
Tao muốn làm công dân thằng đục nước béo cò chứ công dân nước độc lập tự cường mới thoát chiến tranh 20 năm còn nghèo bền vững nhưng vẫn ngạo nghễ chán quá
T hiểu chủ nghĩa đế quốc là 1 quốc gia hùng mạnh sẽ khống chế nước khác bằng 1 cách nào đó như xâm lược hoặc kiểm soát chính trị rồi kinh tế. Sau đó sẽ áp đặt chính trị, kinh tế, văn hóa theo mô hình mà đế quốc đó mong muốnKhái niệm cơ bản Đế Quốc (帝國) là chỉ một quốc gia có hoàng đế là người đứng đầu. Nước Mỹ không có hoàng đế nên không thể gọi là đế quốc, đơn giản nó là Cường Quốc (強國) mà thôi. Cho nên phải nói là các nước Đế Quốc già cắn xé nhau và đẻ ra một Cường Quốc trẻ tuổi. Đó cũng thể hiện cái tư duy của dân Mỹ quốc lúc mới giành độc lập, lúc đó Washington có thể lên ngôi Hoàng Đế, nhưng ông ta không làm thế mà học theo thể chế Cộng Hòa của Pháp.
PS: Nước như Thái Lan cũng không gọi là Đế Quốc, vì người đứng đầu nước này là Quốc Vương, không phải Hoàng Đế.
Chủ nghĩa đế quốc do c.ộng sản bày ra. Như mày nói là chủ nghĩa thực dânT hiểu chủ nghĩa đế quốc là 1 quốc gia hùng mạnh sẽ khống chế nước khác bằng 1 cách nào đó như xâm lược hoặc kiểm soát chính trị rồi kinh tế. Sau đó sẽ áp đặt chính trị, kinh tế, văn hóa theo mô hình mà đế quốc đó mong muốn
Thực dân cũng là 1 dạng của chủ nghĩa đế quốc thôi. Chủ nghĩa đế quốc nó mang sự đồng hóa cao, xóa đi văn hóa bản địa. VD như nhà Minh đánh nhà Hồ xong thì đốt sách, bắt nho sĩ về nước, bắt người Việt sửa đổi ăn mặc, nghi lễ như thiên triều chẳng hạnChủ nghĩa đế quốc do c.ộng sản bày ra. Như mày nói là chủ nghĩa thực dân
Theo những hiểu biết của tao thì chủ nghĩa đế quốc lần đầu đc gọi tên trong cuộc nói chuyện của khrushev và kenedy thập niên 60. Kenedy nói rằng ông sẽ hỗ trợ tất cả những quốc gia đang bị phiến quân c.ộng sản đe doạ còn khruhshev đáp lại là sẽ lấy danh nghĩa phong trào độc lập đánh đuổi chủ nghĩa đế quốc để hỗ trợ phiến quân c.ộng sảnThực dân cũng là 1 dạng của chủ nghĩa đế quốc thôi. Chủ nghĩa đế quốc nó mang sự đồng hóa cao, xóa đi văn hóa bản địa. VD như nhà Minh đánh nhà Hồ xong thì đốt sách, bắt nho sĩ về nước, bắt người Việt sửa đổi ăn mặc, nghi lễ như thiên triều chẳng hạn
Ăn hôi ăn may chỉ đc 1 lần, chộp giật thôi.Bài viết dìm hàng Mỹ vãi. Thế ra Mỹ giàu là nhờ ăn hôi và may mắn ko à? Thằng viết bài định hướng ngu như chó. Cho cái quốc tịch lại vẫy đuôi đi ngay.
Washington mà có mộng “Hoàng đế” thì chắc bọn còn lại nó đập chết ngay, mỹ lúc đấy kiểu như liên minh các lãnh chúa Washinton chỉ là lãnh chúa nổi nhất thôi chứ chưa đủ để ôm mộng “Hoàng đế” đâu, Nên mới thành lập chế độ cộng hoà để dung hoà quyền lực.Khái niệm cơ bản Đế Quốc (帝國) là chỉ một quốc gia có hoàng đế là người đứng đầu. Nước Mỹ không có hoàng đế nên không thể gọi là đế quốc, đơn giản nó là Cường Quốc (強國) mà thôi. Cho nên phải nói là các nước Đế Quốc già cắn xé nhau và đẻ ra một Cường Quốc trẻ tuổi. Đó cũng thể hiện cái tư duy của dân Mỹ quốc lúc mới giành độc lập, lúc đó Washington có thể lên ngôi Hoàng Đế, nhưng ông ta không làm thế mà học theo thể chế Cộng Hòa của Pháp.
