Thêm niềm tin vào cuộc sống

Mình đồng ý với quan điểm của thớt. Mình cũng dân kỹ thuật, tốt nghiệp Đại học Quốc tế (ĐHQGTPHCM) chuyên ngành Computer Science, nhưng thật ra mình không thích ngành này vì mình không hợp với nó (không giỏi tính toán, không thông minh, không thích ngồi 1 chỗ nghiên cứu công nghệ mới, chỉ thích sư dụng công nghệ mới sau khi đã có người implement nó), nhưng vì hồi đó Ba bắt học nên cứ nhắm mắt theo học, rồi cũng ra trường. Sau đó tốn thêm 1.5 năm học lên cái bằng Thạc sĩ không liên quan gì đến Computer Science là MBA (cái này học là vì Ba cho tiền học và vì hồi đó học cũng để có cái trốn nghĩa vụ quân sự). Ra trường làm 1.5 năm cái nghề gọi là Software Engineer suốt ngày nồi code, nghiên cứu programming language, cảm thấy mình như con cá mà phải đang sống trên cạn, tập cách leo cây sống với chim. Thế rồi quyết tâm thay đồi nghề nghiệp hợp với khả năng sở thích bản thân hơn nhưng cũng trong ngành IT, đó là Business Analyst (là cầu nối khách hàng với đội dev) vì mình mạnh về communication skill, viết document và khả năng học búsiness domain nhanh (đến giờ nắm kiến thức kha khá về mảng E-Commerce, E-banking, và E-learning). Thời thế thay đổi, Agile ra đời và tất cả công ty IT đều apply cái methodology này (bạn này làm IT sẽ biết cái term này), thế là mình vif để adapt với sự biến chuyển này, nên cũng mày mọ từ học và tự bỏ tiền túi ra thi đậu 2 cái bằng của Scrum là PSPO (Product Owner) và PSM (Scrum Master). Giờ với kinh nghiệm làm BA hơn 7 năm và có 2 cái bằng này, mình nhảy việc khá nhiều, mà mỗi lần nhảy thì lương như chủ thớt nói, phải cao hơn 20% mới nhảy. Hiện đang làm role Senior Product Owner. Nhưng chắc mình có quan điểm 1 chút khác với chủ thớt là, nếu đãc theo nhóm ngành công nghệ, đặc biệt là về IT software, thì nên theo định hướng kiếm cty nào cho mình cơ hội onsite làm mấy nước PHÁT TRIỂN ngoài khu vực Đông Nam Á ra, có thể nằm trong nhóm Châu Mỹ, Châu Úc và Châu Âu vì học khá nhiều về IT skill cũng như cách suy nghĩ out of the box của họ, từ nhóm IT vendor đến nhóm business stakeholder, và có thể cho mình cơ hội kiếm 1 tấm vé thông hành thẻ xanh ở lại đó. Mình đang đi theo quan điểm đó, và đến giờ cũng đi kha khá nước phát triển. Mình đang ước mơ có thể đi làm dài hạn ở 1 nước khác và kiếm được tấm vé đó. Mình năm nay 30, vài dòng chia sẻ với anh em về suy nghĩ định hướng.
 
