Những mẫu chuyện về anh em Giao Chỉ

  • Tạo bởi Tạo bởi sffl
  • Start date Start date
Đéo nào 3 thằng PM này như loz vậy, PM bên tao hám gái thật nhưng mà đi làm ăn, tiếp xúc đối tác các thứ chúng nó vẫn lịch sự vãi Lồn, tao thì chỉ là culi đi theo thôi 😐
Chuyến đi đến xứ Phù Tang (đúng tang tóc con mẹ nó luôn)
Có time tôi làm PM dự án. Tôi được công ty đưa đi onsite bên Nhật, đi cùng tôi có 3 thằng cùng công ty, 3 thằng này cũng đều là PM của các nhánh dự án khác. Một thằng thì cao tầm met rưỡi, mắt ti hí nói nhiều và nói to, thằng này tên Khiêm. Một thằng thì mập và đen trùi trủi như con chó mực, thằng này tên Phúc. Thằng này tính tình vui vẻ nhưng có điểm trừ là khá hôi hám, một đặc điểm chung của tất cả các thằng béo phì. Thằng còn lại cao tầm met 6, gầy đét, da xanh lét, lão này tôi ghét nhất vì lão hút thuốc mồm thối um, lão này tên Hải.
Tụi Nhật tiếng Anh dốt đặc nên cử riêng một em gái giỏi tiếng Anh tên là Mei ra đón tụi tôi. Trước khi đi tôi có nghiên cứu sơ qua profile của ẻm. Nói chung nhan sắc nói tạm là xinh, con gái Nhật có một đặc điểm là làn da rất đẹp và 100 con thì hết mẹ 99 con có răng khểnh. Một đặc điểm nữa là gái Nhật con nào cũng vú to hết, 100% vú to. Em Mei đón tụi tôi ở sân bay, 3 thằng lồn kia mới qua đéo biết văn hoá, cợt nhã với em Mei mà tôi muốn độn thổ mẹ xuống đất. Tụi nó cứ tưởng con gái Nhật đứa nào cũng như mấy bộ phim JAV tụi nó xem vậy. Tôi nói với Mei là tôi xin lỗi, nó hỏi vì sao, tôi nói xin lỗi vì cách cư xử khiếm nhã của tụi kia. Con Mei nói lại là trước khi đi nó cũng hỏi mấy ông Nhật đã từng qua VN rồi, bảo là đã chuẩn bị với tình huống này nhưng vẫn sốc vl. Tôi rút ra một món quà, một cô gái bằng đất nung mặc áo dài đội nón lá, tôi tặng nó cho Mei rồi nói đó là món quà lần đầu tiên gặp mặt. Tôi dùng kính ngữ để nói chuyện. Đm tôi đâu có biết là từ lúc đó con Mei nó ấn tượng với tôi rồi. Đội ơn 3 thằng lồn kia vl, nhờ nó mà tôi nổi bật hẳn lên giữa đám bần nông.

Trở lại vụ đón tiếp chỗ sân bay, lúc mà tụi tôi xếp đồ lên sân bay, dm có 1 thằng bảo vệ nhật chạy ra giữ thằng Khiêm lại, nó bảo là Khiêm đi theo nó lên trên chỗ phòng lục soát vì thằng Khiêm lấy mẹ 2 cái bật lửa trong nhà vệ sinh. Trong sân bay có nhà vệ sinh nó cho free 1 cái bật lửa mà cha nội này lấy hẳn 2 cái nên nó ra đòi lại 1 cái. Đù moá nó rao lên cả sân bay nghe nhục vl, "hành khách từ bề tô na mư đã ăn cắp 1 cái bật lửa ở restroom số xxx xin hãy quay trở lại để bồi thường...". Nhục còn hơn chó. Bách nhục. Tôi đéo dám nhìn con Mei luôn. Suốt chuyến đi tôi im thin thít. Còn 3 thằng lồn kia đéo có dây thần kinh xấu hổ hỏi em nó đủ thứ xàm lồn. Nhưng mà ẻm vẫn lịch sự đáp lại.

