Khoảng thời gian bết bát thê thảm nhất của chúng mày dài nhất là bao lâu?

  • Tạo bởi Tạo bởi NhuLon
  • Start date Start date
đang trong những ngày khó khăn nhất tuổi 33. đéo biết sau này tnao, n tao thấy vui vì có những lúc khổ ntnay, vì có nó lúc này mới thấy bản thân mình có thể chịu đựng hay phấn đấu vượt qua tnao. dù trong mắt toàn bộ ng xung quanh mình là thằng nghèo đến ko biết xấu hổ n kệ cmn đi.
 
Kể lắm làm gì. 2019 bồ cắm sừng, vị trí phấn đấu làm như trâu chó bị hẫng, vay nợ fe hơn 30 củ, tuổi 25 chán đéo biết làm gì bỏ vào dalat vác cứt trồng cafe, sống như thằng người rừng. Đm đéo nói phét 6 tháng trong đấy cái tao thèm nhất là coca, chỉ coca mà nó khó phải đến tháng t4 mới được đớp vào mồm. Thế lên đéo có gì khó khăn cả, tất cả chỉ là thử thách.
 
Tao đánh toàn canh cắt tay thôi bữa bận ko theo dõi biểu đồ nó đảo chiều ko kịp trở tay
Vl, t tập toẹ chơi còn phải cài stl cẩn thận, nó giật cho cháy có ngày. Mà t chơi coin rác chủ yếu, fu chỉ văn nghệ cà phê, sau thấy đc cốc cà phê có khi mất lại bát phở nên éo chơi nữa. H đang học lại đi làm, xđ tầm này éo coin củng gì nữa
 
Tao bị suốt từ 2021- bây giờ, đ biết nó sẽ kéo dài bao lâu, thằng lol anh t vay t 500 củ (trong đó có 400 củ tiền của tao+100 t đi vay hộ) đi đầu tư, giờ tiền đ thấy đâu mà nó còn nợ 12 tỷ, bà già t, ông già t bán nhà giờ ở căn cc ọp ẹp, t thì từ đầu năm nay đi làm chỉ để trả nợ 100 củ cho thằng anh + chán nên đi nhậu, kara nhiều nên đ để được đồng nào
tội mày quá.ở sgon thì nt tao mời đi nhậu nhé.chân thành
 
Bết bát nhất khoảng từ tháng 2-2020 đến t4-2021 ra quân trắng tay công việc không có. Nhớ ngày 30 tết còn phải đi vay đứa em chơi thân 2tr đưa cho mẹ sắm tết :( may giờ cũng ổn định rồi
Nhà nước lo cho quân đội lắm mà.
Nghe kể hơi thảm.
 
2017, đang trên đỉnh công việc :)) thu nhập để dành 1 năm ko dưới 1 tỉ
Bụp cái ngã ngựa cả dây từ sếp lớn đến sếp nhỏ.
Sếp mới giữ lại làm trợ lý nhưng... Sỹ diện và lúc ấy sức khoẻ bị giảm sút trầm trọng nên nghỉ việc.
Đáng ra chỉ lên báo nghỉ ko lương nhưng thế đéo nào lại nghỉ việc.

Dậu đổ bìm leo, ùn ùn kéo đến

Có thời điểm phải nhận làm cả đồ án, bài tập lớn của sinh viên để duy trì cuộc sống.

Lần đầu vợ khinh, nhà vợ khinh ra mặt luôn.

Xe còn đéo có tiền đổ xăng, sáng bắt xe bus về xin mẹ 500k để mua cho con cái đồ chơi trung thu cho bằng bạn bè, chị gái thương dấm díu cho 1 triệu.

Khốn nạn nhất hồi ấy dính vào xung đột chính quyền trong khu phố (tranh chấp đất ngõ đi chung) nên có tìm được việc thì phường, CA phường cũng ko xác minh hồ sơ lý lịch cho mà đi làm.

