Mày phải bắt bệnh, tìm nguyên nhân vì sao nó lại ngoại tình rồi tìm hướng giải quyết có thể cho nó chuyển cv thay đổi môi trường...quan tâm tới nó hơn 1 chút. bây h cảm xúc nó lấn hết lí trí đàn bà nó là vậy. Làm cho nó tỉnh ra, là cả quá trình nếu mày có đủ bao dung. Cốt lõi là nó phải biết sai và mày ko nên dùng bạo lực.
Mày phải hiểu tâm lý đàn bà. Những trường hợp kiểu này thằng chồng mà ko dám chửi hoặc bỏ vợ thì con vợ sẽ coi đó là 1 biểu hiện nhu nhược, từ đó đâm ra coi thường chồng hơn. "Quan tâm, bắt bệnh" là lối suy nghĩ nhảm
Lồn, là tuyên truyền của bọn truyền thông cánh tả trong công cuộc nữ tính hoá đàn ông. Mày biết cái văn này thực chất là gì không? Là tip giữ chồng mà bọn đàn bà ngày xưa thường hay nhỏ to tâm sự với nhau chứ còn cái đéo gì? Ngày xưa, mỗi khi thằng chồng có bồ nhí, con vợ về tâm sự với mẹ đẻ, mẹ nó sẽ thường khuyên: "Mày phải quan tâm đến chồng hơn, lạt mềm buộc chặt, từ từ rồi nó sẽ tỉnh ra." Nghe quen chưa?
Vấn đề lớn nhất ở đây, khi được áp dụng theo chiều hướng ngược lại kết quả sẽ khác nhau hoàn toàn. Thằng đàn ông ngoại tình về nhà nếu thấy vợ mình vẫn ôn tồn hỏi han, chăm sóc nhỏ nhẹ nhưng gương mặt đượm buồn, bất giác sẽ nảy sinh cảm giác day dứt hối hận. Ngược lại 1 con đàn bà ngoại tình về nhà nếu thấy thằng chồng - mặc dù biết vợ mình vừa ngoại tình, vẫn tỏ thái độ ân cần, thăm hỏi, làm những chuyện tâm lý, quan tâm đến cảm xúc của vợ nhiều hơn trước... Thử đoán xem, con vợ lúc này sẽ nghĩ gì? Chính là sự thương hại. Thậm chí nếu là đứa ghê gớm, nó sẽ khinh bỉ thằng chồng đến cùng cực khi chứng kiến cảnh tượng đó. Hình ảnh đàn ông của thằng chồng trong mắt con vợ sẽ bị phá huỷ ngay lập tức và hoàn toàn kể từ giây phút đó.
Đấy chỉ là ví dụ cho thấy sự khác biệt mang tính căn bản trong suy nghĩ của đàn ông vs đàn bà. Trong sâu thẳm, đàn bà luôn ao ước tìm dc 1 thằng có thể lead được mình. Con đàn bà tử tế sẽ luôn thành thật điều này với chúng mày. Thằng chồng không dám nói thẳng vào mặt vợ mình: "Em sai rồi" về 1 chuyện mà ngay bản thân chúng nó cũng biết là sai, tệ hơn còn hành động như thể đang cố tình dung túng, lờ đi cái sai của bọn nó, cho thấy sự yếu đuối lệ thuộc, ko dám từ bỏ, và nguỵ biên cho sự yếu đuối này bằng những lý do vớ vẩn (Eg: cho con có đủ bố mẹ), sự thất vọng của con cái tất nhiên sẽ nhân lên gấp bội. Làm thế nào để hy vọng con đực này có thể lead được mình?
Tóm lại, trên cương vị là chồng, nếu không dám thể hiện sự phẫn nộ khi biết vợ mình vừa bị thằng khác đóng cặc vào
Lồn, không bắt được nó quỳ xuống gào khóc xin lỗi mình, hoặc ít nhất không dám từ bỏ, đó là sự thất bại. Một thất bại hoàn toàn, một thất bại không phải bàn cãi, một thất bại đau đớn nhất của 1 thằng đàn ông trong kiếp sống nhân sinh.
Cuối cùng, trong một mối quan hệ phối ngẫu, việc của thằng đàn ông không phải đi tìm hiểu tâm lý bọn đàn bà, mà chỉ cần sống sao để cho chúng nó nể mình. Con vợ có hành vi ngoại tình là hệ quả của việc coi thường thằng chồng trong 1 thời gian dài, vì vậy càng cần phải chuyển sang thái độ đúng đắn để chấm dứt ngay thái độ đó. Bạo lực thậm chí cũng có thể là 1 lựa chọn khi cần thiết, nếu mày tự tin có thể sử dụng nó 1 cách chính đáng. Một cái tát cho đứa con chửi cha mắng mẹ, hay một con vợ lăng loàn, là cần thiết và hoàn toàn chính đáng. Đó là tuyên bố của mày về việc không dung túng cho những hành vi vượt quá giới hạn. Nếu đủ phước, rồi sẽ đến 1 ngày khi nghĩ ngồi lại chuyện này, vợ con mày sẽ phải cảm ơn mày vì điều này.