Có Hình [Kỉ Niệm Buồn] "Xin lỗi, rất tiếc hồ sơ của ông bà không đủ tiêu chuẩn định cư Mỹ".

Hôm nay là kỉ niệm đúng 20 năm ngày gd tao rớt...phỏng vấn đi Mỹ (lúc đó tao đang học cấp 3).

Sáng sớm, gd tao tới xếp hàng ở đsq Mỹ (giống hình minh họa), xếp hàng trước cả tiếng mới được vào trong đợi.
Lúc vào trong lãnh sự quán, trong phòng đợi cũng có khoảng 7-8 gđ. Tao nhớ lúc vào trong thấy phòng ốc sạch sẽ, cả phòng mát lạnh, giống như lạc vào thế giới khác vậy (do hồi đó VN mình còn nghèo).

Thường khi rớt thì họ sẽ tiễn ngay ra cửa, không cho nán lại, còn ai đậu thì họ sẽ giữ lại, chúc mừng và giải thích thêm về các thủ tục tiếp theo như khám sức khỏe, làm passport, etc.

Lúc vào pv, ông Mỹ trắng coi qua hồ sơ, hỏi gd tao rất nhiều câu. Sau cùng ổng gấp hồ sơ lại và nói một câu mà có lẽ suốt cuộc đời này tao không bao giờ quên: "Xin lỗi, rất tiếc hồ sơ của ông bà không đủ tiêu chuẩn định cư Mỹ".

Cả bầu trời như sụp đổ dưới chân.....


Đúng là một ngày không thể buồn hơn trong cuộc đời này. Lúc đi taxi về, ông taxi chắc cũng thấu hiểu cho tâm trạng khách đi xe, nên bật cái bài hát có mấy câu như sau: "Nhiều năm và nhiều năm sau nữa, có buồn cũng không buồn như hôm nay".

UPDATE 1


phong-van-visa-du-lich-my-612023-1.jpg
Giờ đi Mỹ chắc chỉ còn đi diện đoàn tụ gia đình là nhanh ,cha mẹ bảo lãnh con cái , vk bảo lãnh ck là nhanh ,dạng vk ck khá nhiều ,mấy ông trong CTY t toàn đj ké vk dạng này , cơ mà 4x qua đó làm gì nhỉ ko có tiền,việc làm cũng méo thơm , bên Mĩ cạnh tranh công việc vp khá cao ,bạn t làm IT xong qua đó làm lính cứu hoả nghe bảo cũng đủ sống trả tiền thuê nhà ,ko dư
 
Ông nội tao thì đi 5 năm cải tạo, phía Mỹ 2 lần gửi hồ sơ về đến tận nhà, chỉ cần điền đơn, làm thủ tục nữa thôi là đi rồi nhưng ông nội tao không chịu đi, vậy là cả gia đình đến giờ vẫn ở VN, đúng là cái số
 
Nguyên cái xứ Tân Nhựt là cái ổ VC mà đâu ra xót ông ngoại t là lính cộng hòa mới vl :))
Mà lúc còn sống ổng cũng nói là nếu có "cho đi" thì ổng cũng ko đi, tại ổng có hiếu với bà cố t lắm. Bà cố t là mẹ VN anh hùng nên đc cấp cho căn nhà, mà bả già yếu có mình ông ngoại t nuôi, chứ chị em ổng ko ai nuôi. Bà cố t mất năm 90 mấy tuổi mà ổng còn khóc hu hu nữa mà 😑
Có khi nào ổng là 2 mang không
 
