Kiến trúc “Thành phố nổi” Venice

Thành phố Venice là một thành phố ở Đông Bắc nước Ý và là thủ phủ của vùng Veneto. Nó được xây dựng trên một nhóm gồm 118 hòn đảo nhỏ được ngăn cách bởi các con kênh và được nối với nhau bằng hơn 400 cây cầu. Đây là một trong những địa danh du lịch phổ biến nhất thế giới, nơi khách du lịch có thể khám phá các di sản văn hóa, tham gia các sự kiện lễ hội và thưởng ngoạn cảnh quan tuyệt đẹp.

Giới thiệu về Thành phố Venice​

Thành phố Venice là một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất nước Ý. Nó được biết đến với những cây cầu nổi tiếng như Rialto và Bridge of Sighs, những con đường nhỏ, các quảng trường lớn và lối mòn đẹp mắt. Venice cũng có nhiều kiến trúc cổ đại và những bảo tàng nổi tiếng như Guggenheim, Correr và bảo tàng Lịch sử Venice.

Ngoài ra, Venice còn được biết đến với các sự kiện và lễ hội như Carnival – một lễ hội nổi tiếng với các trang phục ma quái và nhiều hoạt động vui nhộn. Thành phố Venice cũng là nơi tổ chức Liên hoan phim Venice lớn nhất. Sự kiện được tổ chức hàng năm tại Palazzo del Cinema trên đảo Lido.

Giới thiệu về Thành phố Venice
Giới thiệu về Thành phố Venice
Thành phố Venice cũng là nơi du lịch lý tưởng cho những ai muốn tìm hiểu về văn hóa và lịch sử Ý. Từ đây, bạn có thể dễ dàng khám phá các thành phố lân cận như Florence, Rome, Milan và Pisa.

Thông tin chung về thành phố Venice​

Thành phố Venice là thủ phủ vùng Veneto của Italia, nằm ở bờ biển phía Đông nước Ý, trên Vịnh Venice biển Địa Trung Hải. Venice được xây dựng trên một nhóm hòn đảo nhỏ và nối với nhau bằng các cầu và con đường. Nó tạo nên một hệ thống giao thông độc đáo với những kênh nước và đường phố nổi tiếng trên thế giới.

Nguồn gốc tên gọi thành phố này bắt nguồn từ người Veneti cổ sống vào thế kỷ thứ 10 trước công nguyên. Trong tiếng Latinh, từ Venice mang nghĩa là tình yêu. Đó cũng là lý do tại sao nơi đây được gọi là thành phố tình yêu.

Đặc điểm khí hậu của đất nước này​

Theo phân loại khí hậu Köppen, Venice có khí hậu cận nhiệt đới ẩm bốn mùa ở vĩ độ trung bình. Mùa đông mát mẻ, ẩm ướt và mùa hè ấm áp, ẩm ướt. Nhiệt độ trung bình 24 giờ trong tháng 1 là 3,3 °C (37,9 °F) và trong tháng 7 là 23,0 °C (73,4 °F). Lượng mưa rải tương đối đều trong năm và trung bình là 748 milimét (29,4 in). Tuyết không phải là hiếm giữa cuối tháng 11 và đầu tháng 3. Trong những mùa đông khắc nghiệt nhất, những con kênh và các phần của đầm phá có thể đóng băng. Nhưng với xu hướng ấm lên trong 30–40 năm qua, hiện tượng này trở nên hiếm hơn.

Lịch sử thành phố Venice​

Lịch sử thành phố Venice
Lịch sử thành phố Venice
Thành phố Venice có lịch sử lâu đời và phức tạp. Theo truyền thuyết, thành phố này được thành lập vào năm 421 sau Công nguyên khi các dân tộc Padania đang chạy trốn trước sự tấn công của các tộc Hun và Langobard. Người dân địa phương của nơi này đã trốn lên những hòn đảo ven biển và bắt đầu xây dựng thành phố Venice trên đường kênh và con đường nước.

