Live Tụi mày chuẩn bị tâm lý như thế nào để tiễn người nhà ra đi?

kiểu cha mẹ ruột thì còn sốc, chứ ông bà tao chết con cháu còn cười nói nhậu nhẹt, người trên 90t mới chết là vui chứ còn buồn gì nữa
Dm phũ nhưng thật, sống tới 80-90 năm còn hối tiếc gì nữa. tầm 60 trở xún thì tiếc nuối này nọ chứ tuổi đó mà đi kiểu tự nhiên thì ko còn gì nữa rồi.
Mấy tml ở đây đa số sống 3-4 cuộc đời nữa mới bằng ông của mày đó.
 
Trí nhớ bắt đầu kém đi khi có tuổi chắc là tạo hoá như thế cũng có lí do, nên nếu tầm 40 50t trở lên mất người thân thì đỡ đâu buồn hơn người trẽ nhỉ.
 
@dungdamchemnhau @Dimitri @Wavyyyy3112 @Hssh

Ông tao năm nay 90 (chắc vậy), mấy tháng nay ông tao yếu đi nhiều lắm, nửa tháng nay không ăn uống gì nổi, chỉ uống.
Sáng nay tao nhận được cuộc gọi, mẹ tao kêu tao sắp xếp về quê.
Tao chưa bao giờ tiễn ai đi xa cả, đặc biệt là người thân như ông tao, tao có nhiều kỷ niệm với ông ngoại lắm…
Hix.😢 Bà tao cũng vậy. Trên 90 rồi, đang nằm viện. Cũng chỉ đợi ngày tháng thôi m ạ.
 
Hix.😢 Bà tao cũng vậy. Trên 90 rồi, đang nằm viện. Cũng chỉ đợi ngày tháng thôi m ạ.
Đúng rồi, cái vụ đợi chờ này mới mệt nè.
Mai tao tranh thủ chạy về, đéo biết còn được mấy lần gặp.
 
@dungdamchemnhau @Dimitri @Wavyyyy3112 @Hssh

Ông tao năm nay 90 (chắc vậy), mấy tháng nay ông tao yếu đi nhiều lắm, nửa tháng nay không ăn uống gì nổi, chỉ uống.
Sáng nay tao nhận được cuộc gọi, mẹ tao kêu tao sắp xếp về quê.
Tao chưa bao giờ tiễn ai đi xa cả, đặc biệt là người thân như ông tao, tao có nhiều kỷ niệm với ông ngoại lắm…
Chắc vậy ???? Nhớ trước đi thi HSG GDCD, có câu hỏi là "Ông bạn K có nhiều bệnh nền và mới đây bị ung thư.v.v. hiện giờ ông già yếu tỉ lệ sống sót sau ca phẫu thuật ko cao gđ chuẩn bị tinh thần sẵn vân vân. Nếu là bạn của K em sẽ làm gì?".
 
Chắc vậy ???? Nhớ trước đi thi HSG GDCD, có câu hỏi là "Ông bạn K có nhiều bệnh nền và mới đây bị ung thư.v.v. hiện giờ ông già yếu tỉ lệ sống sót sau ca phẫu thuật ko cao gđ chuẩn bị tinh thần sẵn vân vân. Nếu là bạn của K em sẽ làm gì?".
thì giống xammer nói, chấp nhận thôi chứ sao
 
T cũng ở cùng ông bà ngoại từ bé đây, bố mẹ t ly hôn nên ông bà nuôi, ông t nuôi nấng và đồng hành cùng t từ tuổi thơ đến giờ là 3x rồi, năm nay ông t 76t, mới gần đây ở viện chăm ông hơn tuần xong. Đọc bài của m xong cũng ko biết còn được ở bên ông lâu ko nữa và chuyện đấy đến sẽ đón nhận ntn :sad:
 
Tầm tuổi đấy thì ko có j tiếc nuối nữa r
Hỏi ông có nguyện vọng j thì đáp ứng cho ông vui
Con cháu tụ tập đứng thành hàng để ông ngắm 1 lượt trc khi đi
Con cháu là tài sản quý nhất mà ông có
 
