Khi nào phò hoàn lương

Các em sẽ bỏ nghề khi:
1/ găp được chân ái... những mạnh thường quân tung tiền lấy các em về và chăm lo các em cuộc sống sung sướng.
2/ Các em khôn mở được cửa hàng cửa hiệu... hoặc bào được tài sản lớn.
3/ hết date.
Ý thứ 1 là gặp dc đại gia nhiều tiền cả đời nhé…hết tiền hết bao lại quay lại nghề
Ý thứ 2 la khi cửa hàng xuôi xẻ nhé…khó khăn lại qiay lại nghề
Chỉ ý thứ ba là chính xác tuyệt đối
 
Khi đéo có khách nữa.
Kiếm tiền dễ quá không đi làm việc khác nổi đâu
 
Bọn mày không thấy nhiều em chỉ làm 1-2 năm là mất tích à. Khi ấy các em kiếm đủ tiền rồi, nên nghỉ. Khoảng 50% là như vậy. Nhiều em không muốn đi làm, chỉ muốn nghỉ. Nhưng chưa có đủ tiền làm gì đó, nên vẫn cắn răng ngậm buồi bọn mày.
Trước có con phò ruột ở Phú Thọ chiều t lắm, t đi nó lúc nó mới vô nghề, mê cái nét ngại ngại ban đầu, t địt lâu mà không lên tiếng chỉ cắn răng chịu đựng. Kết khoản đó, sau này đi nhiều t cũng ngon ngọt, mua mấy món quà nhỏ, mua đồ ăn vặt lên ăn với ẻm,.... Ẻm chiều t lắm như ny, chủ động cho t nhân trần luôn. T cũng còn trẻ, có mấy lần dẫn ẻm đi coi film, đi chơi ở trung tâm thương mại thôi, bọn t cũng khá quấn quít như ny. Sau này t đ có tiền để đi địt em nó, nên k liên lạc. Con bé hỏi, t cũng nói thẳng đ có tiền, ẻm kêu k sao, qua chở em đi chơi đi, đi ăn KFC, Lotte, Popeyes,... Con bé ưa ăn gà rán lắm. Rồi đi dạo, chơi trong tttm,... Có ra chỗ vắng mút lưỡi, mò vếu, mò Lồn nhưng đ dắt vô nhà nghỉ vì ngại đ có tiền. Đm nghĩ lại t ngu vc, có dắt vô chắc chắn con bé cũng đ tính đâu. Có lần t coi đá banh xong là 11h đêm, book ẻm, địt xong tính về thì ẻm kêu ở lại với ẻm. Mà qua đêm làm 2 phát, sáng dậy 1 phát nữa, ẻm đ tính tiền.
Sau cũng gợi ý xa gần muốn đến với t, nhưng t lãng qua chuyện khác, ẻm cũng hiểu ý nhưng vẫn chiều t. Sau này thì về quê lấy chồng, cắt hết mọi liên lạc với t. Ẻm làm phò 2 năm đó, lúc giải nghệ cỡ 23 tuổi. Mặc dù chỉ là hoài niệm về kỷ niệm ăn chơi qua đường nhưng nghĩ về em anh cũng có chút gì đó xao lòng
Nói chung 100 em sa lầy đi làm phò thì cũng có 2-3 em biết dừng lại đúng lúc để kiếm tấm chồng
 