Thành phố này từng là thủ đô của Cộng hòa Venice trong hơn một thiên niên kỷ. Đây là một cường quốc tài chính và hàng hải lớn trong thời Trung cổ và Phục hưng, đồng thời là khu vực tổ chức các cuộc Thập tự chinh và trận Lepanto. Nó trở thành một trong những trung tâm thương mại và tài chính quan trọng nhất của Châu Âu. Thành phố này đã phát triển một ngành công nghiệp đóng tàu và hàng hải mạnh mẽ, tạo ra một đế chế thương mại đáng kinh ngạc. Các thương nhân của Venice đã đóng góp lớn vào sự phát triển của thành phố, xây dựng các công trình kiến trúc độc đáo. Tại đây, nghệ sĩ địa phương đã tạo ra những tác phẩm nghệ thuật vượt thời gian.

Công xã Venice​

Công xã Venice, còn được gọi là Cộng đồng Venice, là một cộng đồng chính trị tự trị đã tồn tại trong hơn 1000 năm trên lãnh thổ của Thành phố Venice và vùng Veneto xung quanh. Công xã Venice được thành lập vào thế kỷ 8 sau Công nguyên và tồn tại đến khi thành phố này trở thành một phần của Ý vào năm 1866.

Công xã Venice được tổ chức theo một hệ thống chính quyền đa cấp. Trong đó một số quan chức được bầu cử từ các gia đình quý tộc giàu có và quyền lực trong thành phố, được gọi là “đông lạnh”. Ngoài ra, Công xã Venice cũng có một hội đồng chính quyền được bầu cử bởi các công dân và có quyền ra quyết định về các vấn đề quan trọng như chi tiêu công cộng và đối ngoại.

Công xã Venice là một trong những hệ thống chính trị tự trị đầu tiên và lâu đời nhất trong lịch sử Châu Âu. Hệ thống này đã cho phép thành phố Venice phát triển một nền văn hóa, kinh tế và nghệ thuật độc đáo, đóng góp quan trọng vào sự phát triển của Châu Âu và thế giới Tây phương.

Venice trở thành trung tâm thương mại có tiếng​

Venice trở thành trung tâm thương mại có tiếng
Venice trở thành trung tâm thương mại có tiếng
Vào thế kỷ 13 và 14, thành phố Venice trở thành một trong những trung tâm thương mại hàng đầu của Châu Âu. Với vị trí địa lý thuận lợi, Venice nằm giữa Đông và Tây, trên tuyến đường thương mại quan trọng giữa Bắc u và Địa Trung Hải, thành phố đã phát triển một mối quan hệ thương mại lớn với các nước khác trên toàn thế giới.

Các thương nhân Venice đã xây dựng một đế chế thương mại to lớn bằng cách sử dụng các tuyến đường thủy và trở thành những người điều hành các hãng tàu thương mại phát triển. Các thương nhân Venice đã mở rộng thị trường của họ đến các thành phố quan trọng như Constantinople, Alexandria, Baghdad và tạo ra một hệ thống thương mại quốc tế mạnh mẽ. Venice trở thành một trung tâm thương mại quan trọng đối với nhiều mặt hàng, bao gồm bạc, vàng, nho, dầu ô liu và hàng lụa.

Sự thành công trong lĩnh vực thương mại của Venice đã đóng góp đáng kể vào sự giàu có của thành phố và trở thành một phần của sự phát triển văn hóa và nghệ thuật. Thành phố đã xây dựng các công trình kiến trúc lớn, bao gồm những công trình như cầu Rialto và bảo tàng St. Mark. Venice cũng trở thành một trung tâm nghệ thuật hàng đầu với sự phát triển của các họa sĩ, nhà điêu khắc và các nghệ nhân khác.

Sự suy tàn và thời kỳ cuối cộng hòa Venice​

Sự suy tàn của thành phố Venice bắt đầu vào thế kỷ 15 khi thành phố phải đối mặt với nhiều thách thức, bao gồm cả sự thay đổi trong các tuyến đường thương mại và các cuộc chiến tranh với các quốc gia khác. Những nước hàng xóm như Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha đã khám phá ra các tuyến đường thương mại mới đến Châu Á và Châu Mỹ, khiến cho Venice mất đi một phần quan trọng của thị phần thương mại của mình.

Sự suy tàn của thành phố còn tồn tại song song với những thách thức khác như đại dịch cúm đen vào năm 1630 và sự giảm nhanh của dân số trong thế kỷ 17. Sự sụp đổ này tăng thêm khi các nước hàng xóm như Pháp và Áo bắt đầu mở rộng lãnh thổ của họ. Sự kiện này khiến cho Venice mất đi một phần quan trọng của lãnh thổ cũng như tầm ảnh hưởng.

