Làm Nhà nước. Vào đây chém đê

Tao làm y tế. Địt mẹ chuyên môn tốt,thậm chí còn hơn cả thằng phó giám đốc cùng chuyên khoa,nên nó đì cho đéo ngóc đầu nổi. Thêm thằng trưởng khoa thấy chuyên môn mình có tiếng trong cơ quan, nó sợ hơn nó nên hay bị cắn đểu. Dm chán vãi lồn. Có phòng khám tư ở ngoài thì cạnh tranh với thằng trưởng khoa,bị rình cắn xuất. Dm
Đm lđ ngành y cái gì cũng biết tí đéo cần chuyên môn sau. Quản lý con người là cái quan trọng nhất nhé. Mà t nói thẳng luôn quản lý con người là bộ môn khó nhất. M chỉ cần giỏi mảng quản lý sẽ lên được cao
 
Đù. 2 năm nữa về hưu mà m làm trong NN chưa kết nạp đảng thì hiếm ấy. T sĩ quan trong QĐ đây. Cách nhà 150km. Tháng về 1 lần đang chán VCL. Không cơ cánh thì làm trong NN mãi éo khá đc
Đeo hàm j rồi m
 
Luận bàn về cái này thì tao thấy như sau:
Ngày xưa kinh tế chưa phát triển, ở ngoài thì thiếu thốn đủ thứ thì nn là nơi đáng mơ ước vì nó cho người ta đủ nhu cầu cơ bản. Dù cho phải cúi đầu cam chịu mọi người vẫn thấy ok vì thấy sướng hơn phần đông ở ngoài. Ngày nay khi kinh tế phát triển thì nn vẫn y như vậy, chỉ đảm bảo đủ nhu cầu cơ bản (chính là cái cơ chế lương cơ bản x hệ số) và vẫn phải cam chịu cúi đầu nhưng bên ngoài đã có rất nhiều cơ hội làm ăn theo chuẩn thị trường nên làm ngoài có cơ hội giàu có. Vậy là xảy ra tình trạng ngược là ai ở trong nn nhìn ra ngoài sẽ thấy đau đáu trong lòng. Thời thế thay đổi, cơ chế lương x hệ số thay vì hưởng lương theo kpi làm khối nhà nước nát. Cái đó nhiều người hiểu nhưng làm trong nn thì đc trui rèn để làm culi robot và môi trường làm việc lầy lội nó khiến về lâu về dài nhiệt huyết và tuổi trẻ đều bị lãng phí trong khi thằng người thì lún sâu xuống bùn. Vậy nên ở trong nn càng lâu thì càng hèn và sợ, càng ko dám bước ra khỏi vùng an toàn. Nói chung nn nó là mảnh đất giết chết nhiệt huyết, sáng tạo, lòng tự trọng và đạo đức nghề nghiệp. Thằng nào đã sa vào vũng sình lầy này bước ra sớm thì dễ còn để lâu thì càng khó vì người bị chìm sâu trong bùn lầy rồi, cần lực rất lớn để thắng lực cản của bùn lầy quấn thân.
 
Có tao đây. Tao có hơn 10 năm làm việc trong khối Nhà nước. Tao làm trong một viện NC thuộc bộ X, có chân TP, ngạch KSC, thuộc diện QH Viện phó. Tao cũng đang theo dở lớp LLCTCC. Đắn đo, cân nhắc cả vài năm, cuối cùng tao cũng nghỉ ra ngoài làm.

Môi trường NN, nếu muốn an phận thì không nói, chứ muốn tiến lên thì đa phần phải kè cựa, đấu đá; nhiều khi yếu tố ngoài chuyên môn mới là yếu tố quyết định. "Nhất hậu duệ, nhì quan hệ, ba tiền tệ, bốn trí tuệ" mà.

Thu nhập thì hẻo rồi, lương theo hệ số, thêm chút phụ cấp, còn nếu có điều kiện thì đa phần phải cày thêm. Bổng lậu thì tùy đặc thù ngành nghề, nhìn chung quà trên trời sẽ dành cho số rất ít nhóm người, và không phải nơi nào cũng có.

