Sohand8888
Khổ vì lồn
Có khi trầm cảm mẹ rồi mày ạĐúng rồi, tao cũng vậy
Có khi trầm cảm mẹ rồi mày ạĐúng rồi, tao cũng vậy
T nghĩ tùy môi trường nữa. Nếu đi lính thì chẳng ai đuổi mày cả, như t đi từ bắc vào đây vẫn gọi là đi làm nhưng chỉ là làm chân tay, chủ người ta không thấy hợp là người ta đuổi nên phải nỗ lực hơn bọn làm quen nhiều hơn. Nhưng đc cái thoải mái hơn đi lính một chút, bản thân mình cũng nhanh nhẹn hơn do chủ vườn họ chỉ nói hay hướng dẫn một lần là tự hiểu mà làm chứ không như trước t làm nó có cả quy trình nên bản thân mình cũng ì hơn.T cũng làm những việc còn dơ, khổ hơn như vậy lúc đi lính, thấy đầu óc cũng bình thường chả có gì khác so với lúc ở nhà không phải làm gì. Còn không phải lo nghĩ gì nhiều khi còn stress hơn là có cái gì để mình suy nghĩ đó, ví dụ như t chẳng hạn![]()
Đi lính đỏ, đa số cấp trên trực tiếp chỉ huy mình nó coi mình không khác gì cỏ rác đâu, chửi còn hơn mày đi làm thuê nữa, không làm được nó thay người khác làm, nó cho mày làm cái khác, không phải thích làm là làm, không làm vẫn ăn cơm 3 bữa đâu.Còn đi dân vận ( đi làm cho dân ) chủ nó chèn ép công bộ đội hơn người dân cơ, chưa kể việc cấp trên bắt mình tăng ca để củng cố đơn vị nữa nhé, dân nếu ép quá họ không làm, họ nghỉ, còn bộ đội không có khái niệm đó, những việc nặng nhọc, nguy hiểm mà dân họ không làm hoặc làm ở nơi khỉ ho cò gáy đa phần đều do bộ đội làm hết.Môi trường quân đội là một cái gì đó rất hay ho, dân chủ văn minh trên lý thuyết và sách vở còn thực tế thì như cặc, t bỏ học lục quân 2 một phần cũng vì cái danh hư củ lol đó.T nghĩ tùy môi trường nữa. Nếu đi lính thì chẳng ai đuổi mày cả, như t đi từ bắc vào đây vẫn gọi là đi làm nhưng chỉ là làm chân tay, chủ người ta không thấy hợp là người ta đuổi nên phải nỗ lực hơn bọn làm quen nhiều hơn. Nhưng đc cái thoải mái hơn đi lính một chút, bản thân mình cũng nhanh nhẹn hơn do chủ vườn họ chỉ nói hay hướng dẫn một lần là tự hiểu mà làm chứ không như trước t làm nó có cả quy trình nên bản thân mình cũng ì hơn.
Lục quân 2 trong đồng nai phải không. Gia đình t cả nhà làm làm bộ đội hải quân, có ông họ đại tá còn đc phong anh hùng, quen với toàn thiếu tướng bên hải quân mà rốt cuộc con cháu trong họ cũng chẳng ai theo nghiệp lính. Nói chung mỗi môi trường đào tạo con người mỗi khác, nhưng có những vất vả tuổi trẻ trải nghiệm sớm thì về sau sẽ bình tĩnh , tự tin hơn chút. T từ bé đến lớn chẳng làm gì bẩn thỉu cả, giờ làm công việc này thấy nó khác bọt quá, nhưng cố gắng thôi, nghĩ bỏ cuộc giữ chừng hèm lắm. Cũng may gặp ông chủ cũng miền bắc vào lặp nghiệp trong đây nên cũng coi mình như con cháu trong nhà, chửi thì vẫn chửi nhưng vẫn quan tâm lắm.Đi lính đỏ, đa số cấp trên trực tiếp chỉ huy mình nó coi mình không khác gì cỏ rác đâu, chửi còn hơn mày đi làm thuê nữa, không làm được nó thay người khác làm, nó cho mày làm cái khác, không phải thích làm là làm, không làm vẫn ăn cơm 3 bữa đâu.Còn đi dân vận ( đi làm cho dân ) chủ nó chèn ép công bộ đội hơn người dân cơ, chưa kể việc cấp trên bắt mình tăng ca để củng cố đơn vị nữa nhé, dân nếu ép quá họ không làm, họ nghỉ, còn bộ đội không có khái niệm đó, những việc nặng nhọc, nguy hiểm mà dân họ không làm hoặc làm ở nơi khỉ ho cò gáy đa phần đều do bộ đội làm hết.Môi trường quân đội là một cái gì đó rất hay ho, dân chủ văn minh trên lý thuyết và sách vở còn thực tế thì như cặc, t bỏ học lục quân 2 một phần cũng vì cái danh hư củ lol đó.
