T muốn được ra đi thanh thản

Văn thằng này kể nể giống thằng Nhị Gia vãi Lồn. Tml Nhị Gia cũng chuyên lập những thread giật gân để cho bọn m vào cmt nhiều để nó lên chức sắc nhanh . Theo t thì m nên thường xuyên tâm sự với mẹ m để lấy động lực mà chiến đấu với đời .

CÒN NẾU LÀ NHỊ GIA THẬT THÌ TAO CHỈ NHẮN ĐẾN M MỘT LỜI CHÂN TÌNH THÔI.ĐỊT MẸ MÀY
 
dm giới trẻ giờ hay nghĩ vớ vẩn thế ,đầu óc ko có chí tiến thủ thì thôi chết mẹ nhanh và luôn đi ,vào mấy cái viện ưng thư hay chạy thận xem bọn nó khao khát sống thế nào .T chửi cho mày ngộ ra mà vươn lên còn ko thì chết cụ nó đi ,mà trc khi chết thì mua cái bảo hiểm nhân thọ rồi cố vật vờ mấy tháng rồi hay đi cho mẹ mày có tí tiền an dưỡng tuổi già ko mất công đẻ rát lồn nuôi hơn 2 chục năm nhé cháu
 
Văn thằng này kể nể giống thằng Nhị Gia vãi lồn. Tml Nhị Gia cũng chuyên lập những thread giật gân để cho bọn m vào cmt nhiều để nó lên chức sắc nhanh . Theo t thì m nên thường xuyên tâm sự với mẹ m để lấy động lực mà chiến đấu với đời .

CÒN NẾU LÀ NHỊ GIA THẬT THÌ TAO CHỈ NHẮN ĐẾN M MỘT LỜI CHÂN TÌNH THÔI.ĐỊT MẸ MÀY
Chưa độc văn nhị gia bao giờ :(((((, mà cx chả bt nhị gia là ai lão ơi :(((
 
Ngoài cờ bạc thì còn gì đâu bạn,
Nợ thẻ tín dụng 800tr
Vay tín chấp 200tr
Nợ người quen, khách hàng số còn lại ! 1 phần vì làm ăn thua lỗ nhưng cũng là cái cớ để cờ bạc thôi :))) đang đứng dậy chứ biết làm gì
Vậy là vay tín chấp cả thôi, mà vay đc 1 tỉ thì uy tín m cx to đó
 
Thử tìm một môi trường mới tốt hơn xem sao, mày cũng đâu có gì vướng bận sợ phải mất mà lo. Như tao cũng muốn thay đổi lắm mà chưa được.
 