T thề vs m trải nghiệm ông già t ra đi t chưa bao giờ nghĩ tới, tối t5 t ở bv chăm ổng thì mọi thứ rất bình thường, khuya về ngủ để mẹ t lên thay , thì 3h sáng t bật dâỵ tỉnh luôn trong khi mấy đêm ko ngủ , 6h sáng mẹ t gọi về ông già nguy kịch, và 8 rưỡi là ông già chính thức ra đi, đéo hiểu mọi thứ nhanh vãi lol
Ba m khi đi bao nhiêu tuổi? T cũng mới mất bố cách đây 6 thất. Bố t 62t thôi. Ra đi bất ngờ lắm. Bị đột quỵ. T luôn cảm thấy day dứt vì sống xa Vn mà k về thăm bố mẹ thường xuyên hơn. Những lúc nghĩ đến việc sẽ k bao giờ được gặp lại bố nữa, nước mắt tự nhiên cứ rơi...
 
90 tuổi là cụ cũng cửu thượng thọ rồi.
Cũng đã tới lúc cụ về cõi niết bàn phụng dưỡng cha mẹ già yếu ở bên kia thế giới.
Nghĩ vậy cho nhẹ lòng.
 
T cũng ở cùng ông bà ngoại từ bé đây, bố mẹ t ly hôn nên ông bà nuôi, ông t nuôi nấng và đồng hành cùng t từ tuổi thơ đến giờ là 3x rồi, năm nay ông t 76t, mới gần đây ở viện chăm ông hơn tuần xong. Đọc bài của m xong cũng ko biết còn được ở bên ông lâu ko nữa và chuyện đấy đến sẽ đón nhận ntn :sad:
Hãy nói với ông là :" Cháu biết ơn ông bà đã nuôi nấng chăm sóc cháu. Cháu yêu ông nhiều lắm... Ông hãy yên tâm về cháu nhé " ... và hãy nắm tay ông, ở bên cạnh ông nhiều nhất thời gian có thể.
 
Ai sống qua số 90 mà ra đi được nhẹ nhàng thì cũng là có phước rồi. Biết là sinh lão bệnh tử ai cũng phải trải qua mà sao tới lúc mình có người thân ra đi nó đau lắm...
 
Tưởng bố mẹ chứ ông bà thì mình giúp được gì trong tang lễ thì giúp thôi. Như bố tao mất tao sock cực độ nè. Mất ngay trước tết. Tết nhìn gia đình họ vui vẻ còn mình nước mắt rơi buồn bã đau khổ
 
thì giống xammer nói, chấp nhận thôi chứ sao
Không nhớ rõ nữa, nhưng hồi đấy em trả lời rằng

"Sinh, lão, bệnh, tử là một vòng tuần hoàn của sự sống. Mỗi con người hiện hữu trong cõi đời này đều phải trải qua, sinh là sự ra đời, lão là sự già đi, bệnh là sự đau yếu, tử là sự qua đời. Đây là quy luật của cuộc sống, nhưng cũng giống như dấu chấm. Nếu dấu chấm là kết thúc một câu và cũng là để mở ra một câu, mở ra một đoạn, một luận điểm, một bài văn mới thì tử biệt cũng vậy."
Dù ông đã đi rất xa, chẳng thể trở về, nhưng chỉ cần có niềm tin yêu, hi vọng ông vẫn sẽ sống mãi trong trái tim con cháu. Thử hỏi, ở thế giới khác, ông nhìn lại và thấy con cháu mình cứ mãi đau buồn, ông sẽ nghĩ như thế nào? Chắc chắn, ông sẽ an lòng khi đời sau sống thật tốt, hạnh phúc, yêu thương & hòa thuận.
Nếu cậu muốn, tớ vẫn sẽ là chỗ dựa tinh thần, là nơi cậu gửi gắm niềm tin. Nếu lúc nào cần chia sẻ, cậu cứ nói đi, để tớ nghe..vv."


Tuy em chưa trải qua cảm giác mất mát, nhưng nhờ câu trả lời trên mà em được giải Nhất (không nhầm thì khoảng 18.5 điểm).
 
