[Tâm sự] Xấu không có quyền được yêu hay sao...

Có phải xấu là không được quyền yêu không hả các thím...
Thực sự thì bây giờ em đang rất buồn, tủi thân và tự ti các thím ạ
adore.gif
chả lẽ xấu về ngoại hình nhưng đẹp về tâm hồn lại không xứng đáng có được một tình yêu đích thực hay sao
too_sad.gif
nhưng em lại chả tìm được ai tâm sự ngoài cách lên voz than thở như một thằng loser vậy, mặc dù em không muốn làm loser chút nào
Em sinh ra tại một vùng quê nghèo thuộc tỉnh lẻ Đồng Nai, nếu mà bảo "chó ăn đá, gà ăn sỏi" thì hơi quá đáng nhưng nó thực sự xứng đáng với cụm từ đó, nhưng dù sao, em vẫn rất yêu quê và yêu những thứ thân thuộc với mình
adore.gif

19 năm về trước, em chào đời trong 1 gia đình bần cố nông, có thể nói, nhà em nghèo đến mức không có lấy 1 tấc đất cắm dùi. Bố mẹ em bị gia đình hắt hủi, đuổi ra khỏi nhà ông bà nội khi trong túi không có lấy 1 xu, thời gian đó, em mãi không quên, thời gian mà có thể nói, là bĩ cực nhất cho gia đình em.
Khốn khó rồi cũng trôi qua, em cũng lớn dần theo năm tháng, nhưng, em lớn lên không bình thường như bao đứa trẻ khác, mà em lớn lên cùng những lời châm chọc ác ý từ mọi người xung quanh. Sinh ra em đã mang trên môi 1 vết thương hở, tuy được may lại theo chương trình nhân đạo "nụ cười cho em" nhưng nó vẫn để lại 1 vết sẹo dài, mặc dù không ảnh hưởng gì tới giọng nói, nhưng nó đã làm biến dạng vành môi, sống mũi, và hàm trên của em. Và em mang trên mình biệt danh "thằng sứt môi"
too_sad.gif

Từ nhỏ, em đã ý thức được mình không giống mọi người, rằng ông trời đã không ban cho em một cuộc sống bình thường như bao người khác. Thế nên, em đã ra sức học hành, tập tành thể dục thể thao và tự luyện được vô số các tài lẻ khác như thổi harmonica, thổi sáo trúc, đánh guitar. Lớn lên một chút em bắt đầu tập viết nhạc và rap, giờ cũng có được kha khá các track rồi các thím ạ
sexy_girl.gif

Khi em trở thành một cậu thiếu niên, cụ thể là năm em học lớp 9, em đã bắt đầu biết cảm nắng một cô bạn cùng lớp . Cô ấy sở hữu một vẻ đẹp như những tia nắng mùa thu, với đôi mắt long lanh như những hạt sương sớm mai, và khuôn mặt thanh tú giống hệt Lưu Diệc Phi các thím ạ
beauty.gif
Cô ấy là lớp trưởng, đồng thời cũng là học sinh giỏi nhất khối. Trong khi đó em là một thằng chỉ vừa mới chuyển trường, lạ nước, lạ cái, nhưng có một trái tim cháy bùng như ngọn lửa magie vậy.
Thấy cô ấy đôi lần gặp khó khăn khi giải những bài toán khó, với vẻ cắn bút nhìn rất đáng yêu, đôi lần em tưởng tượng giá mà cái bút ấy là đôi môi của em, thì em cầu cho cô ấy gặp bài khó cả ngày
brick.png

Thế nên, em bắt đầu về nhà tự tìm hiểu những bài toán đó, và em phát hiện ra mình có khả năng rất mạnh ở môn toán, và những bài khó cô ấy phải cắn bút, em đã ra tay giải vèo vèo trước con mắt thán phục và đầy ngưỡng mộ của cô ấy.
Chính vì ánh mắt ấy, em đã chết ngắc
go.gif
em về nhà và ra sức học như một con thần thú, từ môn toán đến môn văn, từ lăng quăng cho đến sốt xuất huyết em đều tinh thông đủ đường, và em đã lọt vào mắt xanh của thầy giáo dạy toán, em nghiễm nhiên có mặt trong đội tuyển thi học sinh giỏi toán của trường, được ngồi ôn luyện cùng cô ấy mỗi ngày, chao ôi hạnh phúc lắm các thím ạ
adore.gif

Em ra sức học tập, và trau dồi thêm cho mình các kiến thức khác để không tụt hậu so với thời đại, và ngôi nhất khối của em ấy đã bị em soán mất, em còn vô tình ẳm được giải thưởng học sinh giỏi toán cấp quốc gia, tuy chỉ là giải khuyến khích nhưng với một thằng học trò nghèo ở vùng quê nghèo như em là một điều mà em không bao giờ dám mơ tưởng
still_dreaming.gif