Mình đồng ý với quan điểm của thớt. Mình cũng dân kỹ thuật, tốt nghiệp Đại học Quốc tế (ĐHQGTPHCM) chuyên ngành Computer Science, nhưng thật ra mình không thích ngành này vì mình không hợp với nó (không giỏi tính toán, không thông minh, không thích ngồi 1 chỗ nghiên cứu công nghệ mới, chỉ thích sư dụng công nghệ mới sau khi đã có người implement nó), nhưng vì hồi đó Ba bắt học nên cứ nhắm mắt theo học, rồi cũng ra trường. Sau đó tốn thêm 1.5 năm học lên cái bằng Thạc sĩ không liên quan gì đến Computer Science là MBA (cái này học là vì Ba cho tiền học và vì hồi đó học cũng để có cái trốn nghĩa vụ quân sự). Ra trường làm 1.5 năm cái nghề gọi là Software Engineer suốt ngày nồi code, nghiên cứu programming language, cảm thấy mình như con cá mà phải đang sống trên cạn, tập cách leo cây sống với chim. Thế rồi quyết tâm thay đồi nghề nghiệp hợp với khả năng sở thích bản thân hơn nhưng cũng trong ngành IT, đó là Business Analyst (là cầu nối khách hàng với đội dev) vì mình mạnh về communication skill, viết document và khả năng học búsiness domain nhanh (đến giờ nắm kiến thức kha khá về mảng E-Commerce, E-banking, và E-learning). Thời thế thay đổi, Agile ra đời và tất cả công ty IT đều apply cái methodology này (bạn này làm IT sẽ biết cái term này), thế là mình vif để adapt với sự biến chuyển này, nên cũng mày mọ từ học và tự bỏ tiền túi ra thi đậu 2 cái bằng của Scrum là PSPO (Product Owner) và PSM (Scrum Master). Giờ với kinh nghiệm làm BA hơn 7 năm và có 2 cái bằng này, mình nhảy việc khá nhiều, mà mỗi lần nhảy thì lương như chủ thớt nói, phải cao hơn 20% mới nhảy. Hiện đang làm role Senior Product Owner. Nhưng chắc mình có quan điểm 1 chút khác với chủ thớt là, nếu đãc theo nhóm ngành công nghệ, đặc biệt là về IT software, thì nên theo định hướng kiếm cty nào cho mình cơ hội onsite làm mấy nước PHÁT TRIỂN ngoài khu vực Đông Nam Á ra, có thể nằm trong nhóm Châu Mỹ, Châu Úc và Châu Âu vì học khá nhiều về IT skill cũng như cách suy nghĩ out of the box của họ, từ nhóm IT vendor đến nhóm business stakeholder, và có thể cho mình cơ hội kiếm 1 tấm vé thông hành thẻ xanh ở lại đó. Mình đang đi theo quan điểm đó, và đến giờ cũng đi kha khá nước phát triển. Mình đang ước mơ có thể đi làm dài hạn ở 1 nước khác và kiếm được tấm vé đó. Mình năm nay 30, vài dòng chia sẻ với anh em về suy nghĩ định hướng.
Mình cũng có quan điểm đó đây. Vấn đề thẻ xanh ấy mà, nếu bạn cân nhắc có thể kiếm được tiền ở VN nhiều thì cứ ở VN kiếm nhé, tầm 50t lấy tiền đó mà mua thẻ xanh cho nhanh, đáng hơn nhiều. Tầm 500k$ là ok rồi, đặt mục tiêu phấn đấu sẽ kiếm được.
Chắc bạn cũng biết về sức mua tương đương, ở VN mà lương ngon thì thích hơn nhiều. Sau đó lấy tiền đó đi tái đầu tư cũng dễ hơn, bđs, trái phiếu ngân hàng v.v. IRR phải 2 con số, chứ ở nước ngoài làm éo gì được như thế. Cho nên bạn có thể liệt kê pros cons thôi, nếu thấy ở nước ngoài lương vẫn ngon thì có cơ hội cứ té.
Mình thì đang tính nếu kiếm được và tái đầu tư thì cứ ở VN hưởng thụ cái đã, mấy cháu giờ múp lắm. Đợi 50t thì sẽ suy nghĩ chuyện thẻ xanh cho con cháu.
 
Mình cũng có quan điểm đó đây. Vấn đề thẻ xanh ấy mà, nếu bạn cân nhắc có thể kiếm được tiền ở VN nhiều thì cứ ở VN kiếm nhé, tầm 50t lấy tiền đó mà mua thẻ xanh cho nhanh, đáng hơn nhiều. Tầm 500k$ là ok rồi, đặt mục tiêu phấn đấu sẽ kiếm được.
Chắc bạn cũng biết về sức mua tương đương, ở VN mà lương ngon thì thích hơn nhiều. Sau đó lấy tiền đó đi tái đầu tư cũng dễ hơn, bđs, trái phiếu ngân hàng v.v. IRR phải 2 con số, chứ ở nước ngoài làm éo gì được như thế. Cho nên bạn có thể liệt kê pros cons thôi, nếu thấy ở nước ngoài lương vẫn ngon thì có cơ hội cứ té.
Mình thì đang tính nếu kiếm được và tái đầu tư thì cứ ở VN hưởng thụ cái đã, mấy cháu giờ múp lắm. Đợi 50t thì sẽ suy nghĩ chuyện thẻ xanh cho con cháu.
Mình có quan điểm là, ở Việt Nam là để ăn chơi và hưởng thụ, chứ k thể có tương lai cho con cháu được. Từ y tế, giáo dục đến văn hoá tự giác của mình khá là thấp và nát bét. Ở nước ngoài có thể k sung túc bằng Vn khi có tiền, nhưng mình có tương lai, có sự ổn định, và đặc biệt họ trân trọng những người có bằng cấp học vấn đàng hoàng (ko phải mua bằng). Mình thật sự thấy hơi bất công là bỏ công tốn sức học hành cho cố, đóng BHXH đầy đủ, công sức phải gọi là tính bằng xương máu, nhưng thu nhập chẳng thấm tháp vào đâu so với giới nghệ sĩ showbiz, hát 1 bài, làm cho người ta cười 1 tràng, tham gia mấy cái game show vớ vẩn, thu nhập thì k rõ ràng, k đóng góp cho xã hội nhiều, mà income của giới đó luôn rất cao, cao hơn so với những người có education, được đi nước ngoài nhiều, free và dễ xin visa chỉ vì có khả năng mua vui cho thiên hạ. Cũng lân la hỏi mấy chương trình đầu tư BĐS bên Châu Âu, mà cao quá, giờ chưa đủ lực, nên chỉ còn cách đi bằng được onsite working thôi.
 
