M sống thiên về nội tâm, hiểu rõ đời là vô thường. M hoài nghi cuộc sống đến nỗi đéo dám sống trọn vẹn, đéo dám cố gắng để đạt được thứ mình muốn. Uống thuốc chuột đi ml.Đéo biết do tao ngộ ra những điều này từ quá trẻ hay không mà tao sống rất lớt phớt, đéo điên cuồng như thằng ngu rồi ảo tưởng mình là thông minh giống tml thớt, tao thích chơi những trò chơi, quan sát, đánh giá và cảm nhận nhiều hơn
Kẻ này hay người khác chỉ phát biểu một phần nào đó của chân lý, nhưng họ lại nghĩ mình biểu dương chân lý tuyệt đối. Những kẻ có được sự ưu thắng trên một khía cạnh, thí dụ tài sản, trí thông mình thì nghĩ rằng họ cao quý hơn người khác trên mọi lãnh vực. Trong khi đó, những người ý thức sự bình đẳng, cũng chỉ trong một phạm vi, thí dụ như tự do, thì cho rằng sự bình đẳng ấy là tuyệt đối, họ đấu tranh cho sự bình đẳng đó để đc phát ngôn. Cả 2 bên đều chỉ là góc cạnh của những vấn đề, không là tuyệt đối chân lý và ý thức này có thể chuyển đổi dễ dàng trong nhận thức bởi việc xây dựng những khái niệm. Câu hỏi khiến tao băn khoăn là, khi tao gieo hoài nghi về những điều này vào đầu những đứa như vậy nó sẽ như nào? Bảo vệ niềm tin tuyệt đối hay tự hủy đi cái cấu trúc đã định hình lên nó? Mà dẫu nó đéo tự hủy thì tao cũng bơm cho ý tưởng về sự vô thường, bản chất thoáng qua, tất cả mọi thứ của cuộc sống sẽ bị hủy hoại cùng với thời gian tồn tại sinh học của mày. Thứ tương lai bất định, không dám chắc, mông lung đang chờ đợi mới là thứ sợ hãi ngọt ngào nhất của sống![]()
Nếu có niềm tin m xin anh Vũ 1 vé lên núi thiền nhé. T tin anh Vũ sẽ giúp đc m.Tao vào xàm này hơn năm rồi. Trong đây tao cũng giao lưu cafe với vài anh em rồi, muốn tâm sự chuyện mình ra một tí cho nhẹ lòng nhưng không thích anh em nhận ra nên tao lập nick clone này nên đừng thằng nào nhìn vào nick mới bốc phét. Từ hôm nhận kết quả khám, mấy đêm liền đéo ngủ được, gầy xọp người, tự nhiên muốn trải lòng mình một tí.
Tao năm nay 30 tuổi, trẻ vãi lồn thật, giờ nhìn lại mới thấy mình đang ở tuổi sung sức nhất cuộc đời.
Nhà tao cách Hà Nội này hơn trăm cây. Ở quê, nhà tao giàu nổi tiếng cả cái huyện đấy, ông bà già tao đi buôn gỗ sau đó mở mấy hàng vàng. Tao nhớ hồi đi học, thày cô ở trường đều biết bố mẹ tao. Lúc ấy thỉnh thoảng đi ăn cỗ, tao cảm thấy có vẻ tao rất được mọi người tôn trọng, cái tôn trọng khác hẳn so với mấy đứa ranh con tầm tuổi khác, chắc người ta nể ông bà già. Lên cấp III, tao học rất giỏi, ngày xưa tao được lên báo mấy lần, lên TV 2 lần. Đến đây có thể đã có thằng nào đấy nhận ra tao, nhưng nếu nhận ra thì mày làm ơn đừng nói ra, tao cảm ơn.
Lớn lên, lên Hà Nội này học đại học, tao cũng rất nhanh chóng nổi tiếng ở cái trường ĐH của tao với cái khiếu hát hò guitar. Hồi học rộ lên cái phong trào confessions ấy, thời gian đầu trường tao lập cái page đó, thì cứ vài cái confession lại có một cái gửi cho tao. Inbox, email làm quen nhiều vãi lồn.