Không nhớ rõ nữa, nhưng hồi đấy em trả lời rằng

"Sinh, lão, bệnh, tử là một vòng tuần hoàn của sự sống. Mỗi con người hiện hữu trong cõi đời này đều phải trải qua, sinh là sự ra đời, lão là sự già đi, bệnh là sự đau yếu, tử là sự qua đời. Đây là quy luật của cuộc sống, nhưng cũng giống như dấu chấm. Nếu dấu chấm là kết thúc một câu và cũng là để mở ra một câu, mở ra một đoạn, một luận điểm, một bài văn mới thì tử biệt cũng vậy."
Dù ông đã đi rất xa, chẳng thể trở về, nhưng chỉ cần có niềm tin yêu, hi vọng ông vẫn sẽ sống mãi trong trái tim con cháu. Thử hỏi, ở thế giới khác, ông nhìn lại và thấy con cháu mình cứ mãi đau buồn, ông sẽ nghĩ như thế nào? Chắc chắn, ông sẽ an lòng khi đời sau sống thật tốt, hạnh phúc, yêu thương & hòa thuận.
Nếu cậu muốn, tớ vẫn sẽ là chỗ dựa tinh thần, là nơi cậu gửi gắm niềm tin. Nếu lúc nào cần chia sẻ, cậu cứ nói đi, để tớ nghe..vv."


Tuy em chưa trải qua cảm giác mất mát, nhưng nhờ câu trả lời trên mà em được giải Nhất (không nhầm thì khoảng 18.5 điểm).
Con mặt giặc Thu Phương này văn vở phết. Hố hố hố=))
Xứng đáng công dân xứ Lừa. Hố hố hố=))
 
Không nhớ rõ nữa, nhưng hồi đấy em trả lời rằng

"Sinh, lão, bệnh, tử là một vòng tuần hoàn của sự sống. Mỗi con người hiện hữu trong cõi đời này đều phải trải qua, sinh là sự ra đời, lão là sự già đi, bệnh là sự đau yếu, tử là sự qua đời. Đây là quy luật của cuộc sống, nhưng cũng giống như dấu chấm. Nếu dấu chấm là kết thúc một câu và cũng là để mở ra một câu, mở ra một đoạn, một luận điểm, một bài văn mới thì tử biệt cũng vậy."
Dù ông đã đi rất xa, chẳng thể trở về, nhưng chỉ cần có niềm tin yêu, hi vọng ông vẫn sẽ sống mãi trong trái tim con cháu. Thử hỏi, ở thế giới khác, ông nhìn lại và thấy con cháu mình cứ mãi đau buồn, ông sẽ nghĩ như thế nào? Chắc chắn, ông sẽ an lòng khi đời sau sống thật tốt, hạnh phúc, yêu thương & hòa thuận.
Nếu cậu muốn, tớ vẫn sẽ là chỗ dựa tinh thần, là nơi cậu gửi gắm niềm tin. Nếu lúc nào cần chia sẻ, cậu cứ nói đi, để tớ nghe..vv."


Tuy em chưa trải qua cảm giác mất mát, nhưng nhờ câu trả lời trên mà em được giải Nhất (không nhầm thì khoảng 18.5 điểm).
kml Thu Phương chửi bậy, nói tục như ranh nay viết văn vở đéo quen tí nào, đkm=))
 
@dungdamchemnhau @Dimitri @Wavyyyy3112 @Hssh

Ông tao năm nay 90 (chắc vậy), mấy tháng nay ông tao yếu đi nhiều lắm, nửa tháng nay không ăn uống gì nổi, chỉ uống.
Sáng nay tao nhận được cuộc gọi, mẹ tao kêu tao sắp xếp về quê.
Tao chưa bao giờ tiễn ai đi xa cả, đặc biệt là người thân như ông tao, tao có nhiều kỷ niệm với ông ngoại lắm…
Cho ổng cắn viên kẹo trước khi giả từ cỏi trần này.
 

Có thể bạn quan tâm

Top