Hl8x
Thanh niên hoi
T chán vl chúng mày ạ, trước giờ ít khi ts, có toàn giữ trong lòng, buồn vui cũng vậy, tết đến nơi rồi mà đi đường nghe nhạc tết làm tao buồn thự sự ấy, tao năm nay tính ra cũng 37t rồi, sn 87, dân ngoại tỉnh, đang làm trên Hn, vẫn thuê nhà, năm hồi cuối đại học t đang làm đồ án tốt nghiệp 2011, tết năm đó tầm 25 âm tao về quê ăn tết và bị lây thủy đậu nên kiêng gió ở trong nhà suốt, Bố tao rất thương tao, tao nhớ năm đó lạnh, tao bị thuỷ đậu mà bố tao vào giường ngủ với tao mấy tối liền, có tối tự nhiên bố tao lúc muộn tao ngủ bố tao lại ôm chặt tao, tao vẫn nằm im như ngủ rồi cho bố tao ôm, từ ngày về đến 30tet tao ko ra khỏi phòng luôn, Sáng m1 tết thì Bố tao bị đột quỵ phải cấp cứu.
Sau 2 tuần nằm viện bố tao khoẻ thì bs cho xuất viện, tao nhớ sáng hôm đó đang vui vì bố hôm nay sẽ ra viện, còn tao đang cb đồ lên Hn làm đồ án tốt nghiệp thì chị tao gọi về khóc kêu bố mất rồi.... lúc này tao như sụp đổ... bố tao mấy trong lúc ngủ sáng sớm đến chị tap trực bên cạnh vừa cho ăn phở xong mà....
Từ đó mẹ tao sống 1 mình ở quê, nhà tao có 3 chị em đều học và lv trên Hn cả, vẫn thay nhau về thăm mẹ, rồi đến 2018 mẹ tao bị ung thư đại tràng, ngày nhận kết quả sinh thiết bv K Tân chiều tao lại sụp đổ 1 lần nữa, nghĩ sao cđ nó cay đắng với tao vậy, mẹ tao chữa trị hoá chất dc 4 lần thì ko nhận thuốc nữa, bs cho về, chúng mày biết trong nhà có người bị ut thì nó như nào rồi đấy, buồn chán, thất vọng, bất lực lắm, tao quyết định bỏ hết mọi thứ đưa mẹ tao về quê chăm, sống dc bao lâu thì cũng cố gắng bên mẹ những ngày cuối đời, 6 tháng sau mẹ tao mất.
Tao đã ở bên mẹ từ lúc bv trả về, ngày ngày nấu cơm, đêm cũng như ngày, mẹ tao luôn đau nhức trong ngươig nên phải đấp bóp liên tục,chăm người bị Ut giai đoanj cuối vất vả lắm, kiểu khó chiều ấy, ngày ấy mẹ tao sợ tất cả các mùi, sợ tivi, điện thoại, và mùi thuốc lá, tao thì nghiện thuốc lá, mỗi lần thèm toàn chạy ra cổng hút, rồi lại phải lấy tay phủi sạch và xúc miệng để đỡ mùi thuốc đi..Thời gian đó 6 tháng có những lúc tao như bị điên, khủng hoảng, đêm đến là mẹ tao đau hầu như đêm nào cũng thức tới 4h sáng mới nhắm mắt dc tí, 6h lại phải dậy nấu cháo
Cộng với thời gian chạy chữa, cấp cứu ở Bạch mai, bệnh viện K, rồi Bv tỉnh, tao bị stress nặng, Nhà tao có 3 chị em, tao là thứ 2 coi như là trưởng, dưới còn 1 thằng em và vợ nó nữa, thời gian tao ở nhà chăm mẹ thì mấy đứa đấy có thay nhau về nhưng chỉ dc 1 2 ngày là chúng nó đi, vì tao biết nó có về chăm thì cũng lại cáu ngậu lên làm mẹ tao buồn, ai đời mẹ bị ung thư mà mấy đứa nó lên 7 8k, mỗi mình tao thì tụt 5 6kg người như thằng nghiện. Cái ngày mẹ tao hấp hối đêm đấy tao nằm cạnh mẹ, chiều hôm sau bà ấy đi, trước khi bà ấy đi tao đã hứa voi me tao là sẽ ở nhà lo cơm nước cúng mẹ đủ 100 ngày, ngày 3 bữa đúng đủ 100 ngày mới lên Hn.