t cũng khá giống mày. Nhiều khi cảm thấy áp lực, chuyện gia đình, chuyện công việc ăn cũng đéo thấy ngon. Năm ngoái t vừa chuyển cả gia đình về quê, về được mấy tháng thì covid vợ t mất việc. Bảo ở quê k chịu lại đòi mua nhà ra HN ở tiếp, đm mua xong nhà thì nợ hơn tỷ mà nó cũng đéo biết lo nghĩ. T thật sự đéo muốn ra HN tí nào, nhưng ở nhà mẹ chồng con dâu đau đầu bỏ mẹ, t thì đi công trình suốt. Bố t thì đợt này làm ăn thua lỗ, nói nghỉ k chịu, bao nhiều tiền làm đầu năm đến giờ trả hết mà k dám nói với ai trong nhà. Đm chán nản vl. T đang hi vọng 3 năm nữa qua được khủng hoảng này. Đm ở quê thì giờ có cuộc sống sướng vl rồiChào chúng mày, dạo này tao cảm thấy cuộc sống mệt mỏi quá. Không biết các mày sao chứ, đến tuổi này đéo hiểu sao tao hay nghĩ ngợi về cuộc đời, sự nghiệp, gia đình, bạn bè rồi cảm thấy chán vãi l (dạng cảm giác tiêu cực ấy)
Về sự nghiệp, cũng tạm, thu nhập đều cỡ 15-20tr/tháng, nhưng bọn mày biết rồi, mức thu nhập này ở HN thì đủ nuôi đứa con với bia bọt là hết. Một cái nữa là lâu rồi tao không có cảm giác vui trong công việc, cảm giác làm để có cái nuôi gia đình là chính.
Về bạn bè, có bao nhiêu thằng bạn chơi được từ hồi sinh viên thì thằng chết, thằng bỏ xứ... Giờ thấy bọn đồng nghiệp chơi như cái lồn, cảm giác đéo thể chia sẻ được gì với chúng nó.
Về gia đình, chuyện này giờ làm tao buồn nhất. Tao với vợ yêu nhau 5-6 năm mới cưới, cũng trải qua nhiều sóng gió, thế mà giờ cãi nhau chẳng ra cái l gì. Tao đang tính ly thân, có khi ly hôn, thực ra giờ tao cũng chỉ quan tâm đến con cái thôi.
Tao cũng nghĩ nhiều, tối đéo ngủ được toàn phải ra ban công hút thuốc, làm vài lon bia cho nhẹ đầu rồi mới ngủ được. Nhiều lúc thấy mình cô đơn, không có ai để chia sẻ cuộc sống (bạn bè không, vợ có như không) ... mệt mỏi quá chúng mày ạ.
Uh lục quân 2 ở đồng nai, chức càng cao lời nói càng dễ nghe, quan tâm hơn đến đời sống chiến sĩ, học viên.Ở trong quân đội, quan trọng là chức vụ ,còn quân hàm thì đến năm nó lại lên nên chả nói được cái gì, thường thì bố làm to ơi là to, hét ra lửa, ăn tiền quyển thì con trai họ mới theo nghiệp chỉ huy.Bản lĩnh thì nhiều yếu tố lắm không chỉ riêng kiên trì, nhẫn nại, chịu thương, chịu khó đâu, phải giác ngộ được chữ " đủ ", bao nhiêu tiền là đủ, bao nhiêu mối quan hệ, bạn bè, niềm vui là đủ ? ..., Dứt khoát chuyện tình cảm nữa, biết đc đâu là vợ, là nhà, đâu là nhất thời, là gà nữa...., Mỗi một level,nó lại có một khó khăn riêng.:vozvn (52):Lục quân 2 trong đồng nai phải không. Gia đình t cả nhà làm làm bộ đội hải quân, có ông họ đại tá còn đc phong anh hùng, quen với toàn thiếu tướng bên hải quân mà rốt cuộc con cháu trong họ cũng chẳng ai theo nghiệp lính. Nói chung mỗi môi trường đào tạo con người mỗi khác, nhưng có những vất vả tuổi trẻ trải nghiệm sớm thì về sau sẽ bình tĩnh , tự tin hơn chút. T từ bé đến lớn chẳng làm gì bẩn thỉu cả, giờ làm công việc này thấy nó khác bọt quá, nhưng cố gắng thôi, nghĩ bỏ cuộc giữ chừng hèm lắm. Cũng may gặp ông chủ cũng miền bắc vào lặp nghiệp trong đây nên cũng coi mình như con cháu trong nhà, chửi thì vẫn chửi nhưng vẫn quan tâm lắm.