Chia buồn với mày. Nhân tiện kể chuyện của tao: 6 năm trước tao đi pv định cư do bà già tao bảo lãnh. Bà già tao qua Mỹ từ trước với em trai, năm đó tao quá tuổi nên ở lại. Sau đó qua Mỹ thì bà mở hồ sơ bảo lãnh cho tao, 7 năm sau thì pv. Lúc bị kẹt lại thì tao cũng buồn nhưng thôi cũng kệ, cố gắng đi làm xây dựng sự nghiệp ở VN, có người yêu tốt, xác định là ở VN luôn vậy. Đến khi pv thì tao cũng xác định là không muốn đi nữa, nhưng kẹt bà già bả hy vọng tao qua đoàn tụ quá. Tao cũng có bóng gió nếu không đi thì sao, bả làm mình làm mẩy đòi từ mặt tao, lol. Vậy là tao đành tương kế tựu kế vác xác đi pv. Sau 1 hồi nói chuyện các kiểu, thằng officer vừa mở miệng "Congratula..." chưa hết câu là tao chặn họng nó luôn "Please deny my visa". Tụi nó trố mắt nhìn tao rồi thảo luận 1 hồi mới quyết định cấp cho tao cái giấy ghi đại khái là cần bổ sung bằng chứng, nhưng có nói với tao là case của mày chẳng cần bằng chứng gì nữa, khi nào mày đổi ý muốn đi thì quay lại, tao cho mày 12 tháng suy nghĩ.
Rồi thì đại khái là sau 6 tháng nói chuyện với bà già rồi bạn gái các kiểu thì tao cũng qua Mỹ. Bây giờ thì bạn gái tao thành vợ tao cũng qua với tao đc 3 năm rồi. Ba mẹ vợ cũng vừa đc cấp visa qua chơi.
Còn tao thì năm sau cơ duyên lại đưa đẩy tao quay về lãnh sự ở Sài Gòn làm nhân viên ngoại giao cho DoD. Đúng là trớ trêu, mấy năm trc thì vào lãnh sự kêu nó deny cái visa vì đéo muốn đi, mấy năm sau lại quay lại chính cái lãnh sự quán làm việc.
Lãnh sự quán còn tuyển người ko m, xin cho tao 1 vé với
 
Chuyện hay nhỉ. Điều hay hơn là nhân viên ngoại giao DoD cũng vào xamvn. Hay mày là thằng Anh Gấu gì đó phiên dịch cho Obama?

Lời khuyên trung thực với các đương đơn là ko bao giờ thừa. Chúng mày ko biết họ đã biết những gì nên hãy coi như họ biết hết. Hơn nữa, bọn giả dối lừa lọc cưới giả, tham nhũng, nghiện ngập, trốn thuế... cũng đừng nên qua làm xấu nước Mỹ và xấu mặt cộng đồng việt.

Qua năm Trump lên triển khai các đội điều tra đuổi hết bọn láo toét, ko có đóng góp gì đáng kể, và bỏ nhập tịch dây chuyền là tốt. Ưu tiên dạng talent (EB1, EB2) và xây hàng rào ngăn bọn nhập cư lậu luôn được thằng nào hay thằng đó.
Anh Gấu là thành viên đảng, làm việc cho Department of State (DoS). Tao không theo đảng phái nào cả, hehehe. Nói thế thôi, nói nhiều quá lộ, hahaha
 
Chuyện hay nhỉ. Điều hay hơn là nhân viên ngoại giao DoD cũng vào xamvn. Hay mày là thằng Anh Gấu gì đó phiên dịch cho Obama?

Lời khuyên trung thực với các đương đơn là ko bao giờ thừa. Chúng mày ko biết họ đã biết những gì nên hãy coi như họ biết hết. Hơn nữa, bọn giả dối lừa lọc cưới giả, tham nhũng, nghiện ngập, trốn thuế... cũng đừng nên qua làm xấu nước Mỹ và xấu mặt cộng đồng việt.

Qua năm Trump lên triển khai các đội điều tra đuổi hết bọn láo toét, ko có đóng góp gì đáng kể, và bỏ nhập tịch dây chuyền là tốt. Ưu tiên dạng talent (EB1, EB2) và xây hàng rào ngăn bọn nhập cư lậu luôn được thằng nào hay thằng đó.
Đúng mấy thằng nghiện bẩn súc vật sang đó ăn bám ăn cắp chứ làm gì.
 
Cút con mẹ mày đi con súc vật này lải nhải vl
Óc chó dở cái trò troll ghẻ đéo có tư duy
Cút
Tao nói thật mà,mày chưa kiểm tra IQ bản thân bao giờ đúng ko??mày cũng chưa kiểm tra não bộ qua điện não đồ??
 
Ông nội tao thì đi 5 năm cải tạo, phía Mỹ 2 lần gửi hồ sơ về đến tận nhà, chỉ cần điền đơn, làm thủ tục nữa thôi là đi rồi nhưng ông nội tao không chịu đi, vậy là cả gia đình đến giờ vẫn ở VN, đúng là cái số
Nhiều người đâu muốn rời mảnh đất quê hương, quê cha đất tổ đâu mày?? Nhất là các cụ thời xưa thì nhiều người có tư tưởng như vậy.
 
thường thì nếu hồ sơ nó xác định có vấn đề nó sẽ trả luôn, chứ ko gọi lên phỏng vấn.
Phỏng vấn có hai dạng, 1/ là cho tròn thủ tục. Nhiều khi nó hỏi cho có hỏi, rồi đậu luôn. 2/ là nó chưa xác định rõ, kêu lên để đưa ra quyết định luôn. Một số case khó nó bắt chờ để vào trong họp kín. Tụi phỏng vấn thường kinh nghiệm nắm bắt tâm lý rất tốt nên một số người bị hỏi trúng chỗ yếu đã khai trong hồ sơ bị mất bình tĩnh nên đánh rớt cũng oan uổng.
Đợt này phỏng vấn hình như là thằng hàn cuốc thì phải. Thằng Lồn này khó chịu, đánh rớt tè le.
 