Tao ở nhà 1 mình đấy chúng mày ạ, người làng ai cũng ghê, nhà tao xây mái bằng gần 120m, ở vùng cungz hơi hẻo lánh, đêm đến rộng thênh thang, tĩnh mịch có nhưng hôm mất điện tao cũng sợ vl ra, ngoài thì chó sủa, vì tao tin là có lúc mẹ tao về thật, nhất là trong vòng 49 ngày. Vậy là bố tao cũng đã mất hơn 10 năm, mẹ tao thì 3 năm rồi, mất bố mẹ tao như ko còn động lực nào luôn.
Nhiều lúc nghĩ mà tủi thân vl, nhìn người ta đủ bố mẹ, có mệ mỏi hay buồn gì gọi mẹ tâm sự, 3 năm nay tao sống như vật vờ, việc thì vẫn làm, nhưng tối về lại lủi thủi 1 mình... có những hôm trời mưa to đi đường, hay lạnh buốt, hay đoen giản thèm bữa cơm gia đình mà tao khóc luôn ấy...
Tao chán.. chán lắm.. chán chị chán em trai, chị tao thì làm ăn, chơi bời vay lãi này nọ khắp nơi, hành tao cắm xe, ứng lương đủ thứ từ thời sinh viên, chỉ vì tao ko muốn bố mẹ tao buồn, nhà hiẹn tại tao ở quê bà ấy trước có thì thầm với mẹ tao rồi cắm cmn sổ đỏ mãi sau tao mới biết và giờ còn chưa làm lại luôn.
Tao kể lên đây để chúng mày còn bố còn mẹ thì nếu có chơi thì chơi vừa thôi ko sau hối hận, sống day dứt cả đời ấy, tao bây giờ đéo còn gì, làm ăn thì chán, trước tích góp dc ít thì tiền xây nhà quê, chữa trị gần 2 năm trời cũng ko làm ăn dc gì nên giờ cũng coi như tay trắng. Nghĩ về tương lai mà u ám vl, vk con cũng đéo buồn lấy, sống vật vờ ở Tp 1 mình, người nhà rao thì có tiền chúng nó gọi vay liên tục, đéo có tiền cả mấy tháng nó cũng đéo thèm hỏi han sống ra sao, cách đây mấy tháng tao bị ngộ độc trong đêm đau bụng nôn mửa nằm cả tuần trời, cũng đéo thèm noia với ai luôn, tao nt cho bà chị và đứa e trai cũn chỉ nt lại câu ăn uống kiểu gì mà bị thé, đm nhiều khi tao muốn đi đâu đó thật xa cắt hết liên hệ với mn, với tất cả... tao kể tới đây cũng quá dài rồi, có thằng nào đọc mà đồng cảm đc thì cho tao lời khuyên với, giờ tao thực sự bế tắc, tiền thì đéo còn, tết đéo muốn về luôn, mà về thì 3 chị e 3 tính toàn cãi nhau,chị tao thì bà ấy li dị chồng, tết giờ về thì còn mấy chị em và đứa e dâu,mấy đứa nó sống vì tiền, còn tao thì sống tình cảm, mình nhịn để không khí gia đình yên ấm, mà chúng nó có hiểu đâu
Sau 2 tuần nằm viện bố tao khoẻ thì bs cho xuất viện, tao nhớ sáng hôm đó đang vui vì bố hôm nay sẽ ra viện, còn tao đang cb đồ lên Hn làm đồ án tốt nghiệp thì chị tao gọi về khóc kêu bố mất rồi.... lúc này tao như sụp đổ... bố tao mấy trong lúc ngủ sáng sớm đến chị tap trực bên cạnh vừa cho ăn phở xong mà....
Từ đó mẹ tao sống 1 mình ở quê, nhà tao có 3 chị em đều học và lv trên Hn cả, vẫn thay nhau về thăm mẹ, rồi đến 2018 mẹ tao bị ung thư đại tràng, ngày nhận kết quả sinh thiết bv K Tân chiều tao lại sụp đổ 1 lần nữa, nghĩ sao cđ nó cay đắng với tao vậy, mẹ tao chữa trị hoá chất dc 4 lần thì ko nhận thuốc nữa, bs cho về, chúng mày biết trong nhà có người bị ut thì nó như nào rồi đấy, buồn chán, thất vọng, bất lực lắm, tao quyết định bỏ hết mọi thứ đưa mẹ tao về quê chăm, sống dc bao lâu thì cũng cố gắng bên mẹ những ngày cuối đời, 6 tháng sau mẹ tao mất.
