Tao như này có phải là sống chó không

đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cành. Và nhà tao cũng éo le đéo kém gì. Ông nội tao đéo đéo dám nhận bố tao với bà nội khi bà mang bầu, để cho bà bơ vơ khi đẻ bố tao vào ngày trời đông suýt thì chết vì lạnh may mà bà tao mệnh lớn gặp đc ân nhân cứu mạng. Sau đó còn rất nhiều tình huống éo le đến tận bây giờ
Vậy sao về sau bố mày lại nhận lại ông nội thế
 
Haizz, đầu tiên là chia buồn với m nếu câu chuyện là thật. Nếu là t thì t sẽ báo hiếu người bố dượng kia, còn bố ruột nếu cần giúp đỡ thì mới giúp, dù gì cũng là máu mủ, chứ việc nhận lại bố thì không. T thấy suy nghĩ nhận lại bố vì muốn tốt cho con m là sai rồi, nên bỏ đi nhé. Yêu thương và quan tâm mẹ nhiều hơn, có những cái mua được cho mẹ thì mua, đồ ăn ngon hay quần áo đẹp chẳng hạn, cho kèm cả tiền, chứ cứ chuyển hay đưa tiền đấy thì mẹ m k dùng đâu, kiểu người phụ nữ xưa hay lo nghĩ cho gia đình, tiết kiệm quen rồi.
Chúc m có cuộc sống an lành, hạnh phúc nhé.
Tao cám ơn mày đã tư vấn. Hiện tại tao cũng đang cố gắng bù đắp cho mẹ tao.
 
Bản chất con người sẽ đéo bao h đổi. Cần đếch j ba cái họ hàng vớ vẩn. Đời bi kịch thì m cố mà giàu. Giàu để hưởng thụ chứ ko phải mong họ hàng nhận mình lại. Vì cơ bản khi m giàu thì ai cũng muốn bắt quàng làm họ hết. Cố lên tml
Uhm, coi như tao cũng đc trải qua những ngày khốn khó để biết được bản chất của những người họ hàng
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Xh đây thằng già khốn nạn. Tao cũng như mày. Cho đéo j. Để tiền nuôi con cho nhanh. Mà đã cho thì kêu làm Lồn j.
 
Mày hiểu bản thân có gì đó không bình thường tức là tâm lý mày bất thường rồi đó. Tuổi thơ mày như vậy thì nó khác gì vết chém sâu và cay vào tâm hồn mày đâu, vết sẹo này nó dai dẳng và nhức nhối bỏ mẹ.

Tao khuyên mày nên tìm liệu pháp tâm lý như buông bỏ trong Phật giáo hay đại loại như vậy để giải phóng tinh thần của mày. Đừng nặng nề với quá khứ mà phá hoại tương lai. Mày còn mẹ, còn vk con và sự nghiệp cũng như sức khỏe của chính mày. Sức khỏe bao gồm mạnh mẽ về thể chất và lành mạnh về tâm hồn.

Hãy tìm cách vứt bỏ tảng đá trong lòng mày thì đời mày mới thanh thản và hạnh phúc được.
Uhm tao cũng nghĩ tâm hồn tao nó giống như 1 cơ thể có nhiều vết sẹo. Giờ tuy đã lành lại nhưng cũng không còn khoẻ mạnh nữa.
Vk tao cũng hay khuyên tao là cố gắng bỏ qua quá khứ đi.
 
Nước mắt chảy xuôi, nếu mày giúp được thì cứ giúp, vì chắc ông cũng khó khăn mà làm thế thì sau này mày thanh thản hơn
Uhm, tao cũng lăn tăn giống như mày nói. Vì giờ ông cũng dặt dẹo ko biết đi lúc nào. Tao sợ mai kia về già, khi nghĩ lại tao sẽ hối hận.
 
Đạo làm con thì từ xưa tới nay luôn vậy rồi cũng như việc ân oán báo qua báo lại tới đời nào mới hết cái gì cho qua đc thì qua dù sao cũng là ng đẻ ra mình mà
Những chuyện này đúng hay sai khó phân định lắm. Vì bản thân bố đẻ tao lỗi lầm quá lớn, ko ai biện hộ được. Thôi 2 thằng mày dừng tranh luận đi.
 