Ăn cây nào hãy ráng rào cây ấy.
dm, như mấy tml tư bản đỏ, vơ vét tài nguyên, xèng bạc rồi đem con cháu sang đế cuốc hưởng phước. Đống cứt còn lại ai dọn, ai ngửi??
 
Ăn cây nào hãy ráng rào cây ấy.
dm, như mấy tml tư bản đỏ, vơ vét tài nguyên, xèng bạc rồi đem con cháu sang đế cuốc hưởng phước. Đống cứt còn lại ai dọn, ai ngửi??
ai cũng chọn việc nhẹ nhàng

gian khổ sẽ dành phần.... mày nhân dân
 
ai cũng chọn việc nhẹ nhàng

gian khổ sẽ dành phần.... mày nhân dân
Bên bài sống mòn tao đã nói rồi đó, nếu chỉ chăm chăm phát triển bản thân thì tụi bay sẽ lại dễ rơi vào hụt hẫng, tuyệt vọng. Con người chỉ là phần nổi lều phều của tảng băng chìm xã hội rộng lớn. Hãy hòa mình vào dòng chảy của cái xã hội anh đang sống đây và gắng cùng nó trở lên tốt đẹp :)
 
Bên bài sống mòn tao đã nói rồi đó, nếu chỉ chăm chăm phát triển bản thân thì tụi bay sẽ lại dễ rơi vào hụt hẫng, tuyệt vọng. Con người chỉ là phần nổi lều phều của tảng băng chìm xã hội rộng lớn. Hãy hòa mình vào dòng chảy của cái xã hội anh đang sống đây và gắng cùng nó trở lên tốt đẹp :)
Cho nên tao mới mong mấy ae tốt đẹp lên mà, trở nên giỏi giang, thu nhập tốt hơn thì xã hội cũng sẽ tốt đẹp hơn.
 
Chào các anh em,

Sau hôm đọc bài Sống Mòn, mình cũng định viết lên chia sẽ vài suy nghĩ kể ra vài câu chuyện mình trải qua và đang gặp phải để gọi là tham khảo ý kiến anh em. Có gì chia sẽ giúp đỡ dc thì mọi người giúp nhau. Nay gặp bài viết này thì cũng có vài điểm trùng hợp nên sẵn đây viết luôn vài dòng cho khỏi tạo thread mới loãng forum.

Mình thế hệ đầu 9x, vẫn là Under 30. Quê Bình Định luôn. Mình thì làm trong nhóm kế toán, kiểm toán, luật sư, banker ấy (không nói cụ thể được), không phải kỹ thuật hay xây dựng gì. Đi làm thuê từ khi chưa ra trường, lương 6tr tháng và may mắn (dù biết là nó đi đôi với năng lực nhưng cơ hội ko phải là ai cũng gặp) làm đến giờ mỗi năm lương + thưởng ròng cũng dc tầm 90k - 100k đô Mỹ :vozvn (25):. Nhà cửa thì cũng mua được 1 căn chung cư ở 1 quận gần trung tâm và trả xong nợ rồi. Chưa kể cũng nắm dc kha khá % trong vài công ty portfolios. Nói chung công việc đang phát triển rất tốt.

Về kinh nghiệm nghề nghiệp: Mỗi nghề mỗi đặc điểm khác nhau. Mỗi người cũng có mỗi hoàn cảnh và cơ hội khác nhau. Nên mình xin chia sẽ sơ sơ về mình và kinh nghiệm chung rút ra từ những gì mình đã trải qua. Mỗi người có 1 cách hiểu, phân tích và tiếp nhận khác nhau, mình sẵn sàng trả lời, trao đổi sau.

