(Tâm sự)Tao mang ơn một người anh, lớn tới mức không biết tả thế nào

Biết anh từ những năm còn đi học, khi đó tao đang là một thanh niên không biết tương lai sẽ là gì, được anh là một người xa lạ lần đầu giao tiếp, anh động viên rồi định hình giúp cho tương lai.
Sau mấy năm gặp lại, hiện tại nhờ anh tao có tất cả. Tao lần đầu bước chân lên Cần Thơ, không quen biết ai nhưng chỉ sau 24h thì hơn 100 người phải tìm cách lấy lòng, từ một nick zalo vỏn vẹn vài người bạn đã tăng lên con số hằng trăm, trăm tin nhắn hỏi thăm rủ nhậu, đi đến đâu cũng có quà, hoặc cần đi đến thì báo trước để họ chuẩn bị, hàng chục doanh nhân là chủ và quản lý chi nhanh doanh nghiệp lớn đều biết đến tên tao. Tao lên chức ba lần trong 2 tháng. Haizz, cuộc sống đúng là nhiều lúc thời tới cản không kịp.
Nhưng thật sự, trong lòng có một cảm giác, tự nhiên đôi lúc mất tự tin đi. Tao nghĩ rằng nếu không thể đạt được kỳ vọng của người anh đó, thì tao sẽ là một thằng vô ơn. Phải đạt được cái gì đó to lớn để tặng anh ấy, chứ nhỏ quá thì tặng cũng như không, mà như ko chính là không tặng, không tặng chính là vô ơn. Giống như tao bị thao túng tâm lý vậy.
ok
để nhận thức rõ
 
Biết anh từ những năm còn đi học, khi đó tao đang là một thanh niên không biết tương lai sẽ là gì, được anh là một người xa lạ lần đầu giao tiếp, anh động viên rồi định hình giúp cho tương lai.
Sau mấy năm gặp lại, hiện tại nhờ anh tao có tất cả. Tao lần đầu bước chân lên Cần Thơ, không quen biết ai nhưng chỉ sau 24h thì hơn 100 người phải tìm cách lấy lòng, từ một nick zalo vỏn vẹn vài người bạn đã tăng lên con số hằng trăm, trăm tin nhắn hỏi thăm rủ nhậu, đi đến đâu cũng có quà, hoặc cần đi đến thì báo trước để họ chuẩn bị, hàng chục doanh nhân là chủ và quản lý chi nhanh doanh nghiệp lớn đều biết đến tên tao. Tao lên chức ba lần trong 2 tháng. Haizz, cuộc sống đúng là nhiều lúc thời tới cản không kịp.
Nhưng thật sự, trong lòng có một cảm giác, tự nhiên đôi lúc mất tự tin đi. Tao nghĩ rằng nếu không thể đạt được kỳ vọng của người anh đó, thì tao sẽ là một thằng vô ơn. Phải đạt được cái gì đó to lớn để tặng anh ấy, chứ nhỏ quá thì tặng cũng như không, mà như ko chính là không tặng, không tặng chính là vô ơn. Giống như tao bị thao túng tâm lý vậy.
liếm đít anh ấy như nickname mày
 
Chuyện 1 tây h mới kể, :vozvn (20):à mà chắc ae ko đọc dc j đâu. Haizz
IMG_20231104_205507_130.jpg
 
Hồi xưa mày với anh là 1 cặp, sáng mày bú cu anh, tối anh đút đít mày. Rồi anh hứa cho mày thăng quan tiến chức, giờ đít mày chai r nên anh bỏ mày, nhưng mày vẫn thèm con cu to bự của anh nên lên đây khóc à.
 
Biết anh từ những năm còn đi học, khi đó tao đang là một thanh niên không biết tương lai sẽ là gì, được anh là một người xa lạ lần đầu giao tiếp, anh động viên rồi định hình giúp cho tương lai.
Sau mấy năm gặp lại, hiện tại nhờ anh tao có tất cả. Tao lần đầu bước chân lên Cần Thơ, không quen biết ai nhưng chỉ sau 24h thì hơn 100 người phải tìm cách lấy lòng, từ một nick zalo vỏn vẹn vài người bạn đã tăng lên con số hằng trăm, trăm tin nhắn hỏi thăm rủ nhậu, đi đến đâu cũng có quà, hoặc cần đi đến thì báo trước để họ chuẩn bị, hàng chục doanh nhân là chủ và quản lý chi nhanh doanh nghiệp lớn đều biết đến tên tao. Tao lên chức ba lần trong 2 tháng. Haizz, cuộc sống đúng là nhiều lúc thời tới cản không kịp.
Nhưng thật sự, trong lòng có một cảm giác, tự nhiên đôi lúc mất tự tin đi. Tao nghĩ rằng nếu không thể đạt được kỳ vọng của người anh đó, thì tao sẽ là một thằng vô ơn. Phải đạt được cái gì đó to lớn để tặng anh ấy, chứ nhỏ quá thì tặng cũng như không, mà như ko chính là không tặng, không tặng chính là vô ơn. Giống như tao bị thao túng tâm lý vậy.
Anh đây người em tình nghĩa . 😄😄😄
 
rủ anh chơi xamvn anh nhìn 5p rồi lắc đầu, giờ mới nhận ra ý nghĩa từ cái lắc đầu của anh :surrender:
 
T thấy m có điểm gì đó rất giống thằng hàng xóm nhà t, nó hay tung ảnh lên face toàn che mặt với làm mờ, nói chuyện thì kể quen hết anh này đến cốp khác, ăn nói thì kiểu cái Lồn gì cũng biết... giờ thì về quê làm công nhân ở khu công nghiệp gần nhà 😁
 

Có thể bạn quan tâm

Top