Khi đi nhậu với các sếp lớn thì nên giao tiếp, nch như nào hả chúng mày?

chủ yếu ngồi hóng hớt, gọi dạ bảo vâng chứ tuổi gì được chen mồm vào đâu mà mày lo =))
 
Tao làm trợ lý giám đốc kiêm lái xe. Ngoài công việc giờ hành chính ra thì mỗi tối phải chở giám đốc đi nhậu với các đối tác toàn là các giám đốc, chủ tịch công ty, đơn vị này nọ. Giám đốc bảo tao phải nâng cao kỹ năng giao tiếp đi, tạo mối quan hệ với mấy người gặp trên bàn nhậu. Giám đốc còn bảo tao đọc sách đắc nhân tâm này nọ.
Tao cũng đọc 5-6 cuốn sách về giao tiếp rồi mà chủ yếu nó toàn nói chung chung về cách giao tiếp với bạn bè, đồng nghiệp chứ chả dạy cách tiếp chuyện các ông giám đốc, chủ tịch lớn và các ông ở độ tuổi thuộc hàng cha chú mình.
Bọn mày có kinh nghiệm hay biết kênh ytb hay quyển sách nào dạy mình cách nâng cao kỹ năng giao tiếp với các sếp to ko:too_sad:
P/s: lý do giám đốc ưu ái tạo đk cho tao gặp các sếp to vì bản thân tao vốn cũng là cháu của 1 cốp to nên được giám đốc hỗ trợ. Nhưng chỉ cho mình cơ hội ngồi nch với các sếp lớn thôi còn nch như nào, giao tiếp như nào phải tự lực cánh sinh
Tao khuyên mày thế này thôi : hãy nói về những gì đối phương thích nghe, mày không cần nịnh nọt, luồn cuối, hay tỏ ra đáng thương hại gì cả, chẳng ai thích thằng như vậy.
Nhưng ngta luôn luôn thích nghe về vđ ngta muốn nghe. Vd thằng máu gái thì thích trao đổi về chủ đề gái gú, rau cỏ các kiểu. Thằng máu cờ bạc thì thích bàn về đề đóm bóng bánh các môn ăn chơi. Thằng máu con buôn thì thích nghe các vụ áp phe, môi giới, 1 vốn 4 lời… mày đem chuyện phá đò kể cho thằng thích giải toán 4h30 thì lạc đề ngay, ko bao giờ có tiếng nói chung, câu chuyện sẽ sớm đi vào ngõ cụt.
Vđ là làm sao khai thác được đối phương muốn gì, thích nghe gì, muốn trao đổi về vđ gì… nó là nghệ thuật bắt chuyện. Thường mày sẽ bắt chuyện được với thằng kế bên, hoặc đối diện…và thu hút nó, chỉ diễn ra trong khoảng 10-15p sau khi nhập tiệc. Quá thời gian trên đối phương đã k còn hứng thú bắt chuyện với ng mới gặp, nó sẽ sinh ra cảm giác coi thường đối phương, cảm giác ko muốn giao tiếp, giao kết.
 
Tao làm trợ lý giám đốc kiêm lái xe. Ngoài công việc giờ hành chính ra thì mỗi tối phải chở giám đốc đi nhậu với các đối tác toàn là các giám đốc, chủ tịch công ty, đơn vị này nọ. Giám đốc bảo tao phải nâng cao kỹ năng giao tiếp đi, tạo mối quan hệ với mấy người gặp trên bàn nhậu. Giám đốc còn bảo tao đọc sách đắc nhân tâm này nọ.
Tao cũng đọc 5-6 cuốn sách về giao tiếp rồi mà chủ yếu nó toàn nói chung chung về cách giao tiếp với bạn bè, đồng nghiệp chứ chả dạy cách tiếp chuyện các ông giám đốc, chủ tịch lớn và các ông ở độ tuổi thuộc hàng cha chú mình.
Bọn mày có kinh nghiệm hay biết kênh ytb hay quyển sách nào dạy mình cách nâng cao kỹ năng giao tiếp với các sếp to ko:too_sad:
P/s: lý do giám đốc ưu ái tạo đk cho tao gặp các sếp to vì bản thân tao vốn cũng là cháu của 1 cốp to nên được giám đốc hỗ trợ. Nhưng chỉ cho mình cơ hội ngồi nch với các sếp lớn thôi còn nch như nào, giao tiếp như nào phải tự lực cánh sinh
Thổi cồn ăn phạt 40 củ, giam bằng 20 tháng. Đỡ phải đi.
Còn cái khác nó là kỹ năng mềm, quan hệ nó là bản năng méo theo học được đâu.
Cái cơ bản là có nhiều kiến thức xã hội các kiểu để hầu chuyện đã.
 
