Mỗi ngày 1 câu chuyện tốt về người Thanh Hóa

Mấy bọn thanh hóa mũa móm viết dăm ba câu trên mạng thì hay. Chứ sống như loz. T đéo kì thị mà t khinh vkl rau má.bọn loz này hay la liếm của cải tài sản của ng khác . Gái thì cặp bồ vs ng có ck mà ghen tuông còn hơn cả bà cả kaka. Nói chung bọn này khôn vặt cái lợi trc mắt nên ai cũng né. Kẻo nó đâm sau lưng chỉ vì vài đồng lẻ .
 
Tao rất thích mấy em gái Thanh Hoá, không bao giờ kỳ thị mấy ẻm cả :sweet_kiss:
 
T còn trẻ nên chưa tiếp xúc nhiều. Nhưng lúc trước có 1 nhà hàng xóm TH rặt. Nhà đó đối xử với t và mọi người rất tốt, thằng con nhà đó dạy cho t rất nhiều thứ và cũng góp phần khiến t chọn ngành IT ngay từ những ngày nó chưa hot. Ngoài ra t cũng có 1 thằng bạn TH, chơi chung nhóm, học giỏi top 1 lớp cho đến khi tốt nghiệp ĐH (suýt thủ khoa). Nhà nó nghèo nhưng có ý chí cày cuốc vươn lên, chơi với ae bạn bè cực kì sòng phẳng. Đối với t thì nó là người đàng hoàng và trưởng thành nhất trong nhóm. À nhưng mà ba t làm thầu đã từng ứng tiền cho 1 thằng TH, cho nó vay thêm mua chiếc xe và nó chuồn mất, ôm của ba t mấy chục =)). Nói chung ở đâu cũng có người này người kia thôi
 
Tao chơi rất nhiều người thanh hoá,như bao tỉnh khác có tốt có xấu,và t thấy có đặc điểm chung của tất cả là cái tôi hơi cao,thích được công nhận
 
Đm có vụ gì nổi ở tỉnh khác ksao, ở TH thì kêu nc ngoài, dân TH rau má này kia... nó cũng như bọn mày hay phân biệt bắc kì, nam kì. Rồi ra nước ngoài nó chả khinh dân Việt như gì. Rồi bọn châu âu thì phân biệt dân châu á. Ncl ở đéo đâu cũng có ng này ng kia. Mấy thg hay cmt nói dân TH này kia có chắc chắn là quê tụi mày chơi sạch 100% ko
 
Tôi thì không có thói phân biệt vùng miền.và tôi cũng có suy nghĩ là ở đâu cũng có người tốt và người xấu ...

Lời đầu tiên xin chúc bạn và gia đình thật nhiều sức khỏe,bình an và nhiều may mắn ...

Nhưng nói gì nói ra làm ăn xã giao cũng nên thoáng với xởi lởi 1 tí bạn nhé.sống nên chịu thiệt 1 tí thì sẽ có nhiều mối quan hệ hơn,và dễ có được sự Tín Nhiệm của người khác hơn bạn nhé ...
Cái đó coi như là chi phí Cơ Hội bạn nhé
 
Sửa lần cuối:
Thanh niên trong câu chuyện đã biết thân phận bị kì thị rồi thì phải nỗ lực hòa đồng, nhiệt tình gấp đôi người ta. Ở đây mẹ kiếp tính toán từng đồng xong lại muốn đc mọi người công nhận thì tao cũng chịu
 
Tôi chỉ hơi nản hải dương còn có chơi vs 2 thanh hóa thấy cũng ok sòng phẳng
 
Sáng nay, tôi lang thang Facebook và tình cờ lạc vào một cái hội (fanpage) có tên rất kỳ cục “Hội những người ghét cay ghét đắng dân Thanh Hóa”. Vào đọc, chỉ toàn là chửi bới dân Thanh Hóa bẩn tính, keo kiệt, lợi dụng… khiến tôi toát mồ hôi hột. Không phải vì tôi xấu hổ khi là người Thanh Hóa, hoàn toàn không có chuyện đó, mà cái fanpage đậm chất kỳ thị lệch lạc này khiến tôi nhớ lại quãng thời gian buồn của mình lúc mới lên Hà Nội học và làm việc. Tôi muốn chia sẻ một chút về cái gọi là kỳ thị vùng miền này.