Xuất phát điểm:
  • Hồi trung học mình học cũng gọi là giỏi nhưng cấp 3 có biến cố làm mình đâm ra chơi bời, cờ bạc, cá độ :vozvn (5):. May mắn sao đến thi đại học thì cũng ráng ôn lại chút đỉnh để còn vào Sài Gòn có bạn có bè chứ mà ở ngoài quê là ăn cứt.
  • Vào DH rồi thì cũng chơi tiếp thôi vì ai cũng thấy là học lý thuyết ở trong các ngôi trường XHCN thì cực kỳ bất mãn. Không đến nỗi cá biệt đuổi học gì nhưng cũng dạng "trung lưu" ỳ ạch, ham chơi, 1 học kỳ 5 tháng mà chỉ có mặt ở trường dc 1 tháng. Mà cũng vào Sài Gòn có internet thường xuyên và đọc được nhiều kênh thông tin rồi mình mới thấy là lúc ở quê mình bị tẩy não đến mực độ nào. Mình cực kỳ nhát gái (phần vì nghèo phần vì nhát thật) nên tiếc nuối nhất là đéo đục được em làm trong cả 4 năm đại học :shame:. Đến giờ vẫn tiếc.
  • Đến cbi vô năm cuối thì mới nhận ra được là giờ đm ra trường làm gì đây, học hành cũng bèo bọt (rớt mấy môn xém tốt nghiệp trễ), hoạt động ngoại khóa, thi thố thì không, quan hệ gia đình hay người thân cũng đéo có. Mình mới tích cực đi xin thực tập gọi là để làm quen với công việc gọi là lấy kinh nghiệm sau này đi làm. Lúc này trong đầu mình đéo có hình dung được là cuộc sống sau này sẽ ra sao, chỉ hi vọng là tháng kiém dc 10tr chắc sẽ sướng lắm :)))
  • Thêm nữa là trong lúc không đi học ở trường, mình dành thời gian khá nhiều cho việc đọc tài liệu chủ yếu và hầu hết là bằng tiếng Anh và phần lớn là qua trang kiến thức phổ thông như Wikipedia hay chuyên ngành mình làm:vozvn (23):. Sau này mới nhận ra mấy điểm là: (a) việc này giúp mình trang bị được những kiến thức phổ thông rất tốt để sau này làm việc với tụi nước ngoài, có những cái về đất nước tụi nó mình biết và nói chuyện trao đổi bình thường được như người ở đó, (b) thông tin mình đọc được do tụi học giả giáo sư nước ngoài viết, mà tụi nó mới là những người đi đầu trong mảng mình làm, là giá trị tinh hoa của nhân loại, là nguyên lý và cội nguồn của những học thuyết hay cấu trúc áp dụng ở nhiều nơi, nói gì thì nói sách Việt của mình cũng dịch lại hoặc biện soạn lại dựa vào những nền tảng kiến thức khoa học có sẵn của các nền văn minh lớn khác nên nếu mình có thể đọc được tại nguồn thì kiến thức đi vào nhiều và tận gốc hơn :vozvn (7):và (c) cuối cùng là tiếng Anh, mặc dù chả đâu vào đâu nhưng nó là sự cần thiết ban đầu để sau này mình sử dụng cho công việc, đặc biết là thuật ngữ chuyên ngành.
Phần này còn nữa nhưng mình sẽ viết tiếp tối nay nhé.​
 