PS: Nước như Thái Lan cũng không gọi là Đế Quốc, vì người đứng đầu nước này là Quốc Vương, không phải Hoàng Đế.
M thế hệ 7x à? Nghe kinh vãi.Thực ra mày học thì học thôi chứ tin làm gì, thời xưa mày không thấy toàn dạy học sinh bọn Hàn Quốc, Nhật Bản là bọn chó săn đế quốc, Singapore là con đĩ chính trị đấy còn gì. Xong giờ thì sao? Toàn cho công nhân sang bên mấy nước chó săn để lao động kiếm tiền, rồi còn nhờ cả tổng thống của "con đĩ chính trị" sang giảng dạy kinh tế cho Việt Nam. Mấy người đi nước tư bản hồi xưa toàn bị gọi là bọn thèm khát bơ thừa sữa cặn, giờ thì sao?
Xưa tao còn được học thằng Pháp là thằng đế quốc chuyên cho vay nặng lãi, na ná bọn cầm đồ thu họ như @Xuân Hạ bây giờThực ra mày học thì học thôi chứ tin làm gì, thời xưa mày không thấy toàn dạy học sinh bọn Hàn Quốc, Nhật Bản là bọn chó săn đế quốc, Singapore là con đĩ chính trị đấy còn gì. Xong giờ thì sao? Toàn cho công nhân sang bên mấy nước chó săn để lao động kiếm tiền, rồi còn nhờ cả tổng thống của "con đĩ chính trị" sang giảng dạy kinh tế cho Việt Nam. Mấy người đi nước tư bản hồi xưa toàn bị gọi là bọn thèm khát bơ thừa sữa cặn, giờ thì sao?
Lính Mẽo có cái câu:Ăn hôi ăn may chỉ đc 1 lần, chộp giật thôi.
Bọn Mẽo ko giỏi, cơ chế ko tốt thì đéo ai muốn đến. Lịch sử đã chứng minh, tất cả những thằng giỏi đều đi lên từ thực lực của chính nó. Những yếu tố khác chỉ là thứ yếu.
Bò đỏ chỉ viện lý do rồi văn vở thôi. Đến lúc người ta đưa dẫn chứng ra là chửi đổng hoặc chạy mất dép.Bài văn như mùi tàu khựa.
À, nguồn bài này hình như đúng là từ tàu khựa thật đây này
Lại cái bài vị trí địa lí đưa nước Mẽo lên đầu thế giới à?
Có một điều mà tao thấy rất nhiều thằng khi nhắc đến thành công của nước Mỹ chủ yếu là nói đến: Vị trí địa lí (tránh được chiến tranh), nhân tài chạy sang, tài nguyên khổng lồ,.... mà hoặc là lờ đi (hoặc là không nghĩ đến) chính nền hành chính Mỹ, nền tư pháp Mỹ, nền giáo dục Mỹ,... mới là yếu tố chủ chốt tạo nên nước Mỹ hùng mạnh ngày nay.
Tại sao Mexico ngay cạnh nước Mỹ, cũng tránh được 2 cuộc chiến thế giới mà nhân tài không đến đó lập nghiệp, mà sao đất nước không phát triển; tại sao Brazil đất đai rộng lớn, tài nguyên bạt ngàn, con người đông đúc, tránh được 2 cuộc thế chiến mà đất nước mãi chỉ mức kha khá?
Tại sao Nam Hàn - Bắc Hàn, Đông Đức - Tây Đức cùng con người đó, tài nguyên đó,... mà khác nhau cả trời cả vực.
Nếu không nhìn vào nguyên nhân thực chất mà cứ đi đổ lỗi thì không thể giải quyết được vấn đề, mãi chỉ là kiếp bò đỏ thôi.
m non tuổi ít đọc ms nghe lời cái thằng mõm nhôm mất dạy đó6. Mâu thuẫn thuế quan, nội chiến Nam Bắc bùng nổ
Sau khi có kĩ thuật dệt, năm 1859, số xưởng dệt bông tại Mỹ tăng đến 1091 xưởng, thời điểm cao nhất, hàng dệt bông chiếm 63% tổng giá trị xuất khẩu của Mỹ.