Vấn đề cảm xúc của ông. Ông cảm thấy lạc lõng, thiếu người mà ông có thể chia sẻ, giãi bày mọi thứ. Mà người mà quan trọng nhất là vợ thì ông cũng đang bế tắc và k có tiếng nói chung. Hi vọng dần dần ông sẽ ổn hơn hiện tại.Chào chúng mày, dạo này tao cảm thấy cuộc sống mệt mỏi quá. Không biết các mày sao chứ, đến tuổi này đéo hiểu sao tao hay nghĩ ngợi về cuộc đời, sự nghiệp, gia đình, bạn bè rồi cảm thấy chán vãi l (dạng cảm giác tiêu cực ấy)
Về sự nghiệp, cũng tạm, thu nhập đều cỡ 15-20tr/tháng, nhưng bọn mày biết rồi, mức thu nhập này ở HN thì đủ nuôi đứa con với bia bọt là hết. Một cái nữa là lâu rồi tao không có cảm giác vui trong công việc, cảm giác làm để có cái nuôi gia đình là chính.
Về bạn bè, có bao nhiêu thằng bạn chơi được từ hồi sinh viên thì thằng chết, thằng bỏ xứ... Giờ thấy bọn đồng nghiệp chơi như cái lồn, cảm giác đéo thể chia sẻ được gì với chúng nó.
Về gia đình, chuyện này giờ làm tao buồn nhất. Tao với vợ yêu nhau 5-6 năm mới cưới, cũng trải qua nhiều sóng gió, thế mà giờ cãi nhau chẳng ra cái l gì. Tao đang tính ly thân, có khi ly hôn, thực ra giờ tao cũng chỉ quan tâm đến con cái thôi.
Tao cũng nghĩ nhiều, tối đéo ngủ được toàn phải ra ban công hút thuốc, làm vài lon bia cho nhẹ đầu rồi mới ngủ được. Nhiều lúc thấy mình cô đơn, không có ai để chia sẻ cuộc sống (bạn bè không, vợ có như không) ... mệt mỏi quá chúng mày ạ.
M xem điện thoại nó thì xem Zalo, fb có gì không là biết ngayBọn mày ạ, hnay con vợ tao lại 22h mới về nhà, đm tao thực ko hiểu sao giờ nó lại thế. Tao với nó ko nói chuyện với nhau hơn tuần nay rồi. Đm bọn đàn bà nó khốn nạn quá
Không có gì mãi mãi cả bác, nên nỗi khổ cũng từ từ qua đi hoặc bác dần quen với nó thôi, cố lên bác mlChào chúng mày, dạo này tao cảm thấy cuộc sống mệt mỏi quá. Không biết các mày sao chứ, đến tuổi này đéo hiểu sao tao hay nghĩ ngợi về cuộc đời, sự nghiệp, gia đình, bạn bè rồi cảm thấy chán vãi l (dạng cảm giác tiêu cực ấy)
Về sự nghiệp, cũng tạm, thu nhập đều cỡ 15-20tr/tháng, nhưng bọn mày biết rồi, mức thu nhập này ở HN thì đủ nuôi đứa con với bia bọt là hết. Một cái nữa là lâu rồi tao không có cảm giác vui trong công việc, cảm giác làm để có cái nuôi gia đình là chính.
Về bạn bè, có bao nhiêu thằng bạn chơi được từ hồi sinh viên thì thằng chết, thằng bỏ xứ... Giờ thấy bọn đồng nghiệp chơi như cái lồn, cảm giác đéo thể chia sẻ được gì với chúng nó.
Về gia đình, chuyện này giờ làm tao buồn nhất. Tao với vợ yêu nhau 5-6 năm mới cưới, cũng trải qua nhiều sóng gió, thế mà giờ cãi nhau chẳng ra cái l gì. Tao đang tính ly thân, có khi ly hôn, thực ra giờ tao cũng chỉ quan tâm đến con cái thôi.
Tao cũng nghĩ nhiều, tối đéo ngủ được toàn phải ra ban công hút thuốc, làm vài lon bia cho nhẹ đầu rồi mới ngủ được. Nhiều lúc thấy mình cô đơn, không có ai để chia sẻ cuộc sống (bạn bè không, vợ có như không) ... mệt mỏi quá chúng mày ạ.