Ăn nhậu thì nhiều cho đến cực nhiều. Vì nó ko bình đẳng như bên ngoài, nên có những mối mà mày không được phép uống ít, chứ đừng nói từ chối. Uống, ói rồi lại uống. Rất vô bổ, nhưng đó là một phần không thể thiếu của công việc NN.

Cái được lớn nhất khi làm NN là thời gian rảnh nhiều, mối quan hệ tốt, được đi lại, thăm thú nhiều; nếu có chí học hành thì nhiều cơ hội học lên. Như bên tao là viện NCKH thì được học hành đào tạo tốt, có thêm cái danh (hão) là người làm khoa học, học thêm được cách thức tổ chức, sắp xếp, phân bổ...Hoặc trực quan nhất là cách trình bày, viết lách. Như tao đây, viết lách lúc nào cũng chuẩn chỉnh, hehe.

Cái mất lớn nhất là môi trường NN khiến con người ù lỳ, dần dà tự ti và mất đi tính phấn đấu, an thân thủ phận. Làm NN càng lâu mà ko có cơ cấu thì càng an phận, tự ru ngủ huyễn hoặc nhau trong cái vỏ bọc "ổn định", "nhìn lên ko bằng ai, nhìn xuống ko ai bằng mình". Theo tao thì đây mới là cái tác hại lớn nhất đối với cá nhân mỗi người lao động.

Tuy vậy tao cũng không trách gì quãng thời gian hơn 10 năm trong NN. Sân chơi nào cũng có luật riêng: nhắm chơi dc thì theo luật, ko chơi được thì nghỉ. Tao coi đó là những trải nghiệm đáng giá để có tao ngày hôm nay. Tuy nhiên nếu dc chọn lại thì tao sẽ ra ngoài sớm hơn vài năm, hehe.

Bọn mày có hứng thú thì tao sẽ viết thêm về chuyện bỏ việc NN ra ngoài kinh doanh.
 
Sửa lần cuối:
Luận bàn về cái này thì tao thấy như sau:
Ngày xưa kinh tế chưa phát triển, ở ngoài thì thiếu thốn đủ thứ thì nn là nơi đáng mơ ước vì nó cho người ta đủ nhu cầu cơ bản. Dù cho phải cúi đầu cam chịu mọi người vẫn thấy ok vì thấy sướng hơn phần đông ở ngoài. Ngày nay khi kinh tế phát triển thì nn vẫn y như vậy, chỉ đảm bảo đủ nhu cầu cơ bản (chính là cái cơ chế lương cơ bản x hệ số) và vẫn phải cam chịu cúi đầu nhưng bên ngoài đã có rất nhiều cơ hội làm ăn theo chuẩn thị trường nên làm ngoài có cơ hội giàu có. Vậy là xảy ra tình trạng ngược là ai ở trong nn nhìn ra ngoài sẽ thấy đau đáu trong lòng. Thời thế thay đổi, cơ chế lương x hệ số thay vì hưởng lương theo kpi làm khối nhà nước nát. Cái đó nhiều người hiểu nhưng làm trong nn thì đc trui rèn để làm culi robot và môi trường làm việc lầy lội nó khiến về lâu về dài nhiệt huyết và tuổi trẻ đều bị lãng phí trong khi thằng người thì lún sâu xuống bùn. Vậy nên ở trong nn càng lâu thì càng hèn và sợ, càng ko dám bước ra khỏi vùng an toàn. Nói chung nn nó là mảnh đất giết chết nhiệt huyết, sáng tạo, lòng tự trọng và đạo đức nghề nghiệp. Thằng nào đã sa vào vũng sình lầy này bước ra sớm thì dễ còn để lâu thì càng khó vì người bị chìm sâu trong bùn lầy rồi, cần lực rất lớn để thắng lực cản của bùn lầy quấn thân.
Mày trình bày văn bản ncc, nhưng nội dung thì cực đúng ý tao. Tao mà có clone thì vote hết cho mày.
 