Bước đầu tiên khi một quốc gia phát triển công nghiệp thường đều bắt đầu từ ngành dệt. Bởi vì máy dệt tương đối đơn giản, yêu cầu kĩ thuật không quá cao, các nước đều có thể tự làm được. Sau đó, các nhà máy sản xuất máy dệt sẽ mở rộng nghiên cứu chế tạo các loại máy móc khác, vì vậy ngành dệt luôn được coi là mở đầu của quá trình công nghiệp hóa.
Bởi vì ngành dệt quan trọng như vậy, bảo vệ ngành dệt của Mỹ chính là bảo vệ ngành chế tạo Mỹ, vì thế Mỹ đặt ra mức thuế xuất nhập khẩu cực cao, lên đến 50%. Nếu không đặt hàng rào thuế, hàng hóa Mỹ vẫn chưa cạnh tranh được với Anh. Cùng là một bộ quần áo, sản xuất tại Mỹ còn đắt hơn nhiều so với sản xuất tại Anh, vận chuyển đến Mỹ. Mỹ chỉ có thể dùng thuế quan cao để ngăn chặn hàng hóa Anh tràn ngập thị trường, để người Mỹ mua hàng Mỹ.
Nhưng thuế quan cao lại bất lợi đối với các chủ trang trạng miền Nam. Sản lượng bông của Mỹ chiếm 80% nguyên vật liệu của Anh, Pháp, thuế xuất khẩu cao khiến giá bông của các chủ trang trại tăng cao, khó cạnh tranh. Hơn nữa miền Nam cần nhập khẩu nô lệ da đen, thuế cao khiến giá mua một nô lệ lên tới 1.800 USD, bằng thu nhập 17 năm của một người Mỹ bình thường. Thế là các chủ trang trại miền Nam kiên quyết yêu cầu giảm thuế.
Nói đơn giản, thuế cao có lợi cho miền Bắc phát triển công nghiệp, thuế thấp có lợi cho miền Nam phát triển nông nghiệp và Anh, Pháp xuất khẩu hàng hóa vào Mỹ. Vì vấn đề này mà hai miền Nam Bắc vẫn mâu thuẫn với nhau.
Tháng 11 năm 1860, Lincoln ủng hộ miền Bắc trúng cử Tổng thống Mỹ. Bang Nam Carolina không phục, tuyên boos rút khỏi liên bang. Sáu bang khác cũng lần lượt tuyên bố độc lập. Ngày 18 tháng 2 năm 1861, các bang miền Nam thành lập nước liên minh America. Ngày 2 tháng 3, mấy ngày trước lễ nhậm chức của Lincoln, 7 bang miền Nam rút khỏi Thượng viện, Thượng viện tiếp tục thông qua luật tăng thuế, một tháng sau có hiệu lực.
Mâu thuẫn Nam Bắc không thể điều hòa, ngày 12 tháng 4 năm 1861, nội chiến Nam Bắc cuối cùng bùng nổ.
Giai đoạn đầu, tướng lĩnh miền Nam và binh lính chiếm ưu thế, miền Bắc chủ yếu chịu trận. Nhưng cán cân dần dần nghiêng về miền Bắc, nguyên nhân rất đơn giản, vì miền Bắc có công nghiệp. Miền Nam chỉ có thể đánh một vài trận, miền Bắc lại có thể đánh một vài năm.
Miền Nam đương nhiên biết điều này, cho nên còn chưa khai chiến đã sai người đến châu Âu cầu cứu Anh, Pháp. Như trên đã nói, miền Nam và Anh, Pháp có lợi ích chung là giảm thuế, còn miền Bắc là đối thủ cạnh tranh của Anh, Pháp, nên Anh, Pháp đương nhiên phải giúp miền Nam.
Nếu sau đó Anh, Pháp có thể đưa quân can thiệp nội chiến Nam Bắc Mỹ, chắc chắn vận mệnh nước Mỹ sau này đã khác. Nhưng Mỹ thực sự quá may mắn, vì khi đó liên tục xảy ra ba việc khiến Anh, Pháp không thể can thiệp vào nội chiến Nam Bắc được.
Thứ nhất, năm 1861, Anh mất mùa lương thực nghiêm trọng, còn lúa mì ở miền Bắc Mỹ lại bội thu. Anh phải tìm mua lương thực của miền Bắc, không dám chính thức trở mặt với miền Bắc.
Thứ hai là thời điểm đó sản lượng bông của Ai Cập và Ấn Độ bỗng tăng rất mạnh, nhu cầu nhập bông từ miền Nam Mỹ giảm bớt, khiến miền Nam không còn quá quan trọng đối với Anh, Pháp.
