Mà đéo hiểu sao tỉ lệ bình phục của VN lại thấp như vậy, có thể nói là tỉ lệ này thấp trong nhóm thấp nhất thế giới.
Hồng hơn chuyên.
Ở Việt Nam mõm nịnh nọt ca ngợi lịch sự để kéo nền kinh tế. Nôm na thì tuyên giáo tổ chức bú cu tập thể cho dân Việt để kéo nhu cầu tiêu dùng. Tất cả đều mua, mua, mua.
Nên mới có những cụm từ lố lăng như ngạo nghễ.
còn về năng lực sản xuất tự đáp ứng thì èo uột. Doanh nghiệp nhà nước, sân sau, quan hệ thống trị. Tư bản đỏ bắt tay tư bản nước ngoài đạp lên tư bản dân đen.
Tư bản nước ngoài nhăm nhăm thị trường lao động thị trường tiêu thụ và ưu đãi thuế. Tư bản đỏ thì ngu thộn vì ỳ ạch trì trệ bố đời.
thêm cơn mê 4.0 nữa. Thanh niên được lùa về thành phố, thành phố vui mừng vì cấp phép xây chung cư lãi lớn. Mật độ dân số gia tăng, nhưng chính quyền bò đỏ cũng không có khả năng quy hoạch, đẩy cho tư bản thân hữu xây dựng tự đo, luộm thuộm, tan tác.
về cơ bản nền kinh tế được đánh giá là tăng trưởng “nóng” do các quan được phò bú cu nhiều quá chém gió linh tinh ký quyết định chi tiền, mua sắm, chuyển đổi ruộng thành chung cư để đô thị hoá, tiếp tục chi tiền xây dựng, xây mãi.
nhưng nội lực sản xuất thì không thể nhanh như vậy. Tích lũy kinh nghiệm, tư bản, quy trình công đoạn, chuỗi cung là một chuyện. Cạnh tranh, biến động thị trường là một chuyện. Phá sản là một chuyện. Lãi suất ngân hàng là một chuyện. Thị hiếu là một chuyện.
mỗi ngành mỗi khác. Mỗi con người lựa chọn một ngành một công việc, không bao giờ có gì đảm bảo không thất bại. Thị trường công bằng, nhưng do đó tàn nhẫn và lạnh lùng. Không nồng ấm phúc hậu như bản tuyên ngôn độc lập nào.