Gửi các tml thân mến!
Như chúng m biết thừa, t là 1 thằng loser. T năm nay cũng ngoài 20 tuổi rồi. Ở cái tuổi của t, ai cũng có nghề nghiệp ổn định hay cũng đạt được 1 số thành tựu gì đó. Còn t lớn lên vẫn quanh quẩn phụ thuộc vào gia đình. Nhìn bạn bè, những người đồng và kém trang lứa, t thấy tủi thân và đã khóc im lặng 1 mình. T ước gì t không được sinh ra trên đời. Vì t mà mẹ t, người mà t yêu thương nhất phải khổ. Chắc nếu t chết đi rồi thì mẹ t sẽ đỡ đi 1 gánh nặng, nên t rất muốn đc ra đi. T chưa bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc, bố t ít học nên chỉ biết dạy t bằng nắm đấm. Có những trận đòn bố đấm t nằm gục trên sàn nhà. Bố t không biết giữ thể diện cho con cái, lôi t về nhà như 1 con chó, đấm t ngay giữa đường. Mỗi lần t bị điểm kém là đánh, t xin bà t mua bộ đồ chơi cũng bị đánh. Lúc nhỏ nhìn bạn bè đi xe đạp xịn, chơi đồ chơi xịn, xem truyền hình cáp, ngồi điều hòa mát, được bố mẹ chiều chuộng đáp ứng đủ nhu cầu mà t thấy phát thèm. Bố, mẹ t chả chịu mua t cái gì hết, hễ t xin là không cho, t khóc đòi mua thì bị lôi ra đánh. Lúc nào cũng vậy, mọi thứ kết thúc là 1 trận đòn. Đến trường t là đứa ít nói nên hay bị trêu, mỗi lần đứa nào trêu t thì như cách bố t dạy dỗ t, t dạy dỗ lại cno rồi về bố t lại dạy dỗ t. Chưa bao giờ bố hay mẹ t bênh vực t cả, dù chỉ 1 lần. Tại sao cno làm sai vs t cno ko bị làm sao còn t có làm j sai thì phải trả giá quá đắt so với tội lỗi minh gây ra. T rất uất hận bố t và đứa lớn hơn trong gia đình. Nó là đứa hãm nhất mà t từng biết, cái gì nó cũng cản trở t. Hễ mẹ t định mua t cái gì tử tế, nó sẽ tìm cách bơm đểu để phá hoại. Nó luôn ghen tức vì t có mặt trên đời, t có mặt trên đời làm nó mất ăn mất mặc nên nó căm hận t lắm. Nó luôn dồn t vào những tình huống khổ sở nhất, bắt t phải chịu đày đọa. Nên có cách nào để t ra đi thanh thản ít đau đớn nhất không, t ko vòn j vấn vương nữa rồi. Tình yêu không vì chả ai chấp nhận 1 thằng thiểu năng xấu tởm như t. Mọi người xung quanh cx hay nói xấu sau lưng vì t quá kiệm lời mà t cũng kệ. T cũng được cho đi học, trước t phải hy sinh rất nhiều thứ để làm hài lòng bố mẹ t, t cố học sống học chết nên điểm trên lớp t cũng không tồi, mà oái oăm thay năm t thi Bộ giáo dục thay đổi luật chơi, t thi trượt đại học. Vào tạm 1 một cái đại học hạng B, sau khi tốt nghiệp t không nhận thêm đc bất cứ kỹ năng nào cả, thậm chí còn bị thụt lùi. Giờ với cái lưng thoái hóa cột sống ngồi ko quá 2h là cái giá t phải trả cho những ngày mài đít trên ghế để học. Nên sức khỏe cx chả còn luôn. Nếu giờ còn sống thì còn làm khổ mẹ t, t chết r tiền đấy mẹ t còn ăn được, lo được cho tuổi già. T còn sống là vẫn còn ăn, còn tiêu, chết là hết. T đi rồi gia đình t sẽ đủ đầy hơn.
Cảm ơn các tml.
Cố gắng lên, nếu được thì thử tìm 1 bác sĩ tâm lý nào đó tư vấn cho để có phương hướng nào đó tốt hơn trong cuộc sống. m chết chỉ làm bố mẹ buồn khổ hơn thôi, thông cảm cho bố m phần nào đó đi được không? Chắc ổng cũng có những khổ tâm nhất định chứ dù sao m cũng là con trai ổng mà. Cố lên, rồi sẽ có lúc cuộc sống cũng sẽ đỡ hơn thôi.
 
Mày làm tao nhớ lại thời cơ cực của tao quá, tao cũng y xỳ như mày thời còn bé, bị ba đánh liên tục, ổng mà nhậu lên là lôi tao ra xử, đánh ko phải đấm ko mà còn có khi đánh tao đến chảy máu người. Có đôi lúc tao cũng như mày chán đời, khi tao ra trường xin 30 cty ko ai nhận tao vào (mặc dù tao cũng có bằng ĐH trường Bách Khoa) rốt cuộc tao cũng vào được 1 cty nhỏ trả được cái lương 5tr 1 tháng thua cả lao công bấy giờ, bị mấy đứa trong phòng suốt ngày khinh ăn hiếp rồi lại sai vặt (có khi 1 mình ôm 8 hộp cơm cho tụi nó từ lầu G lên lầu 4) mà tao nghĩ ba mẹ cho mình cái mạng là được rồi, may mắn lắm rồi, mày chưa thấy em họ tao mới có 2 tuổi nhà nó giàu lắm mà bị ung thư mắt ko chữa được để cho héo mòn rồi di căn não rồi mất đâu, tội lắm. Mày nên cảm ơn cha mẹ mày vì đã cho mày cái mạng. Quay lại cuộc đời đi làm trâu của tao, lúc đó tao mới có 23t à lương 5tr, còn bị con bồ quen 5 năm nó ra trường kết mấy thằng trưởng phòng nào đó trong cty nó lương 35 củ thời đó cứ về so sánh tao vs thằng đó (khi đó tao 23, thằng kia 34), Ức lắm, cái nó cũng chia tay tao quen thằng đó. xong tao thấy, nếu tao ko cố gắng thì cuộc đời tao mãi mãi xà quần vậy, nên tao quyết tâm âm thầm học tiếng Anh và quan sát kỹ hơn về việc đi xin việc search nhiều trên mạng hơn, tới khi tao 25 tuổi tao thi đậu vào 1 tập đoàn đa quốc gia từ lương 5tr lên thành 16tr rồi cứ như vậy đến giờ (tao đã 29t gần 30t) thì lương tao đã được 50tr 1 tháng tuy ko nhiều nhưng cũng tạm ổn, tao vừa mua tặng ông già tao cái iphone 13 nữa.