- giai đoạn đầu ngồi quan sát, xem người ta bắt đầu câu chuyện như thế nào, mất tầm mấy buổi thôi. các sếp sẽ có cách bắt chuyện chúc riêng hoặc làm quen nọ chai
- cầm ly nhớ cạch dưới cùng, mình bé nhất nên thế. chu đáo thì ngồi gắp chia thức ăn khi có món mới "em mời anh ạ"
- mời từ thằng bên cạnh r mời ra 1 vòng, mỗi anh uống 1 chén. bài của tao là:"em xin phép mời anh ạ, em tên là A ạ, đang làm chỗ bác B ạ". lúc này ô kia sẽ nói tên, ở đâu ở đâu. m lại "vâng thế ạ, vâng em xin phép chúc sức khỏe anh, lần đầu em cứ tình cảm ạ, em xin phép (có nghĩa là m đầy cốc)"
- bài 2 là thấy có thằng nào đang nhìn nhìn m, m chủ động ra nói " em nhìn anh quen quen, hình như gặp ở đâu r". xong lại như bài trên
- bỏ mẹ mấy quyển sách bắt vị bất kì ai, kĩ năng giao tiếp, đắc địt nhau củ loz gì đi. lên xàm đọc mấy tin về chính trị, văn hóa, xã hội, tăng cường kiến thức nhiều mảng. đi nhiều khắc quen. tìm hiểu 1 vài thú chơi, sở thích để tiếp chuyện ngta. mấy ô sếp củ loz hay kiểu í
 
- giai đoạn đầu ngồi quan sát, xem người ta bắt đầu câu chuyện như thế nào, mất tầm mấy buổi thôi. các sếp sẽ có cách bắt chuyện chúc riêng hoặc làm quen nọ chai
- cầm ly nhớ cạch dưới cùng, mình bé nhất nên thế. chu đáo thì ngồi gắp chia thức ăn khi có món mới "em mời anh ạ"
- mời từ thằng bên cạnh r mời ra 1 vòng, mỗi anh uống 1 chén. bài của tao là:"em xin phép mời anh ạ, em tên là A ạ, đang làm chỗ bác B ạ". lúc này ô kia sẽ nói tên, ở đâu ở đâu. m lại "vâng thế ạ, vâng em xin phép chúc sức khỏe anh, lần đầu em cứ tình cảm ạ, em xin phép (có nghĩa là m đầy cốc)"
- bài 2 là thấy có thằng nào đang nhìn nhìn m, m chủ động ra nói " em nhìn anh quen quen, hình như gặp ở đâu r". xong lại như bài trên
- bỏ mẹ mấy quyển sách bắt vị bất kì ai, kĩ năng giao tiếp, đắc địt nhau củ loz gì đi. lên xàm đọc mấy tin về chính trị, văn hóa, xã hội, tăng cường kiến thức nhiều mảng. đi nhiều khắc quen. tìm hiểu 1 vài thú chơi, sở thích để tiếp chuyện ngta. mấy ô sếp củ loz hay kiểu í
Nó có cơ mà, tội lol gì phải dùng mấy bài nịnh như mày bày.
Cứ theo hầu cái ông có cơ, hóng thông tin rồi chém gió, manhu mồm và giải quyết đc việc từ ông cơ to thì cả cái đám dưới nó tự theo hầu.
Ăn nhau ở thông tin nắm được và xử lý công việc trôi chảy, cả đội kia cúi rạp hết.
 
Nó có cơ mà, tội lol gì phải dùng mấy bài nịnh như mày bày.
Cứ theo hầu cái ông có cơ, hóng thông tin rồi chém gió, manhu mồm và giải quyết đc việc từ ông cơ to thì cả cái đám dưới nó tự theo hầu.
Ăn nhau ở thông tin nắm được và xử lý công việc trôi chảy, cả đội kia cúi rạp hết.
cơ hội thì sao, thế nào gọi là nịnh. lễ phép gọi là nịnh à. hay vào bàn nhậu ngồi im đợi ngta đến mời.
m đi nhậu đi quan hệ chưa thế
 
cơ hội thì sao, thế nào gọi là nịnh. lễ phép gọi là nịnh à. hay vào bàn nhậu ngồi im đợi ngta đến mời.
m đi nhậu đi quan hệ chưa thế
Nó có cơ, ko phải cơ hội nhé. Mày ko đọc đoạn nó p/s giám đốc cho đi vì nó có cốp to đỡ đầu à.
Thế nên tao mới bảo dùng cơ đó chứ ko phải mấy chiêu mày bày. Nói thật là xong vụ nhậu méo ai nhớ đc mày nếu dùng bài đó đâu.
Còn đi nhậu với đi quan hệ tao đi suốt.
Sòng phẳng, rõ ràng, mẹ nó, sợ gì!

Mày gắp đồ ăn mà ối ông ghét gắp thì lại mất lòng, mày mời kiểu vòng tròn mà méo biết ai là anh cả là đại ka trên bàn để mời trc cunhx dễ mất lòng.
Sức nhậu mày đc mấy mà đi húc hết cả đám? Rồi thằng kia nhậu nổi đến cỡ đó mà mời ko? Nó kiêm mẹ cả lxe thì nhậu rồi ai lái?
 
Nó có cơ, ko phải cơ hội nhé. Mày ko đọc đoạn nó p/s giám đốc cho đi vì nó có cốp to đỡ đầu à.
Thế nên tao mới bảo dùng cơ đó chứ ko phải mấy chiêu mày bày. Nói thật là xong vụ nhậu méo ai nhớ đc mày nếu dùng bài đó đâu.
Còn đi nhậu với đi quan hệ tao đi suốt.
Sòng phẳng, rõ ràng, mẹ nó, sợ gì!

