Vozlitisme
Địt Bùng Đạo Tổ

Tại hạ từng nghĩ, việc quốc gia đại sự ắt phải do các vị đại thần đầu triều toan tính. Nhưng nghĩ lại, quốc gia là nhà, nhà dột từ nóc nhưng cũng cần kẻ giữ cửa bưng bát. Nếu cứ ai nấy mặc kệ, thời loạn sẽ kéo dài, hậu họa khó lường.
Ngày nay, thiên hạ chốn chốn nợ nần chồng chất, hỏi ai còn lòng dạ mà cho vay, mà có muốn vay thì cũng chẳng biết mang gì đi thế chấp. Vì đến cái “niềm tin” đã cạn, huống chi là tài sản.
Chính sách như lá thu rơi, gió thổi là bay, mà nhân dân thì như rừng thông đứng chờ tuyết phủ. Đêm qua tại hạ nằm mộng thấy một con rồng bị xích xiềng, vùng vẫy mãi không thoát. Chợt tỉnh giấc, tim tại hạ đập thình thịch như trống trận, lòng u sầu tự hỏi: “Phải chăng ta chẳng còn sống để thấy ngày long hóa?”
Thế nhưng, trong mịt mùng sương khói, vẫn le lói một chút ánh hồng. Biết đâu các bậc quân sư, đại thần còn cất giấu vài con bài tẩy trong tay áo, chỉ chờ giờ khắc mà thi triển? Nếu con số 46 kia thực sự lùi về mốc 20-25 như lời huynh nói, thì đó chẳng phải là một hồi “hồi dương cửu tử nhất sinh” đó sao?
Tại hạ xin chắp tay hướng về trời Đông mà niệm:
"Xã hội chủ nghĩa ơi, hãy khoan rời bước, để con dân này còn chút lòng tin mà chờ ngày nắng ấm soi rọi giang sơn"
Ngày nay, thiên hạ chốn chốn nợ nần chồng chất, hỏi ai còn lòng dạ mà cho vay, mà có muốn vay thì cũng chẳng biết mang gì đi thế chấp. Vì đến cái “niềm tin” đã cạn, huống chi là tài sản.
Chính sách như lá thu rơi, gió thổi là bay, mà nhân dân thì như rừng thông đứng chờ tuyết phủ. Đêm qua tại hạ nằm mộng thấy một con rồng bị xích xiềng, vùng vẫy mãi không thoát. Chợt tỉnh giấc, tim tại hạ đập thình thịch như trống trận, lòng u sầu tự hỏi: “Phải chăng ta chẳng còn sống để thấy ngày long hóa?”
Thế nhưng, trong mịt mùng sương khói, vẫn le lói một chút ánh hồng. Biết đâu các bậc quân sư, đại thần còn cất giấu vài con bài tẩy trong tay áo, chỉ chờ giờ khắc mà thi triển? Nếu con số 46 kia thực sự lùi về mốc 20-25 như lời huynh nói, thì đó chẳng phải là một hồi “hồi dương cửu tử nhất sinh” đó sao?
Tại hạ xin chắp tay hướng về trời Đông mà niệm:
"Xã hội chủ nghĩa ơi, hãy khoan rời bước, để con dân này còn chút lòng tin mà chờ ngày nắng ấm soi rọi giang sơn"