Live Thằng lồn tùng dương hát như bò rống nghe ngứa đít vkl

M hay nghe nhạc Lê Bảo Bình à =)). Nó là kiểu định hình phong cách hát như thế kén người nghe. Ko hợp thì đ nghe thôi. Mắc đ gì cào mồm ăn vạ như Chí Phèo vậy
 
Tùng Dương kĩ thuật thanh nhạc thuộc top đầu, nhưng nhược điểm của mấy người có kĩ thuật cao là lạm dụng kĩ thuật nên thiếu cảm xúc trong bài hát (Thanh Lam, Mỹ Linh,...).
Thêm nữa gu âm nhạc Tùng Dương thuộc kiểu kén người nghe, nhưng có 1 số bài khó ai mà cover qua được bản gốc của Tùng Dương như bài con cò.
Đơn giản là không cùng tần số thì không thẩm được.
Vãi Lồn, mày bảo nó thiếu cảm xúc thì chả biết cặc gì. T thấy nó hát cháy vl, cháy hết mình với bài hát luôn ấy, phiêu vl. T thấy nó thuộc dạng đầu tư nghệ thuật nghiêm túc đấy, từ cái trang phục, tuy trang phục hơi dị, bên Thúy Nga có Đon Hồ cũng thế. Còn như thế nào là cảm xúc, cảm xúc như kiểu mấy ca sĩ bolero đấy á, diện mỗi bộ vest, áo dài lên hát từ đầu đến cuối. T thấy đội đấy mới là mì ăn liền, hát kiểu công nghiệp, chẳng có tí cảm xúc đéo nào luôn
 
Văn giống bò đỏ thế nhỉ, bất đồng quan điểm là nhảy đổng lên chửi bới :)). Mà cũng hay, nghe bò đỏ chửi bò chúa cũng vui.
 
Vãi lồn, mày bảo nó thiếu cảm xúc thì chả biết cặc gì. T thấy nó hát cháy vl, cháy hết mình với bài hát luôn ấy, phiêu vl. T thấy nó thuộc dạng đầu tư nghệ thuật nghiêm túc đấy, từ cái trang phục, tuy trang phục hơi dị, bên Thúy Nga có Đon Hồ cũng thế. Còn như thế nào là cảm xúc, cảm xúc như kiểu mấy ca sĩ bolero đấy á, diện mỗi bộ vest, áo dài lên hát từ đầu đến cuối. T thấy đội đấy mới là mì ăn liền, hát kiểu công nghiệp, chẳng có tí cảm xúc đéo nào luôn
Tùy bài hát, chứ bài nào cũng hát cho cao, hét cho to như cậu gọi là cháy hết mình thì hỏng mất bài hát và cảm xúc của người nghe. Cảm xúc là khi nghe ca sĩ hát từng câu từng chữ nó thấm vào đầu, có khi nghe hát thôi cũng có thể rớt nước mắt.
- Mỗi dòng nhạc nó đều mang lại cảm xúc khác nhau: ví dụ ca sỹ hát nhạc đỏ phải mang lại cảm xúc hào hùng cho người nghe. Ca sĩ Bolero mang lại cảm xúc đời thường, gần gũi, như cậu nghe ca sỹ hát bài "xuân này con không về" mà tự dưng nhớ nhà, chảy nước mắt đó là cảm xúc. Cậu nghe nhạc rock mà muốn hét lên, nhảy theo đó là cảm xúc.
Cảm xúc nó còn đến từ chất giọng của ca sỹ gọi là "âm sắc", cái này là trời ban chứ không có trường lớp nào dạy ra được. Như Erik, Đức Phúc có âm sắc rất đặc biệt tạo cảm giác da diết cho bài hát, nhưng 2 cậu này kĩ thuật thanh nhạc chưa tốt, hát lâu ngày dẫn đến phá giọng.
 
Tùy bài hát, chứ bài nào cũng hát cho cao, hét cho to như cậu gọi là cháy hết mình thì hỏng mất bài hát và cảm xúc của người nghe. Cảm xúc là khi nghe ca sĩ hát từng câu từng chữ nó thấm vào đầu, có khi nghe hát thôi cũng có thể rớt nước mắt.
- Mỗi dòng nhạc nó đều mang lại cảm xúc khác nhau: ví dụ ca sỹ hát nhạc đỏ phải mang lại cảm xúc hào hùng cho người nghe. Ca sĩ Bolero mang lại cảm xúc đời thường, gần gũi, như cậu nghe ca sỹ hát bài "xuân này con không về" mà tự dưng nhớ nhà, chảy nước mắt đó là cảm xúc. Cậu nghe nhạc rock mà muốn hét lên, nhảy theo đó là cảm xúc.
Cảm xúc nó còn đến từ chất giọng của ca sỹ gọi là "âm sắc", cái này là trời ban chứ không có trường lớp nào dạy ra được. Như Erik, Đức Phúc có âm sắc rất đặc biệt tạo cảm giác da diết cho bài hát, nhưng 2 cậu này kĩ thuật thanh nhạc chưa tốt, hát lâu ngày dẫn đến phá giọng.
Thế là do bài hát chứ đâu phải cả sĩ, thằng này thì lựa chọn của nó là không hát bolero. Còn rất nhiều ca sĩ bolero, kể cả ca sĩ hạng 1 như : Quang Lê, Lệ Quyên, Trường Vũ ...hát công nghiệp lắm, 100 bài như 1, may ra có 1 vài ca sĩ thế hệ cũ hát còn cảm xúc tí
 
Nó hát hay đấy chứ, còn bò đỏ thì địt mẹ nó cái
Hay vl gì, hát cứ ưa tỏ ra nguy hiểm thể hiện mình tài năng, toàn hát mấy bài phục vụ lũ bò đỏ thủ dâm chứ có cl gì.
 
