cucgahoithui
Chúa tể đa cấp
nên thế
bạn mạnh mẽ thật đấy, chúc bạn luôn nhiều sức khỏe và gặp được toàn người tốt nhé
Địa chỉ bao nhiêu phố Linh Lang đó mTiền bạc và tài sản thì ko nên khoe ra làm gì. Chỉ để bọn thua kém hơn nó nhờ vả thôi. Ở công ty cũng méo ai biết T có căn nhà mặt tiền phố linh lang méo đâu, chỉ nghĩ T là thằng làm khá ở công ty, nên ae sống khá hòa đồng. Tóm laịi, giấu đc cái gì thì cứ giấu, sống giản dị tý cũng dễ sống hơn![]()
Theo tao thấy thì m cũng chả p loại tài năng gì lắm, m ra công ty giống loại thừa nước đục thả câu hơn. bởi vì ngay sự nói dối của m cũng đã thấy kém r, nói đi làm văn phòng làng nhàng thì làm sao, tưởng là nói dối như thế là khôn nhưng bh tự m p đi nói dối cho cái sự nói dối của m, thấy ngu koNhiều lúc đi ăn giỗ, họ hàng hỏi tao dạo này làm gì, lương bao nhiêu, rồi tao giỏi cái gì tao thường trả lời theo kiểu tao đang thất nghiệp, lương phọt phẹt thôi, còn trình độ thì tao chả biết cái lồn gì. Lý do vì tao thấy mấy thằng mà nói thật ra thường hay bị nhờ vả các thứ rất phiền phức, mà kiểu từ chối thì lại không tiện. Trừ những lúc bị bỉ bôi ra thì tao thấy khá hạnh phúc vì cuộc sống của tao khá bình yên. Kiếm ra tiền chả sợ ai dòm ngó hay ngỏ lời vay mượn gì vì trong mắt họ tao là thằng đéo có tiền. Tao biết 2 ngoại ngữ nhưng luôn tỏ ra vẻ mình ngu, thế là từ trong nhà cho tới cơ quan chả ai nhờ vả tao kiểu dịch hộ hay là cái gì. Tao dùng trình độ để âm thầm làm việc thôi, nhiều lúc đi họp với đối tác nước ngoài, có những lúc chúng nó xì xầm nói xấu công ty tao sau lưng bằng ngôn ngữ nước nó, tao nghe hiểu nhưng tao cứ im im, mà từ cái vụ này tao mới thấy cái thằng chó phiên dịch viên công ty tao thuê rất khốn nạn vì nó lại không dịch những cái tiêu cực ý ra, chắc ăn tiền bọn kia rồi.
Tuy nhiên vì sống giả tạo như thế nên cuộc sống tao đôi khi gặp rắc rối. Kiểu giờ mình lỡ nói là thất nghiệp, xong suốt ngày đi xe đắt tiền thì đéo được, lại cứ phải nói dối là xe này đi mượn của thằng bạn... Rồi thì dùng điện thoại xịn thì lại phải nói dối là cái này là hàng tàu fake, địt mẹ mấy thằng trong họ nó cứ đòi xem vì nó nhìn cái điện thoại tao trông có vẻ giống hàng xịn (vì nó đúng là hàng xịn) thì tao cũng đéo dám cho mượn sợ là lộ tẩy. Đi ăn với họ hàng nhiều khi tao đủ tiền bao chúng nó ăn nhưng luôn làm ra vẻ chia tiền, thằng nào mà bao thì tao nhận luôn (kiểu tỏ ra vẻ rẻ rách, ăn chực) nên khá sure kèo là không ai nhận ra tao nói dối. Ở cơ quan thì mấy con ranh con đồng nghiệp mới vào khinh tao như con chó, kiểu nó nghĩ tao làm lâu năm, cũng có chút chức vụ nhưng mà ngu bỏ mẹ. Chính vì thế nên tao cũng đỡ bị mấy con ý mồi chài, lừa tình, lợi dụng (kiểu tao tỏ ra ngu nhưng mà ngu theo kiểu chúng nó đéo nhờ vả được cái gì hoặc nếu có cặp kè với tao thì chả có quyền lợi đéo gì ý).
