Sự thật về học bổng chục tỷ mà tụi Đông Lào hay khoe

đúng r bọn ló nâng giá lên rồi xạo lồn phát học bổng xuống mà
có bọn full 100% mới xịn thật thôi
e t cũng có học bổng mấy tỏi =))
nếu nó rãnh nộp chục trường => học bổng vài chục tỏi
hầu như đứa dek nào du học cũng vậy thôi =))
gia đình chạy bài thì xạo lồn thành con nhà người ta thiên tài trăm năm có 1 :))
Học bổng tình thương, bố thí thôi mày ơi, giỏi cái con cặc, ngu như lợn
 
Hồi tao mới sang Tây Lông, đi chém gió bảo tao sv trường abc, con râu ngô ố á ngạc nhiên, bảo đm học phí cao vl, mày giàu vãi.
Tao bảo đâu tao có p trả xu nào đâu :vozvn (20):
Anh là trường hợp cá biệt, chứ dkm điều tra ra lịch sử đánh bạn cùng lớp, sờ ti cô giáo, mẫu giáo đuổi học thì có cái lìn
 
Sự thật về học bổng chục tỷ mà tụi Đông Lào hay khoe
Tụi mày đọc báo Đông Lào hay thấy mấy bài như kiểu

Nam sinh đạt học bổng 8 tỷ

Nữ sinh giành học bổng 6 tỷ

Tụi mày muốn biết sự thật không. Những thứ tao nói đéo có gì mới. Ai làm truyền thông cho mấy công ty du học hay mentor cũng biết. Chẳng qua là họ không nói thôi. Để tao nói vì nhiều lúc thấy ngứa mắt với đám này quá.

Tại sao số tiền học bổng lại cao tới vậy, 6-10 tỷ?

Đơn giản vì tụi nhà trường thổi giá lên thôi. Để rồi tụi nó tự giảm giá. Nó cho người ta cảm giác là bằng này có giá trị cao hơn mức thực tế. Tụi Mỹ là trùm chiêu này. Tao lấy UCLA ví dụ.

Học phí cho dân Cali $14k

Học phí cho dân Mỹ ngoài Cali $46k

Học phí sau khi trừ hết chiết khấu và hỗ trợ tài chính bình quân là $15k

Học phí cho du học sinh $76k

Còn đây là trường Melbourne, có thể nói là đại học danh giá nhất ở Úc, ngang với Sydney.

Học phí cho dân Úc $16k

Học phí cho du học sinh $50k

Cái gọi là mấy tỷ tiền học bổng nó đéo tồn tại. Nó chỉ là cách nhà trường tự bơm giá thôi.

Tại sao nhiều đứa du học sinh được học bổng, còn dân bản xứ thì không?

Nhiều trường ở Mỹ có chính sách need-blind. Nghĩa là mày đóng tiền dựa theo năng lực tài chính của gia đình. Nghèo đóng ít, giàu đóng nhiều. 
Đám du học sinh từ các nước nghèo khai có thu nhập thấp, nên được miễn học phí. Còn đám bản xứ, nhất là dân trung lưu và thượng lưu, thu nhập gia đình bình quân $100k-200k thì đóng tiền vì không đủ nghèo. Chứ nó không liên quan gì tới năng lực. Cho nên đa số đứa chọn học trường trong bang để hưởng trợ cấp, thay vì đi vay tiền để học ngoài bang.

Tụi bản xứ được hỗ trợ ở khoản trợ giá (instate tuition và trợ cấp). Cho nên không được gọi là học bổng, bằng dù số tiền nhiều gấp vài lần dân du học.

Còn mấy cái học bổng của mấy đứa profile khủng tới mức vô lý. Như làm chủ tịch vài câu lạc bộ và sáng lập nhiều dự án cộng đồng?

Tụi nó thuê trung tâm tư vấn du học lập ra hết. Gói dịch vụ từ $50k-100k trọn gói. Trung tâm sẽ tư vấn profile, xây hình ảnh, lập câu lạc bộ, đưa mày tham gia các giải để lấy thành tích, mua bài trên báo chí để đánh bóng tên tuổi.