Tôi tên là Văn Tuấn, sinh năm 1986, quê ở huyện Quảng Xương, Thanh Hóa. Quê tôi gần Sầm Sơn, nhưng không trù phú như vùng đó vì không có du lịch, xung quanh chỉ toàn làm nghề nông. Sau này, đất quanh chỗ tôi ở được quy hoạch xây đường, khu công nghiệp nên đời sống cũng khá hơn nhưng nhìn chung vẫn thuộc dạng nghèo. Gia đình tôi nhờ có con đường chạy qua trước nhà nên mở hàng tạp hóa, từ đó đổ buôn và thu nhập khá hơn các hộ khác rất nhiều.


Anh trai của bố tôi ra Hà Nội lập nghiệp từ hồi trẻ, nên đó là “tổng hành dinh” của mọi người ở quê mỗi khi có việc ra thành phố. Đỗ đại học, tôi cũng lên ở nhà bác. Và đó là khoảng thời gian đầu tiên tôi biết mình bị kỳ thị vì là dân xứ Thanh.

Bác gái người Hà Nội, không biết bác gái yêu bác trai tôi thế nào, nhưng với họ hàng của bác trai, chính là chúng tôi, thì bác rất lạnh nhạt. Tôi ở đó khoảng 2 năm thì phải ra ngoài thuê trọ, do bác thường xuyên đá thúng đụng nia. Tôi đi học về, đói, ăn 3 bát cơm. Bác ngồi gẩy từng hạt rồi bĩu môi “Thóc đâu đãi mãi thế”, thậm chí “Ở quê ăn rau má hay sao mà ra đây ăn lắm cơm thế!”. Đó là lần đầu tiên tôi thấy cay mũi khi nghe đến từ “rau má”, một sản phẩm đặc trưng của xứ Thanh.

"Tôi bị ghét vô lí chỉ vì là người Thanh Hóa..." 1
Một trang Facebook có tên "Hội những người ghét dân Thanh Hóa". Ảnh chụp màn hình.

Năm thứ 3, tôi ra ở trọ cùng 2 đứa bạn cùng lớp người Nam Định. Thời gian đầu, mọi chuyện suôn sẻ, tôi làm thêm ở một công ty phần mềm máy tính nên thu nhập vẫn ổn. Tôi tự mua được máy tính, điện thoại và xin bố mẹ mua chiếc wave đi học. Nói chung không giàu nhưng tôi đầy đủ, chẳng thiếu thốn gì. Thế mà, nửa năm ở chung lại xảy ra chuyện bạn tôi mất ví. Trong 2 thằng bạn ở cùng, tôi thân với Nam hơn Cường.

Đêm đó Cường đi uống rượu về, nó say bê bết không tự vào nhà được, tôi phải dìu vào, thay quần áo rồi lau mặt cho. Nó nôn thốc ra tôi cũng phải dọn 1 mình vì Nam không ngủ ở nhà. Đến sáng, trước khi đi học tôi còn chạy ra mua cháo và nước mía để sẵn trên bàn vì sợ bạn tỉnh rượu, khát không có gì ăn uống.

Thế mà đến chiều về thì tôi thấy mặt nó hằm hằm. Cả Nam cũng ngồi đấy, và 2 thằng đó đang vu cho tôi… lấy ví của Cường trong lúc nó say. Tôi nói thế nào cũng không tin, đến lúc tức quá tôi mới chửi thề. Ức đến không thể khóc nổi mà mắt vẫn cay, nhưng điều khiến tôi đau nhất, là thằng bạn thân lại kéo tôi ra ngoài rồi thủ thỉ “Thằng Cường nó bảo bọn xứ Thanh chúng mày hay ăn cắp vặt. Thôi nếu lấy thì đưa lại giấy tờ cho nó vì hôm qua có mỗi 2 đứa trong nhà”.

Tôi phản ứng bằng cách dọn ngay ra khỏi chỗ trọ, ở nhờ nhà bác vài ngày rồi thuê chỗ mới ở một mình. Đắt hơn nhiều, chẳng còn ai chia sẻ tiền trọ nhưng mỗi khi tôi mở lời rủ bạn cùng lớp hay ở chỗ tôi làm thêm ở cùng, mọi người toàn cười ái ngại rồi từ chối. Có lẽ Cường đã đi khắp khối nói về tôi như một thằng Thanh Hóa hay ăn cắp vặt.