Ra làm riêng cmnl. Mày có tay nghề sợ lol gì
Tao cũng có pk riêng,nhưng nếu tách ra thì nó đì chết. Mình có cái mác nhà nước nên bọn bên trung tâm nó đi kiểm tra hành chính vẫn kiêng nể tý,tách ra thằng pgd nó đì cho ăn đủ. Còn đi làm thì thằng pgd với thằng trưởng khoa nó sợ mình vượt về chuyên môn nên chèn ép. Tao đợi thời cơ tao chuyển khoa khác. Hoạc vài năm không ổn thì tao nam tiến
 
Đm lđ ngành y cái gì cũng biết tí đéo cần chuyên môn sau. Quản lý con người là cái quan trọng nhất nhé. Mà t nói thẳng luôn quản lý con người là bộ môn khó nhất. M chỉ cần giỏi mảng quản lý sẽ lên được ca

Đm lđ ngành y cái gì cũng biết tí đéo cần chuyên môn sau. Quản lý con người là cái quan trọng nhất nhé. Mà t nói thẳng luôn quản lý con người là bộ môn khó nhất. M chỉ cần giỏi mảng quản lý sẽ lên được cao
Trước khi lên lãnh đạo thì cũng phải trải qua nhân viên mà. Tao kiên nhẫn thêm được vài năm,nếu không ổn chắc tao nam tiến
 
tao làm nhà nước 4-5 năm r cũng phải bỏ. ra ngoài làm lương x5 x10 cmnl.
vào làm với toàn tml vừa già vừa ngu, cái Lồn gì cũng phải trình văn bản = giấy. làm cái hồ sơ 20 phút xong vì có mẫu sẵn mẹ hết rồi, nhưng mà đi tìm sếp để mà ký cho thì mệt vãi lồn.
tao nghĩ mệt nhất là việc ngồi rình sếp đi chơi đi họp đi nhậu về để ký hồ sơ. mà đen thế Lồn nào sai mấy chữ hoặc k vừa ý nó là lại sửa lại. sửa xong quay lại nó lại đi con mẹ mất. lại đợi mấy ngày chỉ chờ nó về để ký. cáu vãi lồn đéo làm đc :)))
 
Lập chủ đề này ko biết có ai cùng máng ko...
Chắc trong này ko ít thằng làm nhà nước vì ham tìm tòi mà vào đây hóng hớt.
Nhà nước t thấy có 1 cái hay chung nhất đấy là thu nhập thấp ổn định. Và một môi trường toàn thằng an phận.
Chúng mày thế nào???
Tao kiểu dở dở ương ương. Đéo giỏi hẳn mảng chuyên môn nhưng vận hành quản lý thì lại ok (t có cty riêng bên ngoài). Muốn an phận tằng tằng phát triển nhưng thằng sếp nó thù quá. Tận 2 năm nữa mới về hưu. Mà giờ Đảng thì chưa có.
Giờ cũng đang tìm 1 hướng đi tối ưu mà khó ghê
Phát triển cty cũng khó nếu làm 1 mình, mà ra hẳn thì lại tiếc nhà nước, thêm chút thiếu tự tin
Ko lẽ bác 58 tuổi rồi à
 
Thì thế , tao bảo nếu bắt t đi xin xác nhận thì dẫn luật ra thì t làm theo éo dẫn dc mang cái tờ đơn của ai từ bao giờ ra bắt đi xin xác minh trưởng thôn , ca chả theo mẫu éo nào . còn bảo tao nếu ko xin xác nhận của ca biết anh là ai , t bảo có cccd mà vs cả luật nó bảo t éo cần thì là éo cần chứ t là dân lại còn phải đi giải thích cho bọn nó nữa à …. Kay vkl , đọc luật thì thấy thủ tục rõ đơn giản ra làm vẽ đủ thứ .
Tao làm có cái thường trú cũng bị hành vl.
 
