Vụ án Trịnh Vĩnh Bình thắng kiện chính phủ Việt Nam

  • Tạo bởi Tạo bởi SUS304
  • Start date Start date
Thông cái lồn con mẹ mày à??? Mày coppy thêm nguồn nào nữa vào đây, địt cụ con lợn ngu này lại còn coppy trang wikipedia tỏ vẻ hiểu biết. Mày biết trang wiki bố mày vào chỉnh sửa lại từ đầu đến cuối cũng đc ko con chó ngu? Mày tin bố mày chỉnh nội dung thành bố mày địt con mẹ mày trên bàn thờ đêm 30 tết ko hả con chó ngu??? Dân trí cái địt mẹ mày à, nôn con mẹ mày thêm nguồn báo tây báo tàu nào là chính phủ đền tiền ra đi con chó ngu, hay vẫn thương lượng, thương địt mả tổ mày 4 năm rồi con chó ngu ạ.
Viết chữ copy còn đéo đúng thì tranh luận con cặc à?
 

Đồng chí Tập chủ tịch vĩ đại tuyên bố mấy cái toà quốc tế củ lồn là đbrr, Tàu dí buồi sợ, toà quốc tế lẫn bọn Âu Mỹ đéo dám làm gì Tàu, thằng Phi kiện lấy tiếng thắng kiện nhưng chi phí kiện tụng hầu toà vẫn phải tự trả lại còn đéo đòi đc thêm km2 biển nào. ĐCS VN anh em cũng theo bước ĐCS Tàu là dí buồi sợ cái toà la hay củ lồn. Vì tổ quốc XHCN, vì lý tưởng của Tập chủ tịch. Sẵn Sàng Sẵn Sàng Sẵn Sàng.
Thằng này nguu quá mn ko nên nói nhiều vs nó mất t.gian =)) thấy nó chống lại tất cả thấy mà tội kkkk mn đi qua ỉa vào đầu nó cái rồi mặc kệ nó sủa đi tội nó quá =))
 
Mấy bạn bò vào gáy là không sợ tòa quốc tế điiiiiiiiiiiiiiii

 
Có cái đầu buồi CP đền. Mấy con giời ngu tưởng quốc tế vì 1 thằng cỏn con này mà đánh đổi thị trường 100 triệu dân thì có cái đầu buồi. Cái toà nó kiện đéo có sức mạnh chế tài gì cả, đéo đủ quyền lực phán quyết 1 quốc gia, kiện xong nổ ầm ầm lên báo đánh tiếng thôi chứ vì cái vụ ý mà nôn tiền ra thì có cái đầu buồi. Thế cho nó vuông.
Để đó rồi ko đền, vụ VN Airline nó tịch thu cả máy bay bên Pháp qua đấy mà đòi :))
 
Mấy bạn bò vào gáy là không sợ tòa quốc tế điiiiiiiiiiiiiiii

Chúng nó còn đang gáy cái thị trường 100tr cu li
 
thằng tàu nó đập bọn nghệ sĩ có 2 quốc tịch rồi đó, thằng Ngô DIệc Phàm đi tù mọt gông rồi thu sạch gia sản đó nên mày yên tâm đám ca sĩ VN đéo thoát đâu, cứ tàu làm cái lồn gì thì VN sẽ học theo :))
nên đứa nào nhanh mà chạy kẻo đéo chạy kịp đâu, sau này chắc đéo có chuyện kiếm ăn ở VN mà 2 quốc tịch đâu, vừa dằn mặt thằng Đàm vs thằng Hoài Linh đó =))
mày nghĩ việt nam được cái Lồn gì mà đòi học tàu, khác đéo gì bảo một thằng nghèo kiết sác cũng bày đặt mua mẹc, dùng vertu chính hãng, đi đứng khệnh khạng giống thằng giàu để cho oai, nó chả lại sút vào mõm cho ấy :vozvn (19)::vozvn (19):
 

