Lễ hội bánh mì nhưng không ra chất bánh mì Sài Gòn

Mấy Lồn bán bánh mì hà lội chuẩn vị ở SG ăn như con cặc họ. Bánh mì lồn gì toàn chả và chả đéo thịt thà. Có làm thêm pate xíu mại cũng như lồn họ. Ăn dỡ chết mẹ. Thấy quán bake bánh mì sg t đéo bh ghé lần 2.
Thêm nữa bọn Lồn này tối ưu mặt bằng bằng cách bán thêm đủ thứ bánh hấp. Bánh bao. Bánh trái ăn vặt đủ thứ. Đúng tạm nham bake. Đéo gì chuyên một món và cho ra hồn.🤭🤭
 
Nhỏ thì ăn bánh mì quẹt sữa đặc, chấm sữa tươi. Lớn lên chút thì bánh mì kẹp thịt, bánh mì bì, bánh mì kẹp sườn nướng, bánh mì thịt nướng, bánh mì bơ sữa, v.v. Giờ thì mấy món ăn chơi như bánh mì tôm lăn bột chiên, bánh mì muối ớt, v.v. lên ngôi
Đéo biết món nào trong này chuẩn vị SG như thằng fuckbooker nói nữa :sweat:
 
Thằng chủ thớt thì ráng gồng lên cho giống sg nói riêng và miền nam nói chung,tao thấy khá giống biểu hiện của thằng lồn fcdaigia ngày xưa khoe quê long an mà xưng bố mày. Còn thằng viết bài trên face thì hài hơn. Tao rất thích ăn bánh mì,nhưng nói chuẩn thì sg đéo mạnh về bánh mì như 1 món đặc trưng,chẳng qua nó đa dạng do quy tụ nhiều vùng miền nên chính nó cũng lầm tưởng những món nó liệt kê là thuần saigon,điển hình như mấy cái nhân nó kể ví dụ như xíu mại hay bò lá lốt. Kí ức rõ nhất về bánh mì là bánh mì saigon đặc ruột thơm bơ,hết.
Giờ thỉnh thoảng vẫn có người đi bán á mày, "bánh mì SG, đặc ruột thơm bơ, bm SG, 3 ngàn 1 ổ"
Ký ức đi chăn bò ở Long Thành của tao là bánh mì này, lúc tao lớn, tao chứng kiến cảnh người ta quét bơ lên bánh mì trong cái thúng, phủ nylon, khi có xe tấp vô người ta giở bao nylon ra, bê thúng bánh mì bán, 1 lúc sau bụi nó bám vô khô quá người ta lại quét thêm bơ, nhưng ai mua về cho tao vẫn ăn .
Huỳnh Hoa nó là kiểu nhồi nhét nhân vô cho mắc tiền, chứ ăn đêm thì chỉ opla, bánh mì bì hay bánh mì phá lấu nó mới gây thèm.
 
Giờ thỉnh thoảng vẫn có người đi bán á mày, "bánh mì SG, đặc ruột thơm bơ, bm SG, 3 ngàn 1 ổ"
Ký ức đi chăn bò ở Long Thành của tao là bánh mì này, lúc tao lớn, tao chứng kiến cảnh người ta quét bơ lên bánh mì trong cái thúng, phủ nylon, khi có xe tấp vô người ta giở bao nylon ra, bê thúng bánh mì bán, 1 lúc sau bụi nó bám vô khô quá người ta lại quét thêm bơ, nhưng ai mua về cho tao vẫn ăn .
Huỳnh Hoa nó là kiểu nhồi nhét nhân vô cho mắc tiền, chứ ăn đêm thì chỉ opla, bánh mì bì hay bánh mì phá lấu nó mới gây thèm.
Bánh mì bơ sữa đó là nó trét vỏ ko à, nhân đéo có tý bơ nào
 
Giờ thỉnh thoảng vẫn có người đi bán á mày, "bánh mì SG, đặc ruột thơm bơ, bm SG, 3 ngàn 1 ổ"
Ký ức đi chăn bò ở Long Thành của tao là bánh mì này, lúc tao lớn, tao chứng kiến cảnh người ta quét bơ lên bánh mì trong cái thúng, phủ nylon, khi có xe tấp vô người ta giở bao nylon ra, bê thúng bánh mì bán, 1 lúc sau bụi nó bám vô khô quá người ta lại quét thêm bơ, nhưng ai mua về cho tao vẫn ăn .
Huỳnh Hoa nó là kiểu nhồi nhét nhân vô cho mắc tiền, chứ ăn đêm thì chỉ opla, bánh mì bì hay bánh mì phá lấu nó mới gây thèm.
hồi nhỏ ba t thường chở ra ăn bánh mì chảo Hòa Mã, ký ức lúc đó là ăn ngon lắm
 
csgt-can-tho-53995.jpg
Tri ân khách hàng thôi mà:misdoubt:
 
Nước ta còn nhìn vấn đề ẩm thực theo tư duy địa phương, chuẩn này chuẩn nọ.
Ẩm thực thì cứ đa dạng, chế cháo topping thì tạo món mới, ai thích gì ăn đó, tạo đc sự đa dạng ẩm thực, nhất là cởi mở tư duy bán hàng và chấp nhận khác biệt.
Tư duy bảo thủ, cài gì cũng chuẩn, dần hình thành bảo thủ, ko chấp nhận cái mới, sự khác biệt. Khó vươn mình ra quốc tế.
Trong ẩm thực là lĩnh vực đa dạng chủ quan, khẩu vị phụ thuộc vào từng người. Thì không có 1 công thức chuẩn nào là ngon nhất, có thể hợp với người này nhưng không ngon với người kia!
 
Top