Khi ra trường, rồi đi làm, hàng loạt chuyện nữa mà cứ nhắc đến vùng đất quê tôi, người ta lại viện ra đủ lý do kỳ thị. Tôi vẫn nhớ như in, ngày đi xin việc ở một công ty máy tính trên phố Thái Hà, tôi vừa mở miệng ra hỏi vài câu, còn chưa đưa hồ sơ và tấm bằng loại khá ra, cô hành chính ở đấy đã nguýt: “Hoa thanh quế à?”. Bao nhiêu người ngồi đấy, tôi chỉ muốn độn thổ nhưng chỉ 5 giây sau tôi trấn tĩnh lại ngay. Tôi vặc lại “Hoa thanh quế thì làm sao hả chị?”, và không bao giờ tôi nhận được cuộc gọi nào từ công ty ấy nữa.

4 tháng sau, tôi được nhận vào công ty khác. Quê quán không phải là vấn đề với sếp, nhưng sau một thời gian làm việc chung, tôi vẫn không được đồng nghiệp ở đây vui vẻ, họ đối xử với tôi dè chừng, không thân thiết như người khác. Ví dụ đi ăn trưa, tôi không muốn đóng tiền ăn với họ vì đa số đều chọn cơm văn phòng “ship” về, toàn 50-60 nghìn/suất, có hôm thì ra ngoài ăn rất tốn kém. Tôi thì đơn giản lắm, vì tôi còn phải chi tiêu bao thứ tiền chứ đâu sướng như họ, tôi toàn xuống đường ăn tạm bát xôi hay phở, cơm bình dân. Họ vin vào đó nói tôi xa lánh, không hòa đồng.

Cuối tuần họ tổ chức đi ăn tiệm, uống cafe, tôi không thể tham gia vì đối với tôi như thế thật tốn kém. Đi nghỉ mát, tôi cũng không tham gia vì nếu không đi, sẽ được hoàn lại nửa tiền, toàn 3-4 triệu chứ ít gì. Từ khi tôi vào làm, cũng có thân thiết gì đâu mà họ mời tôi đến 5-6 lần đi ăn cưới, nếu đi thì trung bình phải 500 nghìn/người, quá tốn kém với tôi. Thế nên có người thì tôi tránh bằng cách viện lý do về quê cuối tuần, có người tôi gửi 2-300 nghìn nhưng không đi.

Thế là họ bảo tôi keo kiệt, bẩn tính và càng cách ly tôi hơn.

Thật ra điều đó cũng chẳng quan trọng, vì tôi coi việc đi làm chỉ đơn thuần là kiếm tiền. Lương ở đây khá cao, hơn nữa tôi cũng kiếm được vài mối quan hệ ở đối tác để có thể làm ngoài. Nhưng nực cười thay, đã 2 lần tôi bị cancel hợp đồng chỉ vì người làm cùng sợ tôi “chơi bẩn”. Hóa ra, người làm cùng cho rằng tôi ky bo, tính toán thiệt hơn chỉ vì khi mời đối tác ăn uống để ký hợp đồng, lúc thanh toán anh ấy thấy tôi ngồi im, không có động thái góp hay chủ động thanh toán. Đó là sự để ý rất vặt vãnh, tôi nghĩ đơn giản rằng ai trả tiền khi đó mà chẳng được. Khi nào tiền về tài khoản, tôi sẽ mời anh ấy hoặc bù lại sau. Chỉ có thế, mà anh ta gạt tôi ra khỏi hợp đồng, rủ người khác nẫng mất mấy mối ngon!

Cách đây 2 năm tôi có bạn gái. Tôi rất yêu cô ấy. Mối quan hệ của chúng tôi khá tốt đẹp, cô ấy có công ăn việc làm ổn định nên không phụ thuộc tôi về kinh tế. Thậm chí cô ấy còn lo cho tôi đầy đủ, mỗi khi tôi hết tiền, cô ấy còn tự động bỏ tiền vào ví cho tôi tiêu. Hành động đó khiến tôi cảm động lắm. Tôi đã cố gắng cày tiền để tặng bạn gái những món quà giá trị như điện thoại, máy nghe nhạc mp3 và thu xếp đi du lịch nhiều nơi. Tháng 5 năm ấy, không may tôi bị mất xe. Chính cô ấy đã chủ động cho tôi vay 15 triệu để mua xe mới, vì khi đó tôi chỉ còn 10 triệu mà công việc thì rất cần một chiếc xe tử tế đi lại.