Đồng chí Tập chủ tịch vĩ đại tuyên bố mấy cái toà quốc tế củ lồn là đbrr, Tàu dí buồi sợ, toà quốc tế lẫn bọn Âu Mỹ đéo dám làm gì Tàu, thằng Phi kiện lấy tiếng thắng kiện nhưng chi phí kiện tụng hầu toà vẫn phải tự trả lại còn đéo đòi đc thêm km2 biển nào. ĐCS VN anh em cũng theo bước ĐCS Tàu là dí buồi sợ cái toà la hay củ lồn. Vì tổ quốc XHCN, vì lý tưởng của Tập chủ tịch. Sẵn Sàng Sẵn Sàng Sẵn Sàng.
theo đúng luật thì tòa án quốc tế không có trách nhiệm xử lý tranh chấp đất đai, mà chỉ có nghĩa vụ tiến hành hòa giải. Trừ khi trung quốc lôi quân vào tham chiến thì tòa án quốc tế lúc ấy sẽ có ảnh hưởng
 

Đồng chí Tập chủ tịch vĩ đại tuyên bố mấy cái toà quốc tế củ lồn là đbrr, Tàu dí buồi sợ, toà quốc tế lẫn bọn Âu Mỹ đéo dám làm gì Tàu, thằng Phi kiện lấy tiếng thắng kiện nhưng chi phí kiện tụng hầu toà vẫn phải tự trả lại còn đéo đòi đc thêm km2 biển nào. ĐCS VN anh em cũng theo bước ĐCS Tàu là dí buồi sợ cái toà la hay củ lồn. Vì tổ quốc XHCN, vì lý tưởng của Tập chủ tịch. Sẵn Sàng Sẵn Sàng Sẵn Sàng.
Vào sủa tiếp đi con chó
 
Vào sủa tiếp đi con chó
Đồng chí Tập chủ tịch vĩ đại tuyên bố mấy cái toà quốc tế củ Lồn là đbrr, Tàu dí buồi sợ, toà quốc tế lẫn bọn Âu Mỹ đéo dám làm gì Tàu, thằng Phi kiện lấy tiếng thắng kiện nhưng chi phí kiện tụng hầu toà vẫn phải tự trả lại còn đéo đòi đc thêm km2 biển nào. ĐCS VN anh em cũng theo bước ĐCS Tàu là dí buồi sợ cái toà la hay củ lồn. Vì tổ quốc XHCN, vì lý tưởng của Tập chủ tịch. Sẵn Sàng Sẵn Sàng Sẵn Sàng.Địt mẹ mày
 
"Doanh nhân Trịnh Vĩnh Bình, người đã thắng kiện chính phủ Việt Nam trong vụ kiện xuyên thế kỷ vào năm 2019, cho biết ông đang trong quá trình thương lượng với chính phủ Việt Nam về vấn đề bồi thường cũng như chịu trách nhiệm cho những phán quyết sai trái liên quan đến khối tài sản trị giá hàng tỉ đô la bị chính quyền tịch thu từ những năm 1990. Nếu quá trình thương lượng không thành, nhà nước Việt Nam sẽ đối diện với ít nhất 2 vụ kiện mới ở Toà án Quốc tế mà ông Bình sẽ đệ trình lên.

"Ông Trịnh Vĩnh Bình là doanh nhân đã bán toàn bộ gia sản, mang hơn 2 triệu đô la và 96 kg vàng về Việt Nam đầu tư vào đầu những năm 1990"