Đến thế kỷ 18, thành phố đã trở thành một đế chế thương mại yếu hơn và dần mất đi tầm ảnh hưởng của mình. Sự việc ngày trở nên trầm trọng hơn khi Napoleon Bonaparte xâm chiếm Italy vào đầu thế kỷ 19. Nước Ý thống nhất vào giữa thế kỷ 19, khiến cho thành phố Venice mất đi độc lập của mình và trở thành một phần của Vương quốc Italy. Tuy nhiên, với sự bảo tồn của các công trình kiến trúc và nghệ thuật quý giá của mình, thành phố Venice đã được công nhận là di sản thế giới và vẫn là một trong những điểm đến du lịch phổ biến nhất ở Ý và Châu Âu.
GmG_f4naYAAhP9i

Thành phố nổi Venice (Ảnh Jayhawks)
Thành phố nổi Venice (Ảnh Jayhawks)
Venice ra đời vào thế kỷ thứ V, mãi sau này mới sáp nhập vào nước Ý. Venice theo tiếng Latinh có nghĩa là “tình yêu. Vì vậy, nó thường được gọi là “thành phố tình yêu. Thế nhưng, ngoài ý nghĩa này, Venice còn có nhiều ý nghĩa khác vì sự lãng mạn nên thơ của thành phố. Những tên gọi khác như: Thành phố nổi, thành phố của mặt nạ, thành phố của những cây cầu, thành phố kênh rạch… là những tên mà giới kiến trúc hay gắn cho Venice. Và đương nhiên, những tên gọi ấy không phải là không có căn cứ.

Hình ảnh lung linh của Venice (ảnh Venicetravel)
Hình ảnh lung linh của Venice (Ảnh Venicetravel)
Gọi là “Thành phố nổi” bởi Venice có vô số kênh đào và 444 cây cầu nối liền 118 hòn đảo nhỏ. Nhà cửa ở Venice không xây trực tiếp trên đảo mà nằm trên sàn gỗ có cọc cắm sâu vào nền đất. Sự trường tồn của lớp móng gỗ ở Venice bao năm qua quả là đáng kinh ngạc. Bí quyết cho sự trường tồn của lớp móng gỗ ở Venice chính là nằm ở chỗ các cây cọc bị ngập dưới nước…

Sử dụng gỗ làm móng nghe có vẻ không tưởng bởi gỗ kém bền hơn nhiều so với đá hoặc kim loại. Gỗ thường mục nát do các vi sinh vật như nấm và vi khuẩn gây ra. Cọc gỗ đỡ nền móng của Venicenằm ngập dưới nước nên không tiếp xúc với oxy, một yếu tố rất cần thiết để vi sinh vật tồn tại. Ngoài ra, nước mặn thường xuyên chảy qua khiến gỗ hóa thạch sau khoảng thời gian dài, biến thành một kết cấu cứng như đá.

Thế mới thấy rằng, sự sáng tạo của con người là vô tận. Bí quyết cho sự trường tồn của lớp móng gỗ ở Venice nằm ở chỗ các cây cọc bị ngập dưới nước. Người xưa đã thông minh vô tận khi ứng dụng một loại “công nghệ” nào đó để xử lý khắc phục nhược điểm của gỗ và khiến nó đứng vững bao năm qua.

Thành phố Venice mơ mộng (Ảnh Tourcolumbia)Thành phố Venice mơ mộng (Ảnh Tourcolumbia)
Phỏng theo một cuốn sách vào thế kỷ XVII từng miêu tả chi tiết quá trình xây dựng ở Venice. Theo đó, khi xây nhà thờ Santa Maria Della Salute, công nhân đã đóng 1.106.657 chiếc cọc gỗ dài 4m xuống dưới nước. Họ hoàn thành việc đóng cọc sau 2 năm 2 tháng. Gỗ được lấy từ những cánh rừng ở Slovenia, Croatia, Montenegro và chở đến Venice qua đường thủy.

Sau khi đế quốc Tây La Mã sụp đổ, người phương bắc tràn vào các lãnh thổ trước đây thuộc về Rome. Để tránh bị tấn công và xảy ra cuộc chiến đẫm máu người Venice liền trốn đến những vùng đầm lầy lân cận, và tìm thấy nơi lánh nạn trên các hòn đảo cát Torcello, IesoloMalamocco.