Tao cũng có pk riêng,nhưng nếu tách ra thì nó đì chết. Mình có cái mác nhà nước nên bọn bên trung tâm nó đi kiểm tra hành chính vẫn kiêng nể tý,tách ra thằng pgd nó đì cho ăn đủ. Còn đi làm thì thằng pgd với thằng trưởng khoa nó sợ mình vượt về chuyên môn nên chèn ép. Tao đợi thời cơ tao chuyển khoa khác. Hoạc vài năm không ổn thì tao nam tiến
Chỗ tao có ông kia khác mở ngoài khách đông cả ngày k hết . Khám nhi . Mà cũng mất mấy năm mới dc thế
 
Làm NN nếu kiểu an phận ko phấn đấu gì thì nhàn tênh ấy mà, hết giờ về tháng lĩnh đủ lương. Còn muốn lên cao tất nhiên có đấu đá cạnh tranh rồi.
 
Luận bàn về cái này thì tao thấy như sau:
Ngày xưa kinh tế chưa phát triển, ở ngoài thì thiếu thốn đủ thứ thì nn là nơi đáng mơ ước vì nó cho người ta đủ nhu cầu cơ bản. Dù cho phải cúi đầu cam chịu mọi người vẫn thấy ok vì thấy sướng hơn phần đông ở ngoài. Ngày nay khi kinh tế phát triển thì nn vẫn y như vậy, chỉ đảm bảo đủ nhu cầu cơ bản (chính là cái cơ chế lương cơ bản x hệ số) và vẫn phải cam chịu cúi đầu nhưng bên ngoài đã có rất nhiều cơ hội làm ăn theo chuẩn thị trường nên làm ngoài có cơ hội giàu có. Vậy là xảy ra tình trạng ngược là ai ở trong nn nhìn ra ngoài sẽ thấy đau đáu trong lòng. Thời thế thay đổi, cơ chế lương x hệ số thay vì hưởng lương theo kpi làm khối nhà nước nát. Cái đó nhiều người hiểu nhưng làm trong nn thì đc trui rèn để làm culi robot và môi trường làm việc lầy lội nó khiến về lâu về dài nhiệt huyết và tuổi trẻ đều bị lãng phí trong khi thằng người thì lún sâu xuống bùn. Vậy nên ở trong nn càng lâu thì càng hèn và sợ, càng ko dám bước ra khỏi vùng an toàn. Nói chung nn nó là mảnh đất giết chết nhiệt huyết, sáng tạo, lòng tự trọng và đạo đức nghề nghiệp. Thằng nào đã sa vào vũng sình lầy này bước ra sớm thì dễ còn để lâu thì càng khó vì người bị chìm sâu trong bùn lầy rồi, cần lực rất lớn để thắng lực cản của bùn lầy quấn thân.
Giờ cứ vợ con vào xem, đm té hết ra ngoài ngay. Đm tao cũng đang làm nhà nc đây. Chán vcl, cũng đang đi học thêm nghề tay trái để làm.
 
Nhìn lên k bằng ai, nhìn xuống k ai bằng mình. Đm đúng cái câu làm tiêu diệt chất xám và nhiệt huyết :) sáng ra đến cq ngồi sửa thể thức văn bản cho 1 bà hết mẹ luôn buổi sáng, chán vl các m ạ
Chuẩn. Tao ghét đâu đó vkl. Xã hội nó chạy đến tận đẩu đâu rồi mà vẫn thủ dâm bằng cái “ nhìn xuống “ ấy. Dkm.
Ra ngoài đường, vào bệnh viện, đi học hành cho con cái vân vân và mây mây. Ko coa tiền mới thấy nhục thế nào.
 
