Không. Cháu học đúng trường Bonnal đó

. Còn cháu học chuyên Trần Phú cấp 2 thôi. Có cô bạn cháu kể CFO của Pxx Food hiện tại thì là Trần Phú cấp 3.
Quyết định sáng suốt, hồi đó cháu thi đỗ cao nhất Hải Phòng vào Chuyên Toán tổng hợp (chắc cũng top cả nước) nhưng vì nhiều lý do mà lại học Ngô Quyền (bố mẹ không muốn đi theo chuyên chọn nữa).
Có đoạn "Riêng những câu thơ còn xanh/Riêng những bãi hát còn xanh/Và đôi mắt em như hai giếng nước. >> Bài này được đưa vào SGK Ngữ văn nâng cao thời cháu (Cháu nhớ loáng thoáng có câu: sỏi đá rơi trong lòng giếng cạn ... nữa, kiểu vậy).
Hải Phòng có khu Hồng Bàng và Lê chân mé điện biên phủ nhiều nhà pháp cổ đẹp. Nhưng thành phố ngày xưa kinh tế kém nên nhiều người bỏ xứ đi, giờ thì lại ổn hơn, do Vin thì ít mà do quyết định vẽ ra khoản phí hạ tầng cảng biển, hạ tầng đường thủy nội địa (mới có) để có nguồn làm hạ tầng.
Cháu đang hy vọng tháng 10 sẽ chính thức thông qua việc HP có khu FTZ đầu tiên của cả nước. Thành phố phát triển hơn.
Nhiều cái bác nhắc như chợ hàng, chùa hàng, đền nghè, cúng rằm tháng 7, hay bom bia lạch tray thì vẫn như cũ. Những cái thay đổi chắc là một lớp "nhà đầu tư" đất nền mới từ Vin và Hoàng Huy sinh ra, ngông nghênh hơn, trọc phú hơn

. Khách hàng của cháu ở công ty ngoài ở Hải phòng thì toàn là người ngoại tỉnh chứ người Hải Phòng gốc mấy đời như cháu thì giờ đi nước ngoài, đi HN, SG cả rồi.
Nhà cháu vẫn chơi đào rừng cả hai chục năm nay bác ạ

Dân HP vẫn chuộng đào rừng lắm. Với cháu món ngon HP phải nhất là bún bề bề và bún cá cay Tô Hiệu, bánh nướng bánh dẻo phải ra Cầu đất đặt mua. Đến tận bây giờ cháu và em gái ở HN chục năm vẫn không thể thấy phở ngon bằng bánh đa cua quê nhà được.
Trường cấp 3 mày học đẹp nhỉ, tao thích mấy cái trường cấp 3 này lắm: Ngô Quyền (Hải Phòng), Chu Văn An (Hà Nội), Quốc Học/Hai Bà Trưng (Huế), Marie Curie (Saigon), Nguyễn Thị Minh Khai (Saigon), Châu Văn Liêm (Cần Thơ).
Quận Hồng Bàng, tao tạm khoanh khu vực từ cầu Lạc Long, dọc Tam Bạc đến chợ Sắt, đường Quang Trung - Trần Hưng Đạo giáp với cảng Hải phòng đẹp mà. Tao tiếc nhất cái biệt thự ở góc Hoàng Văn Thụ vs Hồ Xuân Hương ở đằng sau bảo tàng ấy, nó đẹp thế mà bị đập đi để xây lên cái nhà nhìn chả khác đ. gì cái lô cốt, đầu chúng nó toàn Lê với Mác làm sao biết thưởng thức cái đẹp của nhà 2 tầng Pháp nó xây, lờ-đờ lứa ấy óc-chó thế bảo sao chúng nó chả đốt tiền làm nhạc nước hồ Tam Bạc?
Hoàng Huy ỷ thế thương binh 27-7 được ưu đãi thuế ở HP dạo khởi nghiệp chứ ngày trước bé tí ti thôi; sau này thì có người đỡ lưng nên lập nghiệp bằng lô chung cư trên Hà Nội mé Nguyễn Trãi gần vành đai 3. Đến giờ thì chỉ là người đứng tên thôi, chủ thật HH là lờ-đờ của cái siêu ủy ban vốn, hơn hai chục năm trước là giám đốc Tradimexco bé tí bé tẹo mé Ký Con.
Đào đá đẹp mà, nhưng chỉ đẹp lúc để ngoài đường thôi, mang vào nhà (tao thấy người HP đổ bê-tông ở gốc để giữ cho nó khỏi đổ) tao thấy nó hơi khiên cưỡng. Tao thích cây hoa hải đường dưới mày lắm, bao nhiêu lần lọ mọ về tận An Hải vào nhà của tay Lâm trưởng công an huyện mua, mang cả xe tải đất về Hà Nội trồng mà không sống được.
Mày cũng sành mồm gớm, chỉ thích bún-bề-bề :-) ; ta tưởng Hải phòng gọi là tôm-tích chứ nhỉ (hay Quản Ninh gọi thế?). Mày làm tao nhớ cô người yêu cũ lọ mọ mang lên nhà tao mấy cân, hôm đấy không biết vội việc gì nên không nấu ngay, để đến ngày hôm sau bề-bề chả thấy đâu, còn toàn vỏ với nước :-( . Cái giống đấy lạ thật, mua về là phải hấp, rang muối ngay, để qua đêm là óp lại, ra hết nước. Ở Hong Kong họ hấp bề bề chín, sau đấy để vào ngăn Chill tủ lạnh độ dăm tiếng rồi mới bỏ ra ăn, ngon lắm, hôm nào về mày thử bảo bu mày làm xem có khác món rang muối, cháy tỏi... không?
Bánh nướng bánh dẻo Thanh Lịch, Như Ý ở mé Cầu Đất giáp Lạch Tray nhỉ, tao vẫn nhớ nếu đi từ Quán Hoa xuống mấy tiệm ấy nằm bên tay phải, bán quanh năm. Đi quá tí nữa là đến Lê Lợi, chuyên bán xe đạp mini Nhật bãi, quá tí nữa thì ngã tư quán Bà Mau. Tao có dạo yêu một em, em này chỉ thích bánh nướng Hải Phòng, thế nên nhiều lúc kể cũng mất-dạy, alo nhờ bu-người-yêu-cũ mua cho đôi cặp Thanh Lịch gửi lên cho người-yêu-mới :-)
Tao mà xuống Phòng chả bao giờ ăn sáng trong khách sạn, kể cả Hữu Nghị hay Harbour View, cứ ra mẹ nó vỉa hè gọi "cho 2 bát bánh đa đầy-đủ, thêm mấy cái chả lá lốt nữa". Mấy em Hải Phòng nhìn tao ra chiều ngưỡng-mộ phết, chắc đéo nghĩ thằng cha trông bảnh thế kia lùa một lúc hết đôi bát, hôm nào thòm thèm gọi thêm bát thứ ba, hình như có con trợn mẹ nó mắt nhìn tao như nhìn thằng vừa ở Đông Khê ra. Kệ mẹ, ngon mồm, lại rẻ nữa. Nhân tiện, tao thấy bánh mì que quê mày chán bỏ mẹ, bột làm bánh thường ko ngon, pate Hải Phòng thì cũng đâu có gì quá khác biệt đâu. Cà phê màu, chíu-chương, súp... mày thấy tao gần giống người đất Cảng chưa?