cgonline
Cái lồn nhăn nheo
T năm nay 27 tuổi sang năm là 28 tuổi. T đã từng có tất cả: sức khỏe, gia đình, công việc, anh em, bạn bè và quan trọng là một người vợ sắp cưới.
Bọn t cũng có nhà ngay cạnh công ty làm việc, một trong những tập đoàn lớn nhất việt nam, t với vợ sắp cưới cùng chung đội, chung chỗ làm.
Đó là những năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời t, ngày ngày 2 đứa dậy chuẩn bị đồ ăn, đi thể dục đến nơi làm việc chắc tầm 3 bước chân, trưa thì về nghỉ, t với nó dính với nhau như hình với bóng, cuộc sống vô lo vô nghĩ, chỉ còn tính chuyện cưới xin xem tổ chức như thế nào, đi bao nhiêu lễ, chụp ảnh cưới ở đâu, du lịch ở đâu, ... hoặc mấy chuyện giản đơn như hôm nay ăn gì, làm món gì, đi chơi đâu. Mấy chuyện sex thì không nói vì quá hợp rồi.
Đột nhiên biến cố xảy ra, t phải trốn tránh tất cả, mất anh em, bạn bè, công việc, nhà cửa, các mối quan hệ, ...
9 tháng rồi t k dám về quê, k liên lạc với gia đình, 10 tháng rồi không nói chuyện với bố mẹ, họ hàng hay ai cả. Không cả tiêm covid.
Cuộc sống sau đó là những ngày bế tắc, t lúc nào cũng cảm thấy cực kì trầm cảm, ngày nào cũng nghĩ tới chuyện tự sát, đến hiện giờ nick của t vẫn còn trong 1 đống nhóm tự tử ở trên facebook.
T với vợ sắp cưới cố gắng gây dựng lại mà không được, cuối cùng t nghĩ nó cũng khổ quá nên còn chút ít tiền dành dụm đành góp hết cho nó bảo nó mua cái nhà mới hoặc làm gì thì làm và bảo nó đừng theo t nữa vì theo t nó chắc chắn sẽ khổ và phí hoài tuổi thanh xuân.
Nay có việc đi ngang qua căn nhà xưa, mà lòng sao mà buồn rười rượi vì nó đã từng là nhà của mình, một tay 2 đứa cùng nhau xây dựng từ những viên gạch đầu tiên, cùng nhau sống vui vẻ mà giờ k thể ở nữa rồi. Cảm thấy vô cùng bất lực!
Dẫu vậy t cũng k dám trách ai cả, chỉ trách bản thân mình mà thôi...
Năm tháng thật lạnh lẽo, vô tình làm sao!
Bọn t cũng có nhà ngay cạnh công ty làm việc, một trong những tập đoàn lớn nhất việt nam, t với vợ sắp cưới cùng chung đội, chung chỗ làm.
Đó là những năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời t, ngày ngày 2 đứa dậy chuẩn bị đồ ăn, đi thể dục đến nơi làm việc chắc tầm 3 bước chân, trưa thì về nghỉ, t với nó dính với nhau như hình với bóng, cuộc sống vô lo vô nghĩ, chỉ còn tính chuyện cưới xin xem tổ chức như thế nào, đi bao nhiêu lễ, chụp ảnh cưới ở đâu, du lịch ở đâu, ... hoặc mấy chuyện giản đơn như hôm nay ăn gì, làm món gì, đi chơi đâu. Mấy chuyện sex thì không nói vì quá hợp rồi.
Đột nhiên biến cố xảy ra, t phải trốn tránh tất cả, mất anh em, bạn bè, công việc, nhà cửa, các mối quan hệ, ...
9 tháng rồi t k dám về quê, k liên lạc với gia đình, 10 tháng rồi không nói chuyện với bố mẹ, họ hàng hay ai cả. Không cả tiêm covid.
Cuộc sống sau đó là những ngày bế tắc, t lúc nào cũng cảm thấy cực kì trầm cảm, ngày nào cũng nghĩ tới chuyện tự sát, đến hiện giờ nick của t vẫn còn trong 1 đống nhóm tự tử ở trên facebook.
T với vợ sắp cưới cố gắng gây dựng lại mà không được, cuối cùng t nghĩ nó cũng khổ quá nên còn chút ít tiền dành dụm đành góp hết cho nó bảo nó mua cái nhà mới hoặc làm gì thì làm và bảo nó đừng theo t nữa vì theo t nó chắc chắn sẽ khổ và phí hoài tuổi thanh xuân.
Nay có việc đi ngang qua căn nhà xưa, mà lòng sao mà buồn rười rượi vì nó đã từng là nhà của mình, một tay 2 đứa cùng nhau xây dựng từ những viên gạch đầu tiên, cùng nhau sống vui vẻ mà giờ k thể ở nữa rồi. Cảm thấy vô cùng bất lực!
Dẫu vậy t cũng k dám trách ai cả, chỉ trách bản thân mình mà thôi...
Năm tháng thật lạnh lẽo, vô tình làm sao!