Tao ví dụ. Cái con kia ở Hà Tĩnh. Nó nổ là được học bổng Monash. Nhưng điều tra ra là học bổng danh cho sinh viên nghèo, điều kiện ghi rõ là “Dành cho sinh viên quốc tế có hoàn cảnh khó khăn”. Cha mẹ nó cũng tay to ở Hà Tĩnh, nên mua tư vấn, bịa hoàn cảnh khó khăn để ăn học bổng. Khi truyền hình tới quay thì dựng cảnh nghèo để bịa chuyện. Nhưng khi nó khoe học bổng thì tuyệt đối dấu điều kiện đó đi. Đa số học bổng tụi mày đọc trên báo đều vậy.

Ngoài ra, trường nào cũng có suất học bổng ngoại giao dành cho đám COCC. Đây là cách tụi Mỹ mua chuộc ảnh hưởng của quan chức và là cách để rửa tiền hợp pháp. Chứ Việt Nam đéo có giỏi như báo chí nổ đâu.
khỉ tìm ra lửa hả m
 
Sự thật về học bổng chục tỷ mà tụi Đông Lào hay khoe
Tụi mày đọc báo Đông Lào hay thấy mấy bài như kiểu

Nam sinh đạt học bổng 8 tỷ

Nữ sinh giành học bổng 6 tỷ

Tụi mày muốn biết sự thật không. Những thứ tao nói đéo có gì mới. Ai làm truyền thông cho mấy công ty du học hay mentor cũng biết. Chẳng qua là họ không nói thôi. Để tao nói vì nhiều lúc thấy ngứa mắt với đám này quá.

Tại sao số tiền học bổng lại cao tới vậy, 6-10 tỷ?

Đơn giản vì tụi nhà trường thổi giá lên thôi. Để rồi tụi nó tự giảm giá. Nó cho người ta cảm giác là bằng này có giá trị cao hơn mức thực tế. Tụi Mỹ là trùm chiêu này. Tao lấy UCLA ví dụ.

Học phí cho dân Cali $14k

Học phí cho dân Mỹ ngoài Cali $46k

Học phí sau khi trừ hết chiết khấu và hỗ trợ tài chính bình quân là $15k

Học phí cho du học sinh $76k

Còn đây là trường Melbourne, có thể nói là đại học danh giá nhất ở Úc, ngang với Sydney.

Học phí cho dân Úc $16k

Học phí cho du học sinh $50k

Cái gọi là mấy tỷ tiền học bổng nó đéo tồn tại. Nó chỉ là cách nhà trường tự bơm giá thôi.

Tại sao nhiều đứa du học sinh được học bổng, còn dân bản xứ thì không?

Nhiều trường ở Mỹ có chính sách need-blind. Nghĩa là mày đóng tiền dựa theo năng lực tài chính của gia đình. Nghèo đóng ít, giàu đóng nhiều. 
Đám du học sinh từ các nước nghèo khai có thu nhập thấp, nên được miễn học phí. Còn đám bản xứ, nhất là dân trung lưu và thượng lưu, thu nhập gia đình bình quân $100k-200k thì đóng tiền vì không đủ nghèo. Chứ nó không liên quan gì tới năng lực. Cho nên đa số đứa chọn học trường trong bang để hưởng trợ cấp, thay vì đi vay tiền để học ngoài bang.

Tụi bản xứ được hỗ trợ ở khoản trợ giá (instate tuition và trợ cấp). Cho nên không được gọi là học bổng, bằng dù số tiền nhiều gấp vài lần dân du học.

Còn mấy cái học bổng của mấy đứa profile khủng tới mức vô lý. Như làm chủ tịch vài câu lạc bộ và sáng lập nhiều dự án cộng đồng?

