Methylphenol
Khổ vì lồn
Nếu có ai đó nói với bạn rằng Chúa không có thật, hãy vào trang Wikipedia của Timothy Dexter in nó ra một tờ giấy, sau đó quấn tờ giấy đó vào một cái chùy gai và gõ chết cụ thằng đó đi, bởi nhân vật trong bài viết này chính là minh chứng sống rằng Chúa không chỉ có thật, Ngài còn là một thực thể toàn năng, toàn thiện và sẵn sàn phù hộ cho bất kỳ ai, dù họ có tôn thờ Ngài hay không. Bởi sẽ không còn cách nào khác để lý giải cho sự may mắn vượt khỏi nhân loại của ông này.
Cũng như phần lớn nhân vật phi thường khác, cuộc đời của Timothy Dexter bắt đầu một cách hết sức tầm thường. Sinh năm 1747 ở thành phố Malden, bang Massachussetts (lúc bấy giờ vẫn là thuộc địa của Anh), Dexter không được học hành nhiều và bắt đầu đi làm thuê cho các nông trường ở tuổi thứ 8, và tới năm 16 tuổi thì ông chuyển qua đi học việc cho một thợ thuộc da ở địa phương. Có lẽ cuộc đời của Dexter cứ thế sẽ êm đềm trôi đi, có thể ông sẽ bị bốc đi lính trong cuộc Cách mạng Hoa Kỳ, có thể ông sẽ sống sót qua cuộc chiến hoặc hi sinh, nhưng rồi ông sẽ chìm vào lịch sử như biết bao con người khác. Thế nhưng, cuộc đời của Dexter lại lên hương từ năm 1769 khi ông cưới Elizabeth Frothingham, một quá phụ giàu có trong bang. Không chỉ là một pha chui chạn thành công, ông còn chứng minh mình là một phi công lão luyện dù thời đấy còn chưa có máy bay, bởi lẽ quý bà Frothingham hơn ông hẳn 10 tuổi.
Tài sản có được sau đám cưới với bà Frothingham đã trở thành động lực để ông tiến vào giới thượng lưu của 13 Bang. Sau khi mua một căn biệt thự hoành tráng, ông bắt đầu tự ứng cử cho mình 1 slot cán bộ ở Malden. Tất nhiên, với xuất thân hèn kém và học vấn gần như không tồn tại, giới chức sắc địa phương chẳng thèm đếm xỉa đến ông. Nhưng có lẽ nhờ số lượng đơn ứng cử dày đặc và chồng chất, cuối cùng họ cũng đành chấp thuận và ban cho ông chức Informer of Deer - Quản Lộc hầu, chuyên quản lý và coi sóc số lượng nai trong vùng. So ra thì chức quan này còn thua cả chức Bật Mã Ôn của Tề Thiên Đại Thánh năm xưa, bởi ít ra thì Thiên Đình thời Tề Thiên còn có ngựa để trông nom, còn Malden thời Dexter thì làm cóc gì có con nai nào. Nhưng thay vì đi đại náo cả bang, thì Dexter lại coi đây là một thành công lớn, bởi lẽ trong suốt cuộc đời giữ ghế của mình, số lượng nai trong vùng chưa hề suy giảm cũng như chưa từng xảy ra tình trạng săn trộm nai. Thành công ban đầu này đã trở thành động lực để Dexter dấn sâu hơn vào nghiệp kinh doanh. (chả hiểu liên quan gì '3' )
Năm 1775, Cách mạng Hoa Kỳ nổ ra, Quốc hội Lục địa bắt đầu ban hành đồng Đôla Lục địa để trả lương cho binh lính cũng như dùng làm tiền tệ đại diện cho mình. Nhưng nhờ vào chiến tranh, tình hình kinh tế - thương mại, chính quyền thiếu tính chính danh và sự in tiền vô tội vạ nên giá trị của tờ tiền này có thể nói là còn thua xa giá trị của số giấy dùng để in nó. Nhưng Dexter, với tư duy siêu phàm của mình, cho rằng "người giàu thì phải có tiền", và quyết định thu mua số lượng lớn đống giấy lộn này với số lượng CỰC. KÌ. NHIỀU. Nói trắng ra thì ông dành gần hết tài sản để mua nó. Những tưởng đây sẽ là một pha tự hủy cực mạnh, nhưng sau Cách mạng Hoa Kỳ và vài lần họp, Quốc hội quyết định quy đổi số tiền kia ra đồng Đôla mới theo tỉ lệ 100:1, và riêng bang Massachussetts thì quy đổi tiền tệ cũ của họ với tỉ lệ 1:1. Lẽ dĩ nhiên, đống giấy lộn khổng lồ mà Dexter trữ được đột nhiên trở thành một khối tài sản khổng lồ, biến ông từ giàu vừa vừa thành giàu vãi ***.