Ra trường, tao bảo ông bà già cho tao tự lập. Tao đi làm thuê thôi, ở đây trong chúng mày sẽ có nhiều thằng giỏi hơn tao nhiều lần, nhưng so với mặt bằng chung, chỉ trong một thời gian không dài, tao đã có rất nhiều vinh quang của thằng làm thuê. Tao là một thằng có tài và khéo giao tiếp. Tao nói thật là như thế, đến giờ này còn xàm lồn bốc phét làm gì cho ai xem. Nhà có lực nên tao cũng có kinh tế để mở rộng mối quan hệ nhanh chóng. Tao được bổ nhiệm rất sớm, khẳng định với chúng mày thời điểm tao lên làm giám đốc ngân hàng, tao là một trong những giám đốc chi nhánh trẻ nhất cả nước. Sau đó tao vào 1 đơn vị nhà nước làm, bằng tiền và mối quan hệ của tao đéo cần nhờ ông bà già, làm cấp quản lý ở đó. Hồi tao vào, chú sếp kéo tao vào còn bảo tuổi cháu trẻ quá người ta không phục, đi đâu cứ nói mình sinh năm 85, mặt mày già không lo nhận ra đâu. Vào đây làm mới thấy, nhiều nguồn thu vãi lồn, nhân viên tao hưởng xái cũng được 5 6 chục một tháng, tao thì khỏi phải nói.
Đấy, mấy chục năm tao không có một lúc nào thấy thua kém ai, lúc nào cũng trực lao lên, ở phòng làm việc, tao dán đằng sau 4 chữ "không ngừng tiến lên", 4 chữ này tao lái xe về tận Thái Bình xin một ông đồ. Nhưng mà đời có địt cho thằng nào tất cả đâu. Tao đợt trước hay bị đau bụng, nghĩ bụng cái địt lại do nốc rượu nhiều, nhưng đau mãi không hết, tao đi khám cái, thì ôi thôi địt mẹ rụng rời người.
Dài dòng quá nửa chừng thì hết hứng, tao mới đi khám lại, thứ 4 tuần sau có kết quả. Từ mai đến T4 tao sẽ ở nhà chờ đợi. Nếu hôm ấy kết quả không đổi, thì địt, đành chịu thôi, tao sẽ ngồi rảnh kể lại chúng mày nghe câu chuyện đời tao, cả những cái xàm lồn, cả những cái mánh khóe chiêu trò biết đâu có ích cho tụi mày.
M đặt cái tên nick là biết con ngươid m chỉ thích ngồi một chổ phê pha hưởng lạc rồi thì làm ăn gì manAnh zai thớt đỉnh vcl đọc mà hâm mộ, chả như mình đã đm nghèo còn lười đéo biết mai này ra sao haiza thôi đọc cho có động lực vươn lên
Dm. Mày bị đau ở đoạn nào đấy. Tao ở dưới sườn trái 1 năm nay rồi. Lâm dâm. Đéo biết saoNgồi nhà nằm cũng sốt ruột, tao lại lên đây kể chuyện ngày xưa với tụi mày, xem có ích với tụi mày không.
Phải nói là con đường mưu lược của tao bắt đầu từ năm 2 ĐH. Trước đó thì ngu chỉ biết học hành thôi. Đến năm 2 ĐH tao nhận ra những đứa bạn xung quanh tao gia thế rất khá, tầm con chủ tịch bí thư huyện ủy, lãnh đạo tỉnh ủy các nơi, cá biệt có 2 đứa là cháu ruột 1 thứ trưởng. Hồi đấy chả nghĩ sau này nhờ vả được gì đâu, chỉ thấy là có quan hệ rộng bao nhiêu ngon bấy nhiêu thôi cứ gây dựng đã. Tao đánh giá thời đại học là thời xây network dễ nhất trong đời, khi mà bước vào cánh cổng trường là cocc nào cũng như nhau, và lúc đó chúng nó cũng không đủ tinh khôn để ý thức được giá trị của chúng nó, nên thằng nào nhanh hoàn toàn chơi với tư thế cửa trên.