Tụi nó thuê trung tâm tư vấn du học lập ra hết. Gói dịch vụ từ $50k-100k trọn gói. Trung tâm sẽ tư vấn profile, xây hình ảnh, lập câu lạc bộ, đưa mày tham gia các giải để lấy thành tích, mua bài trên báo chí để đánh bóng tên tuổi.

Tao ví dụ. Cái con kia ở Hà Tĩnh. Nó nổ là được học bổng Monash. Nhưng điều tra ra là học bổng danh cho sinh viên nghèo, điều kiện ghi rõ là “Dành cho sinh viên quốc tế có hoàn cảnh khó khăn”. Cha mẹ nó cũng tay to ở Hà Tĩnh, nên mua tư vấn, bịa hoàn cảnh khó khăn để ăn học bổng. Khi truyền hình tới quay thì dựng cảnh nghèo để bịa chuyện. Nhưng khi nó khoe học bổng thì tuyệt đối dấu điều kiện đó đi. Đa số học bổng tụi mày đọc trên báo đều vậy.

Ngoài ra, trường nào cũng có suất học bổng ngoại giao dành cho đám COCC. Đây là cách tụi Mỹ mua chuộc ảnh hưởng của quan chức và là cách để rửa tiền hợp pháp. Chứ Việt Nam đéo có giỏi như báo chí nổ đâu.
Chia sẻ hay
 
Môi trường, văn hóa, trải nghiệm mới là thứ đáng để xuống tiền
Tao thì k nghĩ mấy cái như môi trường ,văn hóa ,trải nghiệm đó quan trọng. Nếu nhà mày có tiền ,có điều kiện thì mày đi du lịch hưởng thụ mấy cái đó ko sướng hơn à? Tao là người thực dụng nên việc đầu tư như đi du học này với tao khả năng thu hồi vốn và có lãi thấp vl nên nếu có tiền thì tao cũng sẽ ko đầu tư.
 
Ờ vl địt mẹ có mấy đứa cv kém hơn tao mà lại dc. Hồi đấy cứ thắc mắc.
Tao đọc CV đa số thằng xạo Lồn y như trên báo, đưa vào kiểm tra tâm lý, phát hiện nói dối, điện não đồ, đo nhịp tim, nhiệt độ,..phỏng vấn lòi ra toàn mua bằng tiền, quan hệ, xạo lồn là chính
 
Tao đọc CV đa số thằng xạo lồn y như trên báo, đưa vào kiểm tra tâm lý, phát hiện nói dối, điện não đồ, đo nhịp tim, nhiệt độ,..phỏng vấn lòi ra toàn mua bằng tiền, quan hệ, xạo lồn là chính
:-? Tao ko quan tâm. Tao chỉ quan tâm là cố làm sao ước mơ đu càng thành hiện thực.
 
Tao thì k nghĩ mấy cái như môi trường ,văn hóa ,trải nghiệm đó quan trọng. Nếu nhà mày có tiền ,có điều kiện thì mày đi du lịch hưởng thụ mấy cái đó ko sướng hơn à? Tao là người thực dụng nên việc đầu tư như đi du học này với tao khả năng thu hồi vốn và có lãi thấp vl nên nếu có tiền thì tao cũng sẽ ko đầu tư.
Du lịch mày dạng lớt phớt chứ làm sao đi sâu vào mọi mặt xã hội để trải nghiệm giống như đi học

Cái đó đéo mua đc bằng tiền

Tao thì k nghĩ mấy cái như môi trường ,văn hóa ,trải nghiệm đó quan trọng. Nếu nhà mày có tiền ,có điều kiện thì mày đi du lịch hưởng thụ mấy cái đó ko sướng hơn à? Tao là người thực dụng nên việc đầu tư như đi du học này với tao khả năng thu hồi vốn và có lãi thấp vl nên nếu có tiền thì tao cũng sẽ ko đầu tư.
Thừa tiền thì nên bỏ tiền mua trải nghiệm