View attachment 660215


1. Triệu phú ‘đời đầu’ sau 1975

Trước khi Thoả thuận Singapore năm 2006 bất thành, công chúng Việt Nam ít ai biết đến tên Trịnh Vĩnh Bình, mặc dù ông là một trong những triệu phú người Việt “đời đầu” sau khi xảy ra biến cố 1975 với hàng triệu người Việt thất tán và đất nước rơi vào thời kỳ kinh tế bao cấp đói kém sau đó.
Vốn sinh ra trong một gia đình có truyền thống kinh doanh, Trịnh Vĩnh Bình tự xác nhận ông “ghét chính trị” vì nó “dơ bẩn”, và chỉ hứng thú chuyện kiếm tiền, làm giàu, góp phần kiến thiết Việt Nam trở thành quốc gia có tiếng nói trong sân chơi toàn cầu.
Nhưng, như lời ông nói, câu chuyện của ông chính là một điển hình trong hàng ngàn vạn câu chuyện cho thấy chính quyền Việt Nam đã tự đánh mất cơ hội hiếm hoi để đưa đất nước “đi lên theo hình thẳng đứng” chỉ vì lối hành xử vô pháp và lòng tham, khiến nguồn chất xám quý giá đã dần chảy khỏi dải đất hình chữ S…
* Trịnh Vĩnh Bình và lý thuyết cứu tàu đắm tại Việt Nam
Bị chất vấn nhiều lần với câu hỏi đặt ra sau khi nghe biết về vụ kiện xuyên thế kỷ của ông, rằng “Tại sao đã ‘mất cả chì lẫn chài’, thậm chí suýt mất cả mạng sống trong lần đầu tiên về Việt Nam đầu tư, mà ông vẫn ‘đâm đầu vào chỗ chết’ khi quyết định tiếp tục đầu tư, kinh doanh tại Việt Nam với khu resort Long Beach ở Phú Yên, ngay cả trong thời điểm đang diễn ra kiện tụng gay cấn với chính phủ Việt Nam?”, Trịnh Vĩnh Bình bật cười thú vị pha lẫn chút tiếc nuối.
“Tôi học kinh tế ra trường và tôi học về Reorganization, tức là khi mình lên một chiếc tàu sắp đắm rồi thì mình phải làm sao cho tàu nổi lên, tức là mình phải quăng đồ đi để cho tàu nổi. Thì với Việt Nam, tôi đã tính rồi, tôi thấy hậu chiến rồi, biết bao nhiêu là đổ vỡ. Mình không nỡ, mình thấy không thể đứng ở đó chửi bóng tối được. Mình phải thắp ánh sáng lên. Bằng cách nào? Là mình làm sao cho kinh tế tốt lên. Và tôi đã có bài toán sẵn, được chuẩn bị trước rồi. Tôi về tôi tính rằng mình cứ lấy bản thân mình thôi, không cần nói gì hết, mình cứ làm tới thôi. Ở đâu thì mình làm tốt cho dân, cho công ăn việc làm, cho kinh tế (ở đó) tốt”, ông “Vua chả giò” nổi tiếng một thời ở Hà Lan tâm sự.
Nhưng, “Tại sao ở Việt Nam có câu là ‘chống diễn tiến hoà bình’?”, Trịnh Vĩnh Bình tiếp. “Chính cái vấn đề không nói mà làm tốt lên thì cái đó ******** rất sợ. Họ nói là ‘Diễn tiến hoà bình’. Mà diễn tiến hoà bình mà còn chống thì trên thế gian này còn cái gì nữa để mà làm”.
