Tao bị trầm cảm - cứu tao

có lẽ bây giờ cái xàm này là sân chơi duy nhất của tao. Bài có thể dài, nên thằng nào rảnh thì chịu khó đọc cùng tao :vozvn (3):

Giờ đây tao đéo có bạn. Đéo có 1 thằng nào luôn.

Buổi trưa đéo có ai đi ăn cùng tao, lễ tết tao muốn bay mẹ đi đâu đó cũng đéo có ai đi cùng. Thậm chí là đi cafe cũng đéo có một ai luôn. Có 1 thằng duy nhất nhưng thằng này chỉ đi khi nào tao gọi nó thôi, còn tuyệt nhiên đéo bao giờ tao nhận được 1 cuộc gọi mời nào tham dự bất cứ cái gì. :vozvn (19): (chắc chúng mày sẽ nói, tại tao sống như lồn? - ok, tao ko phủ nhận. tí tao kể sau)

tao có 1 công việc mà nhiều thằng nhìn vào sẽ thấy ngon đấy, lương ngon đấy, nơi làm việc ổn đấy, nhưng bên trong bản thân tao thì thấy như lồn.

Tất nhiên cũng đéo phải dạng bị câm tự kỷ, tao vẫn xã giao rượu bia gái gú nhưng chỉ là đi cho hòa đồng, chứ tao ko thấy vui vẻ gì trong mấy cái đấy cả. Và cái khó chịu đó lâu ngày nó hằn lên mặt tao, hằn lên tính cách tao, dần dần người ta xa cách. Nhiều lúc tao cảm thấy người ta nói chuyện với tao là vì nhìn tao tội quá, đứng đéo ai thèm ngó.

Vì sao tao lại như vậy?

Tao ko muốn lấy lí do để biện minh cho cách sống hãm lồn của tao. Nhưng mọi thứ đều có nguyên nhân.

Tao sống trong 1 cái nhà mà tao phải gọi là hết sức như lồn, tao đẻ ra đã phải gánh trên vai của nợ mà tao đéo biết tại sao lại có, và nếu đéo có nó thì liệu tao có được như bây giờ, hay tao sẽ chính là cái của nợ đấy?

Rồi sau này lớn lên tí xíu thì nhà tao liên miên cãi nhau, làm tao rất ức chế. Chúng mày thử nghĩ cái cảnh ngày nào cũng nặng nề nghe chửi nhau, cạnh khóe. Đó cũng chính là lí do mà tao cật lực phản đối và muốn chửi địt mẹ những thằng nào mở mõm ra nói: không li dị và sống vì con cái. Xin thưa bỏ mẹ chúng mày đi thì con chúng mày sẽ hạnh phúc hơn là ngày nào cũng nhìn chúng mày nặng nề với nhau.

Dần dần tao trở nên bất cần, tao đéo phá của chơi bời làm hại ai, nhưng tao cũng đéo cần lồn gì cả. Mọi thứ với tao như kiểu: lúc nào còn gặp nhau thì vẫn rất bình thường, tuy nhiên nếu ko có việc gì nữa thì tao cũng ko liên hệ lại --> đó là lí do đéo ai ưa tao và đéo ai là bạn tao.

Giờ đây mong ước duy nhất của tao là cút khỏi đây, ra một tỉnh khác ven biển sống. Tuy nhiên để làm được cái đó thì tao phải tự chủ về tài chính, và tao vẫn trên con đường tích lũy đó. Khốn khổ cho tao :vozvn (3):

Tự nhiên hôm nay nhìn bọn bạn cũ nó tụ tập mà thấy hơi hơi tủi. Tao biết là chính bản thân tao gây ra trước nên mới chịu cái này.

Tao nghĩ chẳng có kiếp sau đâu, chính mình đang phải chịu khổ ải do chính bản thân tạo ra ở kiếp này thôi.
Quá khứ như nào không quan trọng. Mày luôn có thể lựa chọn cách sống cho tương lai. Thay đổi đi
 
T cũng như m nhưng t đỡ hơn m là có 1 thằng bạn.
Anh em dòng họ, bạn học gì t tự né hết không nói chuyện chơi bời với ai cả, trên công ty thì ai nói chuyện với t thì t nói lại còn bình thường thì cứ im im làm việc mà giờ t cũng nghỉ mẹ rồi. Sắp tới th kia về quê chắc t cũng sẽ giống m
 
Bạn bè hiện tại thì mình gần như bỏ hết (toàn xạo xạo sống như lờ chơi làm gì) ! Giờ chỉ có kiếm tiền , tập cho đi thật nhiều , cố gắng kiếm một người phụ nữ ngoan hiền nghe lời , kết bạn những người tích cực tinh hoa xã hội để thay đổi thế giới , ...
 