Nên đừng cảm thấy bi quan gì cả cố gắng lên
Chào sư huynh, đệ cũng BK mới ra trường đây
 
Gửi các tml thân mến!
Như chúng m biết thừa, t là 1 thằng loser. T năm nay cũng ngoài 20 tuổi rồi. Ở cái tuổi của t, ai cũng có nghề nghiệp ổn định hay cũng đạt được 1 số thành tựu gì đó. Còn t lớn lên vẫn quanh quẩn phụ thuộc vào gia đình. Nhìn bạn bè, những người đồng và kém trang lứa, t thấy tủi thân và đã khóc im lặng 1 mình. T ước gì t không được sinh ra trên đời. Vì t mà mẹ t, người mà t yêu thương nhất phải khổ. Chắc nếu t chết đi rồi thì mẹ t sẽ đỡ đi 1 gánh nặng, nên t rất muốn đc ra đi. T chưa bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc, bố t ít học nên chỉ biết dạy t bằng nắm đấm. Có những trận đòn bố đấm t nằm gục trên sàn nhà. Bố t không biết giữ thể diện cho con cái, lôi t về nhà như 1 con chó, đấm t ngay giữa đường. Mỗi lần t bị điểm kém là đánh, t xin bà t mua bộ đồ chơi cũng bị đánh. Lúc nhỏ nhìn bạn bè đi xe đạp xịn, chơi đồ chơi xịn, xem truyền hình cáp, ngồi điều hòa mát, được bố mẹ chiều chuộng đáp ứng đủ nhu cầu mà t thấy phát thèm. Bố, mẹ t chả chịu mua t cái gì hết, hễ t xin là không cho, t khóc đòi mua thì bị lôi ra đánh. Lúc nào cũng vậy, mọi thứ kết thúc là 1 trận đòn. Đến trường t là đứa ít nói nên hay bị trêu, mỗi lần đứa nào trêu t thì như cách bố t dạy dỗ t, t dạy dỗ lại cno rồi về bố t lại dạy dỗ t. Chưa bao giờ bố hay mẹ t bênh vực t cả, dù chỉ 1 lần. Tại sao cno làm sai vs t cno ko bị làm sao còn t có làm j sai thì phải trả giá quá đắt so với tội lỗi minh gây ra. T rất uất hận bố t và đứa lớn hơn trong gia đình. Nó là đứa hãm nhất mà t từng biết, cái gì nó cũng cản trở t. Hễ mẹ t định mua t cái gì tử tế, nó sẽ tìm cách bơm đểu để phá hoại. Nó luôn ghen tức vì t có mặt trên đời, t có mặt trên đời làm nó mất ăn mất mặc nên nó căm hận t lắm. Nó luôn dồn t vào những tình huống khổ sở nhất, bắt t phải chịu đày đọa. Nên có cách nào để t ra đi thanh thản ít đau đớn nhất không, t ko vòn j vấn vương nữa rồi. Tình yêu không vì chả ai chấp nhận 1 thằng thiểu năng xấu tởm như t. Mọi người xung quanh cx hay nói xấu sau lưng vì t quá kiệm lời mà t cũng kệ. T cũng được cho đi học, trước t phải hy sinh rất nhiều thứ để làm hài lòng bố mẹ t, t cố học sống học chết nên điểm trên lớp t cũng không tồi, mà oái oăm thay năm t thi Bộ giáo dục thay đổi luật chơi, t thi trượt đại học. Vào tạm 1 một cái đại học hạng B, sau khi tốt nghiệp t không nhận thêm đc bất cứ kỹ năng nào cả, thậm chí còn bị thụt lùi. Giờ với cái lưng thoái hóa cột sống ngồi ko quá 2h là cái giá t phải trả cho những ngày mài đít trên ghế để học. Nên sức khỏe cx chả còn luôn. Nếu giờ còn sống thì còn làm khổ mẹ t, t chết r tiền đấy mẹ t còn ăn được, lo được cho tuổi già. T còn sống là vẫn còn ăn, còn tiêu, chết là hết. T đi rồi gia đình t sẽ đủ đầy hơn.
Cảm ơn các tml.
Mày bốc lấy cái bát họ rồi đi địt mấy con đĩ đĩ ngon ngon hay khoe hàng gợi dục kiểu này:
wOMYRDe.jpg