Trước khi lên lãnh đạo thì cũng phải trải qua nhân viên mà. Tao kiên nhẫn thêm được vài năm,nếu không ổn chắc tao nam tiến
Nói chung lđ ở đâu cũng thế thôi. M làm tốt chuyên môn thì cũng chỉ là thằng nhân viên, cùng lắm là pp. Còn vừa có chuyên môn vừa có tiền vừa có qh thì lên được nữa nhưng như thế m sữ kém mảng ql nhân sự. Như sếp bh của t có chuyên môn nhưng ql kém dẫn đến nhân viên bên dưới thì qua mặt, sếp trên thì giao nhiều việc khó, rất khó lại ko phải nhiệm vụ của p mình. Lâu dần a e dưới nó bật. Đéo làm thì sếp đánh giá. Mà làm thì đéo đúng nhiệm vụ của phòng a e nó đéo làm lên là tự mình cày dẫn đến nhiều việc đéo bao quát đc việc chính của phòng, bọn bên dưới mặc sức làm luật đút túi riêng, tự nhiên đéo được ăn mà lại còn bị mang tiếng chỉ đạo a e làm luật thu tô
 
Lập chủ đề này ko biết có ai cùng máng ko...
Chắc trong này ko ít thằng làm nhà nước vì ham tìm tòi mà vào đây hóng hớt.
Nhà nước t thấy có 1 cái hay chung nhất đấy là thu nhập thấp ổn định. Và một môi trường toàn thằng an phận.
Chúng mày thế nào???
Tao kiểu dở dở ương ương. Đéo giỏi hẳn mảng chuyên môn nhưng vận hành quản lý thì lại ok (t có cty riêng bên ngoài). Muốn an phận tằng tằng phát triển nhưng thằng sếp nó thù quá. Tận 2 năm nữa mới về hưu. Mà giờ Đảng thì chưa có.
Giờ cũng đang tìm 1 hướng đi tối ưu mà khó ghê
Phát triển cty cũng khó nếu làm 1 mình, mà ra hẳn thì lại tiếc nhà nước, thêm chút thiếu tự tin
Địt mẹ già bao tuổi rồi mà con Đ chưa vào thế làm nn làm Lồn j
 
Lập chủ đề này ko biết có ai cùng máng ko...
Chắc trong này ko ít thằng làm nhà nước vì ham tìm tòi mà vào đây hóng hớt.
Nhà nước t thấy có 1 cái hay chung nhất đấy là thu nhập thấp ổn định. Và một môi trường toàn thằng an phận.
Chúng mày thế nào???
Tao kiểu dở dở ương ương. Đéo giỏi hẳn mảng chuyên môn nhưng vận hành quản lý thì lại ok (t có cty riêng bên ngoài). Muốn an phận tằng tằng phát triển nhưng thằng sếp nó thù quá. Tận 2 năm nữa mới về hưu. Mà giờ Đảng thì chưa có.
Giờ cũng đang tìm 1 hướng đi tối ưu mà khó ghê
Phát triển cty cũng khó nếu làm 1 mình, mà ra hẳn thì lại tiếc nhà nước, thêm chút thiếu tự tin
Không có thân, có thế sẽ khó thăng tiến lắm. Bỏ ra ngoài thoả chí vẫy vùng đi bác
 
Chỗ tao có ông kia khác mở ngoài khách đông cả ngày k hết . Khám nhi . Mà cũng mất mấy năm mới dc thế
Phòng khám nhi mà có tiếng thì sẽ rất đông. Trẻ con nó ốm quanh năm,viêm cái họng vạch ra cũng thấy,nhưng bố mẹ cứ thích phải nội soi cơ. Tao cũng mở,khách quen thì rất tin tưởng, nhưng bệnh nhân lạ thì khó,vì thằng trưởng khoa nó cũng mở pk.bệnh nhân vào viện qua gặp nó trước rồi nó kéo ra ngoài.tao cứ lấy tín làm trọng,từ từ,không ăn xổi. Nên lượng bệnh nhân cũng khá dần. Nhưng vẫn bị tay pgd vói thằng kia nó dìm,nó bôi xấu mình
 
