thieugiahn
Chú bộ đội
tính giống hệt con nyc tao. gắt gỏng khó chịu, làm cái gì nó cũng bắt lỗi
giải thoát dc là may

câu chuyện dài nhưng đồng hoàn cảnhCon vợ e nó làm ngân hàng, học hành ok, công viêhc ok từ lúc ra trường. Xét về nhiều thứ thì em thua nó. Nhưng hiện tại em khá ổn, nhà có, xe có, công việc ok tháng kiếm 3-4k. Khá chiều vợ và con, hầu như tuần nào cũng đưa đi ăn nhà hàng hoặc đi chơi. Nghĩa là e cũng khá chiều và thương. Nhưng.
Vấn đề nằm chỗ này, xuất thân trong 1 gia đình khó tính, ko quá dư giả và 1 bà mẹ vợ khó tính. Nên nhào nặn ra con vợ em y chang, rất ương. Với người ngoài thì nhẹ nhàng như tiên nữ nhưng cứ về nhà trái ý là nó cau mày, gắt gỏng rất khó chịu.
Nó đơn cử như tối qua. Vừa đưa đi ăn nhà hàng về, còn đưa đi siêu thị mua đồ chơi cho con.
Về nhà đang ngồi nghỉ thì nó bảo lên phơi đồ.
Em đang hơi mệt nên bảo vợ lát lên phơi đi.
Thế là nó bật luôn.
- Ko phơi thì con ngủ muộn đừng trách.
Thế là nó vùng vằng lên phơi đồ, mặc con khóc léo nhéo đòi ngủ.
Hay cách đây vài hôm, vừa mua cho nó con Vespa. Lúc nhận quà thì vui mừng hớn hở. Nhưng đc 1 lúc nói câu j đó trái ý cái là nó quay lại nhăn nhó trông khó chịu thực sự.
Làm e cảm thấy công sức m bỏ ra nó ko xứng đáng, nó cảm thấy hut hẫng.
Chưa kể bác nào có com vợ như vợ em mới thấy khó chịu.
Cứ fai nhìn vào nhà người khác mà so sánh.
Thi thoảng cứ bảo nhà bạn em thế này, bạn rm thế nọ, chồng cưới về có nhà HN ở luôn.
Nhiều lúc chỉ muốn sút cho nó 1 phát.
Cảm thấy nan giải. Nói chuyện thì ậm ờ, bật lại chứ ko chịu thay đổi. Nói với mẹ vợ thì ko nỡ vì giờ bả cũng đang rối như hẹ mà cũng chả giait quyêta dc gì vì chính bả tạo ra con người hay đố kị như này.
Lá số bảo e sống cả đời vs nó.
Mà tính em cũng ko muốn cha mẹ tan đàn con bơ vơ.
Nhưng mà mấy năm nay cứ thế này nó chán nản thiệt sự.
Đang tính làm cái phòng ngủ riêng.
Ngủ dần cho thoải mái.
Haizzz
T đã phải lập nick để vk cho mày tml nói chuẩn vcl. Đàn bà là thứ đéo bao giờ đủbản tính đàn bà nó thế, phàn nàn làm cc gì hả mày) Thế mày nghĩ có nhà, có xe thì nó sẽ dừng đòi hỏi à? Nó sẽ đòi nhà to hơn, thêm ô tô riêng cho nó, thêm túi LV Xà leo, đi du lịch nghỉ dưỡng, đi nhiều chán VN nó lại đòi đi nước ngoài. Xong nó đòi mua thêm nhà, thêm hột xoàn, nhẫn vòng dây chuyền các kiểu, đéo bao giờ hết. Mày cứ mua cho nó cái này được 1 thời gian nó sẽ đòi thêm cái khác, tùy vào nó biết mày có bao nhiêu tiền hoặc bạn bè nó được chồng mua cho cái gì
t dg bảo thằng óc cak kia cơ b ơi, nó đòi thời nay chúng nó an phận, ko có đâu b, vk ngoan là được với t an phận quá là ngu là chịu thiệt cho mấy thăng óc cứtSữa với t ko fai vấn đề m ơi. Tháng có nhiêu đâu.
Thế kinh thế trong gia đình m ntn ?Con vợ e nó làm ngân hàng, học hành ok, công viêhc ok từ lúc ra trường. Xét về nhiều thứ thì em thua nó. Nhưng hiện tại em khá ổn, nhà có, xe có, công việc ok tháng kiếm 3-4k. Khá chiều vợ và con, hầu như tuần nào cũng đưa đi ăn nhà hàng hoặc đi chơi. Nghĩa là e cũng khá chiều và thương. Nhưng.
Vấn đề nằm chỗ này, xuất thân trong 1 gia đình khó tính, ko quá dư giả và 1 bà mẹ vợ khó tính. Nên nhào nặn ra con vợ em y chang, rất ương. Với người ngoài thì nhẹ nhàng như tiên nữ nhưng cứ về nhà trái ý là nó cau mày, gắt gỏng rất khó chịu.
Nó đơn cử như tối qua. Vừa đưa đi ăn nhà hàng về, còn đưa đi siêu thị mua đồ chơi cho con.
Về nhà đang ngồi nghỉ thì nó bảo lên phơi đồ.
Em đang hơi mệt nên bảo vợ lát lên phơi đi.
Thế là nó bật luôn.
- Ko phơi thì con ngủ muộn đừng trách.
Thế là nó vùng vằng lên phơi đồ, mặc con khóc léo nhéo đòi ngủ.
Hay cách đây vài hôm, vừa mua cho nó con Vespa. Lúc nhận quà thì vui mừng hớn hở. Nhưng đc 1 lúc nói câu j đó trái ý cái là nó quay lại nhăn nhó trông khó chịu thực sự.
Làm e cảm thấy công sức m bỏ ra nó ko xứng đáng, nó cảm thấy hut hẫng.
Chưa kể bác nào có com vợ như vợ em mới thấy khó chịu.
Cứ fai nhìn vào nhà người khác mà so sánh.
Thi thoảng cứ bảo nhà bạn em thế này, bạn rm thế nọ, chồng cưới về có nhà HN ở luôn.
Nhiều lúc chỉ muốn sút cho nó 1 phát.
Cảm thấy nan giải. Nói chuyện thì ậm ờ, bật lại chứ ko chịu thay đổi. Nói với mẹ vợ thì ko nỡ vì giờ bả cũng đang rối như hẹ mà cũng chả giait quyêta dc gì vì chính bả tạo ra con người hay đố kị như này.
Lá số bảo e sống cả đời vs nó.
Mà tính em cũng ko muốn cha mẹ tan đàn con bơ vơ.
Nhưng mà mấy năm nay cứ thế này nó chán nản thiệt sự.
Đang tính làm cái phòng ngủ riêng.
Ngủ dần cho thoải mái.
Haizzz
Câm mẹ mõm vào thất nghiệp để con vk m nuôi còn tỏ vẻ ta đây cái đb, kiểu khoe đ đi lm gì thất nghiệp vk nuôi nhưng vk m ngoan ko hó hé á, có khi nào ở nhà nó chửi cũng phải im ko mà to mồm.Ủa địt con đĩ mẹ nhà mày đoạn nào tao kêu nó đánh vợ với đi bồ bịch vậy?
Mày ăn trúng cứt chó gì mà nhảm vậy hả thằng bị vợ cho ăn cứt mỗi ngày?
m lương 100 củ đbh nó dám ngó ngé luôn ấy chứ, t chưa thấy con nào ck nó làm ra tiền mà nó dám ngạo ngễ, dẩm loz, trừ khi bố mẹ vk giàu hơn thôi.đàn ông lương 7 củ auto bị vợ khinh như chó trong khi con vợ vẫn 7 củ nhưng đòi ngồi lên đầu thằng chồng 100 củ
có con cặcm lương 100 củ đbh nó dám ngó ngé luôn ấy chứ, t chưa thấy con nào ck nó làm ra tiền mà nó dám ngạo ngễ, dẩm loz, trừ khi bố mẹ vk giàu hơn thôi.
Tao đọc qua vài cmt. Tao nhìn được, tại sao tao nói nhìn được, vì tao đã hoàn cảnh như mày, tao thấy mày chả khác đéo gì tính tao. và con vợ mày cũng như con bồ mà tao đã chia tay. Khác cái tao đéo vướng bận nên sau khi quá mức chịu đựng tao chia tay.Cứ fai đọc đã, khoan đã chê t. Nhà t quan chức, tài sản ông bà già trên 50 tỷ chứ ko fai rẻ rách đâu. Cái t nói là t ko trị dc con vợ thôi. Đối với mẹ nó nó còn cau có. Giờ nó sợ mỗi sếp và mẹ t.
Thật ra vợ chồng quan trọng là thấu hiểu thôi. Áp lực của đàn bà phụ nữ là con cái công việc. Nhưng bản chất ngân hàng nó là việc office. Về nhà là quên hết. Con cái thì đi học về ăn uống tắm rửa rồi. Chỉ cho ăn nhẹ, uống sữa thay đồ đi ngủ. Như ở trên có nói e vẫn hỗ trợ nhiệt tình. Sáng ra 6h giậy thay đồ rửa mặt, xêpa túi đồ cho con đi học. Giắt xe ra cho vợ.Tao đọc qua vài cmt. Tao nhìn được, tại sao tao nói nhìn được, vì tao đã hoàn cảnh như mày, tao thấy mày chả khác đéo gì tính tao. và con vợ mày cũng như con bồ mà tao đã chia tay. Khác cái tao đéo vướng bận nên sau khi quá mức chịu đựng tao chia tay.
Mày có cái gì đó gia trưởng trong máu, tuy có cấp tiến và thay đổi, nhưng con nhà quan chức, nên có cái máu đó, dù trong tâm đéo bao giờ thừa nhận, bởi những cái mày kể lể về có làm này làm kia nhưng con vợ nó đéo vừa lòng.
Con vợ mày, tính nó con nít, đố kỵ, hay so kè. cũng như con vợ tao.
Nhưng.
Thằng lol kia nó nói đúng, nó ko hề bảo nhà mày nghèo, dẻ rách, hay mày chạn vương.
Nó nói mày dở, nhưng sao, chính cái sự gia trưởng của mày làm cho mày trong cơn cay nhìn, đọc ko kỹ và nghĩ là nó nói nhà mày dẻ rách. Cũng tương tự cái điều này làm cho mày nhiều khi nhìn con vợ mày chưa chuẩn và cảm thấy rất khó chịu.
Riêng đối với việc mày bảo nó lên phơi, có thể con vợ mày cũng đang khá mệt nó sẽ dễ cau có, mày có thể bảo 1 hướng khác là để a nghỉ mệt 1 tí a lên phơi, tao nghĩ sẽ ok hoặc chí ít nó cũng hiểu mày đang mệt. và nó biết mày mệt nó cũng sẽ tự điều chỉnh bớt cau có. Đấy là tao chưa nói thêm, tại thời điểm đó trong suy nghĩ con vợ mày là nó vừa về mệt, chồng đàn ông sức dài vai rộng ko lên phơi còn bảo ngược vợ lên phơi, nó đang đòi hỏi ở mày sự thấu hiểu. Uh ai cũng muốn người khác hiểu cho mình chứ đéo ai chịu hiểu cho người khác.
Ở tình yêu thôi, thì có thể tiết chế để chiều nhau, hoặc ko chiều được thì chia tay. Còn giờ con cái rồi.
Quay lại việc thằng kia nó nói mày dở, tức là lúc mới cưới mày có thế thượng phong.
Thích thì bố dợt cho, ko nghe thì cút, đéo vướng con cái.
Dợt dần nó ngoan và nghe, nhưng có lẽ vì mày đéo dợt nên giờ nó được đà quá rồi. là khó cho mày.
Chậc!Thật ra vợ chồng quan trọng là thấu hiểu thôi. Áp lực của đàn bà phụ nữ là con cái công việc. Nhưng bản chất ngân hàng nó là việc office. Về nhà là quên hết. Con cái thì đi học về ăn uống tắm rửa rồi. Chỉ cho ăn nhẹ, uống sữa thay đồ đi ngủ. Như ở trên có nói e vẫn hỗ trợ nhiệt tình. Sáng ra 6h giậy thay đồ rửa mặt, xêpa túi đồ cho con đi học. Giắt xe ra cho vợ.
Thế là nhiệt tình rồi fai ko?
Nhưng áp lực thằng đàn ông nó lớn hơn nhiều.
Lưong nhân viên, tiền văn phỏng 2 chi nhánh.
Tiền chi phí store trên mạng.
Store nước ngoài bị khoá, công việc đình trệ, hàng bên Mỹ bị hold. Singapore thì báo hết hàng. Đầu óc luôn trong trạng thái căng thẳng. Có fai về nhà đặt lưng xuống ghé là hết suy nghĩ đâu.
Tối qua ko về nhà ăn cơm.
Ngồi ở văn phòng suy nghĩ.
Vợ con mò lên trông cũng tội.
Mặt đần thối ra.
Em làm cho 1 bài dài 15p.
Nước mắt ngắn dài xin lỗi.
Haizzz chả ai lại muốn vc cãi nhau.
Chả ai lại muốn căng thẳng.
Nhưng cái e nói là đàn bà có cái sai giới tính, đàn ông cũng vậy. Em vẫn cầu tiền thay đổi.
Con vợ em thì để xem dc mấy hôm.
Giờ thì ngoan rồi.
Tối qua giờ muốn gì cunzg fai xin nhẹ nhàng.
Xin mua cái gương, xin cho con đi ăn tối với phòng. Ok e cho thôi, có vấn đề j đâu.
Tính em thì quan trọng là fai ngoan, còn lại mua được là mua.
Tội nhỉCon vợ e nó làm ngân hàng, học hành ok, công viêhc ok từ lúc ra trường. Xét về nhiều thứ thì em thua nó. Nhưng hiện tại em khá ổn, nhà có, xe có, công việc ok tháng kiếm 3-4k. Khá chiều vợ và con, hầu như tuần nào cũng đưa đi ăn nhà hàng hoặc đi chơi. Nghĩa là e cũng khá chiều và thương. Nhưng.
Vấn đề nằm chỗ này, xuất thân trong 1 gia đình khó tính, ko quá dư giả và 1 bà mẹ vợ khó tính. Nên nhào nặn ra con vợ em y chang, rất ương. Với người ngoài thì nhẹ nhàng như tiên nữ nhưng cứ về nhà trái ý là nó cau mày, gắt gỏng rất khó chịu.
Nó đơn cử như tối qua. Vừa đưa đi ăn nhà hàng về, còn đưa đi siêu thị mua đồ chơi cho con.
Về nhà đang ngồi nghỉ thì nó bảo lên phơi đồ.
Em đang hơi mệt nên bảo vợ lát lên phơi đi.
Thế là nó bật luôn.
- Ko phơi thì con ngủ muộn đừng trách.
Thế là nó vùng vằng lên phơi đồ, mặc con khóc léo nhéo đòi ngủ.
Hay cách đây vài hôm, vừa mua cho nó con Vespa. Lúc nhận quà thì vui mừng hớn hở. Nhưng đc 1 lúc nói câu j đó trái ý cái là nó quay lại nhăn nhó trông khó chịu thực sự.
Làm e cảm thấy công sức m bỏ ra nó ko xứng đáng, nó cảm thấy hut hẫng.
Chưa kể bác nào có com vợ như vợ em mới thấy khó chịu.
Cứ fai nhìn vào nhà người khác mà so sánh.
Thi thoảng cứ bảo nhà bạn em thế này, bạn rm thế nọ, chồng cưới về có nhà HN ở luôn.
Nhiều lúc chỉ muốn sút cho nó 1 phát.
Cảm thấy nan giải. Nói chuyện thì ậm ờ, bật lại chứ ko chịu thay đổi. Nói với mẹ vợ thì ko nỡ vì giờ bả cũng đang rối như hẹ mà cũng chả giait quyêta dc gì vì chính bả tạo ra con người hay đố kị như này.
Lá số bảo e sống cả đời vs nó.
Mà tính em cũng ko muốn cha mẹ tan đàn con bơ vơ.
Nhưng mà mấy năm nay cứ thế này nó chán nản thiệt sự.
Đang tính làm cái phòng ngủ riêng.
Ngủ dần cho thoải mái.
Haizzz
vk mày con này tính dẩm lol rồi. Sống không biết sống cho người khác. ích kỷ cá nhân chỉ biết mìnhBi kịch vlol. Hồi trước lúc cưới hứa đưa nó đi trăng mật ở Pháp. Sau ko làm dc thủ tục thì đền cho đi Maldives. Nó nhắc mãi tận bây giờ. Hay chuyện maya con bồ cũ. Năm nào cũng đào lại cãi nhau. Răng anh làm j nó, anh bóp vú, đụ chưa? Sao anh lại.... Abc, xyz. Trong khi đ liên quan j đến nó vì lúc đó đã yêu nó đâu.
Mà chuyênn thg bồ cũ thì t chả quan tâm, chả bao giờ hỏi.
Đàn bà lạ thật.
vote lấy múi mít mới. m phải cho nó thấy là bỏ m nó ăn Lồn, ko nghe lời là bị bay màu bất cứ lúc nào. chứ đàn bà ở nhà mà ko tôn trọng ck là dở rCon vợ e nó làm ngân hàng, học hành ok, công viêhc ok từ lúc ra trường. Xét về nhiều thứ thì em thua nó. Nhưng hiện tại em khá ổn, nhà có, xe có, công việc ok tháng kiếm 3-4k. Khá chiều vợ và con, hầu như tuần nào cũng đưa đi ăn nhà hàng hoặc đi chơi. Nghĩa là e cũng khá chiều và thương. Nhưng.
Vấn đề nằm chỗ này, xuất thân trong 1 gia đình khó tính, ko quá dư giả và 1 bà mẹ vợ khó tính. Nên nhào nặn ra con vợ em y chang, rất ương. Với người ngoài thì nhẹ nhàng như tiên nữ nhưng cứ về nhà trái ý là nó cau mày, gắt gỏng rất khó chịu.
Nó đơn cử như tối qua. Vừa đưa đi ăn nhà hàng về, còn đưa đi siêu thị mua đồ chơi cho con.
Về nhà đang ngồi nghỉ thì nó bảo lên phơi đồ.
Em đang hơi mệt nên bảo vợ lát lên phơi đi.
Thế là nó bật luôn.
- Ko phơi thì con ngủ muộn đừng trách.
Thế là nó vùng vằng lên phơi đồ, mặc con khóc léo nhéo đòi ngủ.
Hay cách đây vài hôm, vừa mua cho nó con Vespa. Lúc nhận quà thì vui mừng hớn hở. Nhưng đc 1 lúc nói câu j đó trái ý cái là nó quay lại nhăn nhó trông khó chịu thực sự.
Làm e cảm thấy công sức m bỏ ra nó ko xứng đáng, nó cảm thấy hut hẫng.
Chưa kể bác nào có com vợ như vợ em mới thấy khó chịu.
Cứ fai nhìn vào nhà người khác mà so sánh.
Thi thoảng cứ bảo nhà bạn em thế này, bạn rm thế nọ, chồng cưới về có nhà HN ở luôn.
Nhiều lúc chỉ muốn sút cho nó 1 phát.
Cảm thấy nan giải. Nói chuyện thì ậm ờ, bật lại chứ ko chịu thay đổi. Nói với mẹ vợ thì ko nỡ vì giờ bả cũng đang rối như hẹ mà cũng chả giait quyêta dc gì vì chính bả tạo ra con người hay đố kị như này.
Lá số bảo e sống cả đời vs nó.
Mà tính em cũng ko muốn cha mẹ tan đàn con bơ vơ.
Nhưng mà mấy năm nay cứ thế này nó chán nản thiệt sự.
Đang tính làm cái phòng ngủ riêng.
Ngủ dần cho thoải mái.
Haizzz
Tao cũng từng giống mày, nó còn dọa li dị cơ, sau chán quá chấp nhận thì nó đ' dám ly dị, nhưng kể từ đấy tao ngủ riêng, 1 mình 1 giường cho thoải mái. Thỉnh thoảng vào làm tí thôi, nó nịnh tao chung phòng tao cũng đ' chungCon vợ e nó làm ngân hàng, học hành ok, công viêhc ok từ lúc ra trường. Xét về nhiều thứ thì em thua nó. Nhưng hiện tại em khá ổn, nhà có, xe có, công việc ok tháng kiếm 3-4k. Khá chiều vợ và con, hầu như tuần nào cũng đưa đi ăn nhà hàng hoặc đi chơi. Nghĩa là e cũng khá chiều và thương. Nhưng.
Vấn đề nằm chỗ này, xuất thân trong 1 gia đình khó tính, ko quá dư giả và 1 bà mẹ vợ khó tính. Nên nhào nặn ra con vợ em y chang, rất ương. Với người ngoài thì nhẹ nhàng như tiên nữ nhưng cứ về nhà trái ý là nó cau mày, gắt gỏng rất khó chịu.
Nó đơn cử như tối qua. Vừa đưa đi ăn nhà hàng về, còn đưa đi siêu thị mua đồ chơi cho con.
Về nhà đang ngồi nghỉ thì nó bảo lên phơi đồ.
Em đang hơi mệt nên bảo vợ lát lên phơi đi.
Thế là nó bật luôn.
- Ko phơi thì con ngủ muộn đừng trách.
Thế là nó vùng vằng lên phơi đồ, mặc con khóc léo nhéo đòi ngủ.
Hay cách đây vài hôm, vừa mua cho nó con Vespa. Lúc nhận quà thì vui mừng hớn hở. Nhưng đc 1 lúc nói câu j đó trái ý cái là nó quay lại nhăn nhó trông khó chịu thực sự.
Làm e cảm thấy công sức m bỏ ra nó ko xứng đáng, nó cảm thấy hut hẫng.
Chưa kể bác nào có com vợ như vợ em mới thấy khó chịu.
Cứ fai nhìn vào nhà người khác mà so sánh.
Thi thoảng cứ bảo nhà bạn em thế này, bạn rm thế nọ, chồng cưới về có nhà HN ở luôn.
Nhiều lúc chỉ muốn sút cho nó 1 phát.
Cảm thấy nan giải. Nói chuyện thì ậm ờ, bật lại chứ ko chịu thay đổi. Nói với mẹ vợ thì ko nỡ vì giờ bả cũng đang rối như hẹ mà cũng chả giait quyêta dc gì vì chính bả tạo ra con người hay đố kị như này.
Lá số bảo e sống cả đời vs nó.
Mà tính em cũng ko muốn cha mẹ tan đàn con bơ vơ.
Nhưng mà mấy năm nay cứ thế này nó chán nản thiệt sự.
Đang tính làm cái phòng ngủ riêng.
Ngủ dần cho thoải mái.
Haizzz
M thấy tông rồi mà vẫn đâm. Các cụ bảo lấy vợ chọn tông. Mà tông môn nhà nó như thế rồi m còn đâm vàodkm con vk tao thế dkm nc vs mn thì cười đua còn vs ck thì dkm nói nhát 1 như chặt đầu ếch.. com hở tí nhăn mày khó chịu cái dkm n ó.. do nhà ngoại nó ai cũng hỗn vs cha mẹ có 2 đứa cậu ông bà già nói gi cũng cãi nhem nhẻm nó thfi về ngoại nói 1 câu 2 câu vs mẹ vk là bắt đầu 2 mẹ con cãi nhau.. từ lúc y t đã thấy chán vkl mẹ nó mà nó còn cãi nhem nhem xong đéo cần biết đúng sai bỏ đi. nói đến thì dkm lại kiểu bỏ đi hoặc im lăng.... cmn đã đôi lần nghĩ đến việc ly hôn hoặc đấm vào mõm nó .. nhưng thương con ms dk 1 tuổi ruõi phải cố m à