cái kết như thế là viên mãn rồi, quan trọng ý nghĩa của bộ truyện là xoay quanh nội tâm của Trương Tiểu Phàm, chính hay tà cũng chỉ là định kiến của người trong thiên hạ mà thôi, và bản thân Tiểu Phàm bị đẩy vào vòng xoáy chính tà đó, mặc dù hắn ko hề muốn, sau này vì mất Bích Dao hắn có trở lên lãnh khốc nhưng cũng không mất đi bản tâm lương thiện của hắn, chỉ có cái là chấp niệm tình cảm quá sâu. Bích Dao vì hắn mà chết, hắn đau khổ - Tuyết Kỳ cũng vì yêu hắn mà đau khổ, rồi cốt truyện chỉ xoay quanh cái chấp niệm tình cảm của nhiều người đan xen chồng chéo lên nhau.
Cái kết chính là hắn buông bỏ được chấp niệm đó để sống cạnh Tuyết Kỳ. nhưng ko có nghĩa hắn phụ Bích Dao.
Bích Dao ko thể sống lại đc, chỉ là luồng tàn hồn còn tồn tại bên hắn mà thôi.
Còn ông thầy Tướng số cũng ko có gì mà phải làm quá lên, có thể ông trước đã từng là đệ tự ngoại môn của Thanh Vân, hoặc chỉ là nhặt đc bí kíp về thuật tướng số đã thất truyền mà thôi.
Cái văn của Tiêu Đỉnh là vậy, thích để cho nhân vật luôn bị giằng xé nội tâm, độc giả đọc phải cảm thấy thương tâm rơi lệ mới là văn của Tiêu Đỉnh.