Mất 6 tháng, đến lúc định đi chạy ship chuyên nghiệp và vợ chuẩn bị viết đơn thì thằng bạn C3 bảo lãnh cho vào cty hiện tại làm.
Hết thử việc, suýt bị đuổi vì đéo chịu chiều sếp (sếp nữ chưa chồng gạ gẫm xin "giống" )

Nhoằng cái đã được 5 năm.
Giờ sắp.mở lại được cty riêng.
Con vợ cũng ko.bỏ nữa.
Bà sếp thì có phi công xịn nên đã tha cho thân già này
 
Sửa lần cuối:
2004 tao hụt học bổng du học, bất mãn bỏ học ĐH do tao cho rằng có tiêu cực, ra ngoài lăn lộn. Thời đó bỏ học là cái gì đó khá nghiêm trọng chứ ko thoáng và nhiều cơ hội như bây giờ. Tao từng là hs thuộc loại giỏi đặc biệt nên gia đình tao ko chấp nhận nổi việc này. Bơi ngoài xã hội đôi năm thất bại ê chề tao thi lại, trượt, lại thi lại, đỗ nhưng đéo có tiền đóng học ngay buổi nhập trường, lại bỏ học. Tao bị trầm cảm từ 2006, đã từng có ý định tự tử và suýt tự tử thật. Trong quãng thời gian khốn khổ tột cùng tao làm đủ thứ nghề đa phần là không ra gì, kinh doanh khởi nghiệp 2 lần thất bại và luôn mắc kẹt thảm hại trong việc định hướng bản thân. Từ sâu trong tâm thức tao vẫn rất thích con đường academic chứ ko phải lăn lộn xã hội kiểu street smart. Năm 2012 tao lại quyết định thi ĐH, khối A1 Toán Lý Anh là nét khác biệt với trước đó, đỗ gần thủ khoa, và như một định mệnh, again, tao ko thể nhập học. 2015 tao khởi nghiệp lần thứ 3, thành công, từ đó trở đi mọi chuyện thuận lợi một cách bất ngờ đến mức tao cảm thấy thực sự ko quen sau hơn chục năm thống khổ. Đến nay tao có tài sản tương đối lớn đối với một thằng ngoi lên từ đáy xã hội ko bằng cấp ko quan hệ, gia đình êm ấm, doanh nghiệp phát triển và có sự nể trọng từ gia đình & xã hội. Con người tao khá lãnh đạm chai lỳ, luôn sẵn sàng và không sợ bất cứ biến cố gì trong cuộc sống. Nhưng sâu thẳm bên trong căn bệnh trầm cảm dường như ko hết. Tao hay có tâm lý kì dị, dù mọi thứ về lý thuyết đang rất tốt đẹp, là mơ ước trong mắt nhiều người nhưng tao mất ngủ và enjoy sự mất ngủ, cho rằng đó mới là khoảng thời gian tao sống thật, gặm nhấm những nỗi buồn, cho rằng mọi thứ là phù phiếm, ko bền, đời là bể khổ, ko hề sợ chết và luôn sẵn sàng cho những biến cố tai ương có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
wow, nể mày khủng khiếp luôn. Mày có vợ chưa thế?
 
Nhà nước lo cho quân đội lắm mà.
Nghe kể hơi thảm.
T làm côn an m ạ. :( . Thiếu uý gần lên trung uý rồi thì bị chơi đểu phải thẩm tra lại lý lịch 3 đời. Lúc đấy mới lòi ra là ông nội t làm quan cho pháp (cái này trước lúc vào ngành thẩm tra lý lịch đéo ra mà thế đéo nào đợt đấy thẩm tra lại ra. Gia đình t cũng đ biết ô nội t làm quan cho pháp) nghĩ lại vẫn cay. Đm ra quân đến hơn 1 năm bọn nó mới giải quyết tiền xuất ngũ cho mình
 
2017, đang trên đỉnh công việc :)) thu nhập để dành 1 năm ko dưới 1 tỉ
Bụp cái ngã ngựa cả dây từ sếp lớn đến sếp nhỏ.
Sếp mới giữ lại làm trợ lý nhưng... Sỹ diện và lúc ấy sức khoẻ bị giảm sút trầm trọng nên nghỉ việc.
Đáng ra chỉ lên báo nghỉ ko lương nhưng thế đéo nào lại nghỉ việc.

Dậu đổ bìm leo, ùn ùn kéo đến

Có thời điểm phải nhận làm cả đồ án, bài tập lớn của sinh viên để duy trì cuộc sống.

Lần đầu vợ khinh, nhà vợ khinh ra mặt luôn.

Xe còn đéo có tiền đổ xăng, sáng bắt xe bus về xin mẹ 500k để mua cho con cái đồ chơi trung thu cho bằng bạn bè, chị gái thương dấm díu cho 1 triệu.

Khốn nạn nhất hồi ấy dính vào xung đột chính quyền trong khu phố (tranh chấp đất ngõ đi chung) nên có tìm được việc thì phường, CA phường cũng ko xác minh hồ sơ lý lịch cho mà đi làm.