Tao đã ở bên mẹ từ lúc bv trả về, ngày ngày nấu cơm, đêm cũng như ngày, mẹ tao luôn đau nhức trong ngươig nên phải đấp bóp liên tục,chăm người bị Ut giai đoanj cuối vất vả lắm, kiểu khó chiều ấy, ngày ấy mẹ tao sợ tất cả các mùi, sợ tivi, điện thoại, và mùi thuốc lá, tao thì nghiện thuốc lá, mỗi lần thèm toàn chạy ra cổng hút, rồi lại phải lấy tay phủi sạch và xúc miệng để đỡ mùi thuốc đi..Thời gian đó 6 tháng có những lúc tao như bị điên, khủng hoảng, đêm đến là mẹ tao đau hầu như đêm nào cũng thức tới 4h sáng mới nhắm mắt dc tí, 6h lại phải dậy nấu cháo
Cộng với thời gian chạy chữa, cấp cứu ở Bạch mai, bệnh viện K, rồi Bv tỉnh, tao bị stress nặng, Nhà tao có 3 chị em, tao là thứ 2 coi như là trưởng, dưới còn 1 thằng em và vợ nó nữa, thời gian tao ở nhà chăm mẹ thì mấy đứa đấy có thay nhau về nhưng chỉ dc 1 2 ngày là chúng nó đi, vì tao biết nó có về chăm thì cũng lại cáu ngậu lên làm mẹ tao buồn, ai đời mẹ bị ung thư mà mấy đứa nó lên 7 8k, mỗi mình tao thì tụt 5 6kg người như thằng nghiện. Cái ngày mẹ tao hấp hối đêm đấy tao nằm cạnh mẹ, chiều hôm sau bà ấy đi, trước khi bà ấy đi tao đã hứa voi me tao là sẽ ở nhà lo cơm nước cúng mẹ đủ 100 ngày, ngày 3 bữa đúng đủ 100 ngày mới lên Hn.
Tao ở nhà 1 mình đấy chúng mày ạ, người làng ai cũng ghê, nhà tao xây mái bằng gần 120m, ở vùng cungz hơi hẻo lánh, đêm đến rộng thênh thang, tĩnh mịch có nhưng hôm mất điện tao cũng sợ vl ra, ngoài thì chó sủa, vì tao tin là có lúc mẹ tao về thật, nhất là trong vòng 49 ngày. Vậy là bố tao cũng đã mất hơn 10 năm, mẹ tao thì 3 năm rồi, mất bố mẹ tao như ko còn động lực nào luôn.
Nhiều lúc nghĩ mà tủi thân vl, nhìn người ta đủ bố mẹ, có mệ mỏi hay buồn gì gọi mẹ tâm sự, 3 năm nay tao sống như vật vờ, việc thì vẫn làm, nhưng tối về lại lủi thủi 1 mình... có những hôm trời mưa to đi đường, hay lạnh buốt, hay đoen giản thèm bữa cơm gia đình mà tao khóc luôn ấy...
Tao chán.. chán lắm.. chán chị chán em trai, chị tao thì làm ăn, chơi bời vay lãi này nọ khắp nơi, hành tao cắm xe, ứng lương đủ thứ từ thời sinh viên, chỉ vì tao ko muốn bố mẹ tao buồn, nhà hiẹn tại tao ở quê bà ấy trước có thì thầm với mẹ tao rồi cắm cmn sổ đỏ mãi sau tao mới biết và giờ còn chưa làm lại luôn.
Tao kể lên đây để chúng mày còn bố còn mẹ thì nếu có chơi thì chơi vừa thôi ko sau hối hận, sống day dứt cả đời ấy, tao bây giờ đéo còn gì, làm ăn thì chán, trước tích góp dc ít thì tiền xây nhà quê, chữa trị gần 2 năm trời cũng ko làm ăn dc gì nên giờ cũng coi như tay trắng. Nghĩ về tương lai mà u ám vl, vk con cũng đéo buồn lấy, sống vật vờ ở Tp 1 mình, người nhà rao thì có tiền chúng nó gọi vay liên tục, đéo có tiền cả mấy tháng nó cũng đéo thèm hỏi han sống ra sao, cách đây mấy tháng tao bị ngộ độc trong đêm đau bụng nôn mửa nằm cả tuần trời, cũng đéo thèm noia với ai luôn, tao nt cho bà chị và đứa e trai cũn chỉ nt lại câu ăn uống kiểu gì mà bị thé, đm nhiều khi tao muốn đi đâu đó thật xa cắt hết liên hệ với mn, với tất cả... tao kể tới đây cũng quá dài rồi, có thằng nào đọc mà đồng cảm đc thì cho tao lời khuyên với, giờ tao thực sự bế tắc, tiền thì đéo còn, tết đéo muốn về luôn, mà về thì 3 chị e 3 tính toàn cãi nhau,chị tao thì bà ấy li dị chồng, tết giờ về thì còn mấy chị em và đứa e dâu,mấy đứa nó sống vì tiền, còn tao thì sống tình cảm, mình nhịn để không khí gia đình yên ấm, mà chúng nó có hiểu đâu