Mày gắp đồ ăn mà ối ông ghét gắp thì lại mất lòng, mày mời kiểu vòng tròn mà méo biết ai là anh cả là đại ka trên bàn để mời trc cunhx dễ mất lòng.
Sức nhậu mày đc mấy mà đi húc hết cả đám? Rồi thằng kia nhậu nổi đến cỡ đó mà mời ko? Nó kiêm mẹ cả lxe thì nhậu rồi ai lái?
thì m trả lời t đi. nó ngồi khoanh tay trong bàn nhậu à
 
chúng mày cần nịnh bợ nên phải nhìn mặt mà nói chuyện,chứ cỡ tao éo cần phải để ý,mấy bác già thế hệ trước đầu óc kém,chậm,ko có kiến thức,suy nghĩ đơn giản,éo có tư duy gì đâu,tao nhìn mấy ông đấy toàn loại ăn tàn phá hoại sâu mọt đất nước,éo có tý gì đáng tôn trọng,trừ khi có việc cần nhờ nên mới phải nịnh hót tý,còn ko thì kệ mẹ luôn,éo quan tâm,chơi được thì chơi,ko chơi được thì thôi,bye
 
Em thì lom dom thôi, nhưng cũng có va chạm với bạn bè trong nhà nước.
Lắm lúc nghe chúng nó kể cũng thấy sợ, từ cái ánh mắt, dáng đi, vị trí, rồi cũng như các anh trên nói là cách bố trí vị trí ngồi. Tóm lại ngắn gọn là phải biết trên dưới từ cái cử chỉ nhỏ nhất. Em thì thuộc dạng không nhậu được còn ít va chạm xã hội kiểu biết ông nọ bà kia hay chơi bời các thứ nên ngồi mấy bàn kiểu vậy mặt như cứt ngâm. Lễ phép thì có mà nhiều ông không đến mức ép, tuy nhiên mà lành quá mấy lão sếp to phật ý cũng mệt vl. Còn mà năng quá quay sang nổ thì alon luôn. Ngồi nhà gõ phím thì ghê lắm, chứ em nói thẳng luôn em gặp các cụ tổng mà bị lườm em rụng mẹ nó dái ra vì biết đời mình có đầu thai thêm mấy kiếp nữa cũng đ bằng các cụ kiếp này...
Nhìn chung thì vẫn là ngoan, thật, biết điều (bao gồm ý tứ, sở thích rồi gu abc xyz của các sếp). Riêng vụ nịnh em chịu, em đ biết nịnh thế nào mà sếp vẫn biết nịnh mà nó không bị phô...
 
Tao làm trợ lý giám đốc kiêm lái xe. Ngoài công việc giờ hành chính ra thì mỗi tối phải chở giám đốc đi nhậu với các đối tác toàn là các giám đốc, chủ tịch công ty, đơn vị này nọ. Giám đốc bảo tao phải nâng cao kỹ năng giao tiếp đi, tạo mối quan hệ với mấy người gặp trên bàn nhậu. Giám đốc còn bảo tao đọc sách đắc nhân tâm này nọ.
Tao cũng đọc 5-6 cuốn sách về giao tiếp rồi mà chủ yếu nó toàn nói chung chung về cách giao tiếp với bạn bè, đồng nghiệp chứ chả dạy cách tiếp chuyện các ông giám đốc, chủ tịch lớn và các ông ở độ tuổi thuộc hàng cha chú mình.
Bọn mày có kinh nghiệm hay biết kênh ytb hay quyển sách nào dạy mình cách nâng cao kỹ năng giao tiếp với các sếp to ko:too_sad:
P/s: lý do giám đốc ưu ái tạo đk cho tao gặp các sếp to vì bản thân tao vốn cũng là cháu của 1 cốp to nên được giám đốc hỗ trợ. Nhưng chỉ cho mình cơ hội ngồi nch với các sếp lớn thôi còn nch như nào, giao tiếp như nào phải tự lực cánh sinh

Mình thì còn nhỏ thôi 30t, cũng k quen biết gì nhiều, phần vì nhà thuộc thành phần nông dân tay trắng đi lên. Có mối quan hệ với họ là vì mình có bố nuôi. Có ba người mình tính là lớn nhất tới thời điểm này mà mình biết, 2 tướng quân đội, một thuộc bên ubkttw.

Kinh nghiệm của mình, biết gì nói nấy, nghe là chính, đừng có tý tởn nói nhiều làm gì, mà thật ra cũng đéo biết gì để nói cả vì ngoài vùng phủ sóng.

Thuộc về thành phần bất cần, nên cũng ai mời thì uống, bảo uống với ai thì uống, chứ k có mời lại. Cá biệt có lần mình đến muộn và bị phạt phải uống 3 ly, mình bảo con k uống dc riệu cho con uống bia thay. Xong đờ mờ các vị ấy uống nhanh vãi Lồn, uống mãi éo hết phần mình. Một lần nữa lúc ngà ngà say ông ấy hỏi mình, ranh giới Bắc và Nam VN là ở đâu. Mình bảo rằng, giang sơn VN đều thu về một mối chứ k có phân biệt Bắc Nam. Ông ấy bảo là sông Gianh, vĩ tuyến 17.

Những chuyện hỏi bâng quơ như này chắc chắn sẽ k hiếm, nó chỉ là cái điển hình nhất thôi. Cái quan trọng nhất là say nhưng phải tỉnh, chứ đừng trả lời là cháu không biết hay có tư tưởng phân biệt vùng miền mà nói ra. Đảm bảo lần đó sẽ chú chú cháu cháu ngọt sớt nhưng k có lần thứ hai nữa đâu.

