Martin Cô độc và mở Chuyên khoa tâm hồn - Bệnh viện đa khoa Xàm

  • Tạo bởi Tạo bởi ALau
  • Start date Start date

ALau

Người đến từ Triều Tiên
North-Korea
MARTIN CÔ ĐỘC - Trại SUV
#Tuổithơ
Martin là 1 đứa bé khác hoàn toàn với mọi đứa trẻ thông thường khác. Biểu hiện đó đã rõ rệt khi chỉ mới vài tháng tuổi, cậu không chịu bú đầu ti dài ngoặc của mẹ, không thích người lớn sờ chim và chậm phát triển các khả năng biểu cảm. Khi Martin biết đi, cậu bắt đầu chạy nhảy, leo trèo, khạc nhổ, ỉa đái lung tung. Cha mẹ Martin thấy khó khăn trong việc quản con vì cậu bé thường xuyên biến mất khỏi nhà, đi lang thang ở các khu phố hoặc lặng lẽ chơi một mình ở phía bên kia đường sắt.
51963
Để ngăn không cho Martin chạy nhảy lung tung, bà Carleen, mẹ Martin, xích Martin như chó ở hiên nhà với ba thứ đồ chơi thổ tả xung quanh. Bà cho rằng làm như thế Martin sẽ được an toàn. Và chỉ có như vậy bà mới kiểm soát được Martin. Tuy nhiên, ông Maurice, cha của Martin, thì không đồng tình với phương pháp nuôi dạy con như thế. Hai vợ chồng xảy ra bất đồng và ngày nào cũng chửi “địt mẹ” nhau kéo dài trong suốt cuộc đời của họ.

Tiểu học, Martin bị đánh giá là có chỉ số IQ thấp hơn cô Âm Hộ Bà Bà (tức mức trung bình) và được đưa vào học tại lớp cá biệt có bạn học là cậu bé Đản Thị Lang. Những trò chơi ngớ ngẩn của Martin như trần truồng nấp trên cây rồi bất ngờ rụng vào người bạn bè như quả mít khi họ đi bộ về nhà sau giờ học khiến Martin bị bạn bè khinh bỉ. Tính khí thất thường của Martin cũng khiến cậu bị những đứa trẻ khác tẩy chay, chèn ép và thường bị chửi là "Đồ ngu si đần độn". Dần dần Martin không có bạn bè nên ẩn mình trong thế giới riêng, không thích giao lưu với bọn cùng trang lứa.

#Sinhnhật
Ông Maurice đã tặng con trai mình một khẩu súng trường nhân ngày sinh nhật lần thứ 14 của Martin. Đó là việc làm ngu si của ông với Martin bởi từ đây Martin, cậu bé yếm thế, cô độc đã có người bạn là hung thần sát khí. Việc này đánh dấu sự thay đổi trong hành vi của Martin. Cậu luôn ôm khẩu súng và chúc nó ngủ ngon mỗi tối trên giường của mình. Thú vui của Martin là mang súng đi vật vờ trên đường vắng vào ban đêm. Một hôm, Martin bắn một con vẹt rơi từ trên cây xuống đất. Khi con vẹt đang rên rỉ “yamete, yamete” trong đau đớn thì hắn còn chạy đến chỗ con vẹt và tát 231 cái vào đầu con vật đáng thương, cho đến chết.

Việc học đối với Martin càng ngày càng trở nên khó khăn. Do chỉ số IQ thấp nên càng lên lớp cao Martin càng khó học. Ngày 6/5/1983, một ngày trước sinh nhật 16 của mình, Martin quyết định bỏ học... Bố mẹ Martin rất sốc trước quyết định này. Họ giận dữ, chửi Martin như con ko đẻ và mang ra 2 bát cơm, cứt bắt Martin chọn. Khi Martin chọn bát cứt, bố mẹ Martin hoảng hốt mang anh ta đến gặp Tiến sĩ Eric Cunningham Dax, một bác sĩ trị bệnh khùng, vào tháng 2 năm 1984.