Đấy là những cái lợi hiện tại tao đang nhận được từ việc sống giả tạo, theo chúng mày nếu giả dụ có ngày tao chia sẻ thật thì tao được cái lợi gì không? Tao tính nếu chả được cái lợi gì thì có khi tao cứ sống giả tạo như này mãi cả đời.
Có nhé, rồi đi làm chủ tịch giả vờ và cái kếtNhiều lúc đi ăn giỗ, họ hàng hỏi tao dạo này làm gì, lương bao nhiêu, rồi tao giỏi cái gì tao thường trả lời theo kiểu tao đang thất nghiệp, lương phọt phẹt thôi, còn trình độ thì tao chả biết cái lồn gì. Lý do vì tao thấy mấy thằng mà nói thật ra thường hay bị nhờ vả các thứ rất phiền phức, mà kiểu từ chối thì lại không tiện. Trừ những lúc bị bỉ bôi ra thì tao thấy khá hạnh phúc vì cuộc sống của tao khá bình yên. Kiếm ra tiền chả sợ ai dòm ngó hay ngỏ lời vay mượn gì vì trong mắt họ tao là thằng đéo có tiền. Tao biết 2 ngoại ngữ nhưng luôn tỏ ra vẻ mình ngu, thế là từ trong nhà cho tới cơ quan chả ai nhờ vả tao kiểu dịch hộ hay là cái gì. Tao dùng trình độ để âm thầm làm việc thôi, nhiều lúc đi họp với đối tác nước ngoài, có những lúc chúng nó xì xầm nói xấu công ty tao sau lưng bằng ngôn ngữ nước nó, tao nghe hiểu nhưng tao cứ im im, mà từ cái vụ này tao mới thấy cái thằng chó phiên dịch viên công ty tao thuê rất khốn nạn vì nó lại không dịch những cái tiêu cực ý ra, chắc ăn tiền bọn kia rồi.
Tuy nhiên vì sống giả tạo như thế nên cuộc sống tao đôi khi gặp rắc rối. Kiểu giờ mình lỡ nói là thất nghiệp, xong suốt ngày đi xe đắt tiền thì đéo được, lại cứ phải nói dối là xe này đi mượn của thằng bạn... Rồi thì dùng điện thoại xịn thì lại phải nói dối là cái này là hàng tàu fake, địt mẹ mấy thằng trong họ nó cứ đòi xem vì nó nhìn cái điện thoại tao trông có vẻ giống hàng xịn (vì nó đúng là hàng xịn) thì tao cũng đéo dám cho mượn sợ là lộ tẩy. Đi ăn với họ hàng nhiều khi tao đủ tiền bao chúng nó ăn nhưng luôn làm ra vẻ chia tiền, thằng nào mà bao thì tao nhận luôn (kiểu tỏ ra vẻ rẻ rách, ăn chực) nên khá sure kèo là không ai nhận ra tao nói dối. Ở cơ quan thì mấy con ranh con đồng nghiệp mới vào khinh tao như con chó, kiểu nó nghĩ tao làm lâu năm, cũng có chút chức vụ nhưng mà ngu bỏ mẹ. Chính vì thế nên tao cũng đỡ bị mấy con ý mồi chài, lừa tình, lợi dụng (kiểu tao tỏ ra ngu nhưng mà ngu theo kiểu chúng nó đéo nhờ vả được cái gì hoặc nếu có cặp kè với tao thì chả có quyền lợi đéo gì ý).
Đấy là những cái lợi hiện tại tao đang nhận được từ việc sống giả tạo, theo chúng mày nếu giả dụ có ngày tao chia sẻ thật thì tao được cái lợi gì không? Tao tính nếu chả được cái lợi gì thì có khi tao cứ sống giả tạo như này mãi cả đời.