Đi gặp mấy vị đó, nghèo cũng được, nhưng mà đừng để cho say rồi bê tha bết thết, tác phong phải chuẩn, k nói thì thôi nói thì phải rõ ràng quan điểm chứ đừng dại mà chạy nước đôi, ngắn gọn và đúng trọng tâm, hứa hay nhận lời thì phải làm. Kiểu như ở trên mình bảo uống 3 lon là mình phải uống cho hết, càng nhanh càng tốt. Mà nói thật là mình k uống dc nhiều đâu. Mình thấy dc cái hại của lời nói nước đôi trong một lần có một cậu khác cùng vào bàn, nói nước đôi một phát họ bảo thẳng là tôi k ưa cậu, từ đó đến giờ k còn gặp mặt cậu ta luôn.

Vậy nên mình nghĩ, nói k quan trọng bằng lời nói có trọng lượng, xúc tích và rõ ràng. Quan trọng là thái độ, tác phong và trung thực, nói được làm được. Họ k nói đâu nhưng họ nhìn bao quát hết đó, từng chi tiết nhỏ luôn. Mà nhiệt tình chứ đừng có mà hồ hởi quá, cá nhân mình thấy hồ hởi quá là phản cảm.

Mình chỉ biết, trong cuộc nhậu, người ta đã cho số rồi là người ta đã có hảo cảm với mình. Đôi khi k cần phải léng phéng đến xin số mà tự người ta thấy thích là ngta đề cập luôn: cháu lưu số cháu lại cho chú để chú cháu có gì rảnh ngồi tâm sự. Mấy bạn ở trên cứ nói mấy vị ấy cáo, mình thì nghĩ, cáo gì thì cáo, dù gì họ cũng thích đứa thật thà và được việc, cơ bản là mối quan hệ xung quanh họ đã có quá nhiều người cáo rồi. Có lần ông tướng tâm sự sau cuộc gặp gỡ với mấy ông trong cơ quan. Mn về hết rồi còn mình với ông ấy ở lại, ông ấy kể có cháu ở đây chú nói, chú k ưa thằng a, thằng b đâu. Nhưng mà nên nhớ, mấy cái đó nghe cho biết, chứ đừng có bình luận. Việc riêng của họ mình k nên tham dự vào, ngồi nghe, và động viên thôi trong trường hợp ngồi 2 mình.

Còn công việc mới đầu thì đừng có bàn gì cả. Đã nhậu là bỏ đi hết mà làm một tửu nhân đúng nghĩa. Khi đã có hảo cảm thì tự khắc một ngày đẹp trời sẽ có tin tốt đến với mình. Đấy là kinh nghiệm của mình trong những ngày đầu gặp gỡ, còn sau này khi đã có sự qua lại thân thiết rồi thì nó là vấn đề khác.

Có một cái nữa là khả năng pha trò, kiểu nói gì đó cho vui cửa vui nhà, nói như kiểu mấy đứa cán bộ đoàn hội hay tuyên láo ấy. Khả năng pha trò cũng tương tự như kiểu bạn gặp một chuyện hài gì đó trong cuộc sống, mà bạn diễn tả lại nó thành một câu chuyện tếu lâm. Mà mình thì chịu k học được, cơ bản văn phong mình cứng nhắc và k ưa nói nhiều, thành ra nếu nói về công việc thì thế nào cũng được nhưng mà pha trò thì chịu. Đó là cái mình khắc phục nhưng k được.

Nhưng dù sao đi nữa, cái quan trọng nhất là biết "Mình đang ở đâu?!", Thật thà, Trung Thực, Nói được Làm được và Quan điểm đúng đắn rõ ràng và hợp thời thế. Ba cái đầu thì mình k nói, chứ cái quan điểm đúng đắn thì bạn, mình hay bất kể ai cũng phải trau đồi nhiều. Bởi dù có lươn lẹo và khôn khéo trong lời ăn tiếng nói tới đâu thì một ngày nào đó cũng lòi đuôi cáo ra. Mà lòi ra rồi thì mất lòng tin, mà mất lòng tin là mất tất cả. Làm ăn thì cần nhất là lâu dài mà.

Cuối cùng và cũng là cái quan trọng nhất là bạn dù có nghèo hay bé nhỏ trong cái môi trường đó là bạn phải làm được một việc: bạn thể hiện mình đang tồn tại ở trong đó, chứ k phải như khúc gỗ ngồi im bất động, hay thiên lôi chỉ đâu đánh đấy hoặc như cái loa phát thanh phát hết phần người khác. Còn bằng cách nào thì mình chịu vì mỗi người một thế mạnh, có ng nói hay thì họ dùng mồm mép, có người thì dùng trí tuệ và trình độ để phát tín hiệu, có người thì dùng sự chân thành và tinh tế của họ... miễn sao đừng quá lố và k thật với tiếng lòng của mình là dc. Đừng chỉ đến rồi ra về mà k có thu hoạch gì.