Làm bạn với con quan mà đủ quan hệ đến mức nhờ vả được có nhiều loại, loại 1 là chơi lâu chơi thân cuối cùng gắn bó với nhau, loại 2 là mày nhận ra nhà nó có lực và đi theo nó cung phụng như sếp, loại 3 loại 4 lồn gì nữa hồi đấy tao còn viết cả ra mà giờ quên mẹ. Nhưng tính cách tao khá cứng, và nhà tao có lực, tao nghĩ mấy đứa ngoại hạng thì không nói chứ nhà cán bộ huyện tỉnh chắc lồn gì giàu bằng nhà tao việc lồn gì phải đi lấy lòng. Tao quyết định theo hướng đại ca (hồi đấy đọc Người trong giang hồ nhiều), cho bọn nó làm chân chạy theo tao.
Nói kỹ một tí, con nhà giàu hoặc con nhà quan không nhiều đứa giỏi. Không phải không có tố chất, mà là vì chúng nó sinh ra trong nhung lụa nên mất ý chí phấn đấu. Mày nghèo mày quyết tâm nỗ lực mua được cái nhà cái xe, nó sinh ra đã có nhiều nhà nhiều xe tự nhiên nó nghĩ cố làm lồn gì. Có những đứa vừa cocc vừa quyết đoán mạnh mẽ, loại này bản thân nó đã đủ để khai sơn lập phái rồi bỏ qua. Loại còn lại, nhiều hơn rất nhiều, nhà có lực vãi lồn nhưng mà năng lực không mạnh, sống lù đù ù ì, chính bọn này cũng lo lắng một ngày nào đó ông bà già nó về hưu nên cần tìm người xứng đáng để dựa vào. Tao quyết định lên đứng đầu bọn này (và chính 1 đứa trong đám này sau này đã giới thiệu tao đến gặp ông chú C là sếp tao bây giờ)
Nhiều thằng cũng có tư duy mở rộng quan hệ sớm. Cái đó tốt nhưng hầu hết tụi mày đều làm không hiệu quả vì ngu, không nhận ra một điểm quan trọng. Mày chơi với thằng xịn thì mày phải có gì để tụi nó nể, chứ cứ đi ăn nhậu suốt ngày le ve ăn theo nói leo làm lồn gì. Điểm quan trọng đó là bản thân mày phải là một thằng tài năng đến mức chúng nó vị nể. Lúc đó quan hệ mới trở thành song phương cân bằng.
Hồi đó tao rèn luyện bản thân phải gọi là sắt đá. Có một hồi cứ sáng sáng tao vẽ vào tường một cái chấm đen to bằng đầu ngón tay. Sáng mở mắt ra nhìn thẳng vào cái chấm đó không nháy mắt. Tao cứ nhìn chằm chằm vào đó đến lúc mắt cay xè thì nhắm lại một lúc lại mở ra. Cứ như vậy đến lúc đỉnh cao tao có thể nhìn vào cái chấm đó 3 phút không nháy mắt. Mấy thằng ngu biết để làm gì không, để mắt mày có thần, khi rèn như thế mắt mày nó sẽ ở trạng thái không động, điềm đạm, mạnh mẽ. Sau này tao đi làm, dù hồi đấy trẻ thôi nhưng mấy thằng nhân viên hơn nhiều tuổi vẫn sợ tao vãi lồn vì cái kiểu ngồi im nhìn xoáy vào mắt của tao....
Thắng thớt có vẻ bất cần đời nhỉ.....không chỉ bất cần đời mà nghe phong văn, thấy mày còn có phong thái sống " bố đời, mẹ thiên hạ " nữa nhỉ ?
![]()
có chút tư chất, tiền, quyền đã nghĩ mình bố thiên hạ này nọ, còn non. nếu m đang trong tình trạng bệnh hiểm nghèo như m nói thì đéo chấp, chúc m sức khoẻ ổn định hơn, vì hoài niệm giống như giãy vài hơi trc khi chết
Nói thật, tao suy nghĩ như bọn mày....nhưng thôi....nó bị vậy ...Đọc thấy bị làm sao kia thì chả bất cần đời. Nó trẻ mà thành công sớm nên kiểu gì cũng sẽ có tí kiêu ngạo.
Nhưng mà đm trừ đoạn địt bọp thì mày cũng kinh vd đấy thằng thớt
M có rèn nội lực không vì tâm sinh tướngNgồi nhà nằm cũng sốt ruột, tao lại lên đây kể chuyện ngày xưa với tụi mày, xem có ích với tụi mày không.