Tuy vậy, số tài sản khổng lồ đó lại không thể đem lại cho ông học thức hay sự tôn trọng của giới thượng lưu lúc bấy giờ. Trái lại, sự chênh lệch tài sản - học thức, cũng như tài sản của ông - tài sản của người khác, lại càng khiến ông bị giới thượng lưu khinh thường. Điều đó đã bắt đầu một chuỗi dày cho những ngày ông bị giới thượng đẳng cố gắng bóp dái, và được Chúa trên cao độ những pha bóp đó thành những cuốc mát-xa tươi rói.
Đầu tiên, "những người bạn tốt" của ông đã tham mưu cho một pha đầu tư đi vào lòng đất: nhập sĩ rồi bán chảo giữ ấm sang vùng Caribe. Bạn đọc chắc đều quen thuộc với câu chuyện Bác Hồ gói gạch nóng dưới gầm giường để giữ ấm khi còn lưu lạc trời Âu, hay thế hệ ông bà mình ở quê cũng quen với việc xông than dưới gầm giường vào những ngày lạnh. Chảo giữ ấm là một sản phẩm sinh ra với mục đích như vậy. Vấn đề là ở vùng Caribe nóng ẩm quanh năm thì chả ai điên mà đi cần thêm nhiệt vào buổi tối cả. Thế nhưng may mắn thay, khi chuyến tàu chở 40000 cái chảo giữ ấm cập bến, người dân ở đó lại phát hiện ra rằng thứ công cụ kì lạ này lại hoàn hảo cho việc múc và khuấy rỉ đường, và thế là sản phẩm của Dexter bán đắt như tôm tươi, đi 40.000 và về 0, ước tính thu lời tới 80%. Sau đó ông còn được xử bán len cho dân Caribe, tới nơi thì đám lái buôn châu Á thu mua lại rồi bán cho Siberia, đm Xuân Tóc Đỏ cũng phải bái sư Dexter.
Một lần khác, hội huynh đệ của ông lại xử ông đi xuất khẩu than sang cho Newcastle. Cần phải nói thêm rằng, bán than cho Newcastle ở thời bấy giờ tương đương với bán bánh đậu xanh cho dân Hải Dương, bán dừa cho dân Bến Tre hay dạy người Hà Nội cách nấu phở, bởi lẽ kinh tế của Newcastle bấy giờ dựa hoàn toàn vào khai thác và xuất khẩu than, thậm chí "bán than cho Newcastle" đã trở thành một thành ngữ chỉ hành động vô nghĩa. Dexter người quản lý những con nai ngây thơ và ngây thơ như những con nai ông quản lý thì chả biết gì về câu thành ngữ này, cũng như cách ông chả biết gì về kinh doanh liền tin theo. Nhưng Trời thương kẻ ngốc, chuyến tàu chở than của Dexter cập cảng Newcastle ngay lúc ở đó đang nổ ra phong trào đình công diện rộng, và thế là Dexter lại có thêm một phi vụ bạc tỉ.