Có một câu chuyện vui thế này, có một người từ tỉnh khác về. Trong nội bộ tỉnh họ mới về đó đã có sự chia phe hết rồi. Người này hiện tại k biết bắt đầu từ đâu cả. Trong một cuộc họp cần phiếu bầu, bởi vì đã chia phe, phe A có phiếu bầu nhiều hơn phe B 2 phiếu, nên việc có phiếu bầu của ng đó hay k không quá quan trọng. Ai cũng chẳng quan tâm sự có mặt của họ. Thế là người đó liền nghĩ ra một cách, đó là đợi tất cả đều đã bầu bán hết xong thì người đó đứng dậy phát biểu trong sự ngạc nhiên của mọi người: Tôi bỏ phiếu trống.

Lập tức, trong cuộc họp hôm đó k còn sự bàn tán về sự thắng lợi của phe A nữa mà chuyển chủ đề về người đó.

Chuyện hài thôi, nhưng nó cho biết được tầm quan trọng của việc hiện diện nó cần thiết như thế nào. Đơn giản, hiệu quả và k quá lố lăng phải k.
 
Tao làm trợ lý giám đốc kiêm lái xe. Ngoài công việc giờ hành chính ra thì mỗi tối phải chở giám đốc đi nhậu với các đối tác toàn là các giám đốc, chủ tịch công ty, đơn vị này nọ. Giám đốc bảo tao phải nâng cao kỹ năng giao tiếp đi, tạo mối quan hệ với mấy người gặp trên bàn nhậu. Giám đốc còn bảo tao đọc sách đắc nhân tâm này nọ.
Tao cũng đọc 5-6 cuốn sách về giao tiếp rồi mà chủ yếu nó toàn nói chung chung về cách giao tiếp với bạn bè, đồng nghiệp chứ chả dạy cách tiếp chuyện các ông giám đốc, chủ tịch lớn và các ông ở độ tuổi thuộc hàng cha chú mình.
Bọn mày có kinh nghiệm hay biết kênh ytb hay quyển sách nào dạy mình cách nâng cao kỹ năng giao tiếp với các sếp to ko:too_sad:
P/s: lý do giám đốc ưu ái tạo đk cho tao gặp các sếp to vì bản thân tao vốn cũng là cháu của 1 cốp to nên được giám đốc hỗ trợ. Nhưng chỉ cho mình cơ hội ngồi nch với các sếp lớn thôi còn nch như nào, giao tiếp như nào phải tự lực cánh sinh
thay vì đọc đắc nhân tâm cho mấy ảnh list mấy e sugar là mấy ảnh thấy được việc ngay =))
 
Vấn đề mày phải biết mày là ai, nếu mày có giá trị thì tự khắc bọn nó sẽ bắt chuyện. Còn ko thì mày có loi choi vào cuộc chuyện cũng đéo ai quan tâm. Vậy nên mày phải biết tạo ra giá trị cho mày.
Ở cái bàn nhậu đó nếu nói chuyện công việc thì đéo ai tiếp mày, mày cũng đéo có vị gì. Mày có thể là người dàn xếp những cuộc chơi tăng 2 tăng 3, thể hiện mình là người sành sỏi thì tao cá là ai cũng muốn bắt chuyện hoặc đem mày đi tiếp khách cùng.
 
Mình thì còn nhỏ thôi 30t, cũng k quen biết gì nhiều, phần vì nhà thuộc thành phần nông dân tay trắng đi lên. Có mối quan hệ với họ là vì mình có bố nuôi. Có ba người mình tính là lớn nhất tới thời điểm này mà mình biết, 2 tướng quân đội, một thuộc bên ubkttw.

Kinh nghiệm của mình, biết gì nói nấy, nghe là chính, đừng có tý tởn nói nhiều làm gì, mà thật ra cũng đéo biết gì để nói cả vì ngoài vùng phủ sóng.

Thuộc về thành phần bất cần, nên cũng ai mời thì uống, bảo uống với ai thì uống, chứ k có mời lại. Cá biệt có lần mình đến muộn và bị phạt phải uống 3 ly, mình bảo con k uống dc riệu cho con uống bia thay. Xong đờ mờ các vị ấy uống nhanh vãi lồn, uống mãi éo hết phần mình. Một lần nữa lúc ngà ngà say ông ấy hỏi mình, ranh giới Bắc và Nam VN là ở đâu. Mình bảo rằng, giang sơn VN đều thu về một mối chứ k có phân biệt Bắc Nam. Ông ấy bảo là sông Gianh, vĩ tuyến 17.

Những chuyện hỏi bâng quơ như này chắc chắn sẽ k hiếm, nó chỉ là cái điển hình nhất thôi. Cái quan trọng nhất là say nhưng phải tỉnh, chứ đừng trả lời là cháu không biết hay có tư tưởng phân biệt vùng miền mà nói ra. Đảm bảo lần đó sẽ chú chú cháu cháu ngọt sớt nhưng k có lần thứ hai nữa đâu.

Đi gặp mấy vị đó, nghèo cũng được, nhưng mà đừng để cho say rồi bê tha bết thết, tác phong phải chuẩn, k nói thì thôi nói thì phải rõ ràng quan điểm chứ đừng dại mà chạy nước đôi, ngắn gọn và đúng trọng tâm, hứa hay nhận lời thì phải làm. Kiểu như ở trên mình bảo uống 3 lon là mình phải uống cho hết, càng nhanh càng tốt. Mà nói thật là mình k uống dc nhiều đâu. Mình thấy dc cái hại của lời nói nước đôi trong một lần có một cậu khác cùng vào bàn, nói nước đôi một phát họ bảo thẳng là tôi k ưa cậu, từ đó đến giờ k còn gặp mặt cậu ta luôn.