Phải nói là con đường mưu lược của tao bắt đầu từ năm 2 ĐH. Trước đó thì ngu chỉ biết học hành thôi. Đến năm 2 ĐH tao nhận ra những đứa bạn xung quanh tao gia thế rất khá, tầm con chủ tịch bí thư huyện ủy, lãnh đạo tỉnh ủy các nơi, cá biệt có 2 đứa là cháu ruột 1 thứ trưởng. Hồi đấy chả nghĩ sau này nhờ vả được gì đâu, chỉ thấy là có quan hệ rộng bao nhiêu ngon bấy nhiêu thôi cứ gây dựng đã. Tao đánh giá thời đại học là thời xây network dễ nhất trong đời, khi mà bước vào cánh cổng trường là cocc nào cũng như nhau, và lúc đó chúng nó cũng không đủ tinh khôn để ý thức được giá trị của chúng nó, nên thằng nào nhanh hoàn toàn chơi với tư thế cửa trên.
Làm bạn với con quan mà đủ quan hệ đến mức nhờ vả được có nhiều loại, loại 1 là chơi lâu chơi thân cuối cùng gắn bó với nhau, loại 2 là mày nhận ra nhà nó có lực và đi theo nó cung phụng như sếp, loại 3 loại 4 lồn gì nữa hồi đấy tao còn viết cả ra mà giờ quên mẹ. Nhưng tính cách tao khá cứng, và nhà tao có lực, tao nghĩ mấy đứa ngoại hạng thì không nói chứ nhà cán bộ huyện tỉnh chắc lồn gì giàu bằng nhà tao việc lồn gì phải đi lấy lòng. Tao quyết định theo hướng đại ca (hồi đấy đọc Người trong giang hồ nhiều), cho bọn nó làm chân chạy theo tao.
Nói kỹ một tí, con nhà giàu hoặc con nhà quan không nhiều đứa giỏi. Không phải không có tố chất, mà là vì chúng nó sinh ra trong nhung lụa nên mất ý chí phấn đấu. Mày nghèo mày quyết tâm nỗ lực mua được cái nhà cái xe, nó sinh ra đã có nhiều nhà nhiều xe tự nhiên nó nghĩ cố làm lồn gì. Có những đứa vừa cocc vừa quyết đoán mạnh mẽ, loại này bản thân nó đã đủ để khai sơn lập phái rồi bỏ qua. Loại còn lại, nhiều hơn rất nhiều, nhà có lực vãi lồn nhưng mà năng lực không mạnh, sống lù đù ù ì, chính bọn này cũng lo lắng một ngày nào đó ông bà già nó về hưu nên cần tìm người xứng đáng để dựa vào. Tao quyết định lên đứng đầu bọn này (và chính 1 đứa trong đám này sau này đã giới thiệu tao đến gặp ông chú C là sếp tao bây giờ)
Nhiều thằng cũng có tư duy mở rộng quan hệ sớm. Cái đó tốt nhưng hầu hết tụi mày đều làm không hiệu quả vì ngu, không nhận ra một điểm quan trọng. Mày chơi với thằng xịn thì mày phải có gì để tụi nó nể, chứ cứ đi ăn nhậu suốt ngày le ve ăn theo nói leo làm lồn gì. Điểm quan trọng đó là bản thân mày phải là một thằng tài năng đến mức chúng nó vị nể. Lúc đó quan hệ mới trở thành song phương cân bằng.
Hồi đó tao rèn luyện bản thân phải gọi là sắt đá. Có một hồi cứ sáng sáng tao vẽ vào tường một cái chấm đen to bằng đầu ngón tay. Sáng mở mắt ra nhìn thẳng vào cái chấm đó không nháy mắt. Tao cứ nhìn chằm chằm vào đó đến lúc mắt cay xè thì nhắm lại một lúc lại mở ra. Cứ như vậy đến lúc đỉnh cao tao có thể nhìn vào cái chấm đó 3 phút không nháy mắt. Mấy thằng ngu biết để làm gì không, để mắt mày có thần, khi rèn như thế mắt mày nó sẽ ở trạng thái không động, điềm đạm, mạnh mẽ. Sau này tao đi làm, dù hồi đấy trẻ thôi nhưng mấy thằng nhân viên hơn nhiều tuổi vẫn sợ tao vãi lồn vì cái kiểu ngồi im nhìn xoáy vào mắt của tao....