Còn thiếu thì cân nhắc
 
Đưa tao con vksh. Tao sẽ biết thả thế nào để có hiệu quả cao nhất :vozvn (7):
Tao sẽ mô phỏng lây lân và chết theo thời gian thực cho mày xem. :vozvn (7):
Chuẩn mẹ rồi, đến tao còn phải nghiêng mình kính cẩn ngưỡng mộ anh tình báo, Mỹ Lồn nào cũng phải dẹo
 
sự thật về học bổng cả phía tây phía ta là ntn (t từng là cựu du học sinh trường có tiếng trên thế giới nên t nói 2 chiều):
- ở VN: tâng bốc nhau lên để cho bọn bố mẹ háo danh + bọn con làm màu phổng mũi với thiên hạ, chứ thực ra nó chỉ là phiếu giảm giá bên đấy, chứ chúng m cứ nghĩ mà xem, như tuyển dụng 1 đứa đi làm, CV đẹp thì thấy vui, cho thêm lợi ích, ân tình nhưng vào làm như cc thì nó cũng đuổi, nên học bổng chỉ nói rằng đầu vào mày đẹp, ra trường hay lúc học chẳng có ý nghĩa gì. Kiểu thần đồng ngôn ngữ Nhật Nam thôi, đầu voi (thần đồng abc xyz...) đuôi chuột (học ngành âm nhạc ất ơ dù chẳng có năng khiếu hay truyền thống mẹ gì, hai mấy tuổi r mà chẳng biết tác phẩm hay phê bình abc xyz gì), khổ thân thằng em vì một con mẹ hoang tưởng ngu dốt nó thổi lên cao quá giờ ko có thang mà xuống.

- ở Tây (ít nhất là nước t từng học): các bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, có kết quả học tập từ trung bình trở lên xin học bổng thôi, còn các bạn nhà khá giả và giỏi KHÔNG BAO GIỜ xin học bổng (chúng m có thấy hồi đi học Bill Gates hay bọn tinh anh nó khoe có học bổng ko? ) vì họ không muốn làm lỡ cơ hội của những người khác có hoàn cảnh khó khăn hơn mình (theo giải thích của bọn bạn lớp t hồi đó là thế), bên cạnh đó thủ tục, cam kết của học bổng phức tạp, khó khăn, nghèo đói thì mới phải đăng kí thôi. Vì thế hồi đấy t nhớ lớp t học chỉ có một đứa gốc gia đình danh giá nhưng sa sút nghèo khổ với một thằng canada bị gia đình từ mặt phải tự nuôi thân đăng kí xin học bổng dù trình độ 2 đứa này ở giữa với ở phía dưới lớp. Bọn học giỏi lớp top thậm chí được ghi tên vào lịch sử trường thì ko thấy được "học bổng" bao giờ cả.
 
sự thật về học bổng cả phía tây phía ta là ntn (t từng là cựu du học sinh trường có tiếng trên thế giới nên t nói 2 chiều):
- ở VN: tâng bốc nhau lên để cho bọn bố mẹ háo danh + bọn con làm màu phổng mũi với thiên hạ, chứ thực ra nó chỉ là phiếu giảm giá bên đấy, chứ chúng m cứ nghĩ mà xem, như tuyển dụng 1 đứa đi làm, CV đẹp thì thấy vui, cho thêm lợi ích, ân tình nhưng vào làm như cc thì nó cũng đuổi, nên học bổng chỉ nói rằng đầu vào mày đẹp, ra trường hay lúc học chẳng có ý nghĩa gì. Kiểu thần đồng ngôn ngữ Nhật Nam thôi, đầu voi (thần đồng abc xyz...) đuôi chuột (học ngành âm nhạc ất ơ dù chẳng có năng khiếu hay truyền thống mẹ gì, hai mấy tuổi r mà chẳng biết tác phẩm hay phê bình abc xyz gì), khổ thân thằng em vì một con mẹ hoang tưởng ngu dốt nó thổi lên cao quá giờ ko có thang mà xuống.