Vậy nên mình nghĩ, nói k quan trọng bằng lời nói có trọng lượng, xúc tích và rõ ràng. Quan trọng là thái độ, tác phong và trung thực, nói được làm được. Họ k nói đâu nhưng họ nhìn bao quát hết đó, từng chi tiết nhỏ luôn. Mà nhiệt tình chứ đừng có mà hồ hởi quá, cá nhân mình thấy hồ hởi quá là phản cảm.

Mình chỉ biết, trong cuộc nhậu, người ta đã cho số rồi là người ta đã có hảo cảm với mình. Đôi khi k cần phải léng phéng đến xin số mà tự người ta thấy thích là ngta đề cập luôn: cháu lưu số cháu lại cho chú để chú cháu có gì rảnh ngồi tâm sự. Mấy bạn ở trên cứ nói mấy vị ấy cáo, mình thì nghĩ, cáo gì thì cáo, dù gì họ cũng thích đứa thật thà và được việc, cơ bản là mối quan hệ xung quanh họ đã có quá nhiều người cáo rồi. Có lần ông tướng tâm sự sau cuộc gặp gỡ với mấy ông trong cơ quan. Mn về hết rồi còn mình với ông ấy ở lại, ông ấy kể có cháu ở đây chú nói, chú k ưa thằng a, thằng b đâu. Nhưng mà nên nhớ, mấy cái đó nghe cho biết, chứ đừng có bình luận. Việc riêng của họ mình k nên tham dự vào, ngồi nghe, và động viên thôi trong trường hợp ngồi 2 mình.

Còn công việc mới đầu thì đừng có bàn gì cả. Đã nhậu là bỏ đi hết mà làm một tửu nhân đúng nghĩa. Khi đã có hảo cảm thì tự khắc một ngày đẹp trời sẽ có tin tốt đến với mình. Đấy là kinh nghiệm của mình trong những ngày đầu gặp gỡ, còn sau này khi đã có sự qua lại thân thiết rồi thì nó là vấn đề khác.

Có một cái nữa là khả năng pha trò, kiểu nói gì đó cho vui cửa vui nhà, nói như kiểu mấy đứa cán bộ đoàn hội hay tuyên láo ấy. Khả năng pha trò cũng tương tự như kiểu bạn gặp một chuyện hài gì đó trong cuộc sống, mà bạn diễn tả lại nó thành một câu chuyện tếu lâm. Mà mình thì chịu k học được, cơ bản văn phong mình cứng nhắc và k ưa nói nhiều, thành ra nếu nói về công việc thì thế nào cũng được nhưng mà pha trò thì chịu. Đó là cái mình khắc phục nhưng k được.

Nhưng dù sao đi nữa, cái quan trọng nhất là biết "Mình đang ở đâu?!", Thật thà, Trung Thực, Nói được Làm được và Quan điểm đúng đắn rõ ràng và hợp thời thế. Ba cái đầu thì mình k nói, chứ cái quan điểm đúng đắn thì bạn, mình hay bất kể ai cũng phải trau đồi nhiều. Bởi dù có lươn lẹo và khôn khéo trong lời ăn tiếng nói tới đâu thì một ngày nào đó cũng lòi đuôi cáo ra. Mà lòi ra rồi thì mất lòng tin, mà mất lòng tin là mất tất cả. Làm ăn thì cần nhất là lâu dài mà.

Cuối cùng và cũng là cái quan trọng nhất là bạn dù có nghèo hay bé nhỏ trong cái môi trường đó là bạn phải làm được một việc: bạn thể hiện mình đang tồn tại ở trong đó, chứ k phải như khúc gỗ ngồi im bất động, hay thiên lôi chỉ đâu đánh đấy hoặc như cái loa phát thanh phát hết phần người khác. Còn bằng cách nào thì mình chịu vì mỗi người một thế mạnh, có ng nói hay thì họ dùng mồm mép, có người thì dùng trí tuệ và trình độ để phát tín hiệu, có người thì dùng sự chân thành và tinh tế của họ... miễn sao đừng quá lố và k thật với tiếng lòng của mình là dc. Đừng chỉ đến rồi ra về mà k có thu hoạch gì.


Có một câu chuyện vui thế này, có một người từ tỉnh khác về. Trong nội bộ tỉnh họ mới về đó đã có sự chia phe hết rồi. Người này hiện tại k biết bắt đầu từ đâu cả. Trong một cuộc họp cần phiếu bầu, bởi vì đã chia phe, phe A có phiếu bầu nhiều hơn phe B 2 phiếu, nên việc có phiếu bầu của ng đó hay k không quá quan trọng. Ai cũng chẳng quan tâm sự có mặt của họ. Thế là người đó liền nghĩ ra một cách, đó là đợi tất cả đều đã bầu bán hết xong thì người đó đứng dậy phát biểu trong sự ngạc nhiên của mọi người: Tôi bỏ phiếu trống.

Lập tức, trong cuộc họp hôm đó k còn sự bàn tán về sự thắng lợi của phe A nữa mà chuyển chủ đề về người đó.