Hay lắm tml, mày lại có duyên ăn nói, kể chuyện nữaNói chuyện địt bọp một tí. Tao trước giờ chưa bao giờ coi gái là cái xứng đáng để tao quan tâm, đàn ông phải lấy sự nghiệp làm trọng. Nhưng lạ thật, tao càng đéo để ý thì gái quanh tao càng nhiều.
Nói vậy thôi, thực ra chả lạ lồn gì, gặp tao con đéo nào gặp tao chả muốn xán vào. Vợ tao rất lo lắng, nó cấm tao hát hò ở chỗ đông người, sợ tao hút gái. Tao ừ cho nó yên tâm, nhưng nghĩ bụng thời buổi lồn nào rồi còn văn nghệ tán gái, bố mày còn phải đạp ga cán bớt đi đây....
Nói về tán gái một tí, trong đầu tao đéo bao giờ có định nghĩa về việc tán gái. Từ trẻ đến giờ, tao không bao giờ nhắn tin cò cưa, không bao giờ hẹn hò cafe xem phim. Một lúc nào đó rảnh ngồi đâu đó, tao chỉ nhắn mỗi câu cho con nào đấy, là tao đang ngồi rảnh ở đây, có tiện không thì qua. Con lồn nào cũng qua hết. Con gái là một loài kỳ lạ, khi tụi nó chảnh thì chảnh vãi lòn, nhưng khi tụi nó xác định là cửa dưới của mình, thì cũng hầu hạ vãi lòn.
Hồi đó tao làm ngân hàng, có con bé nhân viên mới ra trường xinh vãi lồn. Phải nói là nhắc đến nó là hiện ra trong đầu từ ngọt nước, cao, trắng như trứng bóc, mặt xinh răng khểnh, mông vú không quá to nhưng tròn, đẹp. À nó học piano được 10 năm, đây mới là cái tao chú ý, không phải món lồn nào cũng nhai, phải biết chọn lọc. Gái ngon vào cơ quan lòng thằng nào cũng xốn xang, có cái thằng hôm nào cũng lượn hơn chục km đưa đón nó đi làm vất vả vđ, nhưng cuối cùng tao lại là thằng ăn. Tao bảo chúng mày rồi làm lồn gì cũng phải có chiến lược, đầu nặng thì nhẹ thân chân tay đỡ mệt. Tao làm gđ ở đó, kệ mẹ chả để ý gì nó, giao công việc mọi người như thường, thỉnh thoảng còn mắng một trận. Chỉ đến mỗi 1 hôm liên hoan, nó ngồi gần, tao thấy vết hơi rộp ở tay, đm lại hậu đậu nấu ăn gì đấy mỡ nó dính vào chứ gì, ngày xưa sinh viên bố mày rán phồng tôm bị suốt rồi. Tao mới quay sang khẽ chạm vào tay nó bảo, nấu ăn à, lần sau cẩn thận hơn nhé, bàn tay này của em không phải để nấu ăn. Con bé mặt ngẩn ra, bố mày biết ngay chạm đúng huyệt mà, xong tao quay đi chạm cốc tiếp. Tối đó về, nó nhắn tin, bảo một lời nói của tao nó thấy trái tim ấm lại. Ấm cái lồn, bố mày kẹc rep, vứt điện thoại đi ngủ. Xong lằng nhằng 1 2 hôm đi cafe nữa là địt. Tao không muốn nói sâu chuyện này, vì thấy không đáng kể. Có điều có 1 em xinh xắn chân dài mặc đồng phục bank quỳ xuống mút chim giữa văn phòng cũng là thú vui. Tao ít khi địt bọp huỳnh huỵch, mệt, tao ngồi ở ghế nó quỳ xuống, xong, đứng lên phủi quần áo làm việc tiếp. Vậy thôi.