May mắn trong thời gian đầu mới về Việt Nam, triệu phú Việt kiều Hà Lan đã kịp áp dụng và rất thành công với lý thuyết “cứu tàu đắm” khi ông cứu một xưởng đông lạnh mà ông đầu tư đầu tiên ở tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu và một số công trình khác.
“Tôi về năm đó là 1993, tôi mua lại cái xưởng đông lạnh. Khi tôi lên thì ở đó chỉ có khoảng 80 công nhân thôi, mà 1/3 số công nhân là đội ngũ con nít. Tôi lên nhìn cách mấy ảnh làm thì trong vòng 15 phút tôi đã thấy cái gì làm cho họ thất bại và tại sao họ thất bại rồi: Cơ chế thất bại, cách điều hành thất bại và không kiến thức về ngành nghề”, ông Bình cho biết về tình trạng của xưởng đông lạnh hải sản đang nợ ngập đầu và sắp phá sản mà ông đã mua lại.
“Tôi mua lại xưởng đó với giá là 750.000 đô la thời đó, tức là mua với số vốn mà họ còn nợ ngân hàng. Tôi về nghiên cứu xong và lập tức áp dụng phương pháp đó, tức là thấy chỗ nào nên sửa, chỗ nào nên cắt nên quăng ra ngoài thì quăng ra”.
“Đầu tiên và tội nghiệp nhất là đội ngũ 1/3 mấy em chưa đủ tuổi, bởi vì cái đó thứ nhất về mặt nhân đạo, mấy em đó cần phải đi học tiếp, cần phải cho chúng một tương lai tốt hơn. Cái thứ hai là vi phạm luật lao động. Thành thử tôi về tôi phải cho thêm tiền để cho mấy em nghỉ, và hứa rằng sau này lớn thì bất cứ lúc nào muốn quay trở lại làm cũng đều được welcome (chào đón). Nhưng cái đó mới chỉ là chuyện nhỏ. Cái lớn hơn là mình nhìn trong xưởng xem chỗ nào vận hành sai, cần thay đổi cái gì thì thay đổi cái đó. Như vậy, sau 1,5 năm, cái xưởng này từ lỗ lã đã vươn lên chiếm tổng sản lượng thuỷ sản của Vũng Tàu thời đó là 35%”.
Từ nhà máy chế biến thuỷ sản cho đến hàng triệu ha đất trồng rừng, nhiều đất đai ở khu vực “tam giác vàng” TPHCM – Vũng Tàu – Đồng Nai mua sẵn để chuẩn bị xây dựng cơ xưởng… tất cả đều nằm trong “bài toán” của Trịnh Vĩnh Bình. Đó là lôi kéo các kỹ nghệ nổi tiếng của châu Âu về Việt Nam để “thay máu” nhờ lực lượng lao động giá rẻ, trước khi các kỹ nghệ này rơi vào tay Trung Quốc. Nhưng bài toán này đã không trở thành sự thật… Thành công nhanh chóng ban đầu của ông khiến cho “mùi tiền” bị “đánh hơi” sau những lục đục nội bộ. Và ông đã gặp nạn…
Ngày 5/12/1996, ông Trịnh Vĩnh Bình chính thức bị bắt với cáo buộc tội “trốn thuế.” Cáo buộc này sau đó nhanh chóng được chuyển đổi thành “vi phạm các quy định về quản lý đất đai” và tội “hối lộ,” vì “thiếu căn cứ,” theo lời Luật sư Nguyễn Minh Tâm, một trong những luật sư của ông Bình lúc bấy giờ.