Tml mày đọc bài mà nhớ kỹ thế. Mối quan hệ của tao với bố dượng tao hiện tại rất tốt. Ông khoe với hàng xóm về tao suốt mà.
Bố dượng tao già rồi, mà các con của ông cũng giàu nứt vách nên cũng ko cần gì từ tao cả. Bố dượng với mẹ tao có 1 con chung là em tao. Tao sẽ lo cho nó, cũng coi như trả lại ơn nghĩa cho bố dượng tao.
Có lần tao đọc về tâm linh, người ta bảo mỗi người sinh ra có 1 số phận định sẵn. Từ đó mọi thứ nhân duyên đến sau đều sẽ có liên quan với nhau. Số tao chắc là cái số cô độc về đường họ hàng thân thích.
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Họ hàng chả ra cặc gì, mày tiếc làm đéo gì, cả việc mày đối với ông già, tao thấy thế là biết nghĩ rồi, đừng day dứt gì cả.
 
Mày nên giúp ông ấy, một khoản mà mày thấy bỏ ra chả vấn đề gì. Nó giúp trong lòng này bình yên vui vẻ, cái này ko phải vì con mày đâu, vì chính mày đấy. Như kiểu đi làm phúc, từ thiện là cho bản thân mình đầu tiên, Phật dạy an ủi lớn nhất đời người là bố thí.
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Người ngoài k hiểu sẽ cho m là thằng bất hiếu k ra gì.:vozvn (19):
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
nhận cái Lồn, mày thấy mày ở với th bố dượng, nó chửi mày mấy câu mày đã đéo dám cãi lại xong sống thu mình lại, mày có nghĩ mẹ mày lúc th bố đẻ mày bỏ bà bị hàng xóm dè bỉu, ăn ở khổ sở, họ hàng xa lánh nó khổ ntn k mà đi nhận lại. Mẹ, mình thì bỏ họ ngoại vì khốn nạn xong lại đi nhận th bố đ khá hơn gì để con có họ hàng, suy nghĩ vcl =))
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.

Do cụ mày dạy dỗ thôi chứ chưa chắc do ba mày.

Không biết thì đéo nói nhưng biết cũng nên về, làm thằng đại lượng, chẳng nhẽ lại giống ba mày?

Trăm hay lấy hiếu làm đầu ( nhân sinh bách hạnh hiếu vi tiên).
 
Đéo có họ hàng tủi lắm,nhưng họ hàng như mày chán,không có tình cảm,may ra con mày có,vì anh em thân nhau nó phải có tuổi thơ bên nhau cơ,mới thương quý nhau thật
 
Mày cũng có hoàn cảnh giống tao à
Uh , nhà tao 5 anh chị em .
Bố tao kháng chiến chống Mỹ , ông nội tao kháng chiến chống Pháp , cụ tao hiến vàng cho Việt Minh nên đến đời bố tao mặc định cán bộ nhà nước . Xưa những năm 8x tao đã thấy bố tao phải ngồi trên con xe toyota cà tàng ko có điều hòa , hạ kính kiểu quay tay rồi .
Anh cả tao học dốt nên những năm đầu 9x bị nhà nước cho đi học Liên Xô .
Tao những năm đấy do ko có cơm ăn nên toàn húp sữa ăn sữa chua nên bị phù thũng béo nứt cứt ra .
Đến khi lấy vợ vẫn được bố mẹ cho tiền đều , bố tao trước khi nhắm mắt chỉ ân hận là xưa ko bơm đạn đều nên con cái ko ai làm cụ Thượng .
Nên hoàn cảnh mày tao khá đồng cảm , lên HN hú tao . Tao bao địt bọp .
 
Nay lướt xàm thấy có thằng post bài chê bố nghèo. Tự nhiên tao lại muốn chia sẻ hoàn cảnh của tao cho bọn mày tham khảo.