Em với cô ấy bắt đầu thân thiết, đôi lần em cũng ảo tưởng rằng cô ấy đang thích mình, nhưng không phải các thím ạ, khi em tỏ tình, cô ấy đã không đồng ý cũng không cho em bất kỳ một cơ hội nào, và cô ấy đã trao tình cảm của mình cho một đứa con trai khác mà nếu nói thẳng thừng, nó kém em về mọi mặt, chỉ hơn em về ngoại hình.
Em bắt đầu thu mình lại trong chiếc vỏ ốc mặc cảm, chỉ lấy học tập và công việc làm niềm vui, lồng vào trong đó các hoạt động thể thao chỉ mong quên đi được hình bóng ấy, quên đi cái ánh mắt ngày nào đã dìu em đi tới đỉnh cao
cry.gif
nhưng em vẫn không thể quên đi trái đắng đầu đời mà em đã ăn phải.
Lên cấp ba, em cũng bắt đầu bước chân vào lớp 10 như bao cô cậu bình thường khác. Em vẫn học tập, và bên lề, em tự luyện cho mình harmonica, sáo trúc và guitar để mỗi khi ngồi một mình, em lại tự đàn, tự thổi lên cho mình bản nhạc của sự cô độc, bản nhạc của cuộc đời không bình thường như bao cuộc đời khác. Em còn tự học thêm một số kiến thức căn bản về Pts, AI, Corel... cũng như các phần mềm tin học ứng dụng khác bằng những giờ theo tụi bạn ra ngoài tiệm net bắn đột kích hoặc đánh dday.
big_smile.gif

Em vẫn học ,vẫn sống như bao con người khác, vẫn rinh giải về đều đều 3 năm cho trường cấp ba cả văn lẫn toán, và có lẽ cuộc đời của em vẫn tiếp tục trôi bình dị như vậy nếu như em không bị cảm nắng thêm một cô bạn cùng lớp, một cô bạn cũng rất dễ thương.
Em yêu một cách đơn phương, thầm lặng như những bản nhạc chàng Trương Chi vẫn thổi lên réo rắt bên sông để gửi vào trong cả một niềm hy vọng cho cuộc tình với nàng Mỵ Nương xinh đẹp. Em có thể vì cô ấy than đói mà chạy 9 cây số tới nhà cô ấy chỉ để đưa một hộp sữa và một ổ bánh mỳ thơm phức. Hay em đã thức thâu đêm chỉ để vẽ một tấm chân dung chì tặng nàng nhân ngày sinh nhật, hoặc một ngôi nhà thủ công bằng que y tế có đèn led phát sáng do chính tay em làm. Lần nào cô ấy cũng cười tít mắt, chao ôi cái nụ cười ấy có bắt em cắt cổ tay tự tử thì chắc em cũng không dám, em sợ máu lắm
sweat.gif

Và kết quả cũng giống như các thím đã đoán, tạch, tạch nặng nề luôn các thím ạ, tạch nhưng em còn gánh thêm một vết dao rạch sâu vào vết thương lòng nữa, cô ấy từ chối, tụi trong lớp thì bảo em là "thằng sứt môi" mà bày đặt cưa gái, bày đặt yêu. Liệu xấu có phải là cái tội không hả các thím
too_sad.gif

Em lại học, hình như học là cái cách duy nhất em vượt qua nỗi buồn hay sao ấy
smile.gif
Rồi nỗi đau cũng lắng xuống, em cũng tốt nghiệp cấp ba và đỗ vào một trường đại học top về kinh tế với số điểm ~26đ, cũng tạm tạm các thím nhỉ
Vào đại học, em vẫn sống như thể là em không quan tâm tới con gái nữa , môn học nào em cũng tìm được ra sự thú vị của nó, và bên cạnh đó, em còn được mời vào đội tuyển bóng đá, hội diễn văn nghệ và ban chấp hành của khoa, em được các bạn trong lớp bầu làm lãnh đạo tinh thần vì em không ứng cử vào bất kỳ một chức vụ nào nhưng em luôn là người nói chuyện một cách rất chân tình với lớp mỗi khi có việc cần cả lớp chung tay góp sức, là người xách động các bạn quậy ngay trong bữa đầu cả lớp gặp nhau, và lớp em quen nhau nhanh là vì thế, thật may cho em
big_smile.gif

Em được các bạn xem như là sinh vật lạ vì khả năng lãnh đạo, 10 vạn câu hỏi vì sao các bạn hỏi em mỗi ngày em may mắn trúng tủ trả lời được, và em đã được bế vào làm trong ban chấp hành của khoa
big_smile.gif
1 thành công đáng kể với 1 sinh viên năm nhất như em.
Và rồi, em lại yêu
brick.png
chắc có lẽ vì em chưa chừa, nhưng lần này thì nhanh gọn lẹ hơn mấy lần trước, bạn ý từ chối ngay từ vòng gửi xe
oh.gif
sau này có làm việc chung với một bạn nữ trong lớp, bạn ấy có nói với em :" Đối với ông thì người ta tồn tại sự ngưỡng mộ và sự thân thiết nhưng tình yêu thì họ không thích ông vì ông không đẹp trai"
too_sad.gif
miệng cười nhưng lòng em như có dao cứa vậy các thím ạ.
Tâm sự với các thím đôi dòng, thực sự là em buồn lắm rồi các thím ạ, có phải, xấu là không có quyền được yêu hay không...
đang cùng cảnh ngộ với thằng này copy về cho các xàm đọc
 
Dài quá tao ko đọc nhưng trả lời mày thế này, mày thích yêu ai thì yêu đéo ai cấm đc mày, nhưng vấn đề có đc đáp lại ko thì khả năng là ko.
 