Về phòng tôi xếp ở chung với thằng Phúc, thằng này tôi thích nhất vì nó người Bến Tre, nói chuyện sảng khoái vl. Tôi đưa cho nó lăn khử mùi bảo nó lăn đi cho đỡ hôi. Đm đúng là cái dân thoáng vl, nó nhận luôn chứ đéo tự ái gì hết. Tôi nhắn một cái tin cho em Mei, đại loại là xin lỗi vì các sự cố ngày hôm nay. Ẻm nhắn tin lại là cảm ơn rất nhiều vì cái tượng rất đẹp, rồi mời tôi xuống sảnh khách sạn nó mời cafe, tôi thì lạ gì tụi Nhật ai tặng nó cái gì thì tụi nó luôn tìm cách tặng lại cho bằng được nên tôi ừ đi đại cho con Mei kia đỡ ngại. Đm cơ mà nó đéo giống như tôi nghĩ luôn, con Mei nó thích tôi ngay từ lần đầu luôn mới dm, thề đéo nói điêu. Tôi cũng đéo hiểu vì sao nó thích nữa. Lúc tôi gặp nó là nó đang ngồi đợi sẵn, tóc nó xoã xuống chứ ko cột cao như ở sân bay, nó thay một cái váy trắng mà cái váy lộ hết gần mẹ cái bâù vú. Rồi, tôi hiểu chuyện gì xảy ra rồi nhưng vẫn ngồi xuống nói chuyện bình thường vì qua đây đi làm chứ ko phải quen nhăng nhít. Nói chung cái gì mà đụng đến tiền bạc thì không nứng được đâu. Mà đau cái tôi nói chuyện bình thường thì con Mei nó càng ấn tượng mới đau. Nó bảo nó chưa bao giờ gặp ai giống như tôi hết. Đẹp trai thì đéo đẹp trai nhưng mà rất khác biệt, Nó bảo mấy thằng con trai khác luôn không giữ được bình tĩnh khi nói chuỵện với nó. Tôi cười xong im lặng rồi xin phép đi lên. Tôi biết em nó hụt hẫng, nhưng mà chịu thôi. Dự án đang trong giai đoạn chạy đà để tụi nó ký mà bể phát là ăn cứt cả đám chứ chả đùa.

Trước khi bắt đầu ngày thứ 2 đi làm, tụi tôi có 2 ngày thứ 7 với Chủ Nhật để đi chơi. Sang ngày Chủ Nhật. Mấy thằng kia bảo đi mua sắm, ờ mua sắm cái con cặc. Đồ ở đây bằng cả mấy tháng lương của tụi nó gộp lại chứ chả đùa, rút kinh nghiệm mấy lần trước tôi đem theo sẵn mỳ tôm nên không cần phải ăn ngoài. Cơ mà tìm đéo ra được cái ấm nước, tôi nhắn tin Mei hỏi có ấm nước ko. Con Mei kêu xuống phòng nó nấu cho. Đụ mẹ đoạn này đúng là như JAV luôn, đéo ngờ gặp có 3 lần mà gái Nhật nó thoáng vl ra, ko phải nó thoáng vì dâm dục mà thoáng là vì nó thích mình thì nó tới theo kiểu thực dụng ấy. Tôi xuống phòng con Mei đem theo 2 gói mỳ tôm, nó mở cửa tôi vào xém ngất, moẹ nó mặc cái váy ngủ màu trong mà mỏng ấy, thấy cả bộ ngực với núm vú, thấy cả lông lồn đen xì rồi. Nói thiệt lúc đó nứng tới não rồi, đờ đẫn đéo làm được gì hết. Tôi đứng đó cái nó khiêu khích bằng tiếng Nhật kiểu "Sao, Thấy cái muốn thấy rồi đúng không", "Thích chứ, nê nê?". Tôi bỏ hai gói mỳ xuống bước tới bất giác hôn con Mei, nó cũng hôn tôi lại, xong con Mei đẩy tôi ra nói "I have a call". Con Mei đi ra chỗ ban công đứng nói chuyện một mình, tôi chẳng nghe được gì ngoài mấy từ "vâng vâng" "tôi hiểu rồi" vì tiếng Nhật tôi dốt như chó. Xong con Mei quay trở lại, đứng trước mặt tôi tụt hẳn luôn cái váy xuống nude 100%, đụ mẹ thằng em tôi như muốn nổ tung. Rút ra chắc bắn tinh xối xả quá. Vú lồn đéo có cái gì chê được hết, thề chấp rét máy con ngon nhất ở VN. Nhưng mà nó đéo cho tôi đụng vào. Mei chẳng nói gì với tôi hết, nó mặc quần lót, áo lót với cột tóc lên cao, mặc bộ đồ đi làm rồi kéo tôi ra ngoài.