Mình có quan điểm là, ở Việt Nam là để ăn chơi và hưởng thụ, chứ k thể có tương lai cho con cháu được. Từ y tế, giáo dục đến văn hoá tự giác của mình khá là thấp và nát bét. Ở nước ngoài có thể k sung túc bằng Vn khi có tiền, nhưng mình có tương lai, có sự ổn định, và đặc biệt họ trân trọng những người có bằng cấp học vấn đàng hoàng (ko phải mua bằng). Mình thật sự thấy hơi bất công là bỏ công tốn sức học hành cho cố, đóng BHXH đầy đủ, công sức phải gọi là tính bằng xương máu, nhưng thu nhập chẳng thấm tháp vào đâu so với giới nghệ sĩ showbiz, hát 1 bài, làm cho người ta cười 1 tràng, tham gia mấy cái game show vớ vẩn, thu nhập thì k rõ ràng, k đóng góp cho xã hội nhiều, mà income của giới đó luôn rất cao, cao hơn so với những người có education, được đi nước ngoài nhiều, free và dễ xin visa chỉ vì có khả năng mua vui cho thiên hạ. Cũng lân la hỏi mấy chương trình đầu tư BĐS bên Châu Âu, mà cao quá, giờ chưa đủ lực, nên chỉ còn cách đi bằng được onsite working thôi.
Tao có quan điểm thế này:
1. Thế bạn nghĩ showbiz nước khác thu nhập so với thằng kỹ sư nước đó ntn? Nó cũng giống như VN thôi, cho nên thôi đừng nghĩ cho mệt.
2. Tập trung năng lượng cho cuộc sống bản thân tốt lên là được rồi, còn chuyện ai có thu nhập hơn mình thì tốt cho họ, cũng là tốt cho xã hội. Nói như cái bọn công nhân Anh hồi cách mạng tư sản đập phá máy móc ấy, đập xong thì công việc cũng có rơi vào tay bọn nó đâu? Cho nên ko có những bạn COCC giàu vcl hay showbiz hoặc hoa hậu ngày kiếm chục củ thì tiền đó cũng éo chảy vô túi mình được, nên kệ mẹ đi cho thoải mái đầu óc.
3. Chuyện con cháu cũng ko quản được nhiều đâu. Bạn muốn đi định cư thì tốt thôi, thực tế thì bây giờ thế giới phẳng, cũng chả ảnh hưởng gì, mà còn lại tốt cho xã hội vì người VN lan rộng ra. Nhưng cái định cư đó phải dựa trên lợi ích bản thân kìa. Chứ mình đã chứng kiến nhiều ng định cư vì quan điểm con cháu sau lại hối hận. Chuyện trân trọng hay không là do mình đóng góp cho xã hội, đối nhân xử thế, còn có người khác coi mình như lol cũng kệ họ thôi, đời mà sao vừa ý được. Chuyện con cháu mình éo quản được đâu, cứ xem mấy vua Thánh Tông thì thấy, tới đời cháu là như lol ngay, mặc dù nó được thừa hưởng gia tài giàu vcl. Nên con cháu mà như lol thì do bản thân tụi nó là nhiều, mình cố gắng cho bọn nó thứ tốt nhưng cũng cho rèn luyện tí.
 
Tao có quan điểm thế này:
1. Thế bạn nghĩ showbiz nước khác thu nhập so với thằng kỹ sư nước đó ntn? Nó cũng giống như VN thôi, cho nên thôi đừng nghĩ cho mệt.
2. Tập trung năng lượng cho cuộc sống bản thân tốt lên là được rồi, còn chuyện ai có thu nhập hơn mình thì tốt cho họ, cũng là tốt cho xã hội. Nói như cái bọn công nhân Anh hồi cách mạng tư sản đập phá máy móc ấy, đập xong thì công việc cũng có rơi vào tay bọn nó đâu? Cho nên ko có những bạn COCC giàu vcl hay showbiz hoặc hoa hậu ngày kiếm chục củ thì tiền đó cũng éo chảy vô túi mình được, nên kệ mẹ đi cho thoải mái đầu óc.
3. Chuyện con cháu cũng ko quản được nhiều đâu. Bạn muốn đi định cư thì tốt thôi, thực tế thì bây giờ thế giới phẳng, cũng chả ảnh hưởng gì, mà còn lại tốt cho xã hội vì người VN lan rộng ra. Nhưng cái định cư đó phải dựa trên lợi ích bản thân kìa. Chứ mình đã chứng kiến nhiều ng định cư vì quan điểm con cháu sau lại hối hận. Chuyện trân trọng hay không là do mình đóng góp cho xã hội, đối nhân xử thế, còn có người khác coi mình như lol cũng kệ họ thôi, đời mà sao vừa ý được. Chuyện con cháu mình éo quản được đâu, cứ xem mấy vua Thánh Tông thì thấy, tới đời cháu là như lol ngay, mặc dù nó được thừa hưởng gia tài giàu vcl. Nên con cháu mà như lol thì do bản thân tụi nó là nhiều, mình cố gắng cho bọn nó thứ tốt nhưng cũng cho rèn luyện tí.
Ghi nhận ý kiến đóng góp của chủ thớt. Cám ơn bạn nhiều.
 
Đọc thớt về Sống Mòn chợt muốn chia sẻ với các anh em trẻ về kinh nghiệm của mình, mong các anh em có thể có niềm tin vào tương lai rực rỡ.
Mình thì hay theo dõi 1 số diễn đàn của các bạn trẻ 18-2x tuổi, dạo này thấy đa phần các em gái luôn theo lối suy nghĩ cứ kiếm anh giàu có ngon nghẻ, để chắc chắn cuộc sống tương lai tươi đẹp. Điều ấy cũng không có gì sai nhưng có thể sẽ đem lại niềm đau cho 1 số anh em trẻ. Cho nên mình thấy có trách nhiệm chia sẻ 1 tí gọi là kinh nghiệm để các anh em vững tin, đồng thời mong các bác nào như mình vô chia sẻ thêm. (Thực chất cũng là vì đang đi ctac Sing phò, rảnh quá nên viết tí).