- ở Tây (ít nhất là nước t từng học): các bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, có kết quả học tập từ trung bình trở lên xin học bổng thôi, còn các bạn nhà khá giả và giỏi KHÔNG BAO GIỜ xin học bổng (chúng m có thấy hồi đi học Bill Gates hay bọn tinh anh nó khoe có học bổng ko? ) vì họ không muốn làm lỡ cơ hội của những người khác có hoàn cảnh khó khăn hơn mình (theo giải thích của bọn bạn lớp t hồi đó là thế), bên cạnh đó thủ tục, cam kết của học bổng phức tạp, khó khăn, nghèo đói thì mới phải đăng kí thôi. Vì thế hồi đấy t nhớ lớp t học chỉ có một đứa gốc gia đình danh giá nhưng sa sút nghèo khổ với một thằng canada bị gia đình từ mặt phải tự nuôi thân đăng kí xin học bổng dù trình độ 2 đứa này ở giữa với ở phía dưới lớp. Bọn học giỏi lớp top thậm chí được ghi tên vào lịch sử trường thì ko thấy được "học bổng" bao giờ cả.
Giáo dục giờ là kinh doanh giáo dục, thổ tả xạo Lồn, mua bán bằng cấp, lũ súc sinh súc vật ngu si óc chó IQ thấp thích phông bạt, ivy league là cục cứt, isi/scopus là đống phân
 
sự thật về học bổng cả phía tây phía ta là ntn (t từng là cựu du học sinh trường có tiếng trên thế giới nên t nói 2 chiều):
- ở VN: tâng bốc nhau lên để cho bọn bố mẹ háo danh + bọn con làm màu phổng mũi với thiên hạ, chứ thực ra nó chỉ là phiếu giảm giá bên đấy, chứ chúng m cứ nghĩ mà xem, như tuyển dụng 1 đứa đi làm, CV đẹp thì thấy vui, cho thêm lợi ích, ân tình nhưng vào làm như cc thì nó cũng đuổi, nên học bổng chỉ nói rằng đầu vào mày đẹp, ra trường hay lúc học chẳng có ý nghĩa gì. Kiểu thần đồng ngôn ngữ Nhật Nam thôi, đầu voi (thần đồng abc xyz...) đuôi chuột (học ngành âm nhạc ất ơ dù chẳng có năng khiếu hay truyền thống mẹ gì, hai mấy tuổi r mà chẳng biết tác phẩm hay phê bình abc xyz gì), khổ thân thằng em vì một con mẹ hoang tưởng ngu dốt nó thổi lên cao quá giờ ko có thang mà xuống.

- ở Tây (ít nhất là nước t từng học): các bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn, có kết quả học tập từ trung bình trở lên xin học bổng thôi, còn các bạn nhà khá giả và giỏi KHÔNG BAO GIỜ xin học bổng (chúng m có thấy hồi đi học Bill Gates hay bọn tinh anh nó khoe có học bổng ko? ) vì họ không muốn làm lỡ cơ hội của những người khác có hoàn cảnh khó khăn hơn mình (theo giải thích của bọn bạn lớp t hồi đó là thế), bên cạnh đó thủ tục, cam kết của học bổng phức tạp, khó khăn, nghèo đói thì mới phải đăng kí thôi. Vì thế hồi đấy t nhớ lớp t học chỉ có một đứa gốc gia đình danh giá nhưng sa sút nghèo khổ với một thằng canada bị gia đình từ mặt phải tự nuôi thân đăng kí xin học bổng dù trình độ 2 đứa này ở giữa với ở phía dưới lớp. Bọn học giỏi lớp top thậm chí được ghi tên vào lịch sử trường thì ko thấy được "học bổng" bao giờ cả.
Ko có hb thì tao giờ vẫn ngụp trong bãi cứt xứ Lừa.
Học với tao là công cụ, đéo có gì để khoe.
Tao dành thời gian đi chơi là chủ yếu. Nên tao có nhiều trải nghiệm tao sure bọn khác đéo có.
 

Có thể bạn quan tâm

Top