Năm 1999, ông Bình bị kết án 11 năm tù và bị tịch thu toàn bộ tài sản, bất chấp Đại sứ quán Vương quốc Hà Lan nhiều lần can thiệp bằng cách gửi thư khẩn đến Bộ Ngoại giao và chính phủ Việt Nam, yêu cầu hoãn thi hành án đối với ông Bình cho đến khi các chính sách mới được làm rõ.
* Việt Nam bỏ lỡ cơ hội đi lên chiều thẳng đứng
Không phải ngẫu nhiên mà một triệu phú đang phất lên như Trịnh Vĩnh Bình đưa ra quyết định bán toàn bộ gia sản, mang hơn 2 triệu đô la và 96 kg vàng về Việt Nam đầu tư vào đầu những năm 1990.
Là doanh nhân gốc Việt duy nhất trong đoàn doanh nghiệp “hạng nặng” đi cùng Bộ trưởng Hà Lan sang Việt Nam thăm dò đầu tư sau khi hai nước ký cam kết bảo hộ đầu tư song phương, Trịnh Vĩnh Bình cho biết ông đã nghiên cứu kỹ lưỡng những chuyển động của thời cuộc trước khi đưa ra quyết định liều lĩnh và táo bạo trên.
“Thời đó Liên Xô đã thay đổi, Đông Âu đã thay đổi, và tôi nghĩ là tôi về thời này may ra tôi sẽ làm được việc, tức là tôi làm kinh tế, cho đến ngày mở cửa rồi thật sự rồi thì hàng lô, hàng khối nhân tài trở về”, ông Bình kể
Tính toán này của Trịnh Vĩnh Bình cũng được khẳng định trong một kỳ hội thảo mà ông được tham dự tại Singapore, khi đất nước nhỏ bé tìm cách thu hút đầu tư quốc tế vào thời điểm đó.
Ông kể: “Năm đó năm 1990, lúc đó Singapore còn nghèo, chưa khá. Singapore, qua một số quan hệ, mời những doanh nghiệp châu Á trên toàn thế giới về Singapore họp 3 ngày để tìm giải pháp thu hút đầu tư. Singapore có mời 2, 3 vị ở trường Havard của Mỹ về thuyết trình. Mỗi buổi có một bộ trưởng điều hành. Một ngày có 2 bộ trưởng. Trong một buổi sáng thứ hai, ông Bộ trưởng Điềm Tân nói rất rõ rằng: ‘Quý vị cử tọa nên chú ý một điểm. Trong thời gian tới, có một quốc gia trong vùng Đông Nam Á sẽ phát triển rất nhanh, không phải từ từ đi lên mà nhảy vọt. Đó là Việt Nam’”.
“Ổng nói thế này, ‘Việt Nam giờ đang có hàng triệu trí thức khoa bảng ở nước ngoài. Trong Đông Nam Á này chưa có nước nào có điều kiện đó. Việt Nam do lịch sử đã tạo thành Việt Nam giờ có hàng triệu người khoa bảng trí thức ở nước ngoài. Khi một triệu người này đi về Việt Nam thì Việt Nam sẽ cất cánh đi thẳng lên, chứ không đi theo kiểu đi xiên’”.
Thế rồi, trong những năm tiếp theo, một trong hàng triệu người trí thức, doanh nghiệp Việt Nam ở nước ngoài ấy trở về nước góp sức – là ông – đã “mất trắng” toàn bộ tại quê hương, từ gia sản cho đến những ước mơ…