Background về mình: 3x tuổi, quê ở Bình Định, đang làm việc ở SG, thu nhập thì cứng 3-3.5k $ net/month, chưa kể làm chuyên gia ngoài thêm. Căn hộ chung cư thì vẫn đang trả góp nhưng chắc năm nay thì xong.
Anh em sẽ thấy mình có vẻ cũng ổn định ngon nghẻ, nhưng cách đây 3 năm thì mình chả ra sao cả. Mình tốt nghiệp ngành kỹ thuật, sau đó đi làm kỹ sư 1.5 năm, lúc này thì bèo nhèo học việc thôi nên không nói tới nhiều làm gì. Sau đó thì nghĩ thế nào lại đi du học về khoa học, hoàn thành PhD luôn do may mắn (đoạn này sẽ vô chi tiết sau), xong rồi làm postdoc. Mọi người sẽ nghĩ ngon nhưng thực chất postdoc nó chỉ là thằng phD đi học việc thôi, lương cao hơn phụ cấp của PhD student 1 tí, tầm 2500 net, mà cái này ở nước ngoài cũng chỉ là muỗi đốt inox. Thế là mình cũng sống mòn...
Mình trải qua thời kỳ tồi tệ, vì mình bắt đầu thấy không thích project của mình, cộng với việc làm ko ra kết quả và áp lực từ sếp, nhiều lúc mình nghĩ tới việc tự tử cho xong. Chịu quá không nổi nên mình nghỉ. Thế là mình trở thành thằng thất nghiệp, về VN cầm cái bằng với cái chuyên đề không ứng dụng được, cuộc sống bế tắc...
Ở VN được 2 tháng thì mình quyết định đem hết tiền dự trữ bấy lâu đi du học về 1 ngành mà mình dự đoán nó sẽ hot tương lai. Nói chung là gia đình rồi ae bạn bè nhìn vô cũng éo hiểu tại sao nhưng mình đã quyết nên cuối cùng vẫn đi. Vậy nên các bạn thấy đó, 30t, kinh nghiệm đi làm thực tế (ngoài môi trường academic) là 1.5 năm kia. Tiền để dành là số 0.
Tuy nhiên trong quá trình từ 22t về sau, mình vẫn giữ các mối quan hệ rất tốt đối với nhiều người bên ngành của mình. Vẫn làm vài việc tư vấn cho các projects họ (miễn phí thôi), việc này giúp mình nắm bắt xu thế và tình hình của ngành mà mình sẽ làm việc tương lai, đồng thời vẫn thêm điểm vào CV của mình.
Thế là sau 1.5 năm học xong, mình về VN, lúc này hơn 30t rồi. Mình bắt đầu đi kiếm việc làm, thì công việc mình kiếm được tốt nhất lại ở Đà Nẵng. Họ đánh giá cao hiểu biết sâu sắc của mình về kỹ thuật (mình khi học hay cố hiểu về bản chất, chứ ko quá đi vào chi tiết giải toán) và mối quan hệ của mình trong ngành. Đi hay không, mình rất phân vân, vì ở SG cũng không thiếu gì cơ hội (nhưng lúc ấy không có nơi nào trả cho mình cao như ở ĐN). Cuối cùng mình quyết định đi, vì công việc đó cho mình rất nhiều trải nghiệm. Bởi công ty rất mới nên mình phải làm hầu hết mọi việc, không chỉ kỹ thuật mà tính toán chào giá hay thương lượng mình cũng có tham dự. Mình lại rất vất vả vì bên mình thất bại rất nhiều, nhưng từ đó mình lại học thêm được 1 số cái.
Bước ngoặc đến sau đó 1 năm. Sau khi mình kiếm được về cho công ty 1 hợp đồng đủ để đền đáp những gì công ty bỏ ra cho mình, mình quyết định đến lúc nên ra đi, mặc dù đãi ngộ là rất tốt.
Mình lại chỉnh CV và đi apply khắp nơi. Lần này rất nhanh chóng mình nhận được lời mời phỏng vấn và sau đó nhận được khá nhiều offer. Mình cuối cùng chọn công ty...trả giá cao nhất =))), và tiếp tục gắn bó được 2 năm rồi. Tựu chung lại mình rút ra được 1 vài bài học khi xây dựng 1 con đường nghề nghiệp để chia sẻ với các anh em trẻ làm công ăn lương bình thường như sau (chống chỉ định cho các anh em thần đồng xuất sắc, start up 30 tuổi có 1 triệu $, hay các anh em ngậm muỗng vàng):
