Sự thật sau 50 năm cướp chính quyền thành công

Làm cặc gì có cái video gốc nào mà cãi nhau.
Mang cái vid dựng lại ra để giải thích bố cái con bò.
Cái đmm
Giây thứ 38 và 47 là video gốc
Còn các đoạn khác là dựng

Còn đây là công nhận quốc tế về thằng Neil Davis về việc chỉ mình nó quay đưocj video
Ngu lại thích nguy hiểm
 
Cái đmm
Giây thứ 38 và 47 là video gốc
Còn các đoạn khác là dựng

Còn đây là công nhận quốc tế về thằng Neil Davis về việc chỉ mình nó quay đưocj video
Ngu lại thích nguy hiểm

Mày cho tao cái vid gốc hay mày nghe thế.
Địt mẹ mày nó đang ở nfsa, request access 1 đống tiền đấy.
Tao đã nói thằng neil quay từ góc trái dinh sang cái cổng phụ, nên làm Lồn gì có cảnh húc cổng chính. Nó quay vào con 843, và cái cổng phụ nó đang mở. Cảnh chính là con 390 húc thì đéo có và chỉ có ảnh của con người Pháp.
Cãi cái Lồn thằng ngu.
 
Mày cho tao cái vid gốc hay mày nghe thế.
Địt mẹ mày nó đang ở nfsa, request access 1 đống tiền đấy.
Nói thế mà vẫn đéo hiểu
Đưa link công nhận của quốc tế mà vẫn cãi

"nó đang ở nfsa, request access 1 đống tiền đấy"
Tao hỏi thật mày thích thể hiện cái lol gì ở đây ??? Ý mày nói là cái băng video do thằng Neil quay ah
Ngu vkl
 
Nói thế mà vẫn đéo hiểu
Đưa link công nhận của quốc tế mà vẫn cãi

"nó đang ở nfsa, request access 1 đống tiền đấy"
Tao hỏi thật mày thích thể hiện cái lol gì ở đây ??? Ý mày nói là cái băng video do thằng Neil quay ah
Ngu vkl
Tao hỏi mày cái cảnh húc cổng chính nó nằm ở đâu?
Cổng phụ mở còn có thằng xi nhan kia kìa.
Sự thật là 843 đến trước và được mở cổng phụ. 843 bị kẹt, Thận cầm cờ chạy lên.
390 đến sau thấy 843 kẹt nên húc mẹ nó cổng chính. Cảnh này chỉ có ảnh nên sau này con người Pháp sang tìm lại mới biết đám anh Toàn đang ở xó xỉnh nào đó.
Các cảnh húc cổng phi vào đều là dựng lại.
 
Tao hỏi mày cái cảnh húc cổng chính nó nằm ở đâu?
Cổng phụ mở còn có thằng xi nhan kia kìa.
Mày tay nhanh hơn não ah ?
Coment trên tạo đã nói là giấy thứ 35 đến 38 và 47
Cái giây 47 cổng chính
Đang nói video ảnh cái lol
 
Mày tay nhanh hơn não ah ?
Coment trên tạo đã nói là giấy thứ 35 đến 38 và 47
Cái giây 47 cổng chính
Đang nói video ảnh cái lol
Thôi đm tao sai. :surrender:
Tao đang nói về cái ảnh có số 390 phi vào.
Cái hiện rõ số 390 đều là fake con mẹ nó hết.
 
Thôi đm tao sai. :surrender:
Tao đang nói về cái ảnh có số 390 phi vào.
Cái hiện rõ số 390 đều là fake con mẹ nó hết.
Cái giây thứ 47 video trên tạo up là video thật nhé (xe tăng 390 còn đéo thấy số hiệu 390)

Còn đoạn sau là dựng số 390 fake là đúng rồi
 
Vừa tao lướt web, lại thấy 1 pha sục cặc thô thiển nữa của đám bodo

v1BnB6.png
Những từ ngữ đê tiện như này mà chúng nó cũng nói đc
 
Thôi đm tao sai. :surrender:
Tao đang nói về cái ảnh có số 390 phi vào.
Cái hiện rõ số 390 đều là fake con mẹ nó hết.
Cái hình với video rõ tiếng của thằng râu dài ở ngoài 3 đình năm 45 cũng fake lòi le ra. Nhưng có sao đâu. Đẹp mới sục cặc được. Chúng mày cũng lựa toàn clip với hình gái xinh để sục thôi còn gì
 