Chuyện hài thôi, nhưng nó cho biết được tầm quan trọng của việc hiện diện nó cần thiết như thế nào. Đơn giản, hiệu quả và k quá lố lăng phải k.
hay đó tml,
 
Trước khi nói thì cứ nghe đã.
T rút ra kinh nghiệm là cứ ngoan, trước giờ toàn ngồi cạnh các ông nghe thôi.
Chứ mới phận lái xe, gia đình phải có hướng cơ cánh lên, thì mới vào chủ đề đc tml ạ
 
Tao thấy mày nên im lặng và nói đúng chỗ là được. Tìm hiểu những chỗ ăn chơi, nơi nghỉ là hết.
Mấy cái trò bợ đít diễn mãi cũng lộ :vozvn (19):
 
Mình thì còn nhỏ thôi 30t, cũng k quen biết gì nhiều, phần vì nhà thuộc thành phần nông dân tay trắng đi lên. Có mối quan hệ với họ là vì mình có bố nuôi. Có ba người mình tính là lớn nhất tới thời điểm này mà mình biết, 2 tướng quân đội, một thuộc bên ubkttw.

Kinh nghiệm của mình, biết gì nói nấy, nghe là chính, đừng có tý tởn nói nhiều làm gì, mà thật ra cũng đéo biết gì để nói cả vì ngoài vùng phủ sóng.

Thuộc về thành phần bất cần, nên cũng ai mời thì uống, bảo uống với ai thì uống, chứ k có mời lại. Cá biệt có lần mình đến muộn và bị phạt phải uống 3 ly, mình bảo con k uống dc riệu cho con uống bia thay. Xong đờ mờ các vị ấy uống nhanh vãi lồn, uống mãi éo hết phần mình. Một lần nữa lúc ngà ngà say ông ấy hỏi mình, ranh giới Bắc và Nam VN là ở đâu. Mình bảo rằng, giang sơn VN đều thu về một mối chứ k có phân biệt Bắc Nam. Ông ấy bảo là sông Gianh, vĩ tuyến 17.

Những chuyện hỏi bâng quơ như này chắc chắn sẽ k hiếm, nó chỉ là cái điển hình nhất thôi. Cái quan trọng nhất là say nhưng phải tỉnh, chứ đừng trả lời là cháu không biết hay có tư tưởng phân biệt vùng miền mà nói ra. Đảm bảo lần đó sẽ chú chú cháu cháu ngọt sớt nhưng k có lần thứ hai nữa đâu.

Đi gặp mấy vị đó, nghèo cũng được, nhưng mà đừng để cho say rồi bê tha bết thết, tác phong phải chuẩn, k nói thì thôi nói thì phải rõ ràng quan điểm chứ đừng dại mà chạy nước đôi, ngắn gọn và đúng trọng tâm, hứa hay nhận lời thì phải làm. Kiểu như ở trên mình bảo uống 3 lon là mình phải uống cho hết, càng nhanh càng tốt. Mà nói thật là mình k uống dc nhiều đâu. Mình thấy dc cái hại của lời nói nước đôi trong một lần có một cậu khác cùng vào bàn, nói nước đôi một phát họ bảo thẳng là tôi k ưa cậu, từ đó đến giờ k còn gặp mặt cậu ta luôn.

Vậy nên mình nghĩ, nói k quan trọng bằng lời nói có trọng lượng, xúc tích và rõ ràng. Quan trọng là thái độ, tác phong và trung thực, nói được làm được. Họ k nói đâu nhưng họ nhìn bao quát hết đó, từng chi tiết nhỏ luôn. Mà nhiệt tình chứ đừng có mà hồ hởi quá, cá nhân mình thấy hồ hởi quá là phản cảm.

Mình chỉ biết, trong cuộc nhậu, người ta đã cho số rồi là người ta đã có hảo cảm với mình. Đôi khi k cần phải léng phéng đến xin số mà tự người ta thấy thích là ngta đề cập luôn: cháu lưu số cháu lại cho chú để chú cháu có gì rảnh ngồi tâm sự. Mấy bạn ở trên cứ nói mấy vị ấy cáo, mình thì nghĩ, cáo gì thì cáo, dù gì họ cũng thích đứa thật thà và được việc, cơ bản là mối quan hệ xung quanh họ đã có quá nhiều người cáo rồi. Có lần ông tướng tâm sự sau cuộc gặp gỡ với mấy ông trong cơ quan. Mn về hết rồi còn mình với ông ấy ở lại, ông ấy kể có cháu ở đây chú nói, chú k ưa thằng a, thằng b đâu. Nhưng mà nên nhớ, mấy cái đó nghe cho biết, chứ đừng có bình luận. Việc riêng của họ mình k nên tham dự vào, ngồi nghe, và động viên thôi trong trường hợp ngồi 2 mình.

Còn công việc mới đầu thì đừng có bàn gì cả. Đã nhậu là bỏ đi hết mà làm một tửu nhân đúng nghĩa. Khi đã có hảo cảm thì tự khắc một ngày đẹp trời sẽ có tin tốt đến với mình. Đấy là kinh nghiệm của mình trong những ngày đầu gặp gỡ, còn sau này khi đã có sự qua lại thân thiết rồi thì nó là vấn đề khác.

Có một cái nữa là khả năng pha trò, kiểu nói gì đó cho vui cửa vui nhà, nói như kiểu mấy đứa cán bộ đoàn hội hay tuyên láo ấy. Khả năng pha trò cũng tương tự như kiểu bạn gặp một chuyện hài gì đó trong cuộc sống, mà bạn diễn tả lại nó thành một câu chuyện tếu lâm. Mà mình thì chịu k học được, cơ bản văn phong mình cứng nhắc và k ưa nói nhiều, thành ra nếu nói về công việc thì thế nào cũng được nhưng mà pha trò thì chịu. Đó là cái mình khắc phục nhưng k được.