Xấu đéo có tội. Nhưng xấu mà còn đa sầu đa cảm thì đéo có ny là xứng đáng cmnr. Mày tin những thằng t quen mà sát gái nhất toàn là xấu như chó ko :)))
 
Đầu tiên, ở đây không phải VOZ nên không có thím nào cả. Tất cả là mày tao.
Thứ hai, ngoài đẹp bẩm sinh, thì mày có thể đẹp do rèn luyện nữa. Nếu mày không biết cách rèn luyện cho đẹp lên thì là mày không được yêu do ngu, nghèo, lười chứ không phải lỗi do mày xấu trai.
 
:)) những con từ chối m đều xinh đúng k. Nếu bọn nó k xinh m có thích k :-?
Đặt vấn đề ngược lại, m xấu lại nghèo thì sao mấy con xinh thích m đc.
Chấp nhận yêu mấy e sứt môi như m đi. K thì phấn đấu giàu lên mà phẫu thuật.
Xấu, nghèo lại còn mong manh dễ vỡ thì gái ngon nào nó chịu.
Đây đ' phải vấn đề "xấu là k có quyền đc yêu". Đấy là ngụy biện của m. Đây là vấn đề "xấu đ' biết phấn đấu lại còn trèo cao"
 
Mày tự tin lên, đàn ông mà không tự tin, không phấn đấu thì chả còn gì đâu. Ở cái tuổi của mấy e mày kể thì chúng nó đa phần thích mấy thằng đẹp giai, nhưng sau tốt nghiệp đi làm rồi lại khác, đến lúc mày thành công rồi sẽ có một đống lao vào cho mày chọn. Tự tin lên nhé tml, tặng mày 1 câu: “không nhà giàu thì phải đẹp giai, không thông kinh sử phải dài 1 gang”
 
Đầu tiên, ở đây không phải VOZ nên không có thím nào cả. Tất cả là mày tao.
Thứ hai, ngoài đẹp bẩm sinh, thì mày có thể đẹp do rèn luyện nữa. Nếu mày không biết cách rèn luyện cho đẹp lên thì là mày không được yêu do ngu, nghèo, lười chứ không phải lỗi do mày xấu trai.
Em cũng biết vị thế của em mà thím
smile.gif
cuộc đời em chưa bao giờ dám tơ tưởng tới một cô gái có thể gọi là đẹp chứ đừng nói là hot girl
brick.png

 
cường đô la có đẹp zai không bạn của tôi ơi ???????? XL mày luôn ở thời buổi này đẹp zai chỉ xếp vào yếu tố thứ 3 để mày có ng yêu, xưa thời bố mẹ mày tức là các u 5x thì đẹp zai, gia giáo là yếu tố đầu còn ở thời này tiền là số 1, địa vị là số 2 còn đẹp zai chỉ xếp thứ 3. Đẹp zai mà đéo có tiền có chức thì cũng như 1 bức tranh đẹp bị lấy làm giấy lau đít, còn mày nói t xạo loz thì mày đọc bài này đi nhé
Lấy phú nhị đại xấu trai, hot girl xứ Trung vẫn quả quyết yêu thật lòng không màng vật chất
 
có thằng sứt môi tên Hữu Phước gì đó vẫn làm diễn viên được mà
m đừng bi quan quá
 
Giải pháp: Tao thì ko xấu nhưng mà tao đéo to lắm, đi đá 4` toàn bị chê người gầy ôm đéo thích thế nên tao luyện tập cả 3 chân rồi đ!t cho mấy thằng to béo phải nể vcl, 4` còn cho free vì nó sướng quá. Nhớ cái lần năm ngoái đi QL đến cái thứ 3 e nó bảo a đừng đi bao nữa cho nhanh ra mà tao cũng giã liên tục cho gần 30 phút, giã liên tục chứ đéo có dừng tí nào xong xuất cmn trong lo`n nó luôn. Rồi em nó nằm ôm ấp kể là trước bị hiếp xong đi khám bác sỹ bảo cơ địa cái cc gì để mang bầu bé quá nên đéo mang thai được.
 