Giờ đi Mỹ chắc chỉ còn đi diện đoàn tụ gia đình là nhanh ,cha mẹ bảo lãnh con cái , vk bảo lãnh ck là nhanh ,dạng vk ck khá nhiều ,mấy ông trong CTY t toàn đj ké vk dạng này , cơ mà 4x qua đó làm gì nhỉ ko có tiền,việc làm cũng méo thơm , bên Mĩ cạnh tranh công việc vp khá cao ,bạn t làm IT xong qua đó làm lính cứu hoả nghe bảo cũng đủ sống trả tiền thuê nhà ,ko dư

Như có kể ở trên, tao bị shock tới nỗi suốt ba năm cấp III, tao đi học mà như cái xác kô hồn, ko chơi với ai, cũng ko quan tâm ai nói gì làm gì. Có bận em gái (khá xinh) lớp bên thích tao, bật đèn xanh, mà tao cũng không thèm ngó ngàng tới, mặc kệ có đứa chê tao là bóng kín bóng lộ, etc.

Sau này lên đại học mới đỡ đỡ chút, phần vì tao bắt đầu sống xa gd (tao cố tình thi vào trường đh ở xa để có cớ dọn ra riêng). Nhưng gọi là đỡ thôi chứ tâm lý vẫn còn lấn cấn, không phục hồi 100% được. Mãi tới 10 năm sau (2013), tao mới hoàn toàn bình phục, do lúc đó bắt đầu ra trường đi làm, va chạm nhiều. (Đó là lý do tại sao tao lấy nick là 2013, đánh dấu một năm với nhiều thay đổi, khởi đầu mới).

Tao ngộ ra là dù mình sống ở đâu thì mình cũng vẫn là mình, vẫn phải cố gắng học hành mới mong giỏi được. Bây giờ là thời đại internet, tài liệu trên mạng nhiều, ở đâu cũng tiếp cận được, thực sự muốn học theo kiểu Mỹ cũng không khó, tài liệu tiếng Anh trên mạng đầy ra, phim ảnh truyện tranh English cũng vậy, gõ cái là có cả đống.
Bên cạnh đó, cty nước ngoài giờ cũng đầu tư vào VN nhiều, mở chi nhánh khắp nơi, nếu thực sự có trình, muốn làm cty Mỹ cũng không khó.

Tất nhiên, bấy nhiêu cũng chỉ là ngụy biện phần nào thôi. Vì ngoài việc ăn học và đi làm kiếm tiền ra, nước Mỹ còn có nhiều phúc lợi khác, mà người sống ở Đông Lào không bao giờ mơ thấy được.
 
Tiếng Anh không phải chìa khóa cho mày đi nước ngoài đâu, mày cần năng lực chuyên môn, dễ nhất là làm thợ giỏi (thợ mộc, thợ hàn, thợ điện...) còn không nếu còn trẻ thì đi du học mấy nước dễ như Canada, Úc, Hungary rồi xin ở lại chờ cơ hội qua nước thứ 3.

Úc, Canada, hay Anh, thậm chí Singapore đều được, miễn là nước nói tiếng Anh. Vì tao học chuyên ngành ngoại ngữ Anh. Tiếng Anh vốn là sở trường của tao từ bé.

Hồi còn học đh, có mấy thằng bạn tao bỏ học giữa chừng để xin đi du học Nhật, với mục đích là học xong kiếm việc và xin vĩnh trú ở lại luôn. Tụi nó có chung quan niệm là: Phải sống ở hải ngoại, rồi lâu lâu về VN chơi, thì mới có cái thế mạnh của người đi xa về cho người ta nể, chứ sống ở Vn thì cũng giống như mọi người, đâu còn là VK nữa.
Tụi nó cũng rủ tao đi, nhưng tao từ chối, vì tao không thích và cũng không muốn học tiếng Nhật (nói đúng hơn là tao học không vô). Giờ thấy tụi nó có visa vĩnh trú và thành VK Nhật hết rồi, tao cũng hơi chạnh lòng, nhưng tao vẫn kiên định là đã ko đi thì thôi, đã đi thì phải đi tới nước nói tiếng Anh.
 
Sửa lần cuối:

Có thể bạn quan tâm

Top