Thì mày cứ xem thử xem. Có thể nếu nó xóa tin nhắn với bồ, nhưng còn với bạn bè thì đọc thử xem nó đang suy nghĩ gì, xem lịch sử cuộc gọi xem nó gọi cho ai nhiều, từ số điện thoại check ra Zalo xem là aiTao đang rối quá, đm search thử các dấu hiệu ngoại tình, vợ tao đủ cả. Không lẽ chỉ là trùng hợp. Mấy cái fb zalo giờ nó xoá đi chứ ai để mình xem được![]()
Ông giống tôi rồi đấy,nhưng cuộc đời vẫn phải trách nhiệm với bố mẹ và con cái. Nếu hết yêu thì chuyển qua thương,vì vợ nó là cuộc đời rồi,đằng nào củng chỉ đc 1 đứa,có bỏ nó thì chắc gì ông đã kiếm đc mối ngon hơn. Tốt nhất tích cực lên,trong buổi loạn lạc như thế này,chăm chỉ trao dồi,đợi thời thôi. Nếu được kiếm 1 em fwb để giải tỏa sinh lý vs tâm lýChào chúng mày, dạo này tao cảm thấy cuộc sống mệt mỏi quá. Không biết các mày sao chứ, đến tuổi này đéo hiểu sao tao hay nghĩ ngợi về cuộc đời, sự nghiệp, gia đình, bạn bè rồi cảm thấy chán vãi l (dạng cảm giác tiêu cực ấy)
Về sự nghiệp, cũng tạm, thu nhập đều cỡ 15-20tr/tháng, nhưng bọn mày biết rồi, mức thu nhập này ở HN thì đủ nuôi đứa con với bia bọt là hết. Một cái nữa là lâu rồi tao không có cảm giác vui trong công việc, cảm giác làm để có cái nuôi gia đình là chính.
Về bạn bè, có bao nhiêu thằng bạn chơi được từ hồi sinh viên thì thằng chết, thằng bỏ xứ... Giờ thấy bọn đồng nghiệp chơi như cái lồn, cảm giác đéo thể chia sẻ được gì với chúng nó.
Về gia đình, chuyện này giờ làm tao buồn nhất. Tao với vợ yêu nhau 5-6 năm mới cưới, cũng trải qua nhiều sóng gió, thế mà giờ cãi nhau chẳng ra cái l gì. Tao đang tính ly thân, có khi ly hôn, thực ra giờ tao cũng chỉ quan tâm đến con cái thôi.
Tao cũng nghĩ nhiều, tối đéo ngủ được toàn phải ra ban công hút thuốc, làm vài lon bia cho nhẹ đầu rồi mới ngủ được. Nhiều lúc thấy mình cô đơn, không có ai để chia sẻ cuộc sống (bạn bè không, vợ có như không) ... mệt mỏi quá chúng mày ạ.
Thì mày cứ xem thử xem. Có thể nếu nó xóa tin nhắn với bồ, nhưng còn với bạn bè thì đọc thử xem nó đang suy nghĩ gì, xem lịch sử cuộc gọi xem nó gọi cho ai nhiều, từ số điện thoại check ra Zalo xem là ai
cảm ơn chúng màyVấn đề đều từ m mà ra thôi, t tặng tml một câu mà t đọc được: Đời người có 2 nỗi khổ là không có được thứ mình muốn và có được thứ mình muốn. Cuộc sống nó không cưỡng cầu được đâu, m k thể thay đổi thực tại được mà chỉ thay đổi được cách m đón nhận thực tại thôi. Cuộc sống m như nào thì chấp nhận nó như thế thôi, cố gắng để mọi thứ tốt đẹp hơn và tận hưởng hiện tại, có sao thì đón nhận như thế. M cô đơn chắc gì ng bên cạnh m là không cô độc.
T cũng tầm tuổi m, cũng đã có quãng thời gian khủng hoảng như m. Vô định, lo lắng đ biết đi về đâu. Mặc dù t là thằng cũng bị ám ảnh về chuyện tiền bạc và lại còn mới xây dựng lại sự nghiệp từ con số 0 nhưng giờ t thấy thanh thản trong lòng hơn, bớt suy nghĩ hơn vì t thấy là t có nghĩ thế nào thì cũng đ thay đổi được thực tại.
T chúc m sớm vượt qua khó khăn.
Cảm ơn làm gi, hành động đi, a hẹn vợ tối đi chơi riêng, tâm sự như thời mới yêu đi. Không mai mốt hà nội cách ly ở nhà vợ chồng nhìn nhau suốt mà không giải tỏa đc áp lực thì chỉ sớm đưa nhau ra tòa.cảm ơn chúng mày![]()
tư cách mày mất dạy thì dạy ai thằng LồnNgon nhỉ, share vk mày cho bọn xàm chăn địt. Biết đâu mày tìm thấy ánh sáng qua cơn khủng hoảng này
Sắp toang tới nơi rồi. Còn cảm ơn cái gì nữa...cảm ơn chúng mày![]()
Tao đang có cảnh giống như mày mặc dù tiền nhiều hơn mày khá nhiều lần nhưng chẳng thấy có ý nghĩa mẹ gì.Tao cũng đéo biết nằm ở đâu cả, có thể nó cứ đến dần dần rồi đợt này gia đình lục đục nên cảm thấy cô đơn thôi mày hoặc cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa cái l gì.