Sơn Kê
Bò lái xe
Tao sống trên đời chưa lâu, trên dưới 35 năm, nhưng tao có nhiều giằng xé trong nội tâm về nhiều chuyện trong xã hội, có những đêm tao cứ nằm đó nhắm mắt suy nghĩ đến sáng mà không ngủ. Vì những chuyện tao suy nghĩ tao không biết nói cho ai nghe, tìm ai tư vấn, nên nó cứ lẫn quẩn trong lòng không chịu đi. Viết vài dòng đăng lên FB thì lộ thông tin nhiều quá, tao hi vọng sẽ có câu trả lời ở đâu đó trên xam này, vì trong xam tao có đọc những bài viết cực kỳ sâu sắc về chuyên môn, kinh doanh, xã hội. Và nếu tụi mày có truy ra được tao là ai thì tụi mày cũng chẳng làm gì tao.
Sơ lược chút về tao.
1. Tao đang vận hành hệ thống cho một công ty giao nhận, t nhận net 5k/tháng, đã làm 3 năm, mỗi năm tăng 40-50%.
2. T có hùn với mấy đứa bạn mở một chuỗi dịch vụ ngách, mỗi thằng kiếm tầm 1k/tháng
3. T đang liên kết với một đứa làm cho CTY Đức có chi nhánh ở TP HCM, tụi tao có kế hoạch sản xuất một số sản phẩm dùng cho chuỗi dịch vụ này, đồng thời bán ra cho các chuỗi khác.
Tóm lại như tụi mày thấy tài chính tao khá ổn vì t sống ở tỉnh lẻ, nhà xe vợ con đủ hết rồi, tao tạm thời không có lo lắng về vấn đề này. Cái tao trăn trở nhất hiện nay là giáo dục cho con tao.
Ở cái xứ này nơi mà tụi Xướng ca vô loài làm nắm giữ truyền thông, phong trào ngu học về quyền Động vật, Bê đê quyền, Bệnh thành tích và tham nhũng làm mục ruỗng hệ thống giáo dục, và ghê sợ nhất là toàn bộ xã hội đều đề cao vật chất lên trên hết, tất cả làm tao sợ con tao sau này không giống tính tao, tao sợ nó xa ngã.
Từ nhỏ tao đã được dạy phải có "Trí, Tín, Nhân, Dũng, Liêm." Đặt cái Trí lên đầu, Tín theo sau, Nhân làm cán cân, Dũng là bậc thang, và Liêm làm gốc để phát triển. Nhưng phải tới hơn 30 tuổi tao mới hiểu được 80% những gì tao được dạy, quan trọng hơn cái thời của tao giáo dục nó khác, ông bà cha mẹ thầy cô đều không đặt nặng vật chất, thành tích, mà luôn đề cao việc dạy Lễ, Nghĩa cho thế hệ sau.
Còn bây giờ tụi con nít lớn lên không xem ai ra gì, vì từ nhỏ đã được đối xử như công chúa, hoàng tử, bảo bọc hết mình. Tao lăn lộn trên đời mà rất ít khi nhận được sự hỗ trợ của gia đình, tao làm cái ngành liên quan rất ít đến truyền thống nên khi tao gặp khó khăn gia đình có muốn hỗ trợ cũng không biết đường mà giúp. Còn con tao thì tao rất nghiêm khắc nhưng nội ngoại nó đều cưng. Rất lạ một điều là ông nội nó rất nghiêm khắc với con nhưng lại quá dễ dãi với cháu, còn nhà ngoại thì khỏi nói, cưng còn hơn trứng. Do vậy con cái tao có nguy cơ rất lớn sẽ ăn chơi phá hoại, phá cái tiền tài thì còn kiếm lại được, tao chỉ sợ nó phá nát gia phong, phá nát những gì đã được gây dựng nên từ năm đời nhà tao (những đời trước thì không ai nhớ gì để kể dù còn gia phả).
Tụi mày hãy thử tưởng tượng một gia đình có nề nếp, luôn đặt nặng chữ Tín trong tất cả mọi vấn đề, mà lại có một thế hệ hậu duệ hư đốn, thì tao chết cũng chưa hết tội với ông bà.
Gia đình tao quan niệm 30 tuổi mới bắt đầu ra đời, nên vẫn còn hai chục năm để giáo dục nó, nhưng trong cái xã hội như thế này, tao không biết phải làm như thế nào????? Tao thực sự không tìm được giải pháp để nó miễn nhiễm với những căn bệnh của xã hội. Lỡ nó đòi tham gia showbiz, đòi đi làm từ thiện, lỡ nó bị bê đê, lỡ nó không biết ăn thịt chó, lỡ nó dính ma túy, bệnh tật, lớn lên lại tù tội? Tao thực sự run sợ trước những sự kiện xã hội suốt 2 năm qua, băng hoại đạo đức khắp mọi nơi. Tao có ngờ ngợ nguồn cơn do đâu nhưng tao không đủ khả năng thay đổi gì, tao chỉ lo lắng là bây giờ tao không biết nên bảo vệ con cái bằng cách giáo dục nghiêm khắc hay thả cho nó tự bơi trên đời. Tao sợ nó không bản lĩnh như tao.