Tới tầm này thì tài sản và độ tự tin của Dexter cũng đã vượt khỏi nhân loại giống độ may mắn của ông, nên ông bắt đầu tự đi đầu tư chứ không cần nghe tư vấn nữa. Có lần thì ông nhập sĩ Kinh thánh rồi xuất sang vùng Caribe, tưởng như đây sẽ lại là một pha "bán than cho Newcastle" vì vùng này bấy giờ đang là thuộc địa của Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, hai nước nổi tiếng mộ đạo, và ông lại thu được lợi nhuận đáng kể vì những nhà truyền đạo ở đó đang cần số lượng lớn Kinh thánh để hỗ trợ trong việc truyền đạo cho dân địa phương. Lần khác, ông gom một đống mèo hoang với chi phí bằng 0 rồi lại đem qua Caribe, vô tình dân ở đó lại đang cần một giải pháp để diệt nạn chuột hoành hành, Dexter lại ôm về cọc tiền. Một pha xử lý tưởng cồng kềnh nhưng lại xập xềnh khác là khi ông mua một đống xương cá voi đ vì lý do gì cả, thì vô tình người ta lại cần xương cá voi để làm khung cho cóoc-xê.
Ở tuổi 50, như bao doanh nhân thành đạt khác, Timothy cũng tập tành viết lách. Cuốn "Dưa Muối Cho Bậc Tri Thức" là một cuốn tự truyện kèm quan điểm của ông về thế giới xung quanh, hay nói cách khác là nơi để ông chém gió về đủ thứ trên đời cũng như phàn nàn về bà vợ của mình. Cuốn sách dài 8.847 từ và có tới 33.864 chữ cái, phần lớn đều sai chính tả. Ban đầu thì Dexter chỉ đem biếu không, nhưng bằng cách nào đó thì cuốn sách lại trở nên nổi tiếng, tuy là có vài lời phàn nàn về việc cả cuốn sách không có được nửa cái dấu câu. Thế là ở lần tái bản thứ hai, Dexter nhồi thêm 1 trang cuối với 13 dòng chứa toàn dấu câu. Cuốn sách này được tái bản thêm 6 lần nữa, tổng cộng 8 lần và bán đắt như tôm tươi. Bài học rút ra là khi bạn giàu thì bạn sủa cũng thành chân lý.
Cũng như phần lớn nhân vật phi thường khác, cuộc đời của Timothy Dexter bắt đầu một cách hết sức tầm thường. Sinh năm 1747 ở thành phố Malden, bang Massachussetts (lúc bấy giờ vẫn là thuộc địa của Anh), Dexter không được học hành nhiều và bắt đầu đi làm thuê cho các nông trường ở tuổi thứ 8, và tới năm 16 tuổi thì ông chuyển qua đi học việc cho một thợ thuộc da ở địa phương. Có lẽ cuộc đời của Dexter cứ thế sẽ êm đềm trôi đi, có thể ông sẽ bị bốc đi lính trong cuộc Cách mạng Hoa Kỳ, có thể ông sẽ sống sót qua cuộc chiến hoặc hi sinh, nhưng rồi ông sẽ chìm vào lịch sử như biết bao con người khác. Thế nhưng, cuộc đời của Dexter lại lên hương từ năm 1769 khi ông cưới Elizabeth Frothingham, một quá phụ giàu có trong bang. Không chỉ là một pha chui chạn thành công, ông còn chứng minh mình là một phi công lão luyện dù thời đấy còn chưa có máy bay, bởi lẽ quý bà Frothingham hơn ông hẳn 10 tuổi.
