Tao chạy xe vô giữa chợ làm rơi cái ví, đường ướt trơn trượt nên tao phải chạy thêm 10m mới dừng xe hẳn được.
Thế mà tao thất vọng ở chỗ, ko hề nghe thấy một thanh âm nào xuất phát từ đạo đức của người xung quanh, dù có năm bảy người đang ngồi đó và nhìn thấy cái ví tao rơi xuống.
Tao dừng xe, quay lại thì họ liếc nhìn tao rồi nhìn cái ví xong tiếp tục nói chuyện với nhau như ko tồn tại.
Ko phải họ thờ ơ, lạnh lùng. Mà là họ cũng thất vọng vì ko ăn được cái ví của tao, và họ cũng lười diễn xuất ra cái vẻ người tử tế.
Thế mà tao thất vọng ở chỗ, ko hề nghe thấy một thanh âm nào xuất phát từ đạo đức của người xung quanh, dù có năm bảy người đang ngồi đó và nhìn thấy cái ví tao rơi xuống.
Tao dừng xe, quay lại thì họ liếc nhìn tao rồi nhìn cái ví xong tiếp tục nói chuyện với nhau như ko tồn tại.
Ko phải họ thờ ơ, lạnh lùng. Mà là họ cũng thất vọng vì ko ăn được cái ví của tao, và họ cũng lười diễn xuất ra cái vẻ người tử tế.