Cụ nội và ông nội tao có truyền thống lừa đảo. Nhà đông con, nên hay hỏi vợ cho con trai là những nhà mất bố mà có điều kiện khá giả. Đó là lý do bố tao lấy mẹ tao.
Sau khi kết hôn xong, lấy lý do xin việc cho mẹ tao cần tiền, ông nội tao đã bòn rút hết tiền vàng của bà ngoại tạo. Mẹ tao học trung cấp vào những năm 8x. Sau khi bòn rút hết tiền của bà ngoại tạo, ông nội bảo bố tao bỏ ba mẹ con tao để đi lấy 1 người phụ nữ ế chồng khác.
Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao, cuộc sống rất khổ. Hàng xóm thì dè bỉu o ép vì là phụ nữ không chồng, nhà lại nghèo. Có những hôm mẹ tao phải nhặt lại mấy cọng rau trong thùng rác để làm rau ăn.
Tuổi thơ tao cứ lớn lên như vậy, năm tao 15 tuổi thì mẹ tao lấy người khác. Bố dượng tao hồi đấy ghét tao lắm. Kiểu như làm gì cũng thấy ngứa mắt. Tao bị chửi nhiều lắm, nhưng không bị đánh thôi. Tao đéo cãi lại, nhưng tao im lặng và sống thu mình lại. Tao ghét cả mẹ tao lúc đó nữa.
Giờ tao đã có gia đình, có 2 đứa con rồi. Bố đẻ tao thì tao mới biết mặt hồi tao xuống mời cưới =)).
Giờ gặp lại thì tao thấy như người dưng nước lã thôi, đéo yêu và cũng đéo ghét. Bố đẻ tao thì muốn nhận lại tạo, tao cũng muốn nhận lại bố tao để cho con tao nó có họ hàng. Họ hàng đằng ngoại nhà mẹ tao ngày xưa ông ngoại tao mất, họ bàn nhau đuổi bà tao ra ngoài đường để chiếm cái nhà. Nên giờ coi như cũng đéo có họ hàng gì với bọn đấy hết.
Từ nhỏ tao đã rất thấm nỗi khổ của cuộc sống cô độc, không có họ hàng gì. Nên tao muốn nhận lại bố đẻ tao để con tao nó có họ hàng ruột thịt, có nơi để về những lúc giỗ chạp.
Bố đẻ tao thì cuộc sống giờ cũng rất khổ, bệnh tật không làm ăn gì đc, ăn bám vợ con. 1 thằng con trai thì thất học, đi làm tháng được 5tr, tiền đấy để nuôi 2 đứa em ăn học.
Thỉnh thoảng tao về thăm, thấy khổ quá tải cũng muốn giúp đỡ chút về kinh tế. Hiện tại mỗi tháng tao đang cho mẹ tao 6tr. Nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện giúp bố đẻ tao, tao lại nghĩ nếu ngày xưa chẳng may tao ốm chết, liệu bố tao có đến viếng đám ma tao không? Nghĩ đến đấy tự nhiên chán nản, chẳng muốn giúp đỡ hay dây dưa gì cả.
Tao cũng không rõ nếu sau khi bố tao chết đi thì tao có hối hận vì suy nghĩ của ngày hôm nay không.
Một câu chuyện buồn và u ám, cảm ơn chúng mày đã đọc.
Mày có câu chuyện gần giống tao với cũng suy nghĩ ngày xưa mình chểt rồi thì sao? Nhưng có lúc tao nghĩ tuổi trẻ ai cũng có sai lầm.Nhưng phải nói thật là mình gần như thành người không cảm xúc mẹ nó rồi. Sau những năm tháng sống thu mình + cs nhìn ngang ngó dọc tránh né con mắt của họ hàng và hàng xóm
 
Mày có câu chuyện gần giống tao với cũng suy nghĩ ngày xưa mình chểt rồi thì sao? Nhưng có lúc tao nghĩ tuổi trẻ ai cũng có sai lầm.Nhưng phải nói thật là mình gần như thành người không cảm xúc mẹ nó rồi. Sau những năm tháng sống thu mình + cs nhìn ngang ngó dọc tránh né con mắt của họ hàng và hàng xóm
Có vẻ những ai bị rơi vào hoàn cảnh này thì khi trưởng thành đều sống thu mình nhỉ
 
Uh , nhà tao 5 anh chị em .
Bố tao kháng chiến chống Mỹ , ông nội tao kháng chiến chống Pháp , cụ tao hiến vàng cho Việt Minh nên đến đời bố tao mặc định cán bộ nhà nước . Xưa những năm 8x tao đã thấy bố tao phải ngồi trên con xe toyota cà tàng ko có điều hòa , hạ kính kiểu quay tay rồi .
Anh cả tao học dốt nên những năm đầu 9x bị nhà nước cho đi học Liên Xô .
Tao những năm đấy do ko có cơm ăn nên toàn húp sữa ăn sữa chua nên bị phù thũng béo nứt cứt ra .
Đến khi lấy vợ vẫn được bố mẹ cho tiền đều , bố tao trước khi nhắm mắt chỉ ân hận là xưa ko bơm đạn đều nên con cái ko ai làm cụ Thượng .
Nên hoàn cảnh mày tao khá đồng cảm , lên HN hú tao . Tao bao địt bọp .
Ôi, tml mày hoàn cảnh khó khăn quá=))
 

Có thể bạn quan tâm

Top