Tao chục năm nay tuyền làm sếp.
- Đợt quản lý gần 200 người của 1 xưởng sản xuất, quản lý đông người, đủ thành phần công nhân thì phải rắn mặt. Kinh nghiệm là tao sẽ tìm ra 2-3 thằng có máu mặt (kể cả ở bên ngoài lẫn bên trong cty), tao sẽ kết thân và nhờ chúng nó ủng hộ việc làm rắn của tao. Tất nhiên, lợi ích song hành, tao sẽ tạo điều kiện cho những thằng này có vị trí tốt hơn: tổ trưởng, phó ca...vv
SAu khi có bọn này ủng hộ, thì tao mới làm rắn, rắn từ từ đến cực rắn. Công nhân nghe răm rắp. Quản bọn công nhân dưới hiện trường ko rắn thì chúng nó làm loạn ngay.
Còn đối với đội kỹ sư trên phòng thì tao lại quản lý theo kiểu khoán việc, chúng mày muốn làm đéo gì làm nhưng đến hạn là phải trả bài cho tao, khó khăn báo cáo, còn đéo báo cáo là việc vẫn bình thường.
Tao chỉ quản lý chung, sáng ra là đi lượn lờ xưởng, ngồi hết chỗ này đến chỗ kia đớp nước chè. Mục tiêu là ngồi để thăm dò tâm tư tình cảm anh em, khó khăn vướng mắc. Máy chạy ổn định là tao nhàn, đéo phải làm gì.
- Đợt nhảy ra làm riêng, quản lý xưởng của mình có 20 - 30 thợ, thì lại phải gương mẫu, trực tiếp cầm tay chỉ việc thợ. Thợ nó thấy chủ gương mẫu, thì nó mới nể. Giờ xưởng to hơn rồi, ông anh phụ trách quản thợ, tao chuyển sang mảng quản lý dự án, thì chủ yếu đi tiếp khách với nhận và lo dự án về cho ae làm. Làm riêng của mình, nó vẫn phải trách nhiệm hơn. Trước làm thuê, mình có sai, cùng lắm là bị trừ vài đồng tiền, hay khiển trách, cảnh cáo tí, nay làm sai, tiền mất là mất ở túi mình. Đéo trách nhiệm đéo được.