1. Để công ty trả lương cho ae được 1 đồng, tức là ae phải đóng góp cho công ty được ít nhất 2 đồng. Vậy nếu ae muốn mức thu nhập 2k-3k $ trở lên thì giá trị của ae có là gì? Tất nhiên cty cũng có thể trả cho các ae xuất sắc kỹ thuật mức lương cao như thế, nhưng theo kinh nghiệm của mình thì bên mình thuê công ty tư vấn giải quyết các vde kỹ thuật khó luôn, giá cả lại cạnh tranh mà lại không cần phải nuôi 1 thằng kỹ sư tới 3k/tháng. Công ty đánh giá trả cho ae chính là dựa thêm vào các giá trị khác của ae, gồm các giá trị như sau:​
- Hiểu biết bản chất về chuyên ngành mà công ty cần.​
- Hiểu biết chung về thị trường, đối tác, đối thủ, có thể biết sơ về điểm mạnh, yếu. Hoặc biết cách để có được các thông tin đó.​
- Mối quan hệ. Ở đây không phải là COCC mà là biết càng nhiều người trong ngành càng tốt. Cái này thì chắc không cần phân tích tầm quan trọng.​
- Ngoại ngữ.​
2. Các ae trẻ đừng bao giờ nản lòng. Ví dụ như lương bây giờ của các ae 25t tầm 10tr đi chăng nữa, ae nghĩ mỗi năm tăng 10% thì 10 năm nữa mới lên được có 25tr thôi. Thực tế thì mức tăng của lương sẽ không tuyến tính như vậy. Nó sẽ có bước nhảy vọt khi ae tích lũy đủ những kiến thức như phần trên trình bày. Job thứ 2 của mình mức lương hơn gấp đôi so với job thứ nhất, và mình đã chứng kiến bạn mình được offer job mới lương cao gấp 3 job hiện tại. Cho nên các ae trẻ cũng đừng áp lực chuyện tiền nong quá, mà phải chọn nơi các ae có thể học được, có thể tiếp xúc nhiều người để tăng mạng lưới quan hệ của mình. Miễn sao mức lương mình đủ để nuôi sống bản thân là được. Mình xin nhắc lại chuyện học hỏi nhé, không chỉ học chuyên ngành của mình mà cũng có sự hiểu biết chung về các chuyên ngành liên quan. Mình ví dụ ae kỹ thuật cũng phải biết cách lên dự toán, tính toán sơ bộ được IRR, dòng tiền của 1 project, hoặc ít nhất đọc hiểu được file tính toán của cái thằng chuyên tính cái đó, rồi lấy kiến thức của nó là kiến thức của mình (phải đứng trên vai những người khổng lồ mà). Khi các kiến thức, kinh nghiệm, mạng lưới quan hệ đầy đủ: cá chép sẽ hóa rồng.​
3. Mỗi thất bại, mỗi khó khăn chính là điều tuyệt vời nhất mà ông trời trao cho chúng ta. Mình lấy ví dụ thời kỳ mình làm postdoc như shit, nhưng chính thời kỳ ấy lại rèn cho mình rất nhiều kỹ năng: đọc hiểu tài liệu cực nhanh vì mỗi ngày phải đọc tầm 3-4 bài báo khoa học; khả năng nhìn nhiều mặt, phản biện vì ông sếp ngày xưa của mình chuyên phản biện đến mức mình nghi ngờ luôn bản thân; khả năng chịu áp lực, làm việc 12 tiếng/ngày khi cần thiết... Cho nên tuổi trẻ chỉ sợ các ae quá trơn tru bình bình, có gai góc thì quá tuyệt vời luôn.​
4. Chuyện tình cảm thì các ae cứ tiến hành thôi, nhưng theo mình thì không nên kỳ vọng quá vào thời điểm này, hãy dành năng lượng nhiều nhất cho sự nghiệp. Người con gái là vợ sẽ là người ủng hộ các ae, còn lại nếu không thì éo đúng người. Mình cũng như đa phần các ae hồi xưa cũng hay tốn tgian, tiền bạc cho gái, mà nếu như thời gian ấy mình tập trung cho công việc thì có lẽ giờ còn hơn rất nhiều. Nhưng thực ra như mình nói ở trên, mỗi thất bại lại là một món quà, cho nên mình thấy rất hài lòng.​

