Tội phạm ở Việt Nam tư duy kém hay cảnh sát IQ cao

Đất nước như con giun sán, dài hẹp, không chạy tới thì chạy lui. Thêm giờ camera đầy đường, 1m 2 thằng conan+3 con bò đỏ nằm vùng báo tin thì chạy vào mắt
 
Bản chất cái giỏi của CAVN là nhờ camera, dân chịu hợp tác đc hỏi gì là khai tuốt tuột, cùng với các mối quan hệ đỏ đen lẫn lộn. Ngoài ra phần lớn các vụ án tại VN thường gồm 2 kiểu là thiếu suy nghĩ hành động tự phát và người có quan hệ với nạn nhân nên càng dễ điều tra.

Chứ đụng trúng các vụ án ko có manh mối là oẳng ngay. Tao có thằng bạn làm bên HS, nó cũng nói về mấy vụ ở chỗ tao, báo chí đăng xong chìm xuồng, đơn giản vì đéo biết phá kiểu gì. Tra xét các mối quan hệ của nạn nhân ko có ai khả nghi, khu vực gây án ko có cam, hoặc vụ án xảy ra lúc tối muộn thưa người là các anh CA lộ nguyên hình ngay. Bạn tao còn kể bí quá phải mời cả đội tâm linh gọi hồn chỉ mong vong linh nạn nhân cho manh mối mà điều tra cũng ko có.

Tiêu biểu như vụ mày kể. Rồi vụ án huyền thoại HDH. Hay cả mớ vụ kiểu có thằng nghiện khát tiền ở chỗ vắng xiên bừa bất kì ai thì có mà điều tra bằng mắt. Nghiệp vụ suy luận, tìm kiếm manh mối, khoa học hình sự toàn ở mức làng nhàng. Nói thẳng CA VN cũng tầm thường thôi. Toàn lấy sức cơm ra điều tra chứ vụ gì động đến não cái là lại có án oan ngay. Mà giờ tao ko cập nhật chứ thời tao thi ĐH ngày xưa khối AN-CS là ban C nhỉ? Đéo hiểu sao lĩnh vực cần tư duy logic lại tuyển bọn chuyên văn sử địa ko biết?
T cũng nghĩ do cam hoặc do cam chạy bằng cơm mới dễ phá.
 
Cam nhà mày nó check đéo cần xin phép đc hết. Trừ khi mày dùng 3g phát ra dùng cam thì nó thua. H đi đâu cũng có cam nên khó là chỗ ấy
 
Bắt cóc đem giấu đi thì dễ, nhưng đến công đoạn xuất hiện để nhận tiền chuộc trót lọt thì quá sương, lúc đó bọn ca đã kịp giăng thiên la địa võng cmnr, kiểu gì cũng lộ dấu vết.
 
Biết thằng nào mà chặn ? Liên lạc qua tele, tiền qua coin. Còn tao thả người xong tao mới liên lạc mà ? Tao còn không tính tới phạm nó giết mẹ đứa trẻ con rồi vứt xác có tìm vào mắt
Sao ko biết.nó sẽ tính đường từ HN ra các tỉnh rồi lập chốt các nẻo đường kiểm tra nồng độ cồn rồi kt xe xem có khả nghi ko.chưa kể bọn chim lợn của pikachu nó nhiều vcc mày có chạy đằng trời.
 
15 tỷ và 0 tỷ nó khác nhau nhiều lắm. Còn khen công an giỏi thì xem lại tin tức này. Không có tiền có cặc nó tìm con cho

Ông bố đi 20 tỉnh thành tìm con 7 tuổi​

Nửa đêm, nằm nghe mưa đổ xuống mái tôn, anh Bình chong mắt thức, thấy vợ bảo "mưa lạnh thế này, không biết thằng Tý ngủ đâu".

Nghe tiếng, anh Phạm Thanh Bình, 35 tuổi, vỗ vỗ vào vai vợ "Em đừng nghĩ nữa, cố ngủ chút lấy sức". Nói rồi, anh nhìn trân trân lên trần nhà, như nghe từng giọt nước rơi, cho đến gần sáng.

Từ ngày con trai Phạm Nguyên Hào, 7 tuổi mất tích, Bình và vợ - chị Nguyễn Thị Diễm, 26 tuổi, ở xã Diên Phú, Pleiku, Gia Lai - vẫn nhiều đêm trằn trọc như thế.