Tài sản có được sau đám cưới với bà Frothingham đã trở thành động lực để ông tiến vào giới thượng lưu của 13 Bang. Sau khi mua một căn biệt thự hoành tráng, ông bắt đầu tự ứng cử cho mình 1 slot cán bộ ở Malden. Tất nhiên, với xuất thân hèn kém và học vấn gần như không tồn tại, giới chức sắc địa phương chẳng thèm đếm xỉa đến ông. Nhưng có lẽ nhờ số lượng đơn ứng cử dày đặc và chồng chất, cuối cùng họ cũng đành chấp thuận và ban cho ông chức Informer of Deer - Quản Lộc hầu, chuyên quản lý và coi sóc số lượng nai trong vùng. So ra thì chức quan này còn thua cả chức Bật Mã Ôn của Tề Thiên Đại Thánh năm xưa, bởi ít ra thì Thiên Đình thời Tề Thiên còn có ngựa để trông nom, còn Malden thời Dexter thì làm cóc gì có con nai nào. Nhưng thay vì đi đại náo cả bang, thì Dexter lại coi đây là một thành công lớn, bởi lẽ trong suốt cuộc đời giữ ghế của mình, số lượng nai trong vùng chưa hề suy giảm cũng như chưa từng xảy ra tình trạng săn trộm nai. Thành công ban đầu này đã trở thành động lực để Dexter dấn sâu hơn vào nghiệp kinh doanh. (chả hiểu liên quan gì '3' )
Năm 1775, Cách mạng Hoa Kỳ nổ ra, Quốc hội Lục địa bắt đầu ban hành đồng Đôla Lục địa để trả lương cho binh lính cũng như dùng làm tiền tệ đại diện cho mình. Nhưng nhờ vào chiến tranh, tình hình kinh tế - thương mại, chính quyền thiếu tính chính danh và sự in tiền vô tội vạ nên giá trị của tờ tiền này có thể nói là còn thua xa giá trị của số giấy dùng để in nó. Nhưng Dexter, với tư duy siêu phàm của mình, cho rằng "người giàu thì phải có tiền", và quyết định thu mua số lượng lớn đống giấy lộn này với số lượng CỰC. KÌ. NHIỀU. Nói trắng ra thì ông dành gần hết tài sản để mua nó. Những tưởng đây sẽ là một pha tự hủy cực mạnh, nhưng sau Cách mạng Hoa Kỳ và vài lần họp, Quốc hội quyết định quy đổi số tiền kia ra đồng Đôla mới theo tỉ lệ 100:1, và riêng bang Massachussetts thì quy đổi tiền tệ cũ của họ với tỉ lệ 1:1. Lẽ dĩ nhiên, đống giấy lộn khổng lồ mà Dexter trữ được đột nhiên trở thành một khối tài sản khổng lồ, biến ông từ giàu vừa vừa thành giàu vãi ***.
Tuy vậy, số tài sản khổng lồ đó lại không thể đem lại cho ông học thức hay sự tôn trọng của giới thượng lưu lúc bấy giờ. Trái lại, sự chênh lệch tài sản - học thức, cũng như tài sản của ông - tài sản của người khác, lại càng khiến ông bị giới thượng lưu khinh thường. Điều đó đã bắt đầu một chuỗi dày cho những ngày ông bị giới thượng đẳng cố gắng bóp dái, và được Chúa trên cao độ những pha bóp đó thành những cuốc mát-xa tươi rói.
Đầu tiên, "những người bạn tốt" của ông đã tham mưu cho một pha đầu tư đi vào lòng đất: nhập sĩ rồi bán chảo giữ ấm sang vùng Caribe. Bạn đọc chắc đều quen thuộc với câu chuyện Bác Hồ gói gạch nóng dưới gầm giường để giữ ấm khi còn lưu lạc trời Âu, hay thế hệ ông bà mình ở quê cũng quen với việc xông than dưới gầm giường vào những ngày lạnh. Chảo giữ ấm là một sản phẩm sinh ra với mục đích như vậy. Vấn đề là ở vùng Caribe nóng ẩm quanh năm thì chả ai điên mà đi cần thêm nhiệt vào buổi tối cả. Thế nhưng may mắn thay, khi chuyến tàu chở 40000 cái chảo giữ ấm cập bến, người dân ở đó lại phát hiện ra rằng thứ công cụ kì lạ này lại hoàn hảo cho việc múc và khuấy rỉ đường, và thế là sản phẩm của Dexter bán đắt như tôm tươi, đi 40.000 và về 0, ước tính thu lời tới 80%. Sau đó ông còn được xử bán len cho dân Caribe, tới nơi thì đám lái buôn châu Á thu mua lại rồi bán cho Siberia, đm Xuân Tóc Đỏ cũng phải bái sư Dexter.