Mất 6 tháng, đến lúc định đi chạy ship chuyên nghiệp và vợ chuẩn bị viết đơn thì thằng bạn C3 bảo lãnh cho vào cty hiện tại làm.
Hết thử việc, suýt bị đuổi vì đéo chịu chiều sếp (sếp nữ chưa chồng gạ gẫm xin "giống" )

Nhoằng cái đã được 5 năm.
Giờ sắp.mở lại được cty riêng.
Con vợ cũng ko.bỏ nữa.
Bà sếp thì có phi công xịn nên đã tha cho thân già này
Nhiều khi cuộc đời nó có cái gì ập xuống thì đéo đỡ được anh ạ, thằng chưa trải qua nó sẽ suy sụp một thời gian, thằng có bản lĩnh sẽ gượng dậy nhanh hơn.
 
T làm côn an m ạ. :( . Thiếu uý gần lên trung uý rồi thì bị chơi đểu phải thẩm tra lại lý lịch 3 đời. Lúc đấy mới lòi ra là ông nội t làm quan cho pháp (cái này trước lúc vào ngành thẩm tra lý lịch đéo ra mà thế đéo nào đợt đấy thẩm tra lại ra. Gia đình t cũng đ biết ô nội t làm quan cho pháp) nghĩ lại vẫn cay. Đm ra quân đến hơn 1 năm bọn nó mới giải quyết tiền xuất ngũ cho mình
Sao bị chơi đểu thế bác?
 
2004 tao hụt học bổng du học, bất mãn bỏ học ĐH do tao cho rằng có tiêu cực, ra ngoài lăn lộn. Thời đó bỏ học là cái gì đó khá nghiêm trọng chứ ko thoáng và nhiều cơ hội như bây giờ. Tao từng là hs thuộc loại giỏi đặc biệt nên gia đình tao ko chấp nhận nổi việc này. Bơi ngoài xã hội đôi năm thất bại ê chề tao thi lại, trượt, lại thi lại, đỗ nhưng đéo có tiền đóng học ngay buổi nhập trường, lại bỏ học. Tao bị trầm cảm từ 2006, đã từng có ý định tự tử và suýt tự tử thật. Trong quãng thời gian khốn khổ tột cùng tao làm đủ thứ nghề đa phần là không ra gì, kinh doanh khởi nghiệp 2 lần thất bại và luôn mắc kẹt thảm hại trong việc định hướng bản thân. Từ sâu trong tâm thức tao vẫn rất thích con đường academic chứ ko phải lăn lộn xã hội kiểu street smart. Năm 2012 tao lại quyết định thi ĐH, khối A1 Toán Lý Anh là nét khác biệt với trước đó, đỗ gần thủ khoa, và như một định mệnh, again, tao ko thể nhập học. 2015 tao khởi nghiệp lần thứ 3, thành công, từ đó trở đi mọi chuyện thuận lợi một cách bất ngờ đến mức tao cảm thấy thực sự ko quen sau hơn chục năm thống khổ. Đến nay tao có tài sản tương đối lớn đối với một thằng ngoi lên từ đáy xã hội ko bằng cấp ko quan hệ, gia đình êm ấm, doanh nghiệp phát triển và có sự nể trọng từ gia đình & xã hội. Con người tao khá lãnh đạm chai lỳ, luôn sẵn sàng và không sợ bất cứ biến cố gì trong cuộc sống. Nhưng sâu thẳm bên trong căn bệnh trầm cảm dường như ko hết. Tao hay có tâm lý kì dị, dù mọi thứ về lý thuyết đang rất tốt đẹp, là mơ ước trong mắt nhiều người nhưng tao mất ngủ và enjoy sự mất ngủ, cho rằng đó mới là khoảng thời gian tao sống thật, gặm nhấm những nỗi buồn, cho rằng mọi thứ là phù phiếm, ko bền, đời là bể khổ, ko hề sợ chết và luôn sẵn sàng cho những biến cố tai ương có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
làm gì vậy mày, tao cũng tương đối giống mày đấy. Bết bát từ 2015 đến 2018. Công ty mới mở vài năm mà cũng đang gặp trục trặc lớn. Sáng nay khách hàng nó mới gửi mail bắt đền gần 2 tỷ đây, chưa biết bao giờ mới ổn định được.
 

Có thể bạn quan tâm

Top