cường đô la có đẹp zai không bạn của tôi ơi ???????? XL mày luôn ở thời buổi này đẹp zai chỉ xếp vào yếu tố thứ 3 để mày có ng yêu, xưa thời bố mẹ mày tức là các u 5x thì đẹp zai, gia giáo là yếu tố đầu còn ở thời này tiền là số 1, địa vị là số 2 còn đẹp zai chỉ xếp thứ 3. Đẹp zai mà đéo có tiền có chức thì cũng như 1 bức tranh đẹp bị lấy làm giấy lau đít, còn mày nói t xạo loz thì mày đọc bài này đi nhé
Lấy phú nhị đại xấu trai, hot girl xứ Trung vẫn quả quyết yêu thật lòng không màng vật chất
mà bác ơi em vừa nghèo vừa xấu trai thì chẳng lẽ chết đi cho rồi à
 
Nồi nào vung đấy, cuộc đời nó công bằng lắm, đừng cố cốc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, chị người xứng tầm vs mình thì mới yên ổn đc. Chứ nói như mày tao cũng yêu ngọc trinh vcl ra.
 
cố lên m ơi, cày cuốc kiếm tiền đi hàn đi thái đập đi xây lại
 
Em cũng biết vị thế của em mà thím
smile.gif
cuộc đời em chưa bao giờ dám tơ tưởng tới một cô gái có thể gọi là đẹp chứ đừng nói là hot girl
brick.png

1191
 
Có phải xấu là không được quyền yêu không hả các thím...
Thực sự thì bây giờ em đang rất buồn, tủi thân và tự ti các thím ạ
adore.gif
chả lẽ xấu về ngoại hình nhưng đẹp về tâm hồn lại không xứng đáng có được một tình yêu đích thực hay sao
too_sad.gif
nhưng em lại chả tìm được ai tâm sự ngoài cách lên voz than thở như một thằng loser vậy, mặc dù em không muốn làm loser chút nào
Em sinh ra tại một vùng quê nghèo thuộc tỉnh lẻ Đồng Nai, nếu mà bảo "chó ăn đá, gà ăn sỏi" thì hơi quá đáng nhưng nó thực sự xứng đáng với cụm từ đó, nhưng dù sao, em vẫn rất yêu quê và yêu những thứ thân thuộc với mình
adore.gif

19 năm về trước, em chào đời trong 1 gia đình bần cố nông, có thể nói, nhà em nghèo đến mức không có lấy 1 tấc đất cắm dùi. Bố mẹ em bị gia đình hắt hủi, đuổi ra khỏi nhà ông bà nội khi trong túi không có lấy 1 xu, thời gian đó, em mãi không quên, thời gian mà có thể nói, là bĩ cực nhất cho gia đình em.
Khốn khó rồi cũng trôi qua, em cũng lớn dần theo năm tháng, nhưng, em lớn lên không bình thường như bao đứa trẻ khác, mà em lớn lên cùng những lời châm chọc ác ý từ mọi người xung quanh. Sinh ra em đã mang trên môi 1 vết thương hở, tuy được may lại theo chương trình nhân đạo "nụ cười cho em" nhưng nó vẫn để lại 1 vết sẹo dài, mặc dù không ảnh hưởng gì tới giọng nói, nhưng nó đã làm biến dạng vành môi, sống mũi, và hàm trên của em. Và em mang trên mình biệt danh "thằng sứt môi"
too_sad.gif

Từ nhỏ, em đã ý thức được mình không giống mọi người, rằng ông trời đã không ban cho em một cuộc sống bình thường như bao người khác. Thế nên, em đã ra sức học hành, tập tành thể dục thể thao và tự luyện được vô số các tài lẻ khác như thổi harmonica, thổi sáo trúc, đánh guitar. Lớn lên một chút em bắt đầu tập viết nhạc và rap, giờ cũng có được kha khá các track rồi các thím ạ
sexy_girl.gif

Khi em trở thành một cậu thiếu niên, cụ thể là năm em học lớp 9, em đã bắt đầu biết cảm nắng một cô bạn cùng lớp . Cô ấy sở hữu một vẻ đẹp như những tia nắng mùa thu, với đôi mắt long lanh như những hạt sương sớm mai, và khuôn mặt thanh tú giống hệt Lưu Diệc Phi các thím ạ
beauty.gif
Cô ấy là lớp trưởng, đồng thời cũng là học sinh giỏi nhất khối. Trong khi đó em là một thằng chỉ vừa mới chuyển trường, lạ nước, lạ cái, nhưng có một trái tim cháy bùng như ngọn lửa magie vậy.
Thấy cô ấy đôi lần gặp khó khăn khi giải những bài toán khó, với vẻ cắn bút nhìn rất đáng yêu, đôi lần em tưởng tượng giá mà cái bút ấy là đôi môi của em, thì em cầu cho cô ấy gặp bài khó cả ngày
brick.png

Thế nên, em bắt đầu về nhà tự tìm hiểu những bài toán đó, và em phát hiện ra mình có khả năng rất mạnh ở môn toán, và những bài khó cô ấy phải cắn bút, em đã ra tay giải vèo vèo trước con mắt thán phục và đầy ngưỡng mộ của cô ấy.
Chính vì ánh mắt ấy, em đã chết ngắc
go.gif
em về nhà và ra sức học như một con thần thú, từ môn toán đến môn văn, từ lăng quăng cho đến sốt xuất huyết em đều tinh thông đủ đường, và em đã lọt vào mắt xanh của thầy giáo dạy toán, em nghiễm nhiên có mặt trong đội tuyển thi học sinh giỏi toán của trường, được ngồi ôn luyện cùng cô ấy mỗi ngày, chao ôi hạnh phúc lắm các thím ạ
adore.gif