Haiz, t cũng đang đau đầu vì vấn đề này.
Nhà t thì cũng thuộc dạng nhiều quan chức công chức. Trong đó nội bật có mấy ông anh của t.
Từ nhỏ t cũng bị ngấm vào máu cái tư tưởng học xong sẽ vào nhà nước. Tuy vậy thời gian đại học nó thay đổi tao nhiều quá.....
Đến bây giờ thì t vẫn còn trẻ và vẫn luôn muốn khẳng định bản thân, bởi t biết nếu t vào nhà nước thì sẽ mãi là cái bóng của mấy ô anh t, và t lại k có nhiều lợi thế như các ông ý, bù lại t tự tin với bộ kĩ năng của t thì có thể làm tư nhân được, và cũng muốn đi làm tích lũy kinh nghiệm rồi run 1 vài cái business.
T cũng đã làm qua 1 vài nghề, t tự nhận thấy t đi đến môi trường nào cũng đc yêu quý, tuy vậy t vẫn chưa thực sự tìm đc ra nghề t yêu thích, mà tuổi thì càng tăng lên.
Đôi khi t cũng phân vân lắm vì gia đình vẫn luôn có sẵn 1 số vị trí tốt đợi t, và nói thẳng cũng là áp lực muốn t vào để ổn định và đỡ vất vả
Nhưng cá nhân t thì vẫn thích chạy ngoài hơn, dù vất nhưng đôi khi thấy thành quả nó xứng đáng, tuy nhiên đến hiện tại t vẫn chưa khẳng định được gì lắm.
Lắm lúc đến đêm lại suy nghĩ, mình cứ cố chấp theo con đường này liệu có đúng?
Rằng nếu t không thể khẳng định bản thân với con đường riêng của mình thì sao?
Đợt gần đây t căng quá, hầu như k về nhà chạm mặt bố mẹ vì cứ về lại bị nói.
T chỉ muốn chia sẻ chút câu truyện của mình, để cho đỡ stress hơn, còn t thì vẫn luôn có câu trả lời, nói chung là cứ cố bước thôi, có thể sắp tới t sẽ xin gia đình thêm 1-2 năm nữa để có thể khẳng định, đến lúc đấy mà còn k đc nữa thì t cũng chả biết sao nữa.....
Hầu như ai cũng có lúc hoang mang nghi ngờ bản thân như vậy thôi. T hồi xưa làm việc hì hục trong khi thấy bạn bè mình có nhà có xe có vợ con hết r thấy hoang mang vl. Cũng chẳng thấy mình có đam mê lý tưởng gì chỉ biết là phải làm đc cái gì đó.
Giờ nhìn lại mới thấy mọi thứ xứng đáng. Người ta bảo “hạnh phúc là quá trình ko phải đích đến” không phải là vô lý đâu. Nhưng hiếm người có may mắn hiểu đc điều đó.
 
Nói chung lđ ở đâu cũng thế thôi. M làm tốt chuyên môn thì cũng chỉ là thằng nhân viên, cùng lắm là pp. Còn vừa có chuyên môn vừa có tiền vừa có qh thì lên được nữa nhưng như thế m sữ kém mảng ql nhân sự. Như sếp bh của t có chuyên môn nhưng ql kém dẫn đến nhân viên bên dưới thì qua mặt, sếp trên thì giao nhiều việc khó, rất khó lại ko phải nhiệm vụ của p mình. Lâu dần a e dưới nó bật. Đéo làm thì sếp đánh giá. Mà làm thì đéo đúng nhiệm vụ của phòng a e nó đéo làm lên là tự mình cày dẫn đến nhiều việc đéo bao quát đc việc chính của phòng, bọn bên dưới mặc sức làm luật đút túi riêng, tự nhiên đéo được ăn mà lại còn bị mang tiếng chỉ đạo a e làm luật thu tô
Tao vẫn cố gắng phấn đấu,nhưng bị dìm nên khó thăng tiến. Cả phòng tổ chức mình đéo liên quan động chạm gì nó nhưng vẫn bị chúng nó dìm. Mỗi tội chuyên môn tao cứng nên đéo dìm được cái đấy,chỉ tìm cách tỉa đêu tao trước mặt ban giam đốc .tao cũng biết năng lực mình đến đâu,nên bên y tế bọn tao trừ mấy chức giám đốc với pgd ra,các trưởng khoa cần cứng chuyên môn với mạnh quan hệ là được. Cứ đúng chuyên môn làm cả cấp trên lẫn dưới đéo cãi được
 

Có thể bạn quan tâm

Top