Đầu tháng 8 năm ngoái, anh Bình sang rẫy cà phê, cách nhà 50 km làm cỏ. Trước hôm đi, anh bảo vợ cho bé Hào, tên ở nhà là Tý nghỉ học một buổi, ở nhà chơi với ba. Trưa hôm đó, ăn cơm xong, cu Tý sang nhà bà nội gần nhà chơi như thường lệ. Anh Bình nằm giường, ngủ thiếp đi. Đến gần 3 giờ chiều, anh tìm con về nhưng không thấy. Buổi sáng, thằng bé mặc áo thun dài tay màu xanh, có in hình máy bay, mặc quần đùi màu cam.

Gọi mãi không được, anh Bình chạy xe máy ra đường lớn tìm. Chị Diễm biết tin, lao xuống suối, vào vườn điều, vườn cà phê gọi "Tý ơi" khản cả cổ. Một vài người nói khoảng hơn 2 giờ chiều, họ nhìn thấy một chiếc xe 7 chỗ quay đầu trước cổng nhà bà nội bé Hào.

Bé Phạm Nguyên Hào lúc hơn 5 tuổi. Trước khi mất tích, bé mặc áo thun màu xanh, có in hình máy bay, quần đùi màu cam. Ảnh: P.H.

Bé Phạm Nguyên Hào lúc hơn 5 tuổi. Trước khi mất tích, bé mặc áo thun màu xanh, có in hình máy bay, quần đùi màu cam. Ảnh: P.H.

Từ ngày đó, chị Diễm như hóa điên, anh Bình lúc nào cũng đờ dẫn. Họ dùng đủ mọi cách để đăng tin tìm con.

14 ngày sau, anh Bình nhận được điện thoại thông báo con trai đang bị bắt cóc ở Campuchia. "Kẻ bắt cóc" yêu cầu anh mang 30 triệu sang biên giới đón con về. Nhưng không lâu sau kẻ nọ cắt đứt liên lạc, vì biết anh báo công an.

Không tìm được cu Tý, họ cất quần áo, đồ chơi của con vì sợ "thấy lại đau thắt lòng". Mỗi sáng, chị Diễm tụng kinh cầu bình an cho con.

Hơn 2 tháng sau, nửa đêm, Bình đập tay mạnh vào thành giường, "nếu cứ nằm ở nhà, tự dằn vặt, đau khổ thế này chắc chết mất". Anh lên mạng, thấy nhiều gia đình lên biên giới tìm kiếm con thất lạc, nên quyết định thử vận may.

Bình in hơn 200 tờ rơi, dồn tiền bắt xe đi. "Đi qua tỉnh nào, tui ghi lại để đề phòng cái đầu mình không tỉnh táo, đi rồi lại đi nữa. Tiền cạn thì về thôi", anh kể.

Anh Bình cho biết, cái khó khăn nhất trong hành trình tìm con là cuộc đấu tranh tâm lý của mình: Nên đi trong vô vọng, hay trở về trong khắc khoải. Ảnh: P.H.

Anh Bình cho biết, khó khăn nhất trong hành trình tìm con là cuộc đấu tranh tâm lý: Nên đi trong vô vọng, hay trở về trong khắc khoải. Ảnh: P.H.

Chuyến đi đầu tiên kéo dài một tháng, dọc biên giới 7 tỉnh phía Bắc. Mỗi ngày, Bình đi bộ hơn 20 km vừa phát tờ rơi, vừa kể chuyện cho xe ôm, cửu vạn, người đi đường về cu Tý. Gặp ai có điện thoại thông minh, anh kết bạn Facebook, để "có tin gì, người ta báo mình". Trời khô ráo, anh tìm gầm cầu ngủ, mưa mới dám đến nhà trọ rẻ tiền. Hết phía Bắc, anh bắt xe đi quanh 10 tỉnh biên giới Tây Nam, lặp lại việc cũ.

"Nhiều khi tui nghĩ, hay về thôi. Tui cứ đi như kẻ mất trí, không có cơ sở gì thế này giải quyết được gì. Nhưng rồi cứ đau đáu, thằng Tý bị động kinh nhẹ, ngày phải uống thuốc 2 lần, không uống đều mai này nó sẽ khổ, nên sáng mai tôi lại đi", anh kể. Đêm nào, lòng Bình cũng khuấy động vì cuộc đấu tranh tâm lý không hồi kết như vậy.

Mùa cà phê năm ngoái cả xã Diên Phú thu hoạch khá, nhưng vợ chồng anh Bình tay trắng. "Nếu bình thường chắc mắc cỡ với bà con hàng xóm và buồn dữ lắm, mà nay chả có cảm giác gì", anh cười buồn.