Ban đầu việc định cư chỉ mang tính tạm thời nhưng sau đó, người Venice dần sinh sống cố định trên các hòn đảo. Nhằm tạo nền móng vững chắc cho những ngôi nhà, người dân đã đóng những chiếc cọc gỗ xuống nền cát. Tiếp đó, sàn gỗ được dựng lên bên trên những cọc gỗ. Sau cùng, họ xây nhà trên các tấm sàn gỗ này.

Nhờ nước bao quanh, Venice an toàn trước những đợt xâm lược của quân thù và trở thành thành phố hùng mạnh ở vùng biển Địa Trung Hải. Người dân ở đây có kế hoạch xây thành phố sau khi đắp một con đập bao quanh biển nước. Người ta xây dựng thành phố trên bãi lầy mà xung quanh là biển nước mênh mông.

Xây xong, phá đập, nước tràn vào, thành phố như một pháo đài đứng giữa biển nước.Thế nhưng, mực nước luôn ở mức mấp mé bậc của các tòa nhà, ở các bậc đá lên xuống bến thuyền. Cuộc sống sinh hoạt của người dân thành phố đi lại đều xuống thuyền, nổ máy hoặc cầm chèo khua nước. Gần như cửa nhà nào cũng có một con thuyền buộc sẵn, lắc lư trên bến nước.

Đến thế kỷ XIX mới có một đường chính dẫn vào đất liền và một trạm xe lửa đến Venice. Một đường cho xe hơi và bãi đậu được xây thêm vào thế kỷ XX.

Việc giao thông bên trong thành phố từ nhiều thế kỷ trước vẫn hoàn toàn trên nước hoặc đi bộ. Venice là khu đô thị rộng nhất châu Âu không có xe hơi, duy nhất ở châu Âu trong việc duy trì hoạt động như một thành phố hoàn toàn không dựa vào xe ôtô hay xe tải trong thế kỷ XXI.

Trong hàng trăm di tích độc đáo ở Venice, Quảng trường Saint Mark được chú trọng nhiều nhất. Ngọn tháp cao ngất màu da cam có chiếc đồng hồ chạy bằng chất lỏng (như mặt nước luôn chuyển động theo ánh sáng mặt trời, tỏa ra những tia hào quang giống như trong chuyện cổ tích). Quảng trường này được xây dựng trong 20 năm và được giữ nguyên từ năm 1592 cho đến năm 2000 mới được tu sửa lại – hơn 4 thế kỷ hòa trộn giữa nền văn hóa của đế chế La Mã và văn minh châu Âu.

Hệ thống kênh Grande – mạch giao thông chính của thành phố được mệnh danh là đại lộ đẹp nhất thế giới. Đi thuyền dọc đây có những kiến trúc độc đáo nằm hai bên bờ kênh. Đó là công trình Nhà Vàng, dinh thự được xây bằng đá hoa cương nhiều màu và được trang trí mạ vàng ở mặt tiền. Cây cầu Rialto lung linh huyền ảo không thể mơ mộng hơn cho các cặp tình nhân.

Venice bao năm qua đã dũng cảm trong cuộc tranh đua bền bỉ, kiên cường giữa một bên là các công trình và một bên là tác nhân hủy hoại như mưa – nắng – gió và nước biển, các hoạt động sinh ra từ con người, biến đổi khí hậu.

Trận lụt năm 1996 làm 5.000 người mất nhà ở tại đây và năm 2007, quảng trường San Marco ngập hơn 8 tháng. Dẫu bị hư hao tuy nhiên, người ta vẫn không thể phủ nhận về sức sáng tạo của một nền kiến trúc xa xưa
 
Parky hay làm clip chê Venezia, không biết tụi nó đi được hết bao nhiêu cái đảo ở đó hay chỉ ngồi gondola qua vài ba con kênh rồi phán. Đụ đĩ ngựa!
Cái này là thật đó chứ mấy nhà ven sông lúc nào chả thế hehe . Tui EU mới đây nó văn minh chứ từ lúc tràn Hồi giáo vào thì cức chó đầy đường
 

Có thể bạn quan tâm

Top