Tìm ai trên mạng nch cũng đc th =)) T thấy v cũng ổn r
T nghĩ cái này chủ yếu do m cô đơn nên vậy đó
 
Đợt trước t chán đời, sau đó biết xàm và có hay nc với 1 em. T vừa cảm thấy đời vui tươi tý thì em ý lại nghỉ chơi xàm, làm t bắt đầu thấy chán đời lại rồi :((
T cũng sắp nghỉ đấy :))
Mà đâu nhất thiết phải ở xam mới tìm đc bạn đâu m
 
T cũng sắp nghỉ đấy :))
Mà đâu nhất thiết phải ở xam mới tìm đc bạn đâu m
Giờ rảnh t chỉ lên mỗi xàm hóng chứ fb giờ chả dùng, zalo thì chỉ để làm việc. Sắp tới t cũng nghỉ việc rồi, chắc cũng bỏ luôn nghịch xam để tập trung học tiếng anh, cố kiếm chứng chỉ ngon để xin việc mới :))). Trước còn hay lên xàm cmt ghẹo nhau với em ý mà giờ chả còn ai ghẹo buồn vl :(. T chỉ tiếc 2 đứa làm ngay gần nhau mà t chưa kịp xin sdt để gặp gỡ làm qen ngoài đời thôi :))
 
Giờ rảnh t chỉ lên mỗi xàm hóng chứ fb giờ chả dùng, zalo thì chỉ để làm việc. Sắp tới t cũng nghỉ việc rồi, chắc cũng bỏ luôn nghịch xam để tập trung học tiếng anh, cố kiếm chứng chỉ ngon để xin việc mới :))). Trước còn hay lên xàm cmt ghẹo nhau với em ý mà giờ chả còn ai ghẹo buồn vl :(. T chỉ tiếc 2 đứa làm ngay gần nhau mà t chưa kịp xin sdt để gặp gỡ làm qen ngoài đời thôi :))
Có duyên lại gặp lo đéo =))) học tiếng anh cần tips gì thì hỏi t có gì t giúp cho :smile:
 
Có duyên lại gặp lo đéo =))) học tiếng anh cần tips gì thì hỏi t có gì t giúp cho :smile:
Nghe có duyên lại gặp nó mờ mịt lắm. Hehe, m dân Đà nẵng chắc tiếng anh tốt lắm hả. Đợt tới đi học thấy khó khăn thì t nhờ :))). Trước t mới học Toeic vớ vẩn để ra trường thôi nên tiếng anh cũng chỉ trung bình
 
t cũng như m :)) t mua vui bằng gái gú rồi lại quay lại với 1 tâm hồn trống rỗng , cuộc sống nó cứ thế diễn ra và t cứ quanh quẩn với cái cuộc sống tẻ nhạt này
Thấy m bảo có vợ rồi mà vẫn trống rỗng ah .Giống tao , tao cũng tìm niềm vui phò phạch .
 
Nghe có duyên lại gặp nó mờ mịt lắm. Hehe, m dân Đà nẵng chắc tiếng anh tốt lắm hả. Đợt tới đi học thấy khó khăn thì t nhờ :))). Trước t mới học Toeic vớ vẩn để ra trường thôi nên tiếng anh cũng chỉ trung bình
Dân ở đâu cũng có người này người kia
T vẫn đang c3 với cả đang học ielts thôi
T bắt đầu tiếp xúc với tiếng anh chắc tầm 5-6 tuổi rồi tầm 7-8 tuổi mới đi học ý nên cũng tự biết mấy cái mẹo học =))
 
Lên xàm vì trầm cảm cuối cùng cũng bỏ xàm vì trầm cảm.
 
Làm người, mỗi lúc tiêu cực đa số đều nghĩ “kiếp sau sẽ khác, muốn khác ...”. Đéo biết có kiếp sau hay ko nhưng kể cả có đi nữa nhưng khi ấy ko có trí nhớ tình cảm của kiếp này thì cũng có phải mình đéo đâu, cơ bản là 1 tml khác thôi. Thế thì ước kiếp sau làm cái nồi gì
 
Trong đời ai cũng có giai đoạn như thế cả, đối với m chẳng qua nó đến sớm mà thôi. T cũng đã từng như vậy, có phần nhẹ và may mắn hơn khi bên cạnh t có bạn bè tốt. Lời khuyên chắc m nghe nhiều rồi, t chỉ khuyên m 1 điều, là hãy thay đổi môi trường sống đi, nhanh nhất trong khả năng của m. Chúc m nhanh chóng tái hoà nhập cộng đồng.
 
Dân ở đâu cũng có người này người kia
T vẫn đang c3 với cả đang học ielts thôi
T bắt đầu tiếp xúc với tiếng anh chắc tầm 5-6 tuổi rồi tầm 7-8 tuổi mới đi học ý nên cũng tự biết mấy cái mẹo học =))
M có bí quyết gì để học không.
T cũng mới bắt đầu học tiếng anh.Trước còn biết ít ít giờ thì gần như bằng 0 mà tao không biết bắt đầu lại từ đâu nản quá :((
 
Trong đời ai cũng có giai đoạn như thế cả, đối với m chẳng qua nó đến sớm mà thôi. T cũng đã từng như vậy, có phần nhẹ và may mắn hơn khi bên cạnh t có bạn bè tốt. Lời khuyên chắc m nghe nhiều rồi, t chỉ khuyên m 1 điều, là hãy thay đổi môi trường sống đi, nhanh nhất trong khả năng của m. Chúc m nhanh chóng tái hoà nhập cộng đồng.

m nói đúng chỗ ngứa của tao đấy!

kể chuyện với nhiều thằng nó toàn nói kiểu "mày phải thay đổi bản thân đi, hòa nhập đi" mà thực sự là tao đéo thể chịu nổi nữa rồi.

tao xác định rồi, đợi mấy năm nữa đủ vững tao sẽ cút. Tao sẽ tìm một cái gì khác để theo đuổi. quá mệt mỏi
 

Có thể bạn quan tâm

Top