Tụi tôi lên văn phòng cảnh sát Nhật làm việc, 3 thằng lồn kia xuống cái Mall gần Khách sạn bị họ bắt, không phải vì ăn cắp, mà là vì ba cha nội quấy rối mấy con Nhật, hãm lồn. Mấy lão cũng cợt nhã y như với con Mei thôi cơ mà mấy con kia gọi cảnh sát. Rồi, ăn buồi luôn. CEO bên Nhật gọi qua cho bên VN, không nói gì về vụ ký hợp đồng hết, hắn bảo chúng tôi không phù hợp. Con Mei có nói đỡ cho tôi mà CEO nó đéo nghe, mới qua Nhật hôm thứ 6 là chiều Chủ Nhật bay máy bay gấp về VN. Thằng CEO kia không muốn ở lại lâu phóng viên tới lộ ra giá cổ phiếu của công ty nó xuống. Ba cha nội kia nhờ bên này họ bão lãnh, nộp mớ tiền mới tha cho về chứ ko ở lại khóc tiếng mán.
Tôi chia tay con Mei trở về VN, không khóc, không cười. Cũng chẳng biết nói gì thêm với nó, đoạn đó quá chán nản rồi. Cả 2 đứa tắt nứng hẳn. Tôi hỏi con Mei có plan qua VN không. Nó bảo hết hợp đồng ở đây nó đi Đức du học, ờ thế là nàng thơ của tôi xác định bú cặc Tây rồi...huhu
 
dân Lào nó vừa ghét vừa sợ dân VN
thằng hàng xóm có qua làm tín dụng bên đấy, có đợt nó đấm con nợ ng Lào giữa sân bóng toàn dân Lào mà ko thằng nào dám vào can, CA đến cũng phạt đâu 200 nghìn kip Lào hay VND ấy ko nhớ nữa
Mấy thằng bạn Lào thì quý t vl, hay dẫn tụi nó đi ăn chơi, bar bủng, giao lưu gái gú rồi còn rủ đi lượn Tây Bắc. Ra trường 5 7 năm rồi lâu lâu thằng kia sang HN vẫn rủ t đi chơi với nó, đúng du học sinh toàn đứa giàu toàn chơi mấy con xe dị lạ vl, nó học IT giờ lại đi bán đồ da 😂
 
bình thường, ở đà nẵng tao ăn cắp mũ bảo hiểm + áo mưa như cơm bữa
có mấy cái mũ rách treo trên xe nó cũng lấy
cơ mà xe để nguyên chìa khóa trên xe nó đéo dắt mới hay
Đang search coi xam có thg nào làm PM ko mới thấy post này, đm t vừa bị nhảy cái mũ 8 xị ở cf Tygon. Tml làm bên mảng nào có cty US ở ĐN vậy
 
Đang search coi xam có thg nào làm PM ko mới thấy post này, đm t vừa bị nhảy cái mũ 8 xị ở cf Tygon. Tml làm bên mảng nào có cty US ở ĐN vậy
t làm remote, cty t ko có trụ sở ở vn
job us ở đn đầy
 
t làm remote, cty t ko có trụ sở ở vn
job us ở đn đầy
Chắc m làn IT giống t, làm remote thì ngon rồi. Thấy mặt bằng chung ĐN offer thấp mà t lại đéo code nên khó remote :vozvn (19):
 
Chắc m làn IT giống t, làm remote thì ngon rồi. Thấy mặt bằng chung ĐN offer thấp mà t lại đéo code nên khó remote :vozvn (19):
T làm it và t code đc 15 năm rồi
 
Ngon đó m, t hướng management xạo lồn kiếm cơm
Kiếm bằng scrum master đi m
Giỏi scrum là đc, ko cần code, code chỉ dành cho culi
Ở vn toàn oursource nên bỏ BA đi
 
Kiếm bằng scrum master đi m
Giỏi scrum là đc, ko cần code, code chỉ dành cho culi
Ở vn toàn oursource nên bỏ BA đi
Tao đang PM/SM đây. Thấy BA cẫn còn đất diễn lắm, chừng nào Dev đủ TA để đọc req thì bỏ BA vì tao thấy toàn đi nc rồi pass lại yêu cầu
 
Kiếm bằng scrum master đi m
Giỏi scrum là đc, ko cần code, code chỉ dành cho culi
Ở vn toàn oursource nên bỏ BA đi
Tao ko thấy bỏ BA mà thấy PO làm mẹ luôn đoạn đấy =))
 