2. Triệu phú ‘Việt kiều’ và những bài học xương máu vì đi trước thời đại

Với tất cả thiện chí trở về đóng góp xây dựng đất nước, nhưng sau hơn hai thập kỷ bị chính chính quyền tại quê hương “vùi dập” tơi tả, triệu phú Việt kiều Trịnh Vĩnh Bình không khỏi xót xa thừa nhận rằng “có sự kỳ thị” trong cách đối xử của chính quyền Việt Nam đối với “khúc ruột ngàn dặm”, đặc biệt là những người đã rời khỏi đất nước theo diện tị nạn sau biến cố 1975, và rằng ông đã quá chủ quan khi thực hiện cung cách làm ăn “ngược đời” và “đi trước thời đại” tại Việt Nam vào những năm 1990.
Ông chia sẻ những “bài học xương máu” dành cho những ai cũng đang ấp ủ giấc mơ như ông ngày xưa: trở về đầu tư để gầy dựng quê hương!
Trịnh Vĩnh Bình công nhận ông có ưu thế hơn những người Việt Nam bị mất đất đai hay tài sản khác nhờ tư cách công dân Hà Lan. Tuy nhiên, ông cho rằng có những yếu tố “khác biệt” giữa ông và Tăng Minh Phụng khi cả hai đều là những “đại gia” đã bỏ tiền mua rất nhiều đất đai vào những năm 1990.
“Về sự khác biệt của Bảy Phụng (Tăng Minh Phụng) làm về địa ốc ở Vũng Tàu thời đó và tôi là Bảy Phụng vay vốn ngân hàng làm địa ốc, còn tôi có bao nhiêu tôi làm bấy nhiêu. Tôi là bỏ tiền túi vào làm”, ông Bình nói
Đây là yếu tố vô cùng quan trọng mà ông Trịnh Vĩnh Bình cho rằng nó đã cứu ông không bị rơi vào hoàn cảnh như Tăng Minh Phụng.
Doanh nhân Hà Lan lưu ý tỷ lệ lãi suất quá cao của các ngân hàng Việt Nam vào thời điểm đó là một rủi ro rất lớn đối với các doanh nghiệp vay vốn từ ngân hàng. Chưa kể, một khi xảy ra tình trạng vỡ nợ, việc kê biên tài sản để “cấn nợ” của các cơ quan nhà nước vào thời điểm này rất “không công bằng”.
Ông nói: “Công chuyện của Bảy Phụng khi bùng nổ, sau này tôi tìm hiểu lại thì tôi biết là nếu ở một sân chơi sòng phẳng, thì chưa chắc Bảy Phụng sa lầy trong vấn đề nợ nần. Là vì trong đánh giá vụ của tôi là tôi đã thấy được là đánh giá của các cơ quan về tài sản, nhiều khi của người ta là 300.000 đô la, nhưng họ đánh giá còn có 50.000 – 70.000 đô la. Cái đó không ai cản được. Việt Nam luật pháp lung tung lắm. Những người bên ngành công an, viện kiểm sát hay gì đó, họ làm việc theo kiểu ‘vua một cõi’. Vùng nào họ tự quyết định lấy, rồi họ câu kết, làm hồ sơ giả… theo ý họ. Tức là họ không có một sân chơi luật pháp nhất định. Do đó, cho tới ngày hôm nay, Việt Nam đừng tuyên bố ra là một nhà nước pháp quyền. Điều đó là không đúng!”
Một điểm khác biệt nữa, vẫn theo lời ông Trịnh Vĩnh Bình, là ông không mua đất đai theo mục đích đầu cơ đất đai, mà chỉ mua để xây dựng các cơ sở cho kế hoạch hợp tác kinh doanh nhằm đưa các kỹ nghệ của châu Âu về “thay máu” tại Việt Nam.
Nhưng dù là với mục đích kinh doanh gì, thì việc doanh nghiệp đầu tư vào một đất nước không có một cơ chế “pháp quyền”, theo doanh nhân Trịnh Vĩnh Bình, thực sự là một rủi ro rất lớn, có thể khiến họ không những mất mát tài sản mà thậm chí có khi phải đánh đổi cả tính mạng.

* … và ‘bài học xương máu’