Yêu nhau hạnh phúc là thế, nhưng về sau, chúng tôi hay cãi nhau bởi tôi phải đi tiếp khách, thường xuyên về muộn không chăm sóc quan tâm đến cô ấy. Sau nhiều lần giận dỗi, cô ấy đòi chia tay. Điều khiến tôi bực nhất là anh trai cô ấy gọi điện đến đòi tôi phải trả ngay số tiền 15 triệu kia. Quả thực tôi chỉ có thể trả một nửa khi đó, còn lại tôi hứa sẽ trả sau. Thế mà gia đình cô ấy lại gọi tôi đến nói không ra gì, bảo tôi là kẻ lợi dụng (nhà bạn gái tôi ở Hà Nội), bây giờ chầy bửa không muốn trả. Đã thế, trong cơn tức giận, tôi cũng đòi cô ấy phải trả lại tôi điện thoại, máy nghe nhạc (ai bảo anh cô ấy đòi số tiền kia?). Nghe đến đó, nhà cô ấy không tiếc lời mạt sát tôi là kẻ bẩn tính, lợi dụng con gái họ.

Tôi đã ra ngoài vay lãi để trả tiền nhà đó ngay trong ngày hôm sau. Tất nhiên quan hệ giữa chúng tôi cũng chấm dứt, sau này tôi vẫn nghe cô ấy và anh trai đi khắp nơi kể xấu tôi.

Cô ấy còn tuyên bố với bạn “Không bao giờ quen thằng nào 36 nữa!”, nhưng tôi không trách. Tôi chỉ buồn vì mình trao tình cảm không đúng chỗ. Tôi đã làm gì để mang cái tiếng lợi dụng nhỉ! Từ sau vụ ấy, tôi chẳng thiết tha gì yêu đương với các cô gái thành phố. Họ nghĩ ai cũng thích lợi dụng cái mác thủ đô của họ ư?

Thế đấy, trong cuộc sống quanh tôi, nếu yên lành thì không sao, nhưng lỡ có xảy ra chuyện gì thì người ta đều cố lôi sự phân biệt vùng miền mà theo tôi là rất “rẻ tiền”, ra để mỉa mai, nói xoáy. Tôi chỉ thắc mắc rằng những người khác, ngay cả dân HN, đã hơn gì chúng tôi mà có quyền ghét chúng tôi? Những bạn trẻ trong cái fanpage đầy sự kỳ thị kia, bao nhiêu % bạn bè của họ là người Thanh Hóa để họ có thể khẳng định là "dân Thanh Hóa không chơi được"
Chịu khó hòa đồng
thật câu sống kiểu này tốt nhất ở 1 mình ở cty phải hoà đồng và tham gia nhiều khi mất 1tr nhưng nhận lại nhiều hơn ( lem nhem quá )
Môi trường công ty chịu khó chơi vào đừng tiếc tiền ko bền môi trường công ty đâu. Tao nổi tiếng ít giao tiếp vs anh em công ty có kèo j gọi tao đi liền
 
Ko liên quan thằng lol này cùng huyện con trước tao tán mãi đéo đổ dm .
 
Đm có vụ gì nổi ở tỉnh khác ksao, ở TH thì kêu nc ngoài, dân TH rau má này kia... nó cũng như bọn mày hay phân biệt bắc kì, nam kì. Rồi ra nước ngoài nó chả khinh dân Việt như gì. Rồi bọn châu âu thì phân biệt dân châu á. Ncl ở đéo đâu cũng có ng này ng kia. Mấy thg hay cmt nói dân TH này kia có chắc chắn là quê tụi mày chơi sạch 100% ko
Dân Việt ra nước ngoài nó khinh nhưng còn đi được . Chứ còn dân Thanh Nghệ dm nó cấm con mẹ luôn . Dù là đi làm lao động chân tay , mày ngon dân Thanh Nghệ vào Bình Dương xin xem có cty nào nhận không . Bọn nó sống như lol cả trong nước lẫn nước ngoài nó cấm mà còn khóc cái lol gì . Sao éo phải Hải Dương hay Nam Định hay tỉnh khác . Cái dân đó giọng người Nam ko phân biệt được chứ dân Bắc chúng nó có uốn lưỡi cũng biết . Cũng như giang hồ thì dân Hải Phòng vậy
 
