ờ dân xứ khánh tụi tau hiền xưa giờ rồi, đọc cuốn Xứ Trầm Hương thấy ông Quách Tấn viết đúng thiệt luôn:
"
Tại núi Phú Ngư, tục danh là núi Ổ Gà – Núi nằm phía Bắc cách thị xã Ninh Hoà (Khánh Hòa) chừng 3 cây số, phía Tây đèo Bánh Ít. Núi không cao nhưng rậm rạp, nên cọp rất nhiều. Vì núi nào hễ có rừng rậm là có cọp. Cọp Ổ Gà lại nhiều hơn các vùng sơn lâm trong tỉnh. Truyền rằng cọp kéo ra từng đàn như đàn bò, cho nên phương ngôn cũng có câu
“Cọp Ổ gà” là vậy!
Cọp tuy nhiều, nhưng cọp Ổ Gà cũng như các nơi khác rất nhát gan, hễ thấy người thì lo tránh. Cho nên người lịch lãm thường nói:
“Hiền như cọp Khánh Hòa”.
Thời Pháp thuộc, đời Duy Tân (1907-1916), nhà Chí sĩ Trần Cao Vân vào Khánh Hòa vận động cách mạng. Không có kết quả, than cùng một ông bạn:
“Nhân sĩ Khánh Hòa hiền lành quá!”. Ông bạn cười đáp:
“Cọp còn thế huống chi người!”.
Lại có câu chuyện tiếu lâm kể rằng ở các nơi gần rừng núi, cọp thường ra chơi cùng các em mục đồng. Đôi bên coi nhau như người trong tứ hải, có gì ngon đều đãi nhau. Một hôm một em bé chơi nghịch lấy tay bóp dái cọp chúa đàn. Đau điếng ruột, cọp thét lên một tiếng, bỏ chạy về núi một hơi. Cả bầy thất kinh, ùn ùn chạy theo hết. Từ ấy, không dám làm thân cùng người nữa, và hễ thấy người thì nguýt một cái rồi tránh xa.
Cọp hiền là do thủy thổ. Cũng như người, cọp
“dĩ hòa vi quý”. Bởi vậy, tuy xứ nhiều cọp cổ nhân vẫn xem mặt đặt tên: Khánh Hòa. Vì cọp hiền nên Khánh Hòa ít bị hổ loạn. Năm khi mười hoạ, nếu có kẻ bị rủi ro thì tiếng đồn khắp tỉnh.
Như ở Vạn Ninh (Khánh Hòa), ngày xưa có một ông tiều tục gọi là Lảo Hảo, bị cọp Dốc Thị chụp tuột da đầu. Nếu sự việc xảy ra ở Phú Yên hay Bình Định thì thường quá. Nhưng ở Khánh Hòa, cọp chụp người là chuyện hi hữu, nên địa phương mới có câu
“tuột da lảo hảo” truyền cho đến ngày nay."