Tao hi vọng các cao nhân ở đây và anh em bình thường mỗi người góp một ý, để tìm ra giải pháp cải thiện tình hình, không chỉ giúp cho bản thân tao mà còn cho những thằng có hoàn cảnh giống tao. Hoặc chí ít anh em cũng có thể đọc giải trí và để tham khảo, có khi lại hữu dụng về sau.
Sơ lược chút về tao.
1. Tao đang vận hành hệ thống cho một công ty giao nhận, t nhận net 5k/tháng, đã làm 3 năm, mỗi năm tăng 40-50%.
2. T có hùn với mấy đứa bạn mở một chuỗi dịch vụ ngách, mỗi thằng kiếm tầm 1k/tháng
3. T đang liên kết với một đứa làm cho CTY Đức có chi nhánh ở TP HCM, tụi tao có kế hoạch sản xuất một số sản phẩm dùng cho chuỗi dịch vụ này, đồng thời bán ra cho các chuỗi khác.
Tóm lại như tụi mày thấy tài chính tao khá ổn vì t sống ở tỉnh lẻ, nhà xe vợ con đủ hết rồi, tao tạm thời không có lo lắng về vấn đề này. Cái tao trăn trở nhất hiện nay là giáo dục cho con tao.
Ở cái xứ này nơi mà tụi Xướng ca vô loài làm nắm giữ truyền thông, phong trào ngu học về quyền Động vật, Bê đê quyền, Bệnh thành tích và tham nhũng làm mục ruỗng hệ thống giáo dục, và ghê sợ nhất là toàn bộ xã hội đều đề cao vật chất lên trên hết, tất cả làm tao sợ con tao sau này không giống tính tao, tao sợ nó xa ngã.
Từ nhỏ tao đã được dạy phải có "Trí, Tín, Nhân, Dũng, Liêm." Đặt cái Trí lên đầu, Tín theo sau, Nhân làm cán cân, Dũng là bậc thang, và Liêm làm gốc để phát triển. Nhưng phải tới hơn 30 tuổi tao mới hiểu được 80% những gì tao được dạy, quan trọng hơn cái thời của tao giáo dục nó khác, ông bà cha mẹ thầy cô đều không đặt nặng vật chất, thành tích, mà luôn đề cao việc dạy Lễ, Nghĩa cho thế hệ sau.
Còn bây giờ tụi con nít lớn lên không xem ai ra gì, vì từ nhỏ đã được đối xử như công chúa, hoàng tử, bảo bọc hết mình. Tao lăn lộn trên đời mà rất ít khi nhận được sự hỗ trợ của gia đình, tao làm cái ngành liên quan rất ít đến truyền thống nên khi tao gặp khó khăn gia đình có muốn hỗ trợ cũng không biết đường mà giúp. Còn con tao thì tao rất nghiêm khắc nhưng nội ngoại nó đều cưng. Rất lạ một điều là ông nội nó rất nghiêm khắc với con nhưng lại quá dễ dãi với cháu, còn nhà ngoại thì khỏi nói, cưng còn hơn trứng. Do vậy con cái tao có nguy cơ rất lớn sẽ ăn chơi phá hoại, phá cái tiền tài thì còn kiếm lại được, tao chỉ sợ nó phá nát gia phong, phá nát những gì đã được gây dựng nên từ năm đời nhà tao (những đời trước thì không ai nhớ gì để kể dù còn gia phả).
Tụi mày hãy thử tưởng tượng một gia đình có nề nếp, luôn đặt nặng chữ Tín trong tất cả mọi vấn đề, mà lại có một thế hệ hậu duệ hư đốn, thì tao chết cũng chưa hết tội với ông bà.
Gia đình tao quan niệm 30 tuổi mới bắt đầu ra đời, nên vẫn còn hai chục năm để giáo dục nó, nhưng trong cái xã hội như thế này, tao không biết phải làm như thế nào????? Tao thực sự không tìm được giải pháp để nó miễn nhiễm với những căn bệnh của xã hội. Lỡ nó đòi tham gia showbiz, đòi đi làm từ thiện, lỡ nó bị bê đê, lỡ nó không biết ăn thịt chó, lỡ nó dính ma túy, bệnh tật, lớn lên lại tù tội? Tao thực sự run sợ trước những sự kiện xã hội suốt 2 năm qua, băng hoại đạo đức khắp mọi nơi. Tao có ngờ ngợ nguồn cơn do đâu nhưng tao không đủ khả năng thay đổi gì, tao chỉ lo lắng là bây giờ tao không biết nên bảo vệ con cái bằng cách giáo dục nghiêm khắc hay thả cho nó tự bơi trên đời. Tao sợ nó không bản lĩnh như tao.
Tao hi vọng các cao nhân ở đây và anh em bình thường mỗi người góp một ý, để tìm ra giải pháp cải thiện tình hình, không chỉ giúp cho bản thân tao mà còn cho những thằng có hoàn cảnh giống tao. Hoặc chí ít anh em cũng có thể đọc giải trí và để tham khảo, có khi lại hữu dụng về sau.