Được cái bẩm sinh có giọng cao thôi chứ âm sắc không hay, để mà nói tao không biết thể loại nào mới hợp với chất giọng này
 
Đã vậy còn là bò đỏ, chuyên hát mấy cái bài lồn cho lũ trẩu ngạo nghễ. Địt mẹ thằng tùng dương
Mày k thích thì đừng nghe, ai bắt.
Tùng Dương kĩ thuật thanh nhạc thuộc top đầu, nhưng nhược điểm của mấy người có kĩ thuật cao là lạm dụng kĩ thuật nên thiếu cảm xúc trong bài hát (Thanh Lam, Mỹ Linh,...).
Thêm nữa gu âm nhạc Tùng Dương thuộc kiểu kén người nghe, nhưng có 1 số bài khó ai mà cover qua được bản gốc của Tùng Dương như bài con cò.
Đơn giản là không cùng tần số thì không thẩm được.
Đâu có, nó quá tình ấy chứ. Nghe bài 'Mẹ tôi' đi phát khóc đấy.
 
Mày k thích thì đừng nghe, ai bắt.

Đâu có, nó quá tình ấy chứ. Nghe bài 'Mẹ tôi' đi phát khóc đấy.
Bọn Lồn cứ đem lồng vào nhạc đăng tiktok, fb chứ tao thèm nghe nhạc của thằng lồn đó bao giờ
 
Được cái bẩm sinh có giọng cao thôi chứ âm sắc không hay, để mà nói tao không biết thể loại nào mới hợp với chất giọng này
Hát nhạc đỏ , với mấy cái nhạc củ loz tự hào vn này nọ cho bò đỏ nó nghe
 
Gào rú, ưa thể hiện sự nguy hiểm. Nói chung như cc
Hát như cục cứt, bài nào cũng rống vào tài người ta thế mà vẫn đóng tai lên nghe rồi khen, địt mẹ cho tao vé nó tạo xé ngay lập tức luôn
Chúng mày k thích nhg đầy người thích. Gu theo từng người. CS Việt mà hát live k khác gì phòng thu là chỉ có nó. Bọn khác thử live cái xem, thảm hại lên cao thất thanh xuống trầm mất hút đố ai nghe đc lời nào. Chứ ở đó mà chê nó.
 
Hát nhạc đỏ , với mấy cái nhạc củ loz tự hào vn này nọ cho bò đỏ nó nghe
Chắc chỉ có nhạc đỏ, bò đỏ thì quan tâm làm gì âm sắc như nào, cứ nghe hát cao thì sướng dựng hết cả lên. Chứ tao nghĩ nát đầu không biết chất giọng này hợp với loại nhạc nào
 
Giọng cao Việt Nam không thiếu, nhưng không phải cao kiểu này.
Trọng Tấn cũng cao được, hay nữ thì Anh Thơ, Thanh Hoa cũng là cao.

Nhưng cao kiểu Tùng Dương Thanh Lam nó là phô diễn kỹ thuật quá đà, đẩy lên cao lúc không quá cần thiết. Nghe nhiều đau đầu vcl.
Cái đơn giản là mày cứ thử xem Trọng Tấn và Tùng Dương cùng hát 1 bài là biết ngay thế nào là cảm xúc trong bài hát và suy nghĩ cho người nghe.

Dạo này có bài Người Việt Nam da nâu mắt đen 🤣 của Đồng Thiên Đức. Bài này thể hiện rõ luôn trình độ, người đéo nghe nhạc nhiều, dễ bị kích động nghe thì ối dồi ôi hào hùng quá, cảm xúc quá. Còn tao nghe phát tao nhận ra ngay là nhạc sĩ viết cho có lệ, là làm beat trước rồi điền từ sau, miễn sao cho nhạc và lời nó không quá lệch nhau là được, đúng kiểu viết nhạc kích động ngày xưa, nhạc nghe đập tưng bừng nhưng cảm xúc của tác giả thì nhạt toẹt.

Tác giả viết nhạc nhạt kẹp thêm thằng ca sĩ hát không cảm xúc đúng chất 1 bài phô diễn kỹ thuật 100% từ lúc soạn nhạc cho đến lúc hát luôn. Nghe qua thì hừng hực khí thế chỉ muốn đi đấm nhau, nhưng sau 5' là cảm xúc nó trôi tuốt tuồn tuột đéo đọng lại 1 tý gì, không gợi 1 tý suy nghĩ gì của người nghe luôn.

Này cũng là 1 dạng nghệ thuật rất thường thấy của xã hội bây giờ, ko có gì độc đáo hay đáng chê trách, nhưng nói Tùng Dương nó hát cảm xúc là sai, nó hát kích động thì đúng, chứ cảm xúc nó phải sâu hơn.
 
đéo thẩm nỗi phong cách thằng lol này đàn ông gì ăn mặc cứ lồng lộn. âm nhạc thì kiểu nửa thị thường nửa dân gian
 

Có thể bạn quan tâm

Top