Nhưng dù sao đi nữa, cái quan trọng nhất là biết "Mình đang ở đâu?!", Thật thà, Trung Thực, Nói được Làm được và Quan điểm đúng đắn rõ ràng và hợp thời thế. Ba cái đầu thì mình k nói, chứ cái quan điểm đúng đắn thì bạn, mình hay bất kể ai cũng phải trau đồi nhiều. Bởi dù có lươn lẹo và khôn khéo trong lời ăn tiếng nói tới đâu thì một ngày nào đó cũng lòi đuôi cáo ra. Mà lòi ra rồi thì mất lòng tin, mà mất lòng tin là mất tất cả. Làm ăn thì cần nhất là lâu dài mà.

Cuối cùng và cũng là cái quan trọng nhất là bạn dù có nghèo hay bé nhỏ trong cái môi trường đó là bạn phải làm được một việc: bạn thể hiện mình đang tồn tại ở trong đó, chứ k phải như khúc gỗ ngồi im bất động, hay thiên lôi chỉ đâu đánh đấy hoặc như cái loa phát thanh phát hết phần người khác. Còn bằng cách nào thì mình chịu vì mỗi người một thế mạnh, có ng nói hay thì họ dùng mồm mép, có người thì dùng trí tuệ và trình độ để phát tín hiệu, có người thì dùng sự chân thành và tinh tế của họ... miễn sao đừng quá lố và k thật với tiếng lòng của mình là dc. Đừng chỉ đến rồi ra về mà k có thu hoạch gì.


Có một câu chuyện vui thế này, có một người từ tỉnh khác về. Trong nội bộ tỉnh họ mới về đó đã có sự chia phe hết rồi. Người này hiện tại k biết bắt đầu từ đâu cả. Trong một cuộc họp cần phiếu bầu, bởi vì đã chia phe, phe A có phiếu bầu nhiều hơn phe B 2 phiếu, nên việc có phiếu bầu của ng đó hay k không quá quan trọng. Ai cũng chẳng quan tâm sự có mặt của họ. Thế là người đó liền nghĩ ra một cách, đó là đợi tất cả đều đã bầu bán hết xong thì người đó đứng dậy phát biểu trong sự ngạc nhiên của mọi người: Tôi bỏ phiếu trống.

Lập tức, trong cuộc họp hôm đó k còn sự bàn tán về sự thắng lợi của phe A nữa mà chuyển chủ đề về người đó.

Chuyện hài thôi, nhưng nó cho biết được tầm quan trọng của việc hiện diện nó cần thiết như thế nào. Đơn giản, hiệu quả và k quá lố lăng phải k.
Bác viết rất ổn, phù hợp cho cánh yếu thế như em.
Rất đáng học hỏi.
Lúc nào lập topic, chia sẻ nhiều câu chuyện hơn bác nhé.
Vodkaaaa
 
Tao làm trợ lý giám đốc kiêm lái xe. Ngoài công việc giờ hành chính ra thì mỗi tối phải chở giám đốc đi nhậu với các đối tác toàn là các giám đốc, chủ tịch công ty, đơn vị này nọ. Giám đốc bảo tao phải nâng cao kỹ năng giao tiếp đi, tạo mối quan hệ với mấy người gặp trên bàn nhậu. Giám đốc còn bảo tao đọc sách đắc nhân tâm này nọ.
Tao cũng đọc 5-6 cuốn sách về giao tiếp rồi mà chủ yếu nó toàn nói chung chung về cách giao tiếp với bạn bè, đồng nghiệp chứ chả dạy cách tiếp chuyện các ông giám đốc, chủ tịch lớn và các ông ở độ tuổi thuộc hàng cha chú mình.
Bọn mày có kinh nghiệm hay biết kênh ytb hay quyển sách nào dạy mình cách nâng cao kỹ năng giao tiếp với các sếp to ko:too_sad:
P/s: lý do giám đốc ưu ái tạo đk cho tao gặp các sếp to vì bản thân tao vốn cũng là cháu của 1 cốp to nên được giám đốc hỗ trợ. Nhưng chỉ cho mình cơ hội ngồi nch với các sếp lớn thôi còn nch như nào, giao tiếp như nào phải tự lực cánh sinh
Chịu khó nghe nhiều vào lúc nó say chuyển nhanh sang chủ đề gái gú là ok.
 
Haha t hỏi cm nhé. Ví dụ tiếp khách thì thường phải tăng 3. Nhưng mà t ko thích chơi cave thì có tiếp được ko
Biết phòng thì điều e ngon đến nằm đợi.
Ko biết thì thuê ks rồi đưa đến đó cho hưởng còn mầy thanh toán đầy đụ rồi về ko sao cả.
Miễn sao an toàn cho khách yên tâm oánh chén chơi bời.
Mấy ông máu gái còn dễ, chứ mấy ông máy karaoke hầu mệt hơn, tau ghét kara vừa ầm ĩ vừa phí tiền, tiền bo gái ở đó thì chi hơn mà chơi luôn e ngon còn hơn.
 
Top