Em ra sức học tập, và trau dồi thêm cho mình các kiến thức khác để không tụt hậu so với thời đại, và ngôi nhất khối của em ấy đã bị em soán mất, em còn vô tình ẳm được giải thưởng học sinh giỏi toán cấp quốc gia, tuy chỉ là giải khuyến khích nhưng với một thằng học trò nghèo ở vùng quê nghèo như em là một điều mà em không bao giờ dám mơ tưởng
still_dreaming.gif

Em với cô ấy bắt đầu thân thiết, đôi lần em cũng ảo tưởng rằng cô ấy đang thích mình, nhưng không phải các thím ạ, khi em tỏ tình, cô ấy đã không đồng ý cũng không cho em bất kỳ một cơ hội nào, và cô ấy đã trao tình cảm của mình cho một đứa con trai khác mà nếu nói thẳng thừng, nó kém em về mọi mặt, chỉ hơn em về ngoại hình.
Em bắt đầu thu mình lại trong chiếc vỏ ốc mặc cảm, chỉ lấy học tập và công việc làm niềm vui, lồng vào trong đó các hoạt động thể thao chỉ mong quên đi được hình bóng ấy, quên đi cái ánh mắt ngày nào đã dìu em đi tới đỉnh cao
cry.gif
nhưng em vẫn không thể quên đi trái đắng đầu đời mà em đã ăn phải.
Lên cấp ba, em cũng bắt đầu bước chân vào lớp 10 như bao cô cậu bình thường khác. Em vẫn học tập, và bên lề, em tự luyện cho mình harmonica, sáo trúc và guitar để mỗi khi ngồi một mình, em lại tự đàn, tự thổi lên cho mình bản nhạc của sự cô độc, bản nhạc của cuộc đời không bình thường như bao cuộc đời khác. Em còn tự học thêm một số kiến thức căn bản về Pts, AI, Corel... cũng như các phần mềm tin học ứng dụng khác bằng những giờ theo tụi bạn ra ngoài tiệm net bắn đột kích hoặc đánh dday.
big_smile.gif

Em vẫn học ,vẫn sống như bao con người khác, vẫn rinh giải về đều đều 3 năm cho trường cấp ba cả văn lẫn toán, và có lẽ cuộc đời của em vẫn tiếp tục trôi bình dị như vậy nếu như em không bị cảm nắng thêm một cô bạn cùng lớp, một cô bạn cũng rất dễ thương.
Em yêu một cách đơn phương, thầm lặng như những bản nhạc chàng Trương Chi vẫn thổi lên réo rắt bên sông để gửi vào trong cả một niềm hy vọng cho cuộc tình với nàng Mỵ Nương xinh đẹp. Em có thể vì cô ấy than đói mà chạy 9 cây số tới nhà cô ấy chỉ để đưa một hộp sữa và một ổ bánh mỳ thơm phức. Hay em đã thức thâu đêm chỉ để vẽ một tấm chân dung chì tặng nàng nhân ngày sinh nhật, hoặc một ngôi nhà thủ công bằng que y tế có đèn led phát sáng do chính tay em làm. Lần nào cô ấy cũng cười tít mắt, chao ôi cái nụ cười ấy có bắt em cắt cổ tay tự tử thì chắc em cũng không dám, em sợ máu lắm
sweat.gif

Và kết quả cũng giống như các thím đã đoán, tạch, tạch nặng nề luôn các thím ạ, tạch nhưng em còn gánh thêm một vết dao rạch sâu vào vết thương lòng nữa, cô ấy từ chối, tụi trong lớp thì bảo em là "thằng sứt môi" mà bày đặt cưa gái, bày đặt yêu. Liệu xấu có phải là cái tội không hả các thím
too_sad.gif

Em lại học, hình như học là cái cách duy nhất em vượt qua nỗi buồn hay sao ấy
smile.gif
Rồi nỗi đau cũng lắng xuống, em cũng tốt nghiệp cấp ba và đỗ vào một trường đại học top về kinh tế với số điểm ~26đ, cũng tạm tạm các thím nhỉ
Vào đại học, em vẫn sống như thể là em không quan tâm tới con gái nữa , môn học nào em cũng tìm được ra sự thú vị của nó, và bên cạnh đó, em còn được mời vào đội tuyển bóng đá, hội diễn văn nghệ và ban chấp hành của khoa, em được các bạn trong lớp bầu làm lãnh đạo tinh thần vì em không ứng cử vào bất kỳ một chức vụ nào nhưng em luôn là người nói chuyện một cách rất chân tình với lớp mỗi khi có việc cần cả lớp chung tay góp sức, là người xách động các bạn quậy ngay trong bữa đầu cả lớp gặp nhau, và lớp em quen nhau nhanh là vì thế, thật may cho em
big_smile.gif

