t có 1 góc nhìn khác, là cái nhìn của t về 3 đứa em họ (con bà vk1 và vk2 của chú t)
T chơi thân với các em cả 2 bên từ nhỏ, nên nhìn chúng nó suốt 27 năm nay, từ nhỏ đến lớn
1. Sự phức tạp bắt đầu khi bố & mẹ đều lập gia đình mới và sinh thêm các em,
khi đó có sự can thiệp của vk, ck mới vào cuộc sống, vào kinh tế và chi tiêu gia đình thì đứa con riêng chỉ được chăm lo theo tiêu chuẩn, còn con chung thì được bố mẹ 2 bên dành cho những thứ tốt nhất. Nó bắt đầu phân bì, so sánh và thấy mình khác, mình thua thiệt, tự ti từ đó.
Ko phải mấy thứ ăn uống, quần áo vặt vãnh, mà là những khoản đầu tư lớn như chuyện đứa học trường quốc tế, đứa học trường công, rồi mấy đứa được đi du học, còn đứa con riêng chỉ được lo học ĐH trong nước
2. Dù chú t chu cấp nhiều bao nhiêu thì vk/ck nhà kia cũng chỉ lo cho đứa con riêng có mức độ, đặc biệt là nó ko có nhiều tiền tiêu vặt, khi nó học cấp 2, cấp 3, (ĐH thì nó biết suy nghĩ rồi) đây là chỗ nó vốn đã là đứa tự ti, yếu thế, khiến nó càng ít bạn bè và dễ bị bạn học của nó coi thường, ăn hiếp, bắt nạt (Cái này có các anh/chị họ hơn nhau vài tuổi học cùng trường giúp đỡ cho thì tốt), có nhiều cái nó thuộc về lừa tuổi nên nó đ' chia sẻ với bố mẹ đâu, mà chỉ nói với thằng anh nào chơi thân với nó
Nên chỗ này t nghĩ nó khi vào c2, c3 thì ngoài mua đồ cho nó mày phải lén cho nó tiền tiêu vặt, tụi m đã qua thời học sinh cũng hiểu thằng ko có tiền tiêu vặt
Nhiều cái sau này chúng nó lớn mới phức tạp, nhưng xa quá t ko nói nữa.
Suy nghĩ chủ quan của t là khi nó bước vào tuổi phải hòa nhập vào XH (môi trường học đường) thì m ngoài chu cấp công khai, đưa tiền, mua đồ...thì nên đưa lén tiền tiêu vặt cho con, đừng khoe khoang khoản tiền này với vk cũ của m vì khi đó con mày có khi bị tịch thu ko còn xu nào