bigboss6868
Lỗ đýt gợi cảm
chưa phải sống trong cảnh bụng đói. chưa phải trả lời câu hỏi ngày mai lấy tiền đâu ra để đóng tiền nhà điện nước thì chừng đó bạn chưa trưởng thành đâu.
con gái 30 tuổi nghèo cũng vẫn có người yêu thậm chí thằng ngon nếu có sắc. nhưng
đàn ông 30 tuổi mà nghèo thì chó nó chả thèm yêu. đừng mang lý thuyết xuông ra nói cùng nhau vượt khó ý chí nọ kia. ít người phụ nữ thời nay làm được điều đó lắm và cũng chả có gia đình nào chấp nhận như thế cả. thử nói với bố vợ chúng mày rằng con bác ở nhà thuê. đẻ con ra ở nhà trọ. rồi thu nhập chỉ đủ ăn thôi. ví dụ ốm đau thì chờ chết chứ làm gì có tiền mà chữa. ừ thử nói thế xem hiểu ngay.
trong làm ăn kinh doanh có những điều nó là nguyên nhân khách quan. k phải do mày ngu mày ăn chơi cờ bạc nhưng vẫn thất bại. dịch vừa rồi là 1 ví dụ. đấy biết bao người vỡ nợ trắng tay chứ nào riêng ai. thằng nào trụ được thì doanh số tụt giảm cầm cự qua ngày.
mấy ai hiểu đâu. làm gì có ai đau thay nỗi đau đó. gặp được người phụ nữ tốt thì mày có được sự giúp đỡ cảm thông động viên để có niềm tin cố gắng mà làm lại từ đầu.
gặp người phụ nữ k hiểu chuyện thì sẽ là những lời trách móc dằn vặt k khác gì sát muối.
còn tiền hô mưa gọi gió
k tiền nói chó chả thèm nghe
đời là vậy đó. có được người phụ nữ chia ngọt sẻ bùi cùng nhau làm lên từ số 0 vượt qua khó khăn gian khổ k hề dễ dàng. nó chỉ đến khi này có thành quả mà thôi nhất là thời đại bây giờ khi con gái chúng nó sinh ra trong nhung lụa. đến cắm nồi cơm rửa cái bát thậm chí còn đéo biết làm.
có những nỗi đau chẳng biết chia sẻ cùng ai. vì có nói cũng k ai thèm hiểu. thôi thì viết ra đây để chúng mày cảm nhận mà lấy làm động lực phấn đấu.
chúng đang sống ở thời hiện đại. thời mà ngta k quan tâm con đường mày đi thế nào mà chỉ đánh giá kết quả mà mày có.
nhưng nếu mày cũng an phận cũng chỉ biết đi làm hết ngày về. lời lãi sao kệ mẹ thằng chủ thì có lẽ đời con mày cũng chỉ có tư duy như thằng bố. cũng chỉ là công cụ cho người khác sai khiến mà thôi.
cái tay là để cầm. cài chân là để đi và cái não là để nghĩ. để phấn đấu làm giàu chứ k phải làm theo não thằng khác. giá trị của người đàn ông k phải là an nhàn an phận. phải chiến đấu phải mạnh mẽ để nhìn lên k xấu hổ với đời k thua bạn kém bè.
hôm nay ngồi với thằng cháu nó mới sập chuỗi cửa hàng do k còn lực gánh. nó tâm sự cùng tao và tao nghĩ đó là vấn đề chung của tuổi 30. cái độ tuổi chênh vênh cơm áo gạo tiền. rồi cả nỗi lo tương lai vợ con. 1 câu nói mà bố tao từng nói khi tao thất bại "con không phải phụ nữ". và tao nghĩ nó cũng sẽ giúp được chúng mày phần nào về tư tưởng niềm tin. cố lên hỡi những thanh niên chưa giầu
con gái 30 tuổi nghèo cũng vẫn có người yêu thậm chí thằng ngon nếu có sắc. nhưng
đàn ông 30 tuổi mà nghèo thì chó nó chả thèm yêu. đừng mang lý thuyết xuông ra nói cùng nhau vượt khó ý chí nọ kia. ít người phụ nữ thời nay làm được điều đó lắm và cũng chả có gia đình nào chấp nhận như thế cả. thử nói với bố vợ chúng mày rằng con bác ở nhà thuê. đẻ con ra ở nhà trọ. rồi thu nhập chỉ đủ ăn thôi. ví dụ ốm đau thì chờ chết chứ làm gì có tiền mà chữa. ừ thử nói thế xem hiểu ngay.
trong làm ăn kinh doanh có những điều nó là nguyên nhân khách quan. k phải do mày ngu mày ăn chơi cờ bạc nhưng vẫn thất bại. dịch vừa rồi là 1 ví dụ. đấy biết bao người vỡ nợ trắng tay chứ nào riêng ai. thằng nào trụ được thì doanh số tụt giảm cầm cự qua ngày.
mấy ai hiểu đâu. làm gì có ai đau thay nỗi đau đó. gặp được người phụ nữ tốt thì mày có được sự giúp đỡ cảm thông động viên để có niềm tin cố gắng mà làm lại từ đầu.
gặp người phụ nữ k hiểu chuyện thì sẽ là những lời trách móc dằn vặt k khác gì sát muối.
còn tiền hô mưa gọi gió
k tiền nói chó chả thèm nghe
đời là vậy đó. có được người phụ nữ chia ngọt sẻ bùi cùng nhau làm lên từ số 0 vượt qua khó khăn gian khổ k hề dễ dàng. nó chỉ đến khi này có thành quả mà thôi nhất là thời đại bây giờ khi con gái chúng nó sinh ra trong nhung lụa. đến cắm nồi cơm rửa cái bát thậm chí còn đéo biết làm.
có những nỗi đau chẳng biết chia sẻ cùng ai. vì có nói cũng k ai thèm hiểu. thôi thì viết ra đây để chúng mày cảm nhận mà lấy làm động lực phấn đấu.
chúng đang sống ở thời hiện đại. thời mà ngta k quan tâm con đường mày đi thế nào mà chỉ đánh giá kết quả mà mày có.
nhưng nếu mày cũng an phận cũng chỉ biết đi làm hết ngày về. lời lãi sao kệ mẹ thằng chủ thì có lẽ đời con mày cũng chỉ có tư duy như thằng bố. cũng chỉ là công cụ cho người khác sai khiến mà thôi.
cái tay là để cầm. cài chân là để đi và cái não là để nghĩ. để phấn đấu làm giàu chứ k phải làm theo não thằng khác. giá trị của người đàn ông k phải là an nhàn an phận. phải chiến đấu phải mạnh mẽ để nhìn lên k xấu hổ với đời k thua bạn kém bè.
hôm nay ngồi với thằng cháu nó mới sập chuỗi cửa hàng do k còn lực gánh. nó tâm sự cùng tao và tao nghĩ đó là vấn đề chung của tuổi 30. cái độ tuổi chênh vênh cơm áo gạo tiền. rồi cả nỗi lo tương lai vợ con. 1 câu nói mà bố tao từng nói khi tao thất bại "con không phải phụ nữ". và tao nghĩ nó cũng sẽ giúp được chúng mày phần nào về tư tưởng niềm tin. cố lên hỡi những thanh niên chưa giầu