Thứ ba là khi đó Trung Quốc xảy ra loạn Thái Bình thiên quốc, ảnh hưởng đến việc làm ăn của Anh, Pháp ở Trung Quốc. Việc buôn bán các mặt hàng thuốc phiện, trà của Anh, tơ nguyên liệu của Pháp đều kiếm được rất nhiều tiền từ Trung Quốc.
Từ ba nguyên nhân trên, Anh, Pháp suy đi tính lại, cân nhắc lợi hại, cuối cùng quyết định giúp nhà Thanh trấn áp Thái Bình thiên quốc, còn chiến tranh Nam Bắc của Mỹ thì kệ Mỹ.
7. Nga kiệt quệ vì chiến tranh Crimea, bán Alaska cho Mỹ
Sau khi kết thúc Chiến tranh Nam Bắc, nô lệ da đen giành được tự do, nhưng chất lượng cuộc sống lại giảm xuống. Trước đó dù sao cũng có giá 1.800 USD, đắt vãi, chủ nô cũng không dám hành hạ quá mức. Bây giờ được tự do, nhưng làm gì để kiếm ăn? Lại đi làm thuê ở đồn điền, nhà máy, cơm ăn còn không bằng trước, mỗi ngày còn phải làm quần quật 14 tiếng. Luận điệu "Nội chiến Nam Bắc là để giải phóng nô lệ" chỉ là nói láo, căn nguyên của nội chiến là vấn đề thuế xuất nhập khẩu, giải phóng nô lệ chỉ là sản phẩm phụ, do miền Bắc cũng cần sức lao động tự do đến nhà máy làm việc.
Sau nội chiến, Mỹ vùi đầu phát triển công nghiệp, kinh tế phát triển như điên. Và lại có một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống.
8 năm trước nội chiến Mỹ, châu Âu cũng nổ ra chiến tranh Crimea, đánh từ năm 1853 đến 1856, khiến người Nga thua liểng xiểng.
Bản chất của chiến tranh Crimea là hai nước Anh, Pháp hỗ trợ Ottoman đánh bại đế quốc Nga. Anh, Pháp có thể đánh nhau chết bỏ để tranh giành thiên hạ đệ nhất, nhưng Nga định chen vào là Anh, Pháp lập tức giảng hòa cùng nhau đánh Nga, sau đó lại bắt đầu đánh nhau tiếp.
Nga thấy đánh không lại Anh, Pháp, liền nảy ra ý định bán Alaska. Một là vì thiếu tiền, hai là vì Alaska nắm sát thuộc địa Canada của Anh, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị người Anh cướp mất, làm bàn đạp tấn công Nga từ hướng Đông Bắc. Thế là Nga nảy ra ý tưởng bán cho Mỹ, làm vùng đệm giảm sóc với Canada của Anh.
Khi đó điều kiện của Alaska thật sự quá khắc nghiệt. Người Pháp, người Anh cũng đã từng đến Alaska, nhưng cuối cùng đều khóc chạy về vì lạnh. Chỉ có người Nga chịu lạnh tốt mới ở lại được, cho nên thành địa bàn của Nga. Mọi người đều nghĩ chỉ có thằng ngu với mua mảnh đất chó ăn đá gà ăn sỏi này về.
Sau khi nội chiến Nam Bắc kết thúc, Nga đốt tiền quá nhiều trong chiến tranh Crimea, vội chạy tới gạ bán Alaska cho Mỹ. Để thúc giục người Mỹ mau chi tiền, thậm chí Nga còn bỏ tiền mua truyền thông Mỹ khen Alaska đáng giá blah blah. Năm 1867, Ngoại trưởng Mỹ Seward thử ra giá: 7,2 triệu đô. Nga lập tức bắt tay: Chốt đơn!
Alaska rộng 1,7 triệu km2, tính ra mỗi km2 có giá 4,74 USD.
Sau đó thì sao? Alaska phát hiện mỏ vàng Fortknox, mỏ vàng Pogo, mỏ vàng Placer, mỏ than Usibelli, và trữ lượng dầu mỏ ít nhất 7,2 tỷ thùng.