hoặc bắt nhốt trong phòng kín rồi hiếp 7 ngày 7 đêm (nhớ đừng đụng vào gái nhà lành kẻo tạo nghiệp nhé thằng Lồn). Biết đâu sau đấy lại tìm được lạc thú của cuộc đời
 
Suy nghĩ tích cực lên em trai, nếu đúng mày thương mẹ đến vậy thì hãy chứng tỏ bản thân mày ko phải là thằng vô dụng, kiếm việc mà làm chịu khó rồi sẽ có thành quả .
Tao 36 tuổi 2 vk ck đang nợ cả tỷ đây, sống yêu đời thì sẽ tìm ra lối đi sáng
 
Mày làm tao nhớ lại thời cơ cực của tao quá, tao cũng y xỳ như mày thời còn bé, bị ba đánh liên tục, ổng mà nhậu lên là lôi tao ra xử, đánh ko phải đấm ko mà còn có khi đánh tao đến chảy máu người. Có đôi lúc tao cũng như mày chán đời, khi tao ra trường xin 30 cty ko ai nhận tao vào (mặc dù tao cũng có bằng ĐH trường Bách Khoa) rốt cuộc tao cũng vào được 1 cty nhỏ trả được cái lương 5tr 1 tháng thua cả lao công bấy giờ, bị mấy đứa trong phòng suốt ngày khinh ăn hiếp rồi lại sai vặt (có khi 1 mình ôm 8 hộp cơm cho tụi nó từ lầu G lên lầu 4) mà tao nghĩ ba mẹ cho mình cái mạng là được rồi, may mắn lắm rồi, mày chưa thấy em họ tao mới có 2 tuổi nhà nó giàu lắm mà bị ung thư mắt ko chữa được để cho héo mòn rồi di căn não rồi mất đâu, tội lắm. Mày nên cảm ơn cha mẹ mày vì đã cho mày cái mạng. Quay lại cuộc đời đi làm trâu của tao, lúc đó tao mới có 23t à lương 5tr, còn bị con bồ quen 5 năm nó ra trường kết mấy thằng trưởng phòng nào đó trong cty nó lương 35 củ thời đó cứ về so sánh tao vs thằng đó (khi đó tao 23, thằng kia 34), Ức lắm, cái nó cũng chia tay tao quen thằng đó. xong tao thấy, nếu tao ko cố gắng thì cuộc đời tao mãi mãi xà quần vậy, nên tao quyết tâm âm thầm học tiếng Anh và quan sát kỹ hơn về việc đi xin việc search nhiều trên mạng hơn, tới khi tao 25 tuổi tao thi đậu vào 1 tập đoàn đa quốc gia từ lương 5tr lên thành 16tr rồi cứ như vậy đến giờ (tao đã 29t gần 30t) thì lương tao đã được 50tr 1 tháng tuy ko nhiều nhưng cũng tạm ổn, tao vừa mua tặng ông già tao cái iphone 13 nữa.

Nên đừng cảm thấy bi quan gì cả cố gắng lên nhé
Sư huynh học ngành gì mà lương từ 5 củ lên 50 củ vậy ạ
 
Mấy cái thằng lol cứ chửi nó rồi bảo nó "ch*t đi". Chúng m có phải con người không vậy? Đm. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Chúng m thử đặt mình vào vị trí của nó xem. Khổ tâm vãi l^n và lúc này là lúc nó cần người chia sẻ, an ủi chứ cũng đéo cần đứa nào cho nó cơ hội hay cho nó tiền. Không giúp được gì thì biến cmn đi. Đm. Tính mạng con người chứ có phải rác đéo đâu mà thích thì bỏ. Người thân nhà chúng m chết chúng m có thương tiếc không? đọc bình luận xốc óc v l. Đéo biết giàu có hay ăn học đến đâu mà đéo có tình người thì nên ch*ết trước nó đi cho xã hội đỡ tệ nạn hơn.