Tao có sở thích địt con nhà danh gia. Đây mới là cái đáng nói. Nhà tao và tao dù khá đến đâu vẫn chỉ là hạng con buôn, nên trong mắt tao mấy đứa con lãnh đạo nhà nước hoặc vài đời giáo sư tiến sĩ rất hấp dẫn. Mỗi lần địt những con như vậy tao thấy được nâng tầm giá trị. Vỡi những con như thế tao coi là một món gan hùm tay báo rất hút, kể cả có đứa không xinh lắm nó vẫn có khí chất của con quan. Hôm nào hứng về chủ đề này tao sẽ kể chi tiết, có cái tỉnh tao về xin dự án, ở đấy mấy tháng đến lúc đi tiệc gặp chú phó chủ tỉnh cà cưa dê ngỗng bảo có con gái ngoan lắm hôm nào giới thiệu làm quen. Địt mẹ, cháu địt con mẹ nó con gái chú rồi, cháu địt mẹ cả con gái ông chánh văn phòng ngồi cạnh chú nữa rồi...
Chả bù cho t. Sinh năm 93 chỉ biết game với game. Giờ lại phải cố gắng phấn đấu từ đầu. Thôi chúc m vượt qua gian truân này.Tao vào xàm này hơn năm rồi. Trong đây tao cũng giao lưu cafe với vài anh em rồi, muốn tâm sự chuyện mình ra một tí cho nhẹ lòng nhưng không thích anh em nhận ra nên tao lập nick clone này nên đừng thằng nào nhìn vào nick mới bốc phét. Từ hôm nhận kết quả khám, mấy đêm liền đéo ngủ được, gầy xọp người, tự nhiên muốn trải lòng mình một tí.
Tao năm nay 30 tuổi, trẻ vãi lồn thật, giờ nhìn lại mới thấy mình đang ở tuổi sung sức nhất cuộc đời.
Nhà tao cách Hà Nội này hơn trăm cây. Ở quê, nhà tao giàu nổi tiếng cả cái huyện đấy, ông bà già tao đi buôn gỗ sau đó mở mấy hàng vàng. Tao nhớ hồi đi học, thày cô ở trường đều biết bố mẹ tao. Lúc ấy thỉnh thoảng đi ăn cỗ, tao cảm thấy có vẻ tao rất được mọi người tôn trọng, cái tôn trọng khác hẳn so với mấy đứa ranh con tầm tuổi khác, chắc người ta nể ông bà già. Lên cấp III, tao học rất giỏi, ngày xưa tao được lên báo mấy lần, lên TV 2 lần. Đến đây có thể đã có thằng nào đấy nhận ra tao, nhưng nếu nhận ra thì mày làm ơn đừng nói ra, tao cảm ơn.
Lớn lên, lên Hà Nội này học đại học, tao cũng rất nhanh chóng nổi tiếng ở cái trường ĐH của tao với cái khiếu hát hò guitar. Hồi học rộ lên cái phong trào confessions ấy, thời gian đầu trường tao lập cái page đó, thì cứ vài cái confession lại có một cái gửi cho tao. Inbox, email làm quen nhiều vãi lồn.
Ra trường, tao bảo ông bà già cho tao tự lập. Tao đi làm thuê thôi, ở đây trong chúng mày sẽ có nhiều thằng giỏi hơn tao nhiều lần, nhưng so với mặt bằng chung, chỉ trong một thời gian không dài, tao đã có rất nhiều vinh quang của thằng làm thuê. Tao là một thằng có tài và khéo giao tiếp. Tao nói thật là như thế, đến giờ này còn xàm lồn bốc phét làm gì cho ai xem. Nhà có lực nên tao cũng có kinh tế để mở rộng mối quan hệ nhanh chóng. Tao được bổ nhiệm rất sớm, khẳng định với chúng mày thời điểm tao lên làm giám đốc ngân hàng, tao là một trong những giám đốc chi nhánh trẻ nhất cả nước. Sau đó tao vào 1 đơn vị nhà nước làm, bằng tiền và mối quan hệ của tao đéo cần nhờ ông bà già, làm cấp quản lý ở đó. Hồi tao vào, chú sếp kéo tao vào còn bảo tuổi cháu trẻ quá người ta không phục, đi đâu cứ nói mình sinh năm 85, mặt mày già không lo nhận ra đâu. Vào đây làm mới thấy, nhiều nguồn thu vãi lồn, nhân viên tao hưởng xái cũng được 5 6 chục một tháng, tao thì khỏi phải nói.