Em được các bạn xem như là sinh vật lạ vì khả năng lãnh đạo, 10 vạn câu hỏi vì sao các bạn hỏi em mỗi ngày em may mắn trúng tủ trả lời được, và em đã được bế vào làm trong ban chấp hành của khoa
big_smile.gif
1 thành công đáng kể với 1 sinh viên năm nhất như em.
Và rồi, em lại yêu
brick.png
chắc có lẽ vì em chưa chừa, nhưng lần này thì nhanh gọn lẹ hơn mấy lần trước, bạn ý từ chối ngay từ vòng gửi xe
oh.gif
sau này có làm việc chung với một bạn nữ trong lớp, bạn ấy có nói với em :" Đối với ông thì người ta tồn tại sự ngưỡng mộ và sự thân thiết nhưng tình yêu thì họ không thích ông vì ông không đẹp trai"
too_sad.gif
miệng cười nhưng lòng em như có dao cứa vậy các thím ạ.
Tâm sự với các thím đôi dòng, thực sự là em buồn lắm rồi các thím ạ, có phải, xấu là không có quyền được yêu hay không...
đang cùng cảnh ngộ với thằng này copy về cho các xàm đọc
Mày đang đi đúng đường rồi ấy tml, cứ tiếp tục phấn đấu khi mày có sự nghiệp có tiền thì lúc đó mày có ko có môi con gái nó cũng đè ra mà nút lưỡi chứ đừng nói sứt môi.
Mà sau này lm có tiền thì chỉnh sửa lại y học giờ phát triển lo j, thử tưởng tưởng 5,7 năm sau mày giàu có phẩu thuật đẹp trai rồi mày lên kế hoạch đi tán chịch những con khi xưa phũ này có phải hả hê lắm k
 
Xấu thì phải biết phấn đấu chứ địt mẹ lên đây than thì ai mà giúp cho cái khoản xấu , nếu xấu quá thì đi thẫm mỹ , ko thì phải giỏi kiếm tiền , đã xấu còn loser ko ai yêu em trai ah
 
:)) những con từ chối m đều xinh đúng k. Nếu bọn nó k xinh m có thích k :-?
Đặt vấn đề ngược lại, m xấu lại nghèo thì sao mấy con xinh thích m đc.
Chấp nhận yêu mấy e sứt môi như m đi. K thì phấn đấu giàu lên mà phẫu thuật.
Xấu, nghèo lại còn mong manh dễ vỡ thì gái ngon nào nó chịu.
Đây đ' phải vấn đề "xấu là k có quyền đc yêu". Đấy là ngụy biện của m. Đây là vấn đề "xấu đ' biết phấn đấu lại còn trèo cao"

Đây, hơi phũ nhưng tml này nói khá đúng ý tao.
Nếu mày đã có hứng thú từ nhỏ với việc học hành, nghiên cứu, thì cố gắng lấy đó làm niềm vui. Cứ cày cuốc rồi sẽ dần dần khá lên, có tiền có địa vị, thì lúc đó mọi thứ nó sẽ dễ dàng hơn.
Mày mới chỉ 20 tuổi đầu, nên tình yêu lúc này đối tụi mày nó mơ mộng, hão huyền, ngôn lù lắm. Tụi con gái thời nay, đặc biệt tụi có nhan sắc, hầu như nó sẽ chỉ để ý tới mấy thằng đẹp mã, dẻo mỏ, hoặc nhà giàu. Mày đéo có thứ nào, nên rất khó.
Sau này mày đi làm rồi, mày tiếp xúc nhiều người lớn, thì lúc đó mày sẽ thấy khác biệt. Mày cũng sẽ tự tin hơn.
Chứ giờ tạm thời gác lại ba cái thứ tình yêu cảm nắng ngôn lù sướt mướt uỷ mị đó đi tml.
 
Có phải xấu là không được quyền yêu không hả các thím...
Thực sự thì bây giờ em đang rất buồn, tủi thân và tự ti các thím ạ
adore.gif
chả lẽ xấu về ngoại hình nhưng đẹp về tâm hồn lại không xứng đáng có được một tình yêu đích thực hay sao
too_sad.gif
nhưng em lại chả tìm được ai tâm sự ngoài cách lên voz than thở như một thằng loser vậy, mặc dù em không muốn làm loser chút nào
Em sinh ra tại một vùng quê nghèo thuộc tỉnh lẻ Đồng Nai, nếu mà bảo "chó ăn đá, gà ăn sỏi" thì hơi quá đáng nhưng nó thực sự xứng đáng với cụm từ đó, nhưng dù sao, em vẫn rất yêu quê và yêu những thứ thân thuộc với mình
adore.gif