Bạn yên tâm đi, chúng nó chửi để mà ngộ ra thôi làm gì căng đét vại?

Sinh tử trông thế thôi cũng khó lắm đâu dễ!
 
Tao thất bại 2 lần dự định mơ ước cả đời là vào lực lượng vũ trang trong 1 năm đây và chắc là ko còn cơ hội nữa, chia tay ny, bị covid, chán công việc hiện tại, ko nhìn thấy tương lai, trong khi trước kia tao là thằng học khá nhưng vì theo đuổi ước mơ quá xa vời mà bị lỡ hẹn. Tao cũng chán cuộc đời giống mày nhưng tao vẫn nghĩ tao còn bme và họ cũng k còn trẻ nữa. Haizzz, nói chung là cuộc đời đối xử với chúng ta tệ lắm
 
Việc gì vậy thằng e cho a xin

Làm gì vậy b. Tính nó trầm mà lại hay cười à
Tính nó k thích chia sẻ tâm sự gì với người khác, nhưng lúc nào cũng thấy nó cười vui như kiểu yêu đời với ae đồng nghiệp ý bạn. Nghe tin nó tự tử mà ai cũng sốc k nghĩ 1 đứa nó hay cười như vậy mà lại áp lực đến nỗi đi nhảy cầu
 
Gửi các tml thân mến!
Như chúng m biết thừa, t là 1 thằng loser. T năm nay cũng ngoài 20 tuổi rồi. Ở cái tuổi của t, ai cũng có nghề nghiệp ổn định hay cũng đạt được 1 số thành tựu gì đó. Còn t lớn lên vẫn quanh quẩn phụ thuộc vào gia đình. Nhìn bạn bè, những người đồng và kém trang lứa, t thấy tủi thân và đã khóc im lặng 1 mình. T ước gì t không được sinh ra trên đời. Vì t mà mẹ t, người mà t yêu thương nhất phải khổ. Chắc nếu t chết đi rồi thì mẹ t sẽ đỡ đi 1 gánh nặng, nên t rất muốn đc ra đi. T chưa bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc, bố t ít học nên chỉ biết dạy t bằng nắm đấm. Có những trận đòn bố đấm t nằm gục trên sàn nhà. Bố t không biết giữ thể diện cho con cái, lôi t về nhà như 1 con chó, đấm t ngay giữa đường. Mỗi lần t bị điểm kém là đánh, t xin bà t mua bộ đồ chơi cũng bị đánh. Lúc nhỏ nhìn bạn bè đi xe đạp xịn, chơi đồ chơi xịn, xem truyền hình cáp, ngồi điều hòa mát, được bố mẹ chiều chuộng đáp ứng đủ nhu cầu mà t thấy phát thèm. Bố, mẹ t chả chịu mua t cái gì hết, hễ t xin là không cho, t khóc đòi mua thì bị lôi ra đánh. Lúc nào cũng vậy, mọi thứ kết thúc là 1 trận đòn. Đến trường t là đứa ít nói nên hay bị trêu, mỗi lần đứa nào trêu t thì như cách bố t dạy dỗ t, t dạy dỗ lại cno rồi về bố t lại dạy dỗ t. Chưa bao giờ bố hay mẹ t bênh vực t cả, dù chỉ 1 lần. Tại sao cno làm sai vs t cno ko bị làm sao còn t có làm j sai thì phải trả giá quá đắt so với tội lỗi minh gây ra. T rất uất hận bố t và đứa lớn hơn trong gia đình. Nó là đứa hãm nhất mà t từng biết, cái gì nó cũng cản trở t. Hễ mẹ t định mua t cái gì tử tế, nó sẽ tìm cách bơm đểu để phá hoại. Nó luôn ghen tức vì t có mặt trên đời, t có mặt trên đời làm nó mất ăn mất mặc nên nó căm hận t lắm. Nó luôn dồn t vào những tình huống khổ sở nhất, bắt t phải chịu đày đọa. Nên có cách nào để t ra đi thanh thản ít đau đớn nhất không, t ko vòn j vấn vương nữa rồi. Tình yêu không vì chả ai chấp nhận 1 thằng thiểu năng xấu tởm như t. Mọi người xung quanh cx hay nói xấu sau lưng vì t quá kiệm lời mà t cũng kệ. T cũng được cho đi học, trước t phải hy sinh rất nhiều thứ để làm hài lòng bố mẹ t, t cố học sống học chết nên điểm trên lớp t cũng không tồi, mà oái oăm thay năm t thi Bộ giáo dục thay đổi luật chơi, t thi trượt đại học. Vào tạm 1 một cái đại học hạng B, sau khi tốt nghiệp t không nhận thêm đc bất cứ kỹ năng nào cả, thậm chí còn bị thụt lùi. Giờ với cái lưng thoái hóa cột sống ngồi ko quá 2h là cái giá t phải trả cho những ngày mài đít trên ghế để học. Nên sức khỏe cx chả còn luôn. Nếu giờ còn sống thì còn làm khổ mẹ t, t chết r tiền đấy mẹ t còn ăn được, lo được cho tuổi già. T còn sống là vẫn còn ăn, còn tiêu, chết là hết. T đi rồi gia đình t sẽ đủ đầy hơn.
Cảm ơn các tml.
Tml này theo tao hiểu là mày quá tự ti bản thân bắt nguồn từ gia đình. Máy hãy bình tỉnh lại mạng sống là vốn quý đừng vội vứt nó đi. Cách đơn giản để mày thoát khỏi đều tội tệ trong tâm trí mày là hãy rời xa gia đình một thời gian có thể xin việc gì đó để làm ỏ 1 tỉnh khác hãy nghĩ rằng đời ta có gì để tiếc chứ. Sống chỉ có 1 lần chết lf hết vậy thì jayx sống cho ra một con người rồi hãy chết cũng dc. Rồi mày sẽ hoà nhập vào môi trường mới khác với thứ mày đang trải qua nó sẽ lmf con người mày tĩnh tâm lại. Rồi mới tiếp tực phấn đấu vì cuộc sống sau này của bản thân. Tao cũng từng có kí ức về đòn roi luc nhỏ vì ham chơi. Học xong quết tâm lập nghiệp co chết cũng không quay đầu lại và đã vượt qua tất cả. Con người khi đã không còn đường lùi là động lực cực mạnh để mày đi lên
Hãy nhớ cuộc sống là sống cho mình chứ không ohair ai khác.
Chúc mày mau rời xa hoàn cảnh tồi tệ hiện tại( như mày nói)
 
