T ko tâm sự được với ai nên kể về câu chuyện của t trên này để có thể nhẹ lòng hơn.
Chuyện t vs vợ quen nhau từ năm cuối cấp 3. Tính t thì kiểu hướng nội, ít nói, hiền lành nhưng khá cộc. Vợ t thì ngược lại vs t hoàn toàn, siêu hướng ngoại, hiền lành. Hai vợ chồng học chung lớp cấp 3. Hồi đó t cũng ko ưa gì vợ t đâu, nhưng run rủi, duyên số sắp đặt ntn t lại đi tỏ tình. Cùng là tình đầu của nhau, rồi cũng ngây thơ, yêu hết mình. Trong lúc yêu thì t cũng nhận ra điểm khác biệt quá lớn trong suy nghĩ và tính cách. Nhưng tuổi trẻ mà, t nghĩ yêu thì yêu thôi, yêu nhau sẽ chấp nhận được nhau, nam châm hút nhau vì khác cực cơ mà. Mọi thứ đều có thể vượt qua được. Trong lúc yêu thì ngọt ngào cũng nhiều, đau khổ dằn vặt cũng ko ít. Và rồi vợ t có bầu khi đang học năm 2. Cả 2 gia đình đều ko muốn chuyện này nên đòi doạ bỏ đứa trẻ. T với vợ t thì nhất quyết ko chịu, rồi cũng dùng đủ cách này kia để thuyết phục gia đình. Sau đó vợ t sinh con để ở quê nội ngoại 2 bên cùng nuôi nấng dùm để tụi t hoàn thành xong chương trình học. Ra trường xong thì tụi t vẫn đi làm và nuôi con như bình thường. 2 vợ chồng đi làm rồi cũng tích góp mấy năm có ít vốn để về quê kinh doanh từ giữa năm ngoái. Những chuyện cãi vã từ đây cũng xảy ra thường xuyên hơn. T bình thường sẽ nhường nhịn hết mọi thứ cho qua, vợ t muốn làm gì cũng đc, t ko áp đặt lý trí của t lên. Vì biết 2 vợ chồng ko đồng điệu suy nghĩ nên dễ cãi nhau lắm. Nhưng trong công việc thì t là người ko nhường được như vậy. Rồi xảy ra tranh cãi, hụt hặt nhau xảy ra thường xuyên hơn. T nhận thấy vấn đề như vậy nên âm thầm chia công việc ra để khỏi chồng chéo. T làm marketing kiếm khách và sắp xếp giao hàng hoá. Vợ t phụ trách chăm sóc khách hàng, chốt đơn. Nhưng vẫn có nhiều chuyện trong công việc làm t vs vợ cực hay tranh cãi. Cách đây 1 tháng t với vợ cãi nhau to về công việc. Rồi 2 vợ chồng cứ việc ai người nấy làm, cũng ko nói với nhau câu nào (t vs vợ cãi nhau thì thường là giống chiến tranh lạnh, ko ai nói vs ai câu nào khoảng 2-3 tuần). Cách đây mấy hôm thì t chủ động đi làm lành nhưng rồi chưa tình cảm lại thì lại vướng chuyện con cái học hành rồi lại cãi nhau tiếp. Hôm kia t đi nhậu về nó nt cho t cũng ko hay ho gì nên t kêu xuống nc. T nói hết những suy nghĩ của t. T cảm thấy t giống như đang ăn xin cảm xúc của vợ t vậy. Tao chưa bao giờ thẳng thắn về cảm xúc và suy nghĩ với vợ t (bất đồng suy nghĩ và dễ tranh cãi lắm nên lâu đân t có phản ứng như vậy). Rồi t cũng nc về công việc la t cảm thấy ko làm chung đc với vợ t… Nc xong là vậy chứ qua hôm sau t vẫn cố gắng nc bt với vợ, nhưng vẫn có 1 khoảng cách vô hình nơi đây. T tiếp cận vợ t tính sex với nhau để làm hoà thì vợ t thẳng thừng từ chối và nói những câu đại loại như: ko có cảm xúc, ko thuộc về nhau thì ko gần gũi được này kia, có lẽ từ nay về sau sống kiểu mạnh ai nấy sống và nó cũng gợi ý là tụi t nên ly hôn….
Nói về t, t cảm thấy ngoài chuyện 2 vợ chồng quá khác biệt suy nghĩ lẫn hành động làm cho cả 2 quá mệt mỏi, thì t vs vợ vẫn còn thương nhau.
T thật sự bế tắt.