Tao nhớ đến năm tao học lớp 10 thì mới râm ran chuyện xe 390.
Ông chú tao là lính tăng có nói do 390 là T59 nên anh 3 đéo thích.
Ổng còn kể anh Thận còn có cây bút, trước lúc treo cờ còn ký vào cờ.
Phải nói Thận có tư chất chính trị mà tđn cũng chỉ lên đến lon đại tá
 
Long chưa hết ngạc nhiên khi xe chàng chạy ngang toán quân chiến thắng mệt mỏi đi bộ vào thủ đô Sài Gòn, thì một sự kiện khác làm chàng không thể quên buổi chiều ngày 30 tháng tư trên đường phố Sài Gòn này. Chàng đang chạy chiếc Vespa chầm chậm nhìn quang cảnh thành phố đổi chủ như thế nào thì có một bộ đội đứng bên đường ngoắc chàng lại. Người bộ đội này cũng mặc quần áo lính, cũng không đeo lon, không có bảng tên, chân cũng đi dép râu, đầu cũng đội nón cối, nhưng đeo một khẩu súng lục bên hông, và đặc biệt có một cái túi vải đeo chéo trên vai. Sau này Long được biết súng lục và túi vải chỉ có sĩ quan mới có, có thể là chính ủy không chừng.

Người bộ đội này trạc khoảng bốn mươi, nói với Long có thể cho anh ta quá giang một đoạn đường được không. Giọng nói chững chạc và lịch sự. Long trả lời được, “Tôi cũng đi về hướng đó”. Anh chàng leo lên phía sau của cái yên đôi trên chiếc Vespa.

Người bộ đội này trạc khoảng bốn mươi, nói với Long có thể cho anh ta quá giang một đoạn đường được không. Giọng nói chững chạc và lịch sự. Long trả lời được, “Tôi cũng đi về hướng đó”. Anh chàng leo lên phía sau của cái yên đôi trên chiếc Vespa.
Cuộc gặp gỡ bất ngờ này, và nhất là sự va chạm của hai thân thể gần kề trên cái yên đôi của chiếc Vespa làm cho Long không thể quên sự kiện này. Cứ tưởng tượng mới sáng nay thôi, khi mà ông Dương Văn Minh chưa tuyên bố đầu hàng vô điều kiện, không thể có chuyện gặp gỡ như thế này. Long và anh chàng bộ đội này thuộc hai chiến tuyến, gặp nhau chỉ có thể tiêu diệt nhau hoặc người này bắt người kia làm tù binh. Không thể khác được. Vậy mà giờ đây, Long đang chở người này phía sau mình, như Long đã từng chở bao bạn bè của chàng trước đây… Lịch sử có những lúc sang trang một cách đột ngột và kỳ lạ như thế !

Người bộ đội ngồi sau lưng Long hỏi chàng về thân thế, gia đình, công việc của chàng. Sau này Long sẽ biết là người miền Bắc vào thời đó có thói quen hỏi một người lạ mới nói chuyện lần đầu như thế là để chứng tỏ sự thân tình, không phải là chuyện tò mò bất lịch sự. Và Long cũng hỏi lại anh chàng bộ đội này một câu mà chàng xem là vô thưởng vô phạt : “Anh vào Sài Gòn bằng phương tiện nào ?”. Chàng chờ đợi câu trả lời như “đi từ phía bắc vào trên một chiếc xe tăng” hoặc “đi thẳng từ Biên Hòa đến đây trên một chiếc xe chỉ huy” hoặc “đi xe cam-nhông Molotova cùng đoàn quân”, v.v.

Nhưng câu trả lời đến tức khắc, không cần thời gian suy nghĩ : “Tôi đi thẳng từ ngoài Bắc vào bằng tàu ngầm, tàu đến Vũng Tàu hôm qua, sáng nay đi xe về Sài Gòn.”