Sau khi mua rẻ được Alaska, Mỹ lại cắm đầu cắm cổ phát triển hơn 20 năm. Khoảng năm 1900, GDP Mỹ chính thức vượt qua Anh. Với tính cách của người Anh sẽ không thể bỏ qua cho một nước thuộc địa giờ lại dám ngồi lên đầu mình. Nhưng lúc này Anh lại gặp phải mối đe dọa từ Đức. Trước chiến tranh thế giới lần thứ nhất, sản lượng công nghiệp của Đức đã vượt qua Anh, từ năm 1890 bắt đầu cướp thuộc địa của Anh trê toàn cầu. Thế là Anh tạm gác lại ân oán với Mỹ, tập trung xử lý Đức, cuối cùng dẫn đến chiến tranh thế giới lần thứ nhất bùng nổ, 30 năm sau lại đến chiến tranh thế giới lần thứ hai.
8. Âm thầm lớn mạnh, tẩy trắng lịch sử, truyền bá giá trị quan kiểu Mỹ
Sau khi trở thành một cường quốc, Mỹ chưa vội gáy ngay mà dùng Tây Ban Nha để test thực lực của mình trước đã.
Khi đó Cuba là thuộc địa của Tây Ban Nha, phong trào cách mạng bị Tây Ban Nha đàn áp dã man. Năm 1898, Mỹ đưa tàu chiến Maine từ Florida tới Havana để lí do bảo vệ kiều dân Mỹ trước các hoạt động đàn áp của thực dân Tây Ban Nha. 9h tối ngày 15 tháng 2, tàu Maine đột nhiên nổ tung, chìm nghỉm, khiến 266 người chết. Nhưng khi nổ tất cả sĩ quan đều ở trên bờ, trên tàu chỉ có các thủy thủ và 2 sĩ quan. Mỹ một mực khẳng định là người Tây Ban Nha làm, sau một hồi tranh cãi, hai bên tuyên chiến. Sau ba (vâng, 03) phút đấu pháo kịch liệt, hải quân Tây Ban Nha thua chạy re kèn. Mỹ tiện đường chạy đến châu Á, tiêu diệt luôn hạm đội Tây Ban Nha tại Philippines.
Tây Ban Nha bị ép rút khỏi Cuba, cắt Puerto Rico và đảo Guam cho Mỹ, bán Philippines cho Mỹ với giá 20 triệu USD. Từ đó Tây Ban Nha trở thành một quốc gia top 2, không còn cơ hội chen vào top 1 nữa.
Đến bây giờ Puerto Rico và Guam vẫn là thuộc địa của Mỹ, nhưng gọi thuộc địa thì không hay, mà gọi là Puerto Rico thuộc Mỹ, Guam thuộc Mỹ.
Mỹ có cách nghĩ khác châu Âu, không có hứng thú gì với thuộc địa kiểu cũ. Mỹ không thích cai quản người Mexico, người Philippines, người Ấn Độ, vì không rảnh háng đến mức đó. Đối với một mảnh đất nào đó, Mỹ chỉ cần thị trường và tài nguyên, còn lại không có nhu cầu cai quản nó, biến nó thành thuộc địa kiểu mới bằng cách khống chế kinh tế, tài chính và cải tạo văn hóa tư tưởng là được.
Mỹ đánh Tây Ban Nha không phải vì đất đai hay dân số, mà là để mở rộng thị trường, làm cho nhiều người mua hàng Mỹ hơn. Lúc này, Mỹ đang sản xuất một nửa sản phẩm công nghiệp của toàn cầu.
Vì vị trí địa lí đặc thù, hai cuộc thế chiến đầu cách xa Mỹ. Châu Âu bị đánh tan hoang, rất nhiều nhà khoa học, tập đoàn tư bản đều chạy về Mỹ, khiến Mỹ lại càng thêm phát triển.
Sau sau chiến tranh thế giới lần thứ hai, Mỹ đã vượt xa Anh, Anh vay Mỹ rất nhiều tiền, quân đội Anh cũng suy yếu, không còn vốn liếng gì để cạnh tranh với Mỹ nữa, nên ngoan ngoãn dâng ngôi vị bá chủ toàn cầu cho Mỹ.
Tóm lại, vận mệnh quốc gia của Mỹ thực sự tốt, Mỹ đã quá may mắn, một phần cũng là nhờ vị trí địa chính trị của Mỹ.
Mỹ giành độc lập là nhờ có Pháp. Mỹ mua được đất của Pháp, của Nga cũng vì Pháp, Nga bận đánh nhau với Anh, thiếu tiền phải bán cho Mỹ. Mỹ lẽ ra phải quyết một trận sống mái, tranh giành ngôi bá chủ với Anh thì bỗng dưng Đức lại nhảy ra thách thức Anh. Vốn là cuộc chiến giữa số 1 (Anh) với số 2 (Mỹ) để xem thằng nào mới là đại ca, thì tự dưng ông số 3 (Đức) lại loi choi, để số 1 với số 2 hùa vào tẩn cho, Mỹ tránh được một cuộc soán ngôi đẫm máu.