Đấy mình chỉ có 1 chút chia sẻ hy vọng mua vui được cho các ae 1 vài trống canh. Khi nào rảnh mình sẽ có thêm bài về chuyện tình cảm, vợ, gái gú. Các ae nào cần chia sẻ thêm về kinh nghiệm sống, cách deal lương có thể inbox, hoặc mình sẽ post thêm sau này.
Mình chỉ muốn các ae trẻ nào đang chênh vênh hãy mạnh mẽ lên, tin tưởng vào tương lai, cố gắng hơn nữa để giàu có lên, tốt cho mình, cho xã hội, rau củ.
Voka bác nhé. Xaml lập ra box sự nghiệp sẽ hay đấy
 
9x đời gần cuối sống ở sg, chả có mẹ j.
mới ra trường và éo biết mình nên theo cái j ngoài thế mạnh là Eng.
thôi thì dcm làm cũng chết mà nghĩ hoài cũng chết.
tự nhủ k có một ai ở bên và phải luôn nghĩ đến 2 chữ " trưởng thành " sao mà đau thế.
T chọn làm...
 
Mình đồng ý với quan điểm của thớt. Mình cũng dân kỹ thuật, tốt nghiệp Đại học Quốc tế (ĐHQGTPHCM) chuyên ngành Computer Science, nhưng thật ra mình không thích ngành này vì mình không hợp với nó (không giỏi tính toán, không thông minh, không thích ngồi 1 chỗ nghiên cứu công nghệ mới, chỉ thích sư dụng công nghệ mới sau khi đã có người implement nó), nhưng vì hồi đó Ba bắt học nên cứ nhắm mắt theo học, rồi cũng ra trường. Sau đó tốn thêm 1.5 năm học lên cái bằng Thạc sĩ không liên quan gì đến Computer Science là MBA (cái này học là vì Ba cho tiền học và vì hồi đó học cũng để có cái trốn nghĩa vụ quân sự). Ra trường làm 1.5 năm cái nghề gọi là Software Engineer suốt ngày nồi code, nghiên cứu programming language, cảm thấy mình như con cá mà phải đang sống trên cạn, tập cách leo cây sống với chim. Thế rồi quyết tâm thay đồi nghề nghiệp hợp với khả năng sở thích bản thân hơn nhưng cũng trong ngành IT, đó là Business Analyst (là cầu nối khách hàng với đội dev) vì mình mạnh về communication skill, viết document và khả năng học búsiness domain nhanh (đến giờ nắm kiến thức kha khá về mảng E-Commerce, E-banking, và E-learning). Thời thế thay đổi, Agile ra đời và tất cả công ty IT đều apply cái methodology này (bạn này làm IT sẽ biết cái term này), thế là mình vif để adapt với sự biến chuyển này, nên cũng mày mọ từ học và tự bỏ tiền túi ra thi đậu 2 cái bằng của Scrum là PSPO (Product Owner) và PSM (Scrum Master). Giờ với kinh nghiệm làm BA hơn 7 năm và có 2 cái bằng này, mình nhảy việc khá nhiều, mà mỗi lần nhảy thì lương như chủ thớt nói, phải cao hơn 20% mới nhảy. Hiện đang làm role Senior Product Owner. Nhưng chắc mình có quan điểm 1 chút khác với chủ thớt là, nếu đãc theo nhóm ngành công nghệ, đặc biệt là về IT software, thì nên theo định hướng kiếm cty nào cho mình cơ hội onsite làm mấy nước PHÁT TRIỂN ngoài khu vực Đông Nam Á ra, có thể nằm trong nhóm Châu Mỹ, Châu Úc và Châu Âu vì học khá nhiều về IT skill cũng như cách suy nghĩ out of the box của họ, từ nhóm IT vendor đến nhóm business stakeholder, và có thể cho mình cơ hội kiếm 1 tấm vé thông hành thẻ xanh ở lại đó. Mình đang đi theo quan điểm đó, và đến giờ cũng đi kha khá nước phát triển. Mình đang ước mơ có thể đi làm dài hạn ở 1 nước khác và kiếm được tấm vé đó. Mình năm nay 30, vài dòng chia sẻ với anh em về suy nghĩ định hướng.
không biết ông anh này còn dùng Xàm không để trao đổi thông tin nhỉ? E cũng đang định hướng thành Product Owner :)
 

Có thể bạn quan tâm

Top