Dân Việt ra nước ngoài nó khinh nhưng còn đi được . Chứ còn dân Thanh Nghệ dm nó cấm con mẹ luôn . Dù là đi làm lao động chân tay , mày ngon dân Thanh Nghệ vào Bình Dương xin xem có cty nào nhận không . Bọn nó sống như lol cả trong nước lẫn nước ngoài nó cấm mà còn khóc cái lol gì . Sao éo phải Hải Dương hay Nam Định hay tỉnh khác . Cái dân đó giọng người Nam ko phân biệt được chứ dân Bắc chúng nó có uốn lưỡi cũng biết . Cũng như giang hồ thì dân Hải Phòng vậy
10 năm trước thì tao còn tin, giờ có cl như mày nói
 
nhưng cái djt gặp 10 thanh hóa 9 thằng sổng bẩn thì có đáng chửi không hả
 
10 năm trước thì tao còn tin, giờ có cl như mày nói
Thì mày đéo sống ở nước ngoài nên mày ko biết gì . Tao đố mày bây giờ bọn xkld Nhật Hàn nó cho bọn này đi đó . Kể cả đi du lịch xin thấy dân này nó gạt mẹ luôn . Còn Bình Dương thì mày có người nhà Thanh Nghệ tụi mày đi xin việc thì biết . Tao thấy 10 năm trước ko kỳ thị bằng bây giờ đâu . Mày đọc báo tra Google vào nhiều vào , trộm cướp giang hồ toàn dân này ko . Mày có dt tra là biết chứ khóc lóc làm cái lol gì . Rồi suy diễn giờ có internet mà mày làm dễ lắm
 
T thì ko kì thị người TH vì t nghĩ ở đâu cũng có người này người kia nh chính những người TH lại khiến t trở nên dè chừng xa lánh vì cái thói khôn vặt bẩn tính hổ báo
Còn riêng thằng thớt sống trong môi trường cty mà éo chịu hoà nhập thì bị cho ra đảo là đúng r còn đổ cho nta kì thị mình.
Và cái thắc mắc lớn nhất của t là m sống tính toán như v mà éo đủ tiền mua xe à?
 
Dân Việt ra nước ngoài nó khinh nhưng còn đi được . Chứ còn dân Thanh Nghệ dm nó cấm con mẹ luôn . Dù là đi làm lao động chân tay , mày ngon dân Thanh Nghệ vào Bình Dương xin xem có cty nào nhận không . Bọn nó sống như lol cả trong nước lẫn nước ngoài nó cấm mà còn khóc cái lol gì . Sao éo phải Hải Dương hay Nam Định hay tỉnh khác . Cái dân đó giọng người Nam ko phân biệt được chứ dân Bắc chúng nó có uốn lưỡi cũng biết . Cũng như giang hồ thì dân Hải Phòng vậy
Nếu dân Thanh Nghệ vẫn đi lđxk đc thì sao? Còn mày bảo trong Bd cấm thế sao dân bị cấm nó vẫn sống trong đó đc? Có cl mà cấm cả, điển hình vài cty là cùng? Mày biết vì sao đéo phải HD hay Nam Định k? Như tao nói ở dưới đó? Như vụ quần áo Mai Hường dân Th nó nói này kia, vụ con Trang nemo nó có mang quê con Trang ra nói k? Đó là định kiến trc giờ? Cũng như bno thấy mấy đứa hở hang chút trên mxh là làm đĩ làm phò? Thế cái vụ ăn cắp xe của cô quét rác có phải dân TH k? Sao đéo lôi quê bno ra nói. Vụ cứu bọn con nit ở đám cháy dân TH sao bno đéo nói lâu nói dài như các vụ xấu đi?
 
Người Thanh Hóa đầy người tốt. Nhưng gặp người Thanh Hóa tốt nhất nên tăng mức đề phòng lên chút nếu không lại ăn trái đắng.
 

Có thể bạn quan tâm

Top