Đấy, mấy chục năm tao không có một lúc nào thấy thua kém ai, lúc nào cũng trực lao lên, ở phòng làm việc, tao dán đằng sau 4 chữ "không ngừng tiến lên", 4 chữ này tao lái xe về tận Thái Bình xin một ông đồ. Nhưng mà đời có địt cho thằng nào tất cả đâu. Tao đợt trước hay bị đau bụng, nghĩ bụng cái địt lại do nốc rượu nhiều, nhưng đau mãi không hết, tao đi khám cái, thì ôi thôi địt mẹ rụng rời người.
Dài dòng quá nửa chừng thì hết hứng, tao mới đi khám lại, thứ 4 tuần sau có kết quả. Từ mai đến T4 tao sẽ ở nhà chờ đợi. Nếu hôm ấy kết quả không đổi, thì địt, đành chịu thôi, tao sẽ ngồi rảnh kể lại chúng mày nghe câu chuyện đời tao, cả những cái xàm lồn, cả những cái mánh khóe chiêu trò biết đâu có ích cho tụi mày.
Đm mấy thằng nó khuyên đúng đấy tml. Tìm chỗ nào tĩnh tâm mà đi ở ẩn đi. Giống như Đặng Lê Nguyên Vũ ý. Nhưng cái qtrong m phải tự biết chỗ nào m thấy tĩnh tâm đc. Chứ đừng qua giới thiệu để rồi lại mất đi cái tự tâmVì có những thứ như thế, nên tao càng nuối tiếc. Đm càng kể càng nghĩ lại tao càng thấy nuối tiếc cuộc đời tao biết bao nhiêu. Tao còn rất nhiều dự định nhiều ước muốn trong đời này. Ông bà già có mình tao con trai, tao trước giờ lúc nào cũng là niềm hãnh diện của cả dòng họ. Địt con mẹ sao tao lại thành ra thế này
T hơi bực mình vì đéo biết m bị bệnh gì, t đéo rảnh suy đoánTao vào xàm này hơn năm rồi. Trong đây tao cũng giao lưu cafe với vài anh em rồi, muốn tâm sự chuyện mình ra một tí cho nhẹ lòng nhưng không thích anh em nhận ra nên tao lập nick clone này nên đừng thằng nào nhìn vào nick mới bốc phét. Từ hôm nhận kết quả khám, mấy đêm liền đéo ngủ được, gầy xọp người, tự nhiên muốn trải lòng mình một tí.
Tao năm nay 30 tuổi, trẻ vãi lồn thật, giờ nhìn lại mới thấy mình đang ở tuổi sung sức nhất cuộc đời.
Nhà tao cách Hà Nội này hơn trăm cây. Ở quê, nhà tao giàu nổi tiếng cả cái huyện đấy, ông bà già tao đi buôn gỗ sau đó mở mấy hàng vàng. Tao nhớ hồi đi học, thày cô ở trường đều biết bố mẹ tao. Lúc ấy thỉnh thoảng đi ăn cỗ, tao cảm thấy có vẻ tao rất được mọi người tôn trọng, cái tôn trọng khác hẳn so với mấy đứa ranh con tầm tuổi khác, chắc người ta nể ông bà già. Lên cấp III, tao học rất giỏi, ngày xưa tao được lên báo mấy lần, lên TV 2 lần. Đến đây có thể đã có thằng nào đấy nhận ra tao, nhưng nếu nhận ra thì mày làm ơn đừng nói ra, tao cảm ơn.
Lớn lên, lên Hà Nội này học đại học, tao cũng rất nhanh chóng nổi tiếng ở cái trường ĐH của tao với cái khiếu hát hò guitar. Hồi học rộ lên cái phong trào confessions ấy, thời gian đầu trường tao lập cái page đó, thì cứ vài cái confession lại có một cái gửi cho tao. Inbox, email làm quen nhiều vãi lồn.