Long chưng hửng, không biết nói gì hơn, lúc sau phải nói lảng qua chuyện khác. Miền Bắc có tàu ngầm ? Sao hồi nào đến giờ không nghe nói ? Chàng không biết miền Bắc như thế nào, nhưng chàng biết chắc chắn miền Nam không có tàu ngầm233. Chẳng lẽ miền Bắc tiến bộ về Hải quân hơn hẳn miền Nam như thế ? Nhưng chỉ qua một thoáng suy nghĩ, chàng tìm ra chân lý : anh chàng bộ đội này “nói xạo” (theo tiếng miền Nam) hay “nói phét” (theo tiếng miền Bắc) “như hít thở không khí” (theo kiểu người Pháp “il ment comme il respire”). Rất tự nhiên, như một phản xạ. Nhưng xạo để làm gì ? Trông mặt mũi cũng sáng sủa mà sao nói xạo tỉnh bơ vậy ? Hay anh chàng nghĩ dân miền Nam dốt nát cả, nói khoác lác đến đâu họ cũng tin ?
Long chợt nhớ hồi còn nhỏ xíu đã nghe câu “nói dối như Vẹm”… Vẹm là tiếng lóng để chỉ Việt Minh. Thời đó vì nhu cầu tuyên truyền, những cán bộ Việt Minh có thói quen thổi phồng chiến thắng, tâng bốc quá lố các chiến sĩ có công ngoài mặt trận, chưa kể đôi khi còn dựng đứng lên những tên tuổi anh hùng chỉ có trong trí tưởng tượng của họ234. Không ngờ qua 30 năm, thói quen đó đã thấm sâu trong vô thức của họ đến độ thế hệ con cháu vẫn tiếp tục “nói phét” mà không ngượng miệng.
Đm đọc cái đoạn đụng chạm thân thể tao lại tưởng mày viết ra đoạn chơi Gay của Long và anh cán bộ rồi 😂😂😂
 
Sau đấy có hàng đàn xe tăng tiến vào chụp con đéo nào chả được.
Quan trọng cái ảnh mang tính lịch sử do con người Pháp chụp là nhân chứng để lôi các anh 390 ra. Anh Phượng thì vẫn đi đòi đất thôi, nhưng đỡ mang tiếng là xạo lồn.
Anh đi đòi đất lại kể công húc cổng mà đéo có việc con người Pháp nhắc đến các anh thì bọn quan sản nó cười cho thối mũi. Đằng nào thì cũng bị cười thối mũi rồi, nhưng đỡ hơn.
Nhắc lại vụ này tao vẫn phì cười. Năm xưa ngạo nghễ lắm, rồi sau này bị cướp đất
 
Anh em thì gọi quân thù
Quân thù thì lại bảo là anh em

Anh em thì gọi quân thù
Quân thù thì lại bảo là anh em
 
Thắng thì tao càn có hình ảnh biểu tượng chứ cái đéo gì nữa, chúng mày bảo lúc đó gần như hàng rồi húc hay khoong húc cũng đéo có gì hay, ờ nhưng vì thắng nên húc phát chụp ảnh lại cho nó hay, có thế cũng chê, đấy là chúng mày đứng về phe thua nên cay cú thôi, nếu phe chúng mày thắng lại chả phụt tinh liên tục, ra vẻ viết văn khách quan
 
Thắng thì tao càn có hình ảnh biểu tượng chứ cái đéo gì nữa, chúng mày bảo lúc đó gần như hàng rồi húc hay khoong húc cũng đéo có gì hay, ờ nhưng vì thắng nên húc phát chụp ảnh lại cho nó hay, có thế cũng chê, đấy là chúng mày đứng về phe thua nên cay cú thôi, nếu phe chúng mày thắng lại chả phụt tinh liên tục, ra vẻ viết văn khách quan
Húc là đúng mẹ rồi. Có khi các ông cũng chả nghĩ đến biểu tượng, lính thấy gặp vật cả là bố mày húc có cái đéo gì đâu.
Chả có thằng lính nào thấy cổng nhảy xuống đợi cả. Là tao tao còn bòm luôn cổng ấy.
 