Nhìn lại hành trình hơn 20 năm trở về Việt Nam đầu tư, khi được hỏi điều gì làm ông hối hận nhất, Trịnh Vĩnh Bình chua xót nói “Việt Nam chưa có đủ nhân tài và người tốt để điều hành đất nước nên chuyện tôi về và gặp nạn là chuyện đương nhiên”.
“Tôi về lúc đó gia đình tôi đã phản đối rồi, và tôi đã cân nhắc cái rủi ro đó rồi. Tôi nghĩ có thể thoát được, có thể thôi, và tôi phải thử thách!”, doanh nhân Hà Lan gốc Việt cho biết.
Trong kế hoạch của Trịnh Vĩnh Bình không những ấp ủ giấc mơ kéo các công nghệ tân tiến của châu Âu về Việt Nam, mà còn là những dự án “kiến thiết và làm giàu” cho đất nước như dự án phủ xanh các đồi trọc bằng giống thông Carribean đẹp như mơ mà ông đã bị ấn tượng mạnh trong một lần đi chơi ở Thuỵ Điển, các dự án nuôi trồng và xuất khẩu thuỷ sản để cạnh tranh với thế giới, làm các khu du lịch tầm cỡ để giới thiệu nét đẹp Việt Nam, dự án nạo vét làm sạch sông Thị Vải…
Nhưng hết lần này đến lần khác, doanh nghiệp của ông bị vùi dập tơi tả, khiến những giấc mơ trở nên dang dở…
Ngoài vấn đề về cơ chế, ông Trịnh Vĩnh Bình, sau hơn 20 năm cố công đầu tư tại Việt Nam, ngậm ngùi thừa nhận rằng nhà nước Việt Nam trên thực tế có sự phân biệt đối xử, “kỳ thị” đối với các doanh nghiệp nước ngoài, đặc biệt là những người Việt mang thân phận “tị nạn”.
Ông nói: “Về Việt Nam đầu tư, nếu là thân phận người tị nạn, tôi vẫn cam đoan là dù không có (gì để) kỳ thị thật sự thì cũng bị người ta bịa đặt để kỳ thị để người ta giành phần. Người ta không muốn mình lấn sân”.
Ông cho biết vào thời gian đầu khi ông mới đem tiền và vàng về Việt Nam đầu tư. Thời đó, Việt Nam chưa có nhiều doanh nghiệp có tầm cỡ như ông.
“Lúc đó anh em Đông Âu cũng chưa về, người Việt trong nước lúc đó cũng chưa có nên con đường của tôi cũng hơi thênh thang. Thành thử lúc đó còn đỡ về vấn đề đó. Nhưng thời bây giờ, công việc thì thấy rõ hơn, nhưng một cái về bản chất chưa thay đổi là sự kỳ thị vẫn còn ngấm ngầm. Đó là sự thật. Nếu chính phủ Việt Nam cho là không có, tôi sẵn sàng đối chứng. Tôi có bằng chứng để đối chứng”.
Chính vì vậy, khi được yêu cầu chia sẻ kinh nghiệm với những Việt kiều có ý định đầu tư tại Việt Nam, doanh nhân Trịnh Vĩnh Bình nói ngay “Khoan”.
“Thứ nhất, nên chờ một hành lang pháp lý thực sự tốt”, ông Bình nói , “Không thể nghe nhà nước khuyến khích, hứa hẹn hay thậm chí là trên văn bản. Tôi thấy giữa lời hứa, sự khuyến khích với thực tế nó vận hành ngược. Gần đây nhất như tôi nói vấn đề ở Phú Yên, cả một sự ray rứt. Mình về đóng góp và có công trong ngành, là những con chim về sớm, những đầu tàu làm cho ngành du lịch mũi nhọn mạnh lên. Nhưng họ không giúp đỡ mà tìm cách làm khó. Do đó, tôi nghĩ là khoan, chờ. Chờ thực sự khi nào mình thực sự kiểm tra được”.
“Chính phủ Việt Nam phải có trách nhiệm thấy rằng muốn có một sân chơi bình đẳng, lành mạnh, được mọi giới yên tâm về đầu tư, thì phải xem lại guồng máy của Việt Nam về hành chánh, luật pháp như thế nào. Khi một đất nước chỉ cơ cấu những người làm việc về tư pháp, hành pháp bằng cách là (người của) Đảng, ‘hồng hơn chuyên’ thì muôn đời sẽ không thể nào khá được”.
Chọn trở về, chọn đấu tranh giành lại công bằng qua việc khởi kiện chính phủ Việt Nam ra các toà án quốc tế, chiến thắng của Trịnh Vĩnh Bình trong những năm qua không những giúp phơi bày phần nào những góc tối trên thực tế của các chính sách khuyến khích, thu hút đầu tư, mà còn tạo ra một tiền lệ đấu tranh mới cho những “nạn nhân của chế độ”. Doanh nhân gốc Việt cam đoan, với những chuẩn bị sắp tới, ông sẽ buộc chính phủ Việt Nam phải nhìn nhận và sửa chữa sai lầm, không thể cứ “ém” mãi các sai trái khi hội nhập vào sân chơi thế giới.
---
Khánh An
Chuyện này có thật không :vozvn (21):
 
Có cái đầu buồi CP đền. Mấy con giời ngu tưởng quốc tế vì 1 thằng cỏn con này mà đánh đổi thị trường 100 triệu dân thì có cái đầu buồi. Cái toà nó kiện đéo có sức mạnh chế tài gì cả, đéo đủ quyền lực phán quyết 1 quốc gia, kiện xong nổ ầm ầm lên báo đánh tiếng thôi chứ vì cái vụ ý mà nôn tiền ra thì có cái đầu buồi. Thế cho nó vuông.
Người dân của xứ "sống và làm làm việc theo hiến pháp và pháp luật" đây sao ?
 