Trong quá trình trỗi dậy, Mỹ cũng dựa vào xâm lược, ăn cắp bản quyền, tàn sát người Anh điêng, phản bội ân nhân Pháp, cũng không hề vinh dự gì. Nhưng sau khi trở thành siêu cường, Mỹ bắt đầu tẩy trắng bản thân.
Mà không chỉ có Mỹ, các nước khác cũng đều tự tẩy trắng lịch sử của mình, lịch sử nào mà chẳng có vết ố. Thế nên người ta mới nói, chỉ có lợi ích quốc gia là vĩnh viễn. Và lợi ích của nước này thường lại là thua thiệt của nước khác. Vì vậy, Mỹ hay nước nào thì cũng đều có tốt có xấu cả, đừng lên mặt với nước khác là ta đây tốt hơn, hay hơn, công bằng hơn, bình đẳng hơn, tự do hơn, dân chủ hơn, nên phải xuất khẩu ra cho các nước khác học theo mà làm gì.
Anh là số 1 thế giới sau trận thắng Napoleon thôi.m non tuổi ít đọc ms nghe lời cái thằng mõm nhôm mất dạy đó
Mĩ nó vĩ đại là vì nó được chọn làm đại bản doanh của hội tài phiệt - trước đó bọn nó đóng ở Anh - tạo nên giai đoạn "mặt trời không bao giờ lặn trên đế chế Anh" - khi thấy Anh hết tiềm năng đi lên thì nó chuyển địa bàn sang Mĩ, tk Mĩ chiếm vai trò đầu tàu kinh tế và kẻ xấu từ tay tk Anh. Trước Tk 20 tk Anh là tk đi gây chiến kiếm đất khắp nơi, Mĩ ít hơn hẳn nhưng sau đó thì ngược lại, tk Mĩ bỗng dưng cực kỳ hiếu chiến còn tk Anh dần rút lui làm con chó cho Mĩ sai khiến... tất cả đều là 1 kế hoạch c.nó sắp sẵn cả... Hiện tại nó thấy Mỹ hết khả năng phát triển rồi nên bắt đầu phá hoại nc Mỹ, tìm cách buff Tq lên, từ khi tk OBAMA lên là nó thực hiện kế hoạch này rồi, bây h thì c.nó còn ko thèm che giấu sự hiện diện lộ liễu của mình - tất cả các phong trào blm, woke, lgbt+, sjw, political correctness đều xuất phát từ bọn nó hết, mục đích tối thượng là làm phương Tây suy yếu, đưa China lên nắm trùm vào nửa sau thế kỷ 21 này
Hội tài phiệt làm sao mà nắm được TQ + sản. Bọn nó muốn dập TQ còn ko xong kìam non tuổi ít đọc ms nghe lời cái thằng mõm nhôm mất dạy đó
Mĩ nó vĩ đại là vì nó được chọn làm đại bản doanh của hội tài phiệt - trước đó bọn nó đóng ở Anh - tạo nên giai đoạn "mặt trời không bao giờ lặn trên đế chế Anh" - khi thấy Anh hết tiềm năng đi lên thì nó chuyển địa bàn sang Mĩ, tk Mĩ chiếm vai trò đầu tàu kinh tế và kẻ xấu từ tay tk Anh. Trước Tk 20 tk Anh là tk đi gây chiến kiếm đất khắp nơi, Mĩ ít hơn hẳn nhưng sau đó thì ngược lại, tk Mĩ bỗng dưng cực kỳ hiếu chiến còn tk Anh dần rút lui làm con chó cho Mĩ sai khiến... tất cả đều là 1 kế hoạch c.nó sắp sẵn cả... Hiện tại nó thấy Mỹ hết khả năng phát triển rồi nên bắt đầu phá hoại nc Mỹ, tìm cách buff Tq lên, từ khi tk OBAMA lên là nó thực hiện kế hoạch này rồi, bây h thì c.nó còn ko thèm che giấu sự hiện diện lộ liễu của mình - tất cả các phong trào blm, woke, lgbt+, sjw, political correctness đều xuất phát từ bọn nó hết, mục đích tối thượng là làm phương Tây suy yếu, đưa China lên nắm trùm vào nửa sau thế kỷ 21 này