19 năm về trước, em chào đời trong 1 gia đình bần cố nông, có thể nói, nhà em nghèo đến mức không có lấy 1 tấc đất cắm dùi. Bố mẹ em bị gia đình hắt hủi, đuổi ra khỏi nhà ông bà nội khi trong túi không có lấy 1 xu, thời gian đó, em mãi không quên, thời gian mà có thể nói, là bĩ cực nhất cho gia đình em.
Khốn khó rồi cũng trôi qua, em cũng lớn dần theo năm tháng, nhưng, em lớn lên không bình thường như bao đứa trẻ khác, mà em lớn lên cùng những lời châm chọc ác ý từ mọi người xung quanh. Sinh ra em đã mang trên môi 1 vết thương hở, tuy được may lại theo chương trình nhân đạo "nụ cười cho em" nhưng nó vẫn để lại 1 vết sẹo dài, mặc dù không ảnh hưởng gì tới giọng nói, nhưng nó đã làm biến dạng vành môi, sống mũi, và hàm trên của em. Và em mang trên mình biệt danh "thằng sứt môi"
too_sad.gif

Từ nhỏ, em đã ý thức được mình không giống mọi người, rằng ông trời đã không ban cho em một cuộc sống bình thường như bao người khác. Thế nên, em đã ra sức học hành, tập tành thể dục thể thao và tự luyện được vô số các tài lẻ khác như thổi harmonica, thổi sáo trúc, đánh guitar. Lớn lên một chút em bắt đầu tập viết nhạc và rap, giờ cũng có được kha khá các track rồi các thím ạ
sexy_girl.gif

Khi em trở thành một cậu thiếu niên, cụ thể là năm em học lớp 9, em đã bắt đầu biết cảm nắng một cô bạn cùng lớp . Cô ấy sở hữu một vẻ đẹp như những tia nắng mùa thu, với đôi mắt long lanh như những hạt sương sớm mai, và khuôn mặt thanh tú giống hệt Lưu Diệc Phi các thím ạ
beauty.gif
Cô ấy là lớp trưởng, đồng thời cũng là học sinh giỏi nhất khối. Trong khi đó em là một thằng chỉ vừa mới chuyển trường, lạ nước, lạ cái, nhưng có một trái tim cháy bùng như ngọn lửa magie vậy.
Thấy cô ấy đôi lần gặp khó khăn khi giải những bài toán khó, với vẻ cắn bút nhìn rất đáng yêu, đôi lần em tưởng tượng giá mà cái bút ấy là đôi môi của em, thì em cầu cho cô ấy gặp bài khó cả ngày
brick.png

Thế nên, em bắt đầu về nhà tự tìm hiểu những bài toán đó, và em phát hiện ra mình có khả năng rất mạnh ở môn toán, và những bài khó cô ấy phải cắn bút, em đã ra tay giải vèo vèo trước con mắt thán phục và đầy ngưỡng mộ của cô ấy.
Chính vì ánh mắt ấy, em đã chết ngắc
go.gif
em về nhà và ra sức học như một con thần thú, từ môn toán đến môn văn, từ lăng quăng cho đến sốt xuất huyết em đều tinh thông đủ đường, và em đã lọt vào mắt xanh của thầy giáo dạy toán, em nghiễm nhiên có mặt trong đội tuyển thi học sinh giỏi toán của trường, được ngồi ôn luyện cùng cô ấy mỗi ngày, chao ôi hạnh phúc lắm các thím ạ
adore.gif

Em ra sức học tập, và trau dồi thêm cho mình các kiến thức khác để không tụt hậu so với thời đại, và ngôi nhất khối của em ấy đã bị em soán mất, em còn vô tình ẳm được giải thưởng học sinh giỏi toán cấp quốc gia, tuy chỉ là giải khuyến khích nhưng với một thằng học trò nghèo ở vùng quê nghèo như em là một điều mà em không bao giờ dám mơ tưởng
still_dreaming.gif

Em với cô ấy bắt đầu thân thiết, đôi lần em cũng ảo tưởng rằng cô ấy đang thích mình, nhưng không phải các thím ạ, khi em tỏ tình, cô ấy đã không đồng ý cũng không cho em bất kỳ một cơ hội nào, và cô ấy đã trao tình cảm của mình cho một đứa con trai khác mà nếu nói thẳng thừng, nó kém em về mọi mặt, chỉ hơn em về ngoại hình.
Em bắt đầu thu mình lại trong chiếc vỏ ốc mặc cảm, chỉ lấy học tập và công việc làm niềm vui, lồng vào trong đó các hoạt động thể thao chỉ mong quên đi được hình bóng ấy, quên đi cái ánh mắt ngày nào đã dìu em đi tới đỉnh cao
cry.gif
nhưng em vẫn không thể quên đi trái đắng đầu đời mà em đã ăn phải.
Lên cấp ba, em cũng bắt đầu bước chân vào lớp 10 như bao cô cậu bình thường khác. Em vẫn học tập, và bên lề, em tự luyện cho mình harmonica, sáo trúc và guitar để mỗi khi ngồi một mình, em lại tự đàn, tự thổi lên cho mình bản nhạc của sự cô độc, bản nhạc của cuộc đời không bình thường như bao cuộc đời khác. Em còn tự học thêm một số kiến thức căn bản về Pts, AI, Corel... cũng như các phần mềm tin học ứng dụng khác bằng những giờ theo tụi bạn ra ngoài tiệm net bắn đột kích hoặc đánh dday.
big_smile.gif