Một lần khác, hội huynh đệ của ông lại xử ông đi xuất khẩu than sang cho Newcastle. Cần phải nói thêm rằng, bán than cho Newcastle ở thời bấy giờ tương đương với bán bánh đậu xanh cho dân Hải Dương, bán dừa cho dân Bến Tre hay dạy người Hà Nội cách nấu phở, bởi lẽ kinh tế của Newcastle bấy giờ dựa hoàn toàn vào khai thác và xuất khẩu than, thậm chí "bán than cho Newcastle" đã trở thành một thành ngữ chỉ hành động vô nghĩa. Dexter người quản lý những con nai ngây thơ và ngây thơ như những con nai ông quản lý thì chả biết gì về câu thành ngữ này, cũng như cách ông chả biết gì về kinh doanh liền tin theo. Nhưng Trời thương kẻ ngốc, chuyến tàu chở than của Dexter cập cảng Newcastle ngay lúc ở đó đang nổ ra phong trào đình công diện rộng, và thế là Dexter lại có thêm một phi vụ bạc tỉ.
Tới tầm này thì tài sản và độ tự tin của Dexter cũng đã vượt khỏi nhân loại giống độ may mắn của ông, nên ông bắt đầu tự đi đầu tư chứ không cần nghe tư vấn nữa. Có lần thì ông nhập sĩ Kinh thánh rồi xuất sang vùng Caribe, tưởng như đây sẽ lại là một pha "bán than cho Newcastle" vì vùng này bấy giờ đang là thuộc địa của Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, hai nước nổi tiếng mộ đạo, và ông lại thu được lợi nhuận đáng kể vì những nhà truyền đạo ở đó đang cần số lượng lớn Kinh thánh để hỗ trợ trong việc truyền đạo cho dân địa phương. Lần khác, ông gom một đống mèo hoang với chi phí bằng 0 rồi lại đem qua Caribe, vô tình dân ở đó lại đang cần một giải pháp để diệt nạn chuột hoành hành, Dexter lại ôm về cọc tiền. Một pha xử lý tưởng cồng kềnh nhưng lại xập xềnh khác là khi ông mua một đống xương cá voi đ vì lý do gì cả, thì vô tình người ta lại cần xương cá voi để làm khung cho cóoc-xê.
Ở tuổi 50, như bao doanh nhân thành đạt khác, Timothy cũng tập tành viết lách. Cuốn "Dưa Muối Cho Bậc Tri Thức" là một cuốn tự truyện kèm quan điểm của ông về thế giới xung quanh, hay nói cách khác là nơi để ông chém gió về đủ thứ trên đời cũng như phàn nàn về bà vợ của mình. Cuốn sách dài 8.847 từ và có tới 33.864 chữ cái, phần lớn đều sai chính tả. Ban đầu thì Dexter chỉ đem biếu không, nhưng bằng cách nào đó thì cuốn sách lại trở nên nổi tiếng, tuy là có vài lời phàn nàn về việc cả cuốn sách không có được nửa cái dấu câu. Thế là ở lần tái bản thứ hai, Dexter nhồi thêm 1 trang cuối với 13 dòng chứa toàn dấu câu. Cuốn sách này được tái bản thêm 6 lần nữa, tổng cộng 8 lần và bán đắt như tôm tươi. Bài học rút ra là khi bạn giàu thì bạn sủa cũng thành chân lý.