Bốn tháng sau chuyến đi đầu tiên, anh Bình lại lên đường. Lần này, để tiết kiệm, Bình chạy xe máy, mang theo võng để đêm ngả lưng. Anh tìm đến các trạm thu phí dò hỏi về một chiếc xe 7 chỗ. Bình nhờ nhân viên các trạm trích xuất camera để xem có xe nào khả nghi thì trình lên công an. Trong 20 ngày, anh chạy xe từ Gia Lai ra đến đầu đất Thanh Hóa.

Anh Bình ghi lại những nơi từng đi qua, vì sợ nhiều lúc tinh thần không tỉnh táo, sẽ quên mất nơi nào đến, nơi nào chưa. Ảnh: P.H.

Anh Bình ghi lại những nơi từng đi qua, vì sợ nhiều lúc tinh thần không tỉnh táo, sẽ quên mất nơi nào đến, nơi nào chưa. Ảnh: P.H.

"Vài lần bị chê khùng, nhưng tui cũng cứ cố đứng năn nỉ nguyên cả buổi. Người ta có con mất tích như mình đâu mà đòi họ hiểu liền, phải nhẹ giọng, từ từ giải thích họ mới giúp", Bình kể.

Buổi tối, anh thường tìm những chỗ vắng vẻ, có cây để mắc võng ngủ. Tay anh ôm khư khư ba lô in xấp tờ rơi in thông tin về con. Nhiều đêm, trời đột ngột đổ mưa, Bình vội gấp võng, lao đi tìm chỗ trú, chỉ sợ ướt ba lô. Tiền cạn, hy vọng cũng cạn theo, nhưng mặt trời lên, anh lại chạy xe, hướng ra Bắc.

Tháng 11 này, anh Bình ở nhà chăm vợ mới sinh, lo chăm cây cà phê, hy vọng với bé thứ hai này "mình già thì con sẽ tìm anh thay ba nó".

"Dù có một đứa, hai đứa hay nhiều hơn nữa, thì khoảng trống cu Tý để lại trong lòng vợ chồng tôi vẫn không thể nào khỏa lấp. Nếu phải đánh đổi mạng sống của mình, để tìm được con, vợ chồng tôi cũng cam lòng", anh Bình nói.

Linh cảm của người làm cha luôn dặn anh con còn sống. Còn mười ngày nữa, cây cà phê trong rẫy của vợ chồng Bình sẽ thu hoạch, ông bố nông dân bàn với vợ, có tiền rồi, sẽ sang nước ngoài nhờ người đăng tin tìm con.
Chuẩn rồi.đến ở trong xã Tao có nhà thằng con bỏ nhà đi nó dẫn theo đứa e đến tối ôg bố về ko thấy 2 ae đâu tưởng bị bắt cóc mới tá lả ra xã nhờ bắc loa báo tin.mà dcm bọn ở xã éo thèm quan tâm còn nói việc này khó còn liên quan đến mất an ninh trật tự trị an... doạ phạt lại nhà kia mới vl.đkm đúng là lũ chó mà
 
Sửa lần cuối:
Sao ko biết.nó sẽ tính đường từ HN ra các tỉnh rồi lập chốt các nẻo đường kiểm tra nồng độ cồn rồi kt xe xem có khả nghi ko.chưa kể bọn chim lợn của pikachu nó nhiều vcc mày có chạy đằng trời.
M bắt 2-3 hôm hoặc 1 tuần rồi mới liên lạc thì tra vào lz nếu như m cbi nhiều biển số, chỗ nào vắng thì m thay biển.
 
Do bọn phạm ngu, đơn cử như thằng bắt cóc. Tao mà là nó tao đi xe biển số fake, bắt cóc mấy hôm rồi liên lạc. Bắt bố mẹ nó liên lạc qua tele chuyển tiền qua coin, không biết thì học, thuê người biết. Rồi t đưa đứa nhỏ quá mạn tây bắc bỏ đó 1-2 hôm rồi alo bme nó qua đón
Mày chưa xem camera mắt thần tp rồi, rõ thấy sợi lông chân luôn. 1km cả trăm cái cam phường khóm dân, truy xuất theo, khoanh vùng chặng đầu, theo tao k thể trốn đc trừ khi bay lên trời chứ lăn biển ngoi lên bờ cũng bị rọ
 

Có thể bạn quan tâm

Top