Em vẫn học ,vẫn sống như bao con người khác, vẫn rinh giải về đều đều 3 năm cho trường cấp ba cả văn lẫn toán, và có lẽ cuộc đời của em vẫn tiếp tục trôi bình dị như vậy nếu như em không bị cảm nắng thêm một cô bạn cùng lớp, một cô bạn cũng rất dễ thương.
Em yêu một cách đơn phương, thầm lặng như những bản nhạc chàng Trương Chi vẫn thổi lên réo rắt bên sông để gửi vào trong cả một niềm hy vọng cho cuộc tình với nàng Mỵ Nương xinh đẹp. Em có thể vì cô ấy than đói mà chạy 9 cây số tới nhà cô ấy chỉ để đưa một hộp sữa và một ổ bánh mỳ thơm phức. Hay em đã thức thâu đêm chỉ để vẽ một tấm chân dung chì tặng nàng nhân ngày sinh nhật, hoặc một ngôi nhà thủ công bằng que y tế có đèn led phát sáng do chính tay em làm. Lần nào cô ấy cũng cười tít mắt, chao ôi cái nụ cười ấy có bắt em cắt cổ tay tự tử thì chắc em cũng không dám, em sợ máu lắm
sweat.gif

Và kết quả cũng giống như các thím đã đoán, tạch, tạch nặng nề luôn các thím ạ, tạch nhưng em còn gánh thêm một vết dao rạch sâu vào vết thương lòng nữa, cô ấy từ chối, tụi trong lớp thì bảo em là "thằng sứt môi" mà bày đặt cưa gái, bày đặt yêu. Liệu xấu có phải là cái tội không hả các thím
too_sad.gif

Em lại học, hình như học là cái cách duy nhất em vượt qua nỗi buồn hay sao ấy
smile.gif
Rồi nỗi đau cũng lắng xuống, em cũng tốt nghiệp cấp ba và đỗ vào một trường đại học top về kinh tế với số điểm ~26đ, cũng tạm tạm các thím nhỉ
Vào đại học, em vẫn sống như thể là em không quan tâm tới con gái nữa , môn học nào em cũng tìm được ra sự thú vị của nó, và bên cạnh đó, em còn được mời vào đội tuyển bóng đá, hội diễn văn nghệ và ban chấp hành của khoa, em được các bạn trong lớp bầu làm lãnh đạo tinh thần vì em không ứng cử vào bất kỳ một chức vụ nào nhưng em luôn là người nói chuyện một cách rất chân tình với lớp mỗi khi có việc cần cả lớp chung tay góp sức, là người xách động các bạn quậy ngay trong bữa đầu cả lớp gặp nhau, và lớp em quen nhau nhanh là vì thế, thật may cho em
big_smile.gif

Em được các bạn xem như là sinh vật lạ vì khả năng lãnh đạo, 10 vạn câu hỏi vì sao các bạn hỏi em mỗi ngày em may mắn trúng tủ trả lời được, và em đã được bế vào làm trong ban chấp hành của khoa
big_smile.gif
1 thành công đáng kể với 1 sinh viên năm nhất như em.
Và rồi, em lại yêu
brick.png
chắc có lẽ vì em chưa chừa, nhưng lần này thì nhanh gọn lẹ hơn mấy lần trước, bạn ý từ chối ngay từ vòng gửi xe
oh.gif
sau này có làm việc chung với một bạn nữ trong lớp, bạn ấy có nói với em :" Đối với ông thì người ta tồn tại sự ngưỡng mộ và sự thân thiết nhưng tình yêu thì họ không thích ông vì ông không đẹp trai"
too_sad.gif
miệng cười nhưng lòng em như có dao cứa vậy các thím ạ.
Tâm sự với các thím đôi dòng, thực sự là em buồn lắm rồi các thím ạ, có phải, xấu là không có quyền được yêu hay không...
đang cùng cảnh ngộ với thằng này copy về cho các xàm đọc
Địt cụ mày, bài này tao đọc lâu rồi. Bịa chuyện hả mày.

Mấy thằng xấu cứ tự nhận tâm hồn đẹp là thế đéo nào. DM chúng mày mà đẹp trai lại chẳng tâm hồn chó tha ngay, chẳng qua đéo có cưả thôi.
 
Địt cụ mày, bài này tao đọc lâu rồi. Bịa chuyện hả mày.

Mấy thằng xấu cứ tự nhận tâm hồn đẹp là thế đéo nào. DM chúng mày mà đẹp trai lại chẳng tâm hồn chó tha ngay, chẳng qua đéo có cưả thôi.
Địt cụ nó tao thử google phát ra luôn bài bên f17 con đĩ mẹ nó tml thớt.
p1qwHt3.png
 

Có thể bạn quan tâm

Top