Trước có con phò ruột ở Phú Thọ chiều t lắm, t đi nó lúc nó mới vô nghề, mê cái nét ngại ngại ban đầu, t địt lâu mà không lên tiếng chỉ cắn răng chịu đựng. Kết khoản đó, sau này đi nhiều t cũng ngon ngọt, mua mấy món quà nhỏ, mua đồ ăn vặt lên ăn với ẻm,.... Ẻm chiều t lắm như ny, chủ động cho t nhân trần luôn. T cũng còn trẻ, có mấy lần dẫn ẻm đi coi film, đi chơi ở trung tâm thương mại thôi, bọn t cũng khá quấn quít như ny. Sau này t đ có tiền để đi địt em nó, nên k liên lạc. Con bé hỏi, t cũng nói thẳng đ có tiền, ẻm kêu k sao, qua chở em đi chơi đi, đi ăn KFC, Lotte, Popeyes,... Con bé ưa ăn gà rán lắm. Rồi đi dạo, chơi trong tttm,... Có ra chỗ vắng mút lưỡi, mò vếu, mò lồn nhưng đ dắt vô nhà nghỉ vì ngại đ có tiền. Đm nghĩ lại t ngu vc, có dắt vô chắc chắn con bé cũng đ tính đâu. Có lần t coi đá banh xong là 11h đêm, book ẻm, địt xong tính về thì ẻm kêu ở lại với ẻm. Mà qua đêm làm 2 phát, sáng dậy 1 phát nữa, ẻm đ tính tiền.
Sau cũng gợi ý xa gần muốn đến với t, nhưng t lãng qua chuyện khác, ẻm cũng hiểu ý nhưng vẫn chiều t. Sau này thì về quê lấy chồng, cắt hết mọi liên lạc với t. Ẻm làm phò 2 năm đó, lúc giải nghệ cỡ 23 tuổi. Mặc dù chỉ là hoài niệm về kỷ niệm ăn chơi qua đường nhưng nghĩ về em anh cũng có chút gì đó xao lòng
Nói chung 100 em sa lầy đi làm phò thì cũng có 2-3 em biết dừng lại đúng lúc để kiếm tấm chồng
Sợ lấy ck một thời gian lại lén ck quay lại khi áp lực tài chính hoặc bỏ ck quay lại nghề
 
Sợ lấy ck một thời gian lại lén ck quay lại khi áp lực tài chính hoặc bỏ ck quay lại nghề
Quê Phú Thọ ở huyện gì đó t quên cmnr. Nghe kể chỗ đó nghèo lắm, hoàn cảnh khá bi đát, chắc m cũng nghe nhiều chuyện của phò rồi nên k cần t kể chi tiết. Nói chung nó cũng chi tiêu dè sẻn lắm. Đ dám sắm đồ mắc tiền với đú đởn. Hồi đó 7+ đang hot mà nó vẫn k mua, trong khi đồng nghiệp ẻm em nào cũng lên đời hết. Nên t nghĩ nó dạng chịu thương chịu khó.
Hy vọng về quê nó lấy được chồng tốt chứ quê con bé nghèo mà. Đàn ông bần nông, vô học nhiều uống rượu vô đập vợ con cũng không ít. Sợ lấy chồng về xong chồng nó đập nó ác quá rồi phải bỏ đi làm 4` lại. Xã hội giờ cũng mở rồi. Đàn bà ở quê cũng đ cam chịu như xưa đâu
 
Đang quen kiếm tiền nhanh thì sao bỏ được…trừ khi nó chê tiền
 
Quê Phú Thọ ở huyện gì đó t quên cmnr. Nghe kể chỗ đó nghèo lắm, hoàn cảnh khá bi đát, chắc m cũng nghe nhiều chuyện của phò rồi nên k cần t kể chi tiết. Nói chung nó cũng chi tiêu dè sẻn lắm. Đ dám sắm đồ mắc tiền với đú đởn. Hồi đó 7+ đang hot mà nó vẫn k mua, trong khi đồng nghiệp ẻm em nào cũng lên đời hết. Nên t nghĩ nó dạng chịu thương chịu khó.
Hy vọng về quê nó lấy được chồng tốt chứ quê con bé nghèo mà. Đàn ông bần nông, vô học nhiều uống rượu vô đập vợ con cũng không ít. Sợ lấy chồng về xong chồng nó đập nó ác quá rồi phải bỏ đi làm 4` lại. Xã hội giờ cũng mở rồi. Đàn bà ở quê cũng đ cam chịu như xưa đâu
Covid thế này đói kém sợ em ý lại quay lại với nghề thật đó TML
 
ở xứ tư bản phồn hoa ta vẫn thấy những cô gái sang chảnh bất tài hay những bà chị đứng cả đêm trên phố đèn đỏ
quay về đất Giao Chỉ thi thoảng ta vẫn thấy những cô cậu sinh viên, cấp 3 đèo nhau trên chiếc cub 50
nó hồn nhiên, tươi sáng, không một chút lo âu, phải kể đến que kem, cái bánh rán...
tự nhiên ta mỉm cười
còn ta là kẻ mang nhiều vọng tưởng, ta đã gạt đi chiếc kẹo ngọt của cuộc đời để tập trung cho cái gọi là “lý tưởng”, bản thân ta thấy nó thật sự mơ hồ, nhưng ta vẫn làm vậy, ta nghĩ ta vẫn đúng cho đến giờ
con người dẫm đạp lên nhau để tranh giành phú quý, sắc dục
ôi, đời chỉ đến thế thôi sao...
 
Top