T thấy ok á, nhưng vs người thân, người nhà m hay bất cứ ai, nên cởi mở thêm chút, nhưng vẫn giả ngu nha (CỞi mở ở đây là kiểu giống như là cứ có cần giúp gì trong sức lực của m thì cứ alo m xem xét rùi giúp). Để khi có chuyện cần, hay m muốn giúp gì thì vẫn còn người để cho m hỏi(đời lên voi xuống chó ai mà lường trước đc). Với lại giả ngu nhưng vẫn gây thiện cảm nha m, chứ không phải khênh khênh mặt lên làm cho người khác ghét ko có ít lợi gì đâu. Giả ngu là ok, nhưng tạo mối quan hệ tốt vẫn hơn nha tml. "Khéo ăn khéo nói có đc thiên hạ".Nhiều lúc đi ăn giỗ, họ hàng hỏi tao dạo này làm gì, lương bao nhiêu, rồi tao giỏi cái gì tao thường trả lời theo kiểu tao đang thất nghiệp, lương phọt phẹt thôi, còn trình độ thì tao chả biết cái lồn gì. Lý do vì tao thấy mấy thằng mà nói thật ra thường hay bị nhờ vả các thứ rất phiền phức, mà kiểu từ chối thì lại không tiện. Trừ những lúc bị bỉ bôi ra thì tao thấy khá hạnh phúc vì cuộc sống của tao khá bình yên. Kiếm ra tiền chả sợ ai dòm ngó hay ngỏ lời vay mượn gì vì trong mắt họ tao là thằng đéo có tiền. Tao biết 2 ngoại ngữ nhưng luôn tỏ ra vẻ mình ngu, thế là từ trong nhà cho tới cơ quan chả ai nhờ vả tao kiểu dịch hộ hay là cái gì. Tao dùng trình độ để âm thầm làm việc thôi, nhiều lúc đi họp với đối tác nước ngoài, có những lúc chúng nó xì xầm nói xấu công ty tao sau lưng bằng ngôn ngữ nước nó, tao nghe hiểu nhưng tao cứ im im, mà từ cái vụ này tao mới thấy cái thằng chó phiên dịch viên công ty tao thuê rất khốn nạn vì nó lại không dịch những cái tiêu cực ý ra, chắc ăn tiền bọn kia rồi.
Tuy nhiên vì sống giả tạo như thế nên cuộc sống tao đôi khi gặp rắc rối. Kiểu giờ mình lỡ nói là thất nghiệp, xong suốt ngày đi xe đắt tiền thì đéo được, lại cứ phải nói dối là xe này đi mượn của thằng bạn... Rồi thì dùng điện thoại xịn thì lại phải nói dối là cái này là hàng tàu fake, địt mẹ mấy thằng trong họ nó cứ đòi xem vì nó nhìn cái điện thoại tao trông có vẻ giống hàng xịn (vì nó đúng là hàng xịn) thì tao cũng đéo dám cho mượn sợ là lộ tẩy. Đi ăn với họ hàng nhiều khi tao đủ tiền bao chúng nó ăn nhưng luôn làm ra vẻ chia tiền, thằng nào mà bao thì tao nhận luôn (kiểu tỏ ra vẻ rẻ rách, ăn chực) nên khá sure kèo là không ai nhận ra tao nói dối. Ở cơ quan thì mấy con ranh con đồng nghiệp mới vào khinh tao như con chó, kiểu nó nghĩ tao làm lâu năm, cũng có chút chức vụ nhưng mà ngu bỏ mẹ. Chính vì thế nên tao cũng đỡ bị mấy con ý mồi chài, lừa tình, lợi dụng (kiểu tao tỏ ra ngu nhưng mà ngu theo kiểu chúng nó đéo nhờ vả được cái gì hoặc nếu có cặp kè với tao thì chả có quyền lợi đéo gì ý).
Đấy là những cái lợi hiện tại tao đang nhận được từ việc sống giả tạo, theo chúng mày nếu giả dụ có ngày tao chia sẻ thật thì tao được cái lợi gì không? Tao tính nếu chả được cái lợi gì thì có khi tao cứ sống giả tạo như này mãi cả đời.