Vụ TVB kiện đòi bồi thường thiệt hại kinh tế 45tr usd thì "hình như" VN ngậm mồm trả $ rồi.
Nhưng kiện tiếp theo là đòi lại tài sản(đất) thì mới khoai vì cán bụ chia chác sạch rồi.
Kèo này VN nôn thuế dân mà đền thôi.
 
đéo đền bất cứ tàu bè hay máy bay nào đi qua nó tịch thu sạch thì ăn lồn, chưa kể đóng băng tài sản ở nước ngoài thì còn vỡ mồm, năm xưa đền cho Mỹ 100 triệu đô để nhận tài sản của VNCH đó, chưa kể lão này còn sống dài dài chứ éo chết như VNCH, sau vụ này ms thấy giá trị của cái hộ chiếu nước ngoài, nên đám nhà giàu VN h 90% có cái hộ chiếu thứ 2 đó
Giờ Âu mẽo mà nó bắt tay nhau ra luật : buộc phải từ bỏ quốc tịch ở các nc +san như tàu, vịt, củ sâm… thì làng ta auto mất đi vài triệu bô lão
 
Nguyễn Thị Năm :too_sad:
Nhiều ng lắm mài, đa số những người có tài sản là năm 1953 chạy vào trong nam.nghĩ là thoát nhưng không đâu sau khi giải phóng còn cướp ác nữa.bởi vậy nhiều người phải vượt biên đấy.nhưng bà Năm là tội nhất.đcm nuôi béo chúng nó xong chúng nó quay lại cắn bà đầu tiền.đúng đéo bằng lũ chó hoang. Tóm lại những gì lịch sử viết chúng ta được học ngày xưa toàn là bịa đặt.lũ V+ mới là lũ khốn nạn nhất
 
Ai tóm tắt vụ này với. Mà vụ này lũ quan chức có bị xử gì k, Rồi tml nào bảo có liên quan đến X nữa hả:waaaht:
 
Báo chí VN đéo dám đăng về vụ Trịnh Vĩnh Bình . Ăn cướp trắng trợn
 
Có cái đầu buồi CP đền. Mấy con giời ngu tưởng quốc tế vì 1 thằng cỏn con này mà đánh đổi thị trường 100 triệu dân thì có cái đầu buồi. Cái toà nó kiện đéo có sức mạnh chế tài gì cả, đéo đủ quyền lực phán quyết 1 quốc gia, kiện xong nổ ầm ầm lên báo đánh tiếng thôi chứ vì cái vụ ý mà nôn tiền ra thì có cái đầu buồi. Thế cho nó vuông.
éo biết thằng này còn online ko nhỉ??
 
Bớt ngu đi con lợn ạ. Báo chí đéo dám đưa tin nên mày mới đéo biết cái lồn gì đâu =))
Đây này thằng vna thua kiện đền 5tr2 euro kia kìa con bò. Ra toà quốc tế nó ỉa cho vào đầu

Vụ này VNA bị sao mà nó kiện thế m, t thấy mơ hồ vcc
 
Vụ này VNA bị sao mà nó kiện thế m, t thấy mơ hồ vcc
Năm 1990 Đem hơn 3 triệu dollar về VN làm ăn để rồi bị vc nhốt vô tù cướp hết tài sản, thời đó 3 triệu dollar lớn vc. Ổng có biệt danh là vua chả gì đó ở Hà Lan
 
Top