Húc là đúng mẹ rồi. Có khi các ông cũng chả nghĩ đến biểu tượng, lính thấy gặp vật cả là bố mày húc có cái đéo gì đâu.
Chả có thằng lính nào thấy cổng nhảy xuống đợi cả. Là tao tao còn bòm luôn cổng ấy.
Thật ngu đéo gì, chả lẽ lúc đó nhảy khỏi tank, mở cửa rồi bị ăn phát đạn nằm ngáo ngơ, ngồi tank thì húc cho lẹ và an toàn
 
Giờ còn mỗi Đảng Cộng Sản là diễn viên duy nhất trên sân khấu VN, và đang diễn vở phỏng dái ngày 30/4 cho dân VN xem. Trong lịch sử chưa có triều đại nào xụp đổ mà gây dựng lại được nên VNCH giờ chỉ còn là lịch sử.
Có Gia Long lấy lại giang san cơ đồ cho tổ tiên đó tml.
 
Giờ còn mỗi Đảng Cộng Sản là diễn viên duy nhất trên sân khấu VN, và đang diễn vở phỏng dái ngày 30/4 cho dân VN xem. Trong lịch sử chưa có triều đại nào xụp đổ mà gây dựng lại được nên VNCH giờ chỉ còn là lịch sử.
VNCH cũng thối chết mẹ chứ hay ho gì đâu mà phụt quốc làm gì. Dẹp đám cộng phỉ xong kiếm 1 ông như @Lee Kuan Yew lên là đẹp. Nhưng e là khó
 
Thắng thì tao càn có hình ảnh biểu tượng chứ cái đéo gì nữa, chúng mày bảo lúc đó gần như hàng rồi húc hay khoong húc cũng đéo có gì hay, ờ nhưng vì thắng nên húc phát chụp ảnh lại cho nó hay, có thế cũng chê, đấy là chúng mày đứng về phe thua nên cay cú thôi, nếu phe chúng mày thắng lại chả phụt tinh liên tục, ra vẻ viết văn khách quan
Tao ko đứng về phe thua nhưng tao anti phe thắng. Mày có thể đọc toàn bộ những bài tao từng viết trên xàm, chưa bao giờ tao viết bài ca ngợi VNCH, nhưng có mấy chục bài chửi chế độ dacosa. Với tao chế độ nào lãnh đạo cũng được, ko nhất thiết phải là VNCH nhưng tuyệt đối ko thể là CS
 
Ba tao là sĩ quan, là 1 trong những "thiên thần mũ đỏ" đánh cho đến phút cuối cùng vào ngày 30 tháng 4, đánh đến gần Bv Thống Nhất thì kiệt quệ, ba tao đành cho những người cuối cùng chấm dứt cuộc chiến. Chạy vào nhà dân thì dân cho bộ quần áo thay. Chạy xuống tàu tìm má tao thì má tao lại đi cùng gia đình. Xong ba tao ra lệnh cho lính dưới quyền ở lại tàu mà đi. Còn ba tao rời tàu tìm má tao. Có 2 người lính cận vệ trung thành đi theo ba tao xuống tàu.

Sau có suất đi HO thì bán hồ sơ cho người khác để lấy tiền chữa anh tao . 2 người lính thì ăn dầm nằm dề ở nhà tao để đi vượt biên. Ba tao sắp xếp cho 2 người đi thành công, còn ba tao thì lại ko đi được. Sau đó ba tao nói với mẹ tao là có lẽ đó là ý trời. Ba tao có 2 mảnh đạn trong người đến giờ này vẫn chưa lấy ra.

Ba mẹ tao ko bao giờ nhắc lại chuyện quá khứ và gia đình tao đã vượt qua khó khăn khủng khiếp từ vượt qua vụ đi kinh tế mới, cho đến sự phân biệt đối xử. Giờ ai cũng thành đạt dù số mệnh cực kỳ khắc nghiệt.

Tuy nhiên cảm động nhất là 2 người lính cận vệ, 1 người quay về tìm đc ba tao, mong trợ cấp cho gia đình tao, nhưng nhìn gia đình tao giàu vl thì bảo còn khá hơn nhà họ ở Mỹ . Ba tao chỉ vỗ vai bảo đừng lo gì nữa, cứ sống tốt.

1 người thì chết ở Mỹ, nhưng con của họ về gặp ba tao cho bằng được để nói lời trăn trối của họ là họ xin lỗi vì ko đưa ba tao đi được.

Nói chung, tao cũng ko thích nói về quá khứ. Nhưng tao nhìn thấy được , dù ở trong hoàn cảnh nào, con người vẫn phải giữ vững khí tiết của mình. Tao cũng y như vậy.
 

Có thể bạn quan tâm

Top