M còn lên mạng là mày đã may mắn hơn nhiều người rồi.M vào bệnh viện K hay vào viện tâm thần mà xem.Đội khi còn được thở đã là may mắn rồi.Giờ m phải tự lập trên đôi chân của m đi.Không có kỹ năng gì thì đi chạy grab, đi phụ hồ mà tồn tại rồi bổ sung kiến thức kỹ năng.
Uk. M có thấy ví dụ t đập đá vs hút cỏ nhiều quá t có bị tâm thần ko m
 
M
dm giới trẻ giờ hay nghĩ vớ vẩn thế ,đầu óc ko có chí tiến thủ thì thôi chết mẹ nhanh và luôn đi ,vào mấy cái viện ưng thư hay chạy thận xem bọn nó khao khát sống thế nào .T chửi cho mày ngộ ra mà vươn lên còn ko thì chết cụ nó đi ,mà trc khi chết thì mua cái bảo hiểm nhân thọ rồi cố vật vờ mấy tháng rồi hay đi cho mẹ mày có tí tiền an dưỡng tuổi già ko mất công đẻ rát lồn nuôi hơn 2 chục năm nhé cháu
M nghĩ chúng nó muốn dc sống à hay người nhà nó bắt nó chạy thận vs chữa ung thư hay nó muốn dc sống trog đau đớn và nó muốn trợ tự trong êm đềm
 
Nếu nó muốn chết thì mày nghĩ ai cản được
Thì vậy ai cản dc nó. Căn bản chạy thận vs ung thư xạ trị chữa tốn kém lắm nhiều vụ bệnh nhân nhảy lầu bệnh viện mà vì ko muốn gánh nặng kinh tế cho gia đình
 

Có thể bạn quan tâm

Top