câu chuyện về người Bác Hải Phòng

Nhiều thằng ở đây bảo tôi phân biệt vùng miền, tôi xin nhấn mạnh là tôi không bao giờ kỳ thị người Bắc. Đối với anh em cặn bã, Nam Kỳ, Bắc kỳ tôi kỳ thị như nhau.
Bắc kỳ vẫn có rất nhiều người rất tử tế.
Ngày xưa ba tôi mới tốt nghiệp đại học y Huế thì người ta gọi đi nghĩa vụ quân sự ở Campuchia. Vì ba tôi có trình độ nên người ta cho làm quân y. Sau này sau khi về nước, ở huyện người ta sắp xếp ba tôi làm ở bệnh viện huyện. Lương đéo đủ mua nổi cân thịt. Nói chung hồi đó năm 1988 -> 1995 ở đâu tôi không biết chứ ở quê tôi vẫn bần hàn. Điện chưa có, nước xài nước giếng, cả xóm có đúng 1 cái toilet. Ba tôi về thấy bất tiện quá mới xây riêng cho mẹ tôi một cái toilet. Cơ mà tôi đéo bao giờ ỉa ở nhà, toàn ỉa ngoài trời lấy lá cứt quạ chùi đít rát rát sướng vcl. Ba tôi về cất căn nhà nho nhỏ trong xóm tôi, kéo cả điện về cho cả xóm dùng. Nhà cũng có tivi, xe máy đầu tiên. Ở huyện người ta thấy ba tôi giỏi họ đề bạt ba tôi làm chủ nhiệm hợp tác xã. Cơ mà đời đéo như là mơ.

Ba tôi vẫn là tay bác sỹ quèn ở cái bệnh viện huyện, còn cái chức chủ nhiệm hợp tác xã kia là bác Lâm đảm nhiệm. Tôi đéo biết có phải đúng ko, nhưng bác có lẽ vừa làm chủ tịch huyện kiêm chủ nhiệm hợp tác xã. Bác là người gốc Hải Phòng, bác ko đi nghĩa vụ không đi bộ đội nên ba tôi cho rằng bác trốn nghĩa vụ. 2 người có ngồi uống trà với nhau mấy bận nhưng nói chuyện đéo hợp. Ba tôi rất không ưa bác Lâm. Nhưng cả nhà tôi thì ngược lại, ai cũng rất thích bác Lâm. Vì nhà bác đéo có con nên bác rất thích tôi, bác nói với mẹ tôi xin tôi làm con nuôi. Ngoài tôi ra thì bác có một anh con nuôi nữa là anh Hiền, tên ở nhà của anh là anh Cò. Anh Cò khoảng 14, 15 tuổi. Vì anh học dốt như chó nên anh mới học lớp 6 thôi. Được cái anh hay mang đồ ăn cho tôi nên tôi với anh cũng tạm gọi là thân. Tôi nhỏ hơn anh 2 tuổi nhưng bản tính láo chó tôi hay bắt nạt anh, mỗi lần anh bị tôi đánh, anh chạy về nhà khóc huhu mách lại bác gái Lâm. Anh mồ côi ba mẹ từ nhỏ, nên nhà bác Lâm nhận nuôi anh hẳn.

Bác Lâm cũng chuyển về ở luôn trong xóm tôi cái đoạn mà bác làm kiêm hợp tác xã, bác về xây cái nhà to đùng trên cái nền nhà cũ của hợp tác xã bỏ hoang, người ta đập ra, nhà bác được cấp đất ở đấy. Có nhà bác về, bác quyên góp xây con đường bê tông thay cho con đường đất nhão nhoẹt, trẻ con đi học quần áo sạch sẽ tinh tươm. Nhà bác mổ lợn, bác chia cho cả xóm ăn. Mọi người ai cũng quý bác, nhà bác có giỗ là đàn bà trong xóm tới làm giúp, giỗ to vcl, khách khứa nườm nượp. Bác có mời ba tôi nhưng ba tôi thoái thác bảo bận việc ở bệnh viện đéo đi. Nhưng bác cũng cười hề hề đéo để ý. Mẹ tôi bảo ba tôi ganh tỵ với bác, ghanh nhà bác giàu, nhà bác thành đạt. Thế là mẹ tôi với ba tôi cãi nhau, đỉnh điểm mẹ tôi bị ba tôi đuổi đánh trong đêm, tôi với mẹ chạy trú bên nhà bác Lâm, bác gái Lâm gọi 2 mẹ con vào dọn cơm cho chúng tôi ăn, mẹ tôi rơm rớm nước mắt ngắn nước mắt dài kể khổ. Tôi đéo care lắm ăn uống ngon lành. Vì tôi biết kiểu gì tí nữa ba tôi cũng đi tìm mẹ tôi về xứt dầu. Đấm cho đã rồi hối hận, quả nhiên lát sau ba tôi đến thật, ba ren rén xin lỗi mẹ lí nhí rồi đưa 2 mẹ con về. Tôi đang chơi với con chó con thì bị ba xốc ngược lên vai vác về. Bác gái Lâm chạy ới theo, đem con chó cho vào cái rọ rồi cho tôi mang về. Ba từ chối nhưng tôi đòi quá nên ổng đem về.