Ra trường, tao bảo ông bà già cho tao tự lập. Tao đi làm thuê thôi, ở đây trong chúng mày sẽ có nhiều thằng giỏi hơn tao nhiều lần, nhưng so với mặt bằng chung, chỉ trong một thời gian không dài, tao đã có rất nhiều vinh quang của thằng làm thuê. Tao là một thằng có tài và khéo giao tiếp. Tao nói thật là như thế, đến giờ này còn xàm lồn bốc phét làm gì cho ai xem. Nhà có lực nên tao cũng có kinh tế để mở rộng mối quan hệ nhanh chóng. Tao được bổ nhiệm rất sớm, khẳng định với chúng mày thời điểm tao lên làm giám đốc ngân hàng, tao là một trong những giám đốc chi nhánh trẻ nhất cả nước. Sau đó tao vào 1 đơn vị nhà nước làm, bằng tiền và mối quan hệ của tao đéo cần nhờ ông bà già, làm cấp quản lý ở đó. Hồi tao vào, chú sếp kéo tao vào còn bảo tuổi cháu trẻ quá người ta không phục, đi đâu cứ nói mình sinh năm 85, mặt mày già không lo nhận ra đâu. Vào đây làm mới thấy, nhiều nguồn thu vãi lồn, nhân viên tao hưởng xái cũng được 5 6 chục một tháng, tao thì khỏi phải nói.
Đấy, mấy chục năm tao không có một lúc nào thấy thua kém ai, lúc nào cũng trực lao lên, ở phòng làm việc, tao dán đằng sau 4 chữ "không ngừng tiến lên", 4 chữ này tao lái xe về tận Thái Bình xin một ông đồ. Nhưng mà đời có địt cho thằng nào tất cả đâu. Tao đợt trước hay bị đau bụng, nghĩ bụng cái địt lại do nốc rượu nhiều, nhưng đau mãi không hết, tao đi khám cái, thì ôi thôi địt mẹ rụng rời người.
Dài dòng quá nửa chừng thì hết hứng, tao mới đi khám lại, thứ 4 tuần sau có kết quả. Từ mai đến T4 tao sẽ ở nhà chờ đợi. Nếu hôm ấy kết quả không đổi, thì địt, đành chịu thôi, tao sẽ ngồi rảnh kể lại chúng mày nghe câu chuyện đời tao, cả những cái xàm lồn, cả những cái mánh khóe chiêu trò biết đâu có ích cho tụi mày.
Cuộc sống không công bằng, nhưng cuộc đời công bằng lắm. Ông trời không cho ai hoàn hảo hết bao giờ, ông cho cái này thì lại lấy đi cái khác. Có thằng được ưu ái cho mọi thứ thì chỉ được hưởng một thời gian ngắn thôi.Vì có những thứ như thế, nên tao càng nuối tiếc. Đm càng kể càng nghĩ lại tao càng thấy nuối tiếc cuộc đời tao biết bao nhiêu. Tao còn rất nhiều dự định nhiều ước muốn trong đời này. Ông bà già có mình tao con trai, tao trước giờ lúc nào cũng là niềm hãnh diện của cả dòng họ. Địt con mẹ sao tao lại thành ra thế này
Đm mấy thằng nó khuyên đúng đấy tml. Tìm chỗ nào tĩnh tâm mà đi ở ẩn đi. Giống như Đặng Lê Nguyên Vũ ý. Nhưng cái qtrong m phải tự biết chỗ nào m thấy tĩnh tâm đc. Chứ đừng qua giới thiệu để rồi lại mất đi cái tự tâm
Mày nhầm nhé, "hiểu rõ đời là vô thường" thì không có "hoài nghi về cuộc sống đến nỗi đéo dám sống trọn vẹn" và "đéo dám cố gắng để đạt được thứ mình muốn". Hiểu đời là vô thường đồng nghĩa với việc không coi việc gì là quan trọng, cũng không coi cuộc sống là cái gì đó cần phải trọn vẹn. Mấy thằng hiểu được khái niệm "vô thường" đâu mà cứ thi nhau dùng chữ này để bảo rằng bớt tham sân si đi.M sống thiên về nội tâm, hiểu rõ đời là vô thường. M hoài nghi cuộc sống đến nỗi đéo dám sống trọn vẹn, đéo dám cố gắng để đạt được thứ mình muốn. Uống thuốc chuột đi ml.