Để ko mất thời gian, Tiến sĩ Dax vừa nhìn là kết luận luôn là Martin bị khùng. Ts Dax nói rằng chỉ có những nỗ lực của cha mẹ mới ngăn chặn bệnh tình phát triển, tồi tệ hơn là có thể dẫn đến tâm thần phân liệt.
Từ đó, bố mẹ Martin luôn phải canh chừng con mình. Dưới sự chăm sóc, trông nom cẩn thận của bố, Martin đã sống 3 năm sau đó trong sự yên bình, nhạt nhẽo.

#Tìnhyêu
Đầu năm 1987, Martin gặp Helen Mary Elizabeth Harvey khi lang thang trên đường phố. Helen (54 tuổi) là người thừa kế tài sản kếch xù từ ông nội, một ông trùm cờ bạc. Helen cũng thuộc dạng biên biên. Nhưng vì nhiều tiền nên cô không thèm đi làm. Helen sống lủi thủi trong căn nhà số 30, đường Clare, ngoại ô NewTown.

Các chủ cửa hiệu ở NewTown thì kinh sợ mỗi khi Helen vào mua hàng vì cơ thể cô nồng nặc mùi rượu, quần áo nhàu nhĩ, bẩn thỉu, hàm răng đen đúa, lại mất vài chiếc. Họ coi cô là người lập dị nhưng vô hại.

Martin nhìn thấy Helen qua hàng rào sắt và quyết định gõ cửa. Martin hỏi xin việc làm và cô đồng ý nhận hắn ta làm các công việc nhà. Và ngay từ đầu, họ đã nhận ra sự tồn tại của họ trên đời này là dành cho nhau.

Và họ nhanh chóng chuyển từ địa vị nhân viên - bà chủ sang mối quan hệ yêu đương nhúc nhắc. Từ đây, Helen thoát khỏi cuộc sống sầu não trước đây, bắt đầu một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc. Martin và Helen cùng nhau đi mua sắm, đi ăn trưa. Đặc biệt, họ thích sưu tập ôtô. Hai người cứ mải mê vui thú hết ngày này sang tháng khác.

Một ngày đẹp trời, Helen đã trao lại quyền thừa kế toàn bộ tài sản cho người tình. Và Martin bỗng chốc thành kẻ giàu có. Nhưng tính khí của anh ta cũng trở nên thất thường, lập dị và nguy hiểm hơn bao giờ hết. Vì những người hàng xóm đáng kính luôn nhìn Martin với vẻ gato, hằn học, soi mói, tức tối. Sở thích bắn súng vào thú vật chim chóc trong đêm của Martin càng khiến những người dân địa phương kinh hãi bạt vía.

Tai họa đầu tiên đã ập đến. Ngày 20/10/1992, Martin và Helen lái xe về phía thị trấn Copping để mua sắm. Khi chỉ còn cách thị trấn Copping hơn 1km, họ bị 1 chiếc xe Ford tông thẳng vào. Helen bị chết ngay tại chỗ, cổ của cô bị gãy rời như búp bê Barbie bị bẻ cổ. Martin cũng bị chấn thương cổ nghiêm trọng.
Sau khi Helen mất, Martin trở lại nhà bố mình. Anh ta quá đau đớn vì mất Helen, người duy nhất hiểu, tôn trọng, ủng hộ anh ta. Martin trở nên buồn chán và bất cần. Anh ta quậy phá đám trẻ con khi chúng chơi. Những hành động của Martin ngày càng trở nên kì quặc, táo tợn và nguy hiểm hơn.

