Theo các mày tu để làm gì ? Nghèo có nên tu ..

Khi nào mày thấy dc cái vong lẩn quẩn của đời ng . Mày sẽ tìm dc câu trả lời
 
Tao nhớ một câu chuyện đại loại như này, tao không nhớ đọc ở đâu và tên nó là gì:
Có một thằng lên chùa xuất gia vì nó thấy cuộc sống nghèo khổ, nên nó nghĩ tu là con đường duy nhất để giác ngộ. Ông nhà sư liên hỏi nó đã trải qua cuộc đời tranh đấu chưa? Nó kêu chưa từng phải tranh đấu, tranh giành một thứ gì đó. Nhà sư liên nói người chưa trải nghiệm cuộc sống phàm trần đủ sướng khổ bla bla thì không thể giác ngộ. Trước hết là về tranh đấu cho cuộc sống trước mắt đi.
 
Tu để giải thoát, từ bỏ mọi ham muốn trần gian, thế gian này chỉ tồn tại 2 chữ" vô thường"
 
Vô thường là không có gì tồn tại mãi mãi, hôm nay mày với bồ yêu nhau, ngày mai nó có thể theo thằng khác, gia đình người thân rồi cũng đến lúc ra đi, nên tu là chấp nhận quen với những việc đó, xem mọi thứ như hư vô
 
Trước đọc báo thấy ông sư có sổ tiết kiệm, đất đai máy tỏi gửi ngân hàng thì phải
 
Vô thường là không có gì tồn tại mãi mãi, hôm nay mày với bồ yêu nhau, ngày mai nó có thể theo thằng khác, gia đình người thân rồi cũng đến lúc ra đi, nên tu là chấp nhận quen với những việc đó, xem mọi thứ như hư
Vô thường là không có gì tồn tại mãi mãi, hôm nay mày với bồ yêu nhau, ngày mai nó có thể theo thằng khác, gia đình người thân rồi cũng đến lúc ra đi, nên tu là chấp nhận quen với những việc đó, xem mọi thứ như hư vô
Nó làm giảm ham muốn kiếm tiền k
 
Giờ mày có 1 con ny hãm Lồn nhưng vú to và xinh, nhưng mày vẫn chấp nhận tính hãm lồn chỉ để chịch nó thì mày chưa tu được. Khi nào mày không vì muốn chịch nó mà bỏ nó kệ nó vì tính hãm lồn thì mày mới bắt đầu có ngộ tính. Cái đó người ta gọi là biết buông bỏ, buông xả những thứ là tâm ta khổ, chịch làm ta sướng nhưng đồng thời ta phải chịu cái hãm lồn của con người yêu, vì cái sướng thể xác mà ta chấp nhận cái khổ tinh thần (đó gọi là chấp mê bất ngộ). Khi nào mày không vì cái sướng thể xác mà hy sinh sự thanh thản bình yên của tâm hồn thì ngộ tính mới bắt đầu, mới bước vào tu tập được.
 
Tu để bắt vong, tu để làm phép... toàn nghề ngồi mát ăn bát vàng.
 
Giờ mày có 1 con ny hãm lồn nhưng vú to và xinh, nhưng mày vẫn chấp nhận tính hãm lồn chỉ để chịch nó thì mày chưa tu được. Khi nào mày không vì muốn chịch nó mà bỏ nó kệ nó vì tính hãm lồn thì mày mới bắt đầu có ngộ tính. Cái đó người ta gọi là biết buông bỏ, buông xả những thứ là tâm ta khổ, chịch làm ta sướng nhưng đồng thời ta phải chịu cái hãm lồn của con người yêu, vì cái sướng thể xác mà ta chấp nhận cái khổ tinh thần (đó gọi là chấp mê bất ngộ). Khi nào mày không vì cái sướng thể xác mà hy sinh sự thanh thản bình yên của tâm hồn thì ngộ tính mới bắt đầu, mới bước vào tu tập được.
Với cái chữ ký của mày thì chắc hết kiếp này không thể giác ngộ được rồi :sweat:
 
Với cái chữ ký của mày thì chắc hết kiếp này không thể giác ngộ được rồi :sweat:
mày lại xem thường tao rồi, sắc tức thị không, khi tất cả mọi thức mày nhìn đều là tính "không" thì có gái gú cũng là phù du
 
Nghèo thì dễ tu nhất vì buộc phải buông bỏ lòng tham vật chất, còn giàu phá đời phá cho chán ko còn gì thì may ra chịu tu
 
Top