Sáng ra ba tôi bị xã triệu tập kiểm điểm vụ đánh vợ. Xóm tôi đánh vợ như cơm bữa nhưng ba tôi là Đảng viên nên chúng nó làm màu tí. Người kiểm điểm là Bác Lâm. Bác phê bình ba tôi rất nặng. Gần như là chửi thẳng vào mặt, nhưng ba tôi vẫn lầm lầm lì lì. Tôi đứng ngoài cửa nghe ngóng đéo hiểu ba tôi tại sao với bản tính máu chó của ổng mà không bật lại. Nhưng không, ba tôi ổng đéo kiềm chế được nữa, ổng cầm cái ly uống nước ném thẳng mặt bác Lâm, "đụ mẹ mày con chó". Rất may đéo trúng mặt bác. Người ta xúm lại đè ba tôi xuống chứ ko là nguyên bộ ly nát hết. "ĐỤ MẸ MÀY CON CHÓ, ĐỤ MẸ MÀY CON CHÓ"

Đoạn sau thì mọi người cũng biết là gì rồi đấy, bên xã người ta xuống giải hòa, bác Lâm với bản tính khôn ngoan vẫn cười hề hề cho qua chuyện. Nhưng ba tôi thì bị khai trừ mẹ ra khỏi Đảng, mất luôn công việc ở bệnh viện, không ai đuổi nhưng ba tôi tự nghỉ. Ổng nghỉ về đi buôn thuốc lá lậu.

Bẵng đi 1 thời gian, một ngày đẹp trời tôi đi học về. Mới vừa bước vào nhà nghe loang thoáng tiếng chửi nhau của ba mẹ tôi,
"Con chó có tội chi mà ông đập chết nó"
"Tao đập chết nó đó, đụ mẹ mày"
Địt cụ con chó vô tội của tôi bị ba tôi quăng cái chày chết tươi. Tôi khóc toáng bù lu bù loa lên lao vào ba tôi đấm vào ngực ổng thùm thụp. Ổng ôm tôi vào lòng, ghìm cho tôi bình tĩnh lại nhưng tôi đéo bình tĩnh đấm ngực ổng tiếp. Ba tôi để im cho tôi đấm, đến khi tôi nín khóc thì ổng đem con chó đi chôn. Tôi lén đi sau ổng, đào con chó lên chạy sang nhà bác Lâm, chạy đến cổng tôi gọi bác Lâm ơi bác Lâm ơi, đéo có ai trả lời. Đồ rằng cả nhà bác đã đi làm, nhưng lúc đó là đã chạng vạng rồi thì đéo ai đi làm nữa, ko có xe bác gái Lâm ở nhà nhưng cổng vẫn mở, chắc cả nhà bác đi chợ hehe. Tôi đi ren rén vào định bụng ăn cắp mấy con cá bảy màu trong cái hòn non bộ nhà bác. Tôi để con chó nằm sóng xoài trên nền đất, lấy cái lon bò húc ngước ta vứt bên cạnh vớt mấy con cá nhỏ xíu cho vào. Lúc tôi ngước mặt lên vô tình nhìn qua cái cửa sổ rèm kéo che một nửa, trời xuống chập choạng tranh tối tranh sáng. Tôi thấy anh Cò đứng trên cái ghế đẩu, còn bác Lâm quỳ trước mặt ảnh. Đéo hiểu 2 người đang làm con cặc gì tôi rén rén lại gần nhìn kỹ hơn. Đụ mẹ tôi đứng chết trân, từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ tôi thấy cảnh tượng ấy. Bác Lâm đang BÚ CU anh Cò!!!!! Sảng hồn, tôi chạy phén đi, quên mẹ luôn con chó trên nền đất. Lát sau thì bác gái Lâm sang nhà đem theo con chó, bác chửi ba tôi như con nhưng ba tôi đéo chấp ko thèm nói đi nói lại. Được một lát thì Bác Lâm chạy sang nạt bác gái rồi lôi về, rồi bác lại xuề xòa ôn tồn với gia đình tôi. Vẫn cái tính cách khôn ngoan,điềm đạm ấy. Cơ mà tôi đéo còn thấy kính trọng bác nữa, lúc ấy chắc tôi cũng có cảm giác giống hệt ba tôi. Vô cùng tởm lợm. Địt mẹ con chó xin con nuôi về làm bình phong để bú cu. Cả đời này chắc lần đó là lần sang chấn tâm lý khủng khiếp nhất cuộc đời mà mãi về sau tôi ko thể quên được.
Dkm bọn buê đuê póng chó tởm lợm hạ cấp
 

Có thể bạn quan tâm

Top