…… CÒN TIẾP
Phần cuối :
https://xamvn.chat/threads/ket-hop-...an-cut-phan-series-chia-se-kinh-doanh.380117/
Sửa lần cuối: