Vợ chồng con cái chui rúc trong phòng trọ chật hẹp sống khổ như chó , tài chính không đủ thì đừng kết hôn

Tình cờ gặp lại người quen hỏi thăm dạo này sao. 2 vợ chồng cưới nhau đầu 2019, 2 bên đều nghèo, lúc cưới nhau cũng ko dư bao nhiêu. Cả 2 dọn về quê cách HN 70km, sinh con đầu. Sau vợ đi làm bằng xe đò Hà Nội <-> quê ngày 140km, sáng 6h15 ra đón xe, tối 19h về tới bến gần nhà. Sáng dậy sớm nấu cơm mang đi ăn trưa. Chồng làm loanh quanh ở nhà. Sau đó 2 vc lại lên HN trọ phòng 2tr5, con nhỏ vẫn gửi ở quê ông bà nội chăm, cuối tuần 2 vợ chồng về quê vừa thăm con, vừa lấy rau, gạo, thịt cá lên HN. Khi con 3 tuổi đón lên HN cả nhà (nói như mấy thằng trên là chui rúc) trong căn phòng trọ hơn chục m2. Bằng 1 cách thần kỳ bình thường: ăn cơm thịt rang quanh năm ngày tháng, ko đi du lịch, ko mua sắm vô tội vạ, ko đổi đt đời mới, ko đổi xe máy đời mới, ko ăn nhà hàng đắt tiền...Đôi vc trẻ tưởng như nghèo khổ nhưng họ đã mua xong căn cc 2N + 2WC 54M2 bên Vin Smart trả tiền theo tiến độ. Tháng 3/2023 vừa rồi mới nhận nhà cả nhà về ở chuyển từ phòng trọ 2tr5 lên cc với sự ngỡ ngàng ngơ ngác của bao người. Tiền nhà cũng đã trả xong ~2tỷ, tới nay căn tương tự đã lên giá 2ty5 ~2ty8 tuỳ tầng, vị trí. Đó chúng mày tính đi, ~ 5 năm, ko quan trọng là làm ra bao nhiêu mà quan trọng là để ra bao nhiêu. 2 tỷ / 5 năm / ~400tr / năm / 33tr/ tháng. Tiết kiệm, tích luỹ, đầu tư thông minh, gia đình họ sống có mục tiêu và đã hành động để có được mục tiêu đó. Nên chúng mày ko phải khóc thuê cho họ đâu, nhìn vậy thôi chứ chưa biết ai nhiều tiền hơn ai. Qua đây cũng nhiệt liệt hoan nghênh mấy thằng quyết tâm giàu có nhà có xe có mới cưới vợ, để dành cơ hội cho mấy thằng trắng tay có thêm lựa chọn xây dựng gia đình.
trong câu chuyện của m có đoạn "với sự ngỡ ngàng ngơ ngác của bao người". Rất nhiều người làm bất ngờ, và xã hội này, tỷ lệ bao nhiêu % gia đình thoát ra dc cảnh chui rúc đó? ko nên lấy 1 vài trường hợp để đánh giá cả một hiện tượng xã hội. tất nhiên, ko ai phán xét ai. vẫn giữ quan điểm, nếu đã cho con m một sinh mệnh, thì nên cho nó tiếp 1 số phận ít nhất là 1 người tử tế trong xã hội.

 
trong câu chuyện của m có đoạn "với sự ngỡ ngàng ngơ ngác của bao người". Rất nhiều người làm bất ngờ, và xã hội này, tỷ lệ bao nhiêu % gia đình thoát ra dc cảnh chui rúc đó? ko nên lấy 1 vài trường hợp để đánh giá cả một hiện tượng xã hội. tất nhiên, ko ai phán xét ai. vẫn giữ quan điểm, nếu đã cho con m một sinh mệnh, thì nên cho nó tiếp 1 số phận ít nhất là 1 người tử tế trong xã hội.

tỷ lệ này ít, đa phần ko trụ nổi lại phải bồng bế nhau về quê hoặc đi xa làm công nhân chân tay vì dễ kiếm việc
nhưng chỉ 1 sóng gió ập tới như bệnh hoạn thiên tai... là coi như đời xuống hố sâu
 

Có thể bạn quan tâm

Top