#Đơnđộc
Ông Maurice cảm thấy quá mệt mỏi, thất vọng, chán chường với việc kiểm soát Martin. Ông đã dành cả cuộc đời, thậm chí từ bỏ công việc, để cố gắng giữ cho con trai mình trong vòng kiểm soát. Nhưng càng ngày ông càng không thể kiểm soát nổi anh ta. Tuyệt vọng và bất lực, ông đã tự sát. Cái chết của cha khiến Martin sốc nặng. Hắn ta đã mất Helen, giờ lại mất cha - người luôn rất mực yêu thương, lo lắng và là người quản lý tốt nhất cho mình. Martin cảm thấy chán nản, tuyệt vọng và mất phương hướng trong cuộc sống.

Martin trở nên đơn độc trong cuộc sống. Mọi người xa lánh, sợ hãi mỗi khi hắn ta lại gần. Martin chỉ đơn thuần muốn được giao tiếp để được chia sẻ cho vợi bớt những u uất trong lòng. Nhưng chẳng ai muốn giao tiếp với 1 anh khùng, tất nhiên.

#Thảmsát
Ngày 28/4/1996 định mệnh, thậm chí vài phút trước vụ thảm sát, Martin vẫn muốn được giao tiếp với mọi người. Trên đường đến Port Arthur, Martin đã dừng lại ở một vài địa điểm để mua những thứ không cần thiết, như nước sốt cà chua và thuốc lá nhẹ, cốt là để được nói chuyện. Khi mua cà phê tại Forcett, Martin ngồi xuống bên cạnh một khách du lịch để bắt chuyện. Nhưng người này đã không thèm nói chuyện với anh ta. Rõ ràng, Martin vẫn luôn hi vọng có một cái gì đó hoặc ai đó có thể giúp anh ta ngăn chặn kế hoạch điên rồ của mình. Nếu người đàn ông này trao đổi, thậm chí là chỉ một vài từ với Martin, biết đâu cuộc thảm sát này đã không diễn ra.

Và khi ở trong quán Broad Arrow, Martin nói cười, tỏ vẻ rất hồ hởi, cố gắng để gây ấn tượng với mọi người. Thế nhưng, mọi người đều cười nhạo, coi Martin là kẻ dở hơi. Tức giận vì bị coi thường, bị bắt nạt, bị mọi người xa lánh và bị xã hội chối từ, Martin đã xả đạn điên cuồng vào đám đông và trở thành một trong những kẻ giết người hàng loạt tàn bạo nhất thế kỷ 20.

#Diễnbiến
Ngày chủ nhật 28/4/1996 ở khu du lịch Port Arthur(bang Tasmania, Australia) có vẻ cũng bình thường như mọi ngày. Thời tiết đẹp, khách tham quan đông đúc. Đối với những chủ cửa hàng và quán cà phê thì đây là sự hứa hẹn cho một ngày kinh doanh tốt lành.

Quán Broad Arrow vẫn đông đúc như mọi khi. Khoảng đầu giờ chiều, vẫn còn ít nhất 60 người trong quán. Lúc đó, một thanh niên điển trai với mái tóc vàng bước vào và gọi món. Trông thanh niên này có vẻ thông minh, hiền lành. Ăn xong, người thanh niên mang theo chiếc túi thể thao màu xanh ra một chiếc bàn trống và cùng ngồi tán gẫu với một số người xung quanh. Đang vui vẻ, hắn bỗng tỏ ra trầm tư, rồi lầm bầm vài câu gì đó. Hắn ta bắt đầu nhìn chằm chằm vào những người đang ăn tại bàn bên cạnh.

Đột nhiên, hắn ta cầm chiếc túi và mở khóa, rồi lôi ra một khẩu súng trường bán tự động AR15 và bắn vào cặp đôi người Malaysia, tên là Moh Yee Ng và Soo Leng Chung. Nhanh như chớp, hắn ta chĩa mũi súng sang nhóm người ở bàn ăn bên cạnh, bắn một người đàn ông gục ngay xuống bàn. Chưa dừng ở đó, hắn lại tiếp tục xả súng vào đám đông đang hỗn loạn. Người la hét, người gào khóc, người bỏ chạy. Có người còn bàng hoàng không biết chuyện gì đã xảy ra. Lúc này, trong quán nồng nặc mùi khói súng cộng với mùi tanh nồng của máu người.

Cơn cuồng nộ của gã tóc vàng đẹp trai này tại quán Broad Arrow đã khiến 20 người thiệt mạng, 15 người khác bị thương, trong đó nhiều người bị thương rất nặng. Chưa dừng lại, khi ra bãi đỗ xe, hắn còn tiếp tục xả súng vào một số du khách. Sau đó, hắn leo lên chiếc xe ô tô Volvo 244GL lái đi. Đi được 1 đoạn, hắn rút súng bắn 1 phụ nữ trẻ và 2 trẻ em đang đi bộ. Trên đường đi, hắn còn bắn chết rất nhiều người khác và bắt giữ 3 người làm con tin.

Trong quá trình đàm phán, hắn yêu cầu phải điều một chiếc trực thăng quân sự tới và chở hắn đi Hà Nội, đến tham quan Phố Cổ rồi vòng qua Hồ Tây ăn bánh tôm. Lực lượng đặc nhiệm cho rằng bánh tôm Hồ Tây dở như cứt nên quyết định hành động và bắt giữ hắn ngay sáng hôm sau.
Nhưng trước khi bị bắt, hắn đã kịp giết 3 con tin. Tổng cộng, Martin đã bắn chết 35 người và làm bị thương 18 người khác. Thuộc hàng top trong tất cả các vụ xả súng trong lịch sử. Năm nay Martin cô độc được 53 tuổi, đang ở tù có thời hạn, thời hạn là 1035 năm.
 
Để giảm các trường hợp đau lòng như Martin Cô Độc ở Úc Lợn, Tuấn khỉ ở Củ Chi, và Khai Hẳn Thọc Lẹt ở Thái Lan như vừa qua, Ban trị sự Xamvn quyết định mở thêm chuyên khoa tâm hồn, chuyên điều trị tổn thương tinh thần cho các anh em Xamvn, ở đây chỉ có yêu thương, không kỳ thị. Chuyên khoa tâm hồn sẽ trực thuộc phòng khám Dr. Xamvn cho đến khi phòng khám nâng cấp lên thành bệnh viện đa khoa Xamvn.
 
Sửa lần cuối:
Nhận điều tờ rị :v
 
Ai là GĐ cái PK này trước khi được nâng cấp lên BV thế chủ tịt.
Trước có bác sĩ sùi chuyên nam khoa trực phòng khám. Còn giờ nâng cấp lên thì phải có ban giám đốc đàng hoàng chứ.
 
Bên phòng khám cần siêu âm đầu dò nữa chú ạ
Cháu liên hệ lễ tân để đặt lịch khám dịch vụ nha. Gói của cháu có tầm soát ung thư vú bằng tay, siêu âm đầu dò và tư vấn chăm sóc tâm hồn.
 
Cháu liên hệ lễ tân để đặt lịch khám dịch vụ nha. Gói của cháu có tầm soát ung thư vú bằng tay, siêu âm đầu dò và tư vấn chăm sóc tâm hồn.
Lễ tân là đứa nào chú bảo nó hú cho cháu 1 câu đi ạ
 
Công khai thì tao đoán trong này chắc ít có thằng nào làm nghề y mà rảnh vào đây đâu? Với lại tài năng thì ít mà khốn nạn thì nhiều, tốt nhất ban trị sụ họp kín để đưa ra sự thống nhất quan điểm từ trên xuống dưới để đảm bảo được sự bền vững.
Mày có muốn lót tay ban trị sự để lấy chức trưởng khoa hay viện trưởng không?
 
Chúc bác đông khách. Với tình hình soup 4f bánh lởm như hiện nay ắt sẽ có rất nhìu con trym yếu đuối bị sụp